Yêu linh lấy ra công tác chứng phe phẩy, đại đội trưởng lập tức liền gật đầu nói:
-"Vâng, lãnh đạo, xin chào. Ta là đại đội trưởng đại đội hình cảnh (Miến quốc gọi lóng là "sự"), Diệp Tiêu, các ngươi.?"
Yêu Linh xua xua tay nói:
-"Chuyện này đã kinh động lên trên, cấp trên phái chúng ta tới xem. Đúng rồi, tới cùng là xảy ra chuyện gì?"
Diệp Tiêu thở dài nói:
-"cả nhà đều chết sách, hơn nữa thủ đoạn hung thủ rất tàn nhẫn. Một nhà năm miệng ăn, tất cả đều bị mở phanh ngực móc lấy trái tim, nhưng trái tim của bọn họ vẫn chưa tìm được."
Yêu Linh nói:" Dẫn chúng ta đi xem."
Diệp Tiêu sửng sốt một chút, có phần khó khăn nói:
-"Các ngươi.."
-"Yên tâm." Yêu Linh nói:
-"Loại tràng diện này chúng ta gặp nhiều rồi, sẽ không có phản ứng đâu."
Lời Yêu linh chính là nói thật, vì để rèn luyện một chiến sĩ tiêu chuẩn, bên trong Long hồn mỗi người đều phải tiếp nhận một đoạn thời gian huyết tinh thí nghiệm, làm thế là để phòng ngừa bọn họ sau này trong lúc chiến đấu không quen với cái loại tràng diện đầy máu tanh này. Mặc dù huấn luyện thì cái nhìn thấy đều là giả, nhưng dàn cảnh rất sống động chân thực, mô hình này thoạt nhìn hoàn toàn giống hệt một người bị mở phanh bụng một dạng rất là ác tâm. Hơn nữa người bên trong Long hồn còn phải mỗi người đều biết giải phẫu thi thể, thi thể này thì không thể giả như vậy, để thích ứng đoạn huấn luyện này, Yêu Linh đã từng liên tục ói mửa vài ngày.
Mặc dù Yêu Linh nói là thật, nhưng Diệp Tiêu lại không nghĩ như vậy, hắn do dự trong chốc lát mới quyết định mang theo ba người đi vào một gian phòng ngủ. Còn chưa tiến vào phòng ngủ, một cỗ mùi máu tươi đậm đặc bên trong đã xông thẳng tới nghênh đón.
Yêu Linh lấy tay phẩy phẩy trước mũi nói thầm: "Nồng như vậy, phải chảy không ít máu a."
Sở Nguyên và Thổ Phỉ ngược lại đều không nói gì, ngay từ đầu mọi chuyện cần phải ra mặt đều do Yêu Linh giải quyết.
Ba người vừa đặt chân vào phòng ngủ, Yêu Linh đột nhiên liền "Oa" kêu lên một tiếng. Cái này không thể trách hắn, bởi vì tràng diện thực sự quá tanh máu, nếu không phải hắn đã tiếp nhận một đoạn thời gian huấn luyện, sợ rằng đã sớm ói ra.
Gian phòng này là một gian phòng ngủ của nữ sinh, từ bên trong bày biện đơn giản sạch sẽ, xem ra chủ nhân là một người rất thích sạch sẽ. Chính giữa phòng ngủ kê một cái giường không lớn, giờ phút này toàn bộ cái giường đã bị nhuốm đỏ một màu toàn máu tươi, ngay cả trên mặt đất quanh giường đều có vết máu nhỏ xuống. Nguyên một thi thể nữ nhân đang nằm ngửa trên giường, nửa thân dưới của cô vẫn còn mặc quần ngủ, nửa thân trên quần áo đã bị xé toang, hai mảng da thịt ở ngực đều phanh ra hai bên, lộ ra bên trong một loạt xương trắng cùng với nội tạng bên trong. Liếc nhìn qua là có thể thấy rõ tất cả nội tạng trong thi thể cô. Duy nhất thiếu một trái tim.
Yêu Linh ngoại trừ lúc trước kêu lên một tiếng lập tức đã khôi phục thái độ bình thường, Thổ Phỉ thì nhíu mày một chút, nhưng vẫn coi như bình thường. Còn Sở Nguyên căn bản ngay cả lông mày cũng chưa từng nhíu một chút nào, cả khuôn mặt vẫn không chút biểu tình.
Diệp Tiêu ánh mắt có chút kỳ quái liếc nhìn Sở Nguyên một cái, biểu hiện của hắn thật sự quá mức trấn định. Cho dù là xem phim,loại tràng diện này cũng đủ để khiến người ta phải đổi khẩu vị, mà trước mắt lại là một màn chân chân thật thật, Sở Nguyên lại không có một chút biểu hiện gì. Trực giác Diệp Tiêu hiểu được người này rất có thể là một quân nhân, nhưng lại là thiết huyết quân nhân đã từng liếm máu người.
Ba người theo Diệp Tiêu dẫn đi tới gần bên cạnh giường, vốn đám cảnh sát và pháp y đang bận rộn đều tránh ra nhường đường.
Diệp Tiêu chỉ vào thi thể nữ nhân trên giường nói:
-"Cô chính là một trong hai người con gái của chủ hộ."
