Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 447: Thập Tự Hắc Ám VS Đại Quyển 1 (2)

Chương 447: Thập Tự Hắc Ám VS Đại Quyển 1 (2)
Thanh bang thực hành chế độ bái sư thu đệ tử, cho nên so với Hồng môn nhân số thì ít hơn nhưng quản lý thì nghiêm ngặt hơn. Hắc đạo có câu: "Thanh bang nhất điều tuyến. Hồng môn nhất đại phiến" (3), cho thấy rỏ thế lực và quản lý của hai bang. Hồng môn bắt nguồn từ những năm minh mạt thanh sơ (4) ở Long quốc. Nghe nói là do Thiếu Lâm ngũ tổ sáng lập, đương thời thuộc về phân đà của Thiên Địa hội. Thanh bang và Hồng môn có nguồn gốc rất lâu đời. Ngày xưa có câu: "Thanh Hồng nhất gia" (5) cho nên người ta mới có thói quen nhập Thanh bang và Hồng môn lại với nhau và gọi là Thanh Hồng môn. Ở triều đại nhà Thanh, Thanh bang, Hồng môn và Bạch Liên giáo là ba tổ chức lớn đối đầu với triều đình nhà Thanh. Bởi vậy mới có câu: "Hồng Hoa Lục Diệp Bạch Liên Ngẫu (6) (ám chỉ Hồng Môn, Thanh bang, Bạch Liên giáo)". Thanh Hồng môn cũng đã có mấy trăm năm lịch sử, từ lâu đã ăn sâu bén rể không dễ gì bị lung lay, không như Ma Quỷ dễ dàng bị lay chuyển."

Hầu Tử gật đầu hỏi thêm: "Vậy còn Đại Quyển thì sao?"

Hàn Nguyệt Dung giải thích: "Thành viên của Đại Quyển căn bản là những quân nhân đã giải ngũ, từng tham gia trận chiến phản kích ở Nguyệt Nam. Ban đầu ẩn thân trong Hương Thành, Long quốc, sau đó phát triển ở hải ngoại. Đặc biệt là trận chiến ở phố Tàu hải ngoại, Đại Quyển đã lấy ít thắng nhiều. Vì tranh giành phố tàu nên xãy ra cuộc chiến tàn sát đẩm máu với người Nguyệt Nam. Trận chiến đó làm chấn động toàn Bắc Môi (7), đồng thời cũng cho các nước trên thế giới thấy thực lực của Đại Quyển. Nhờ đó Đại Quyển bắt đầu vang danh toàn cầu. Đại Quyển thực chất là tổ chức lính đánh thuê quốc tế, chủ yếu phát triển tại cả hai Đông, Tây thế giới. Ở Môi quốc, Gia Nã Đại và những quốc gia khác đều có thế lực của Đại Quyển, nhưng nơi phát triển chính của họ là Phương Đông thế giới. Nội bộ của họ rất đoàn kết, họ chỉ thu nhận người Long quốc không thu nhận người nước khác.

Hầu Tử chà lớp bụi bám trên mũi, nói: "Không phải cũng chỉ là một đám quân giải ngũ thôi sao?"

Hàn Nguyệt Dung trừng mắt nhìn hắn một cái, bực mình nói: "Khả năng của Đại Quyển ngày nay đâu chỉ đơn giản như vậy. Trừ những khi tiếp nhận nhiệm vụ của lính đánh thuê, họ còn tham gia buôn bán độc phẩm. Độc phẩm của bọn họ đến từ Kim Tam Giác theo đường phía nam Long quốc chuyển đến vùng tam giác Châu Giang. Sau khi vận chuyển lên tàu ở Hương Thành thì tiến thẳng đến Bắc Môi. Thường thì xuống tàu đầu tiên tại Ôn Hoa Cáp ở Gia Nã Đại. Họ trên đường phải thường xuyên đối phó với Hải Quân, và lúc nào cũng phải đề phòng tiểu nhân đánh lén. Đặc biệt là hàng hóa của Kim Tam Giác thì phải canh chừng nghiêm ngặt. Nơi đó những cảnh giết người cướp của xảy ra hằng ngày. Người của Đại Quyển một mặt thì ở trong rừng chiến đấu cùng với các thế lực của Kim Tam Giác, sau khi lấy được hàng còn phải đánh nhau với những hắc bang khác ở khắp nơi trên bến tàu. Thậm chí còn phải chiến đấu với hải quân trên biển. Có thể nói họ mỗi ngày đều khổ luyện trong chiến tranh đẫm máu nên mới có được thực lực và địa vị ngày hôm nay."

Hầu Tử dửng dưng nói: "Chúng ta không phải cũng vậy sao, có ngày nào lại không phải chiến đấu."

"Không giống nhau, bắt đầu từ ngày gia nhập Đại Quyển họ phải chiến đấu để sinh tồn, đến khi nào chết mới thôi." Hàn Nguyêt Dung nhìn Hầu Tử một cái rồi nói tiếp: "Dĩ nhiên không giống như kiểu huấn luyện bồi dưỡng từ nhỏ của Ma Quỷ. Không cần biết kinh nghiệm chiến đấu hay sinh tồn đều phong phú hơn chúng ta nhiều. Lúc trước đội ngũ tinh anh của Ma Quỷ được phái đi cũng không phải là đối thủ của Đại Quyển, huống chi là hai chúng ta bây giờ."

Hầu Tử bĩu môi không phản đối thêm nữa, nhưng từ nét mặt cho thấy trong lòng hắn không đồng tình với những lời của Hàn Nguyệt Dung. Thực ra tại vì Hầu Tử không biết được Đại Quyển ghê gớm tới cở nào. Ma Quỷ từng điều tra kỹ lưỡng về Đại Quyển và những điều này cũng đã được giảng dạy ở Ma Quỷ. Nhưng Hầu Tử bẩm sinh không thích học, nên đối với những chuyện này cho dù có vào tai trái thì cũng ra tai phải.

Thật ra thì sự ghê gớm của Đại Quyển là ở chỗ năng lực tác chiến đơn lẻ của từng binh sĩ. Những thành viên của Đại Quyển quanh năm đều ở trong khói lửa của chiến tranh để khổ luyện. Vì thế mà thực lực của mỗi binh sĩ trong Đại Quyển không thua gì thành viên tinh anh của Ma Quỷ. Chung quy thì Ma Quỷ huấn luyện theo kiểu phong bế, còn Đại Quyển rèn luyện theo kinh nghiệm thực tế chiến đấu. Có thể nói thời gian mười năm huấn luyện của Đại Quyển còn hơn hai mươi năm của học viên ở doanh quân.

Đại Quyển không có trung tâm cố định, họ dùng phương thức chiến đấu triền miên để sinh tồn. Trừ khi cùng Kim Tam Giác buôn bán, thường thì tham gia giết người cướp của, chiến đấu với quân đội, đánh nhau với hắc bang của các nước khác, đấu với hải quân. Họ là những người trải qua đủ loại chiến đấu tàn khốc để sống còn làm sao có thể xem thường được.

Mặc dù bây giờ chỉ có ba người ở bên trong, nhưng luận về năng lực tác chiến thì Hầu Tử và Hàn Nguyệt Dong còn lâu mới bằng được. Cho nên bây giờ dù họ bị đánh đến nỗi không ngẩn đầu lên được cũng là chuyện thường.

Cuồng Triều trầm mặc, một lúc sau mới lên tiếng: "Kim Tam Giác, Nguyệt Dung cô thấy người của Đại Quyển có khi nào là do Ngõa Khả phái tới không?"

"Khả năng đó cũng có thể." Hàn Nguyệt Dung trả lời: "Đại Quyển tuy tham gia buôn bán độc phẩm, nhưng bọn họ vốn là lính đánh thuê. Chỉ cần bỏ tiền ra, họ sẽ nhận bất cứ nhiệm vụ gì. Còn nữa, nguồn gốc độc phẩm của Đại Quyển là do Kim Tam Giác cung cấp. Còn Kim Tam Giác và Hoàng Đế của địa phương đó thì có liên hệ rất mật thiết, cho nên khả năng Ngoã Khả bỏ tiền ra thuê bọn họ cũng có thể xảy ra."

Cuồng Triều nói: "Hèn chi bọn họ biết địa chỉ đã bị lộ nhưng vẫn không rút lui. Xem ra lần này chúng ta đã gặp đối thủ rồi."

Hàn Nguyệt Dung vừa cẩn thận chú ý tình hình bên trong, vừa nói: "Năng lực chiến đấu đơn lẻ của binh sĩ Đại Quyển đúng là nổi tiếng thế giới. Nếu nói về lực chiến đấu đơn lẻ, Đại Quyển tuyệt đối có khả năng trở thành một trong ba tổ chức lính đánh thuê đầu tiên trên thế giới."

Cuồng Triều thắc mắc hỏi: "Vậy bây giờ làm sao? Nếu các người đánh tiếp thì nhất thời cũng không phân thắng bại, sao không rút lui trước? Nếu chờ đến khi cảnh sát tới thì sẽ phiền phức lắm. Hiện tại chúng ta không thể để lộ thân phận được."

Hàn Nguyệt Dung hướng về phía Hầu Tử nói: "Hầu Tử, rút lui chưa? Nói về liều mạng thì người của Đại Quyển còn liều hơn chúng ta. Nếu thật sự đánh tiếp chúng ta không phải đối thủ của họ."

"Không rút!" Hầu Tử cười nhạt một tiếng nói: "Đại ca đi cả nửa năm mới trở về, giao cho chúng ta nhiệm vụ đầu tiên. Nếu làm không xong, ta làm sao trở về nhìn mặt Đại ca đây."

"Hầu Tử..." Cuồng Triều định khuyên hắn.

"Cuồng Triều." Hàn Nguyệt Dung ngắt lời Cuồng Triều, hướng về phía Hầu Tử, khóe miệng lộ nét cười nói: "Hầu Tử, tôi cùng liều mạng với anh."

Hầu Tử gật mạnh đầu một cái.

Cuồng Triều thở dài một tiếng, miễn cưỡng nói: "Ba phút thôi, nếu trong ba phút không giải quyết được, lập tức rút lui."

Hầu Tử nghiến răng, mắt lóe lên một tia sát ý nói: "Được, ba phút thôi!"

Chú Thích:

(1) Hắc Bang: Băng đảng xã hội đen.

(2) Phương Đông: Châu Á.

(3) Thanh bang nhất tuyến, Hồng môn nhất đại phiến: Thanh bang một đường, Hồng môn một dãi.

(4) Minh mạt Thanh sơ: Cuối đời nhà Minh, đầu đời nhà Thanh.

(5) Thanh