Yêu Linh nhíu chặt mày, hỏi:
-"Vậy những người khác cũng là chết kiểu này à?"
Diệp Tiêu gật đầu nói:
-"Đúng, đều là giống nhau như đúc, bị người mổ phanh bụng ra, thiếu mất trái tim."
-"Vậy lợi khí đâu."(lợi khí: vật sắc bén)
Diệp Tiêu lắc đầu nói:
-"Không tìm thấy."
Lúc này pháp y bên cạnh nói:
-"Không giống như lợi khí."
Yêu linh sửng sốt nói:
-"Không phải lợi khí? Chẳng lẽ có dùng tay không xé ra?"
Pháp y cau mày gật đầu nói:
-" Đúng là xé, nhưng không phải dùng tay xé."
Yêu Linh kỳ quái hỏi:
-"Không phải tay cũng không phải lợi khí? Vậy dùng cái vật gì?"
Pháp y lắc lắc đầu nói:
-"Tạm thời còn chưa biết, cần phải đợi kết quả kiểm nghiệm đã."
Lúc này Yêu Linh nhìn Sở Nguyên đi vòng quanh chiếc giường một lần, xem mặt trên một chút, bên cạnh một chút rồi lại phía dưới. Hắn bực bội nói:
-"Cái kia..cái kia...ách."
Hắn vốn muốn gọi Băng, bất quá Băng là danh hiệu ở Long hồn, bên ngoài không thể gọi cái tên này, nhưng Yêu Linh còn chưa biết Sở Nguyên gọi là gì.
Sở Nguyên ngẩng đầu liếc nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: "Sở Nguyên."
-"Ha ha. Sở Nguyên." Yêu Linh sờ sờ cái gáy bật cười hai tiếng.
Diệp Tiêu và đám cảnh sát bên cạnh đều kỳ quái nhìn nhau, bọn họ không phải cùng một bọn sao? Như thế nào ngay cả cái tên cũng không biết.?"
Diệp Tiêu lập tức hỏi:
-"Vị này.lãnh đạo..."
Yêu Linh xua xua tay nói:
-"Ta gọi là Lâm Phong"
Diệp Tiêu nhỏ giọng hỏi:
-"Các ngươi không phải đi cùng nhau sao?"
Yêu Linh cười nói:
-"Đúng chúng ta đều là quốc vụ viện. Bất quá, hắn vừa mới tới, ta toàn quên tên hắn. Ha ha."
Diệp Tiêu lúc này mới chợt hiểu ra. Lộ ra vẻ mặt "hóa ra là như thê".
Yêu linh hỏi:
-"Sở Nguyên ngươi có phải phát hiện ra cái gì đúng không?"
-"rất kỳ quái." Sở Nguyên chỉ chỉ lên trần nhà, ngữ khí thản nhiên nói:
-"Mặt trần nhà không bị máu phun tới."
-"Ồ?" Yêu Linh gật đầu nói:
-"Sớm thấy rồi."
-"Cao độ là 2 thước chín, là máu tươi từ trong tim phun lên." Sở Nguyên lại chỉ chỉ trên mặt đất nói:
-"Nếu là nói như thế này, hung thủ dám chắc cũng toàn thân bị máu phun vào, chính là trên mặt đất tại sao đều không có vết máu? Ngay cả dấu chân không có lưu lại?"
Yêu Linh nhìn một chút mặt đất sạch sẽ, ngoại trừ bên giường có vài giọt từ trên giường nhỏ xuống, thì không có dấu vết gì. Yêu Linh nói:
-"Có thể là hung thủ xóa sạch hay không?"
Sở Nguyên ngồi xổm xuống, dùng ngón tay miết trên mặt đất một chút, sau đó dùng hai ngón tay khẽ xát xát nói:
-"có bụi, chưa lau rửa qua."
-"Kháo, cái này ngươi cũng biết? Ta như thế nào nhìn chỗ này rất sạch sẽ, như vừa lau rửa qua.?"
Sở Nguyên còn chưa nói, thì một gã cảnh sát vội chạy vào nói:
-"đội trưởng, đám lão nhân kia lại bắt đầu phiến động người dân phụ cận."
Diệp Tiêu nghe vậy thở dài lắc đầu nói:
-"Những người này quá phiền toái, động cũng không động đến, nhưng lại hết lần này tới lần khác nói lung tung bên ngoài."
Yêu Linh nhíu mày hỏi:
-"Chuyện gì xảy ra?"
Diệp Tiêu cười khổ nói:
-"Còn không phải là lão nhân ở chỗ này sao, lúc chúng ta vừa tới, thì đã có mười mấy lão nhân ngăn cản chúng ta không cho chúng ta tiến đến. Trong miệng còn nói cái gì mà "bọn họ đã trở lại, không thể đi vào" toàn những lời kiểu lăng nhăng kiểu này."
-"Cái gì mà "bọn họ đã trở lại" ?"
Diệp Tiêu nhún nhún vai nói:
-"Không biết, hỏi bọn họ cũng không nói."
Yêu Linh bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm: "Bọn họ đã trở lại? Bọn họ là ai chứ?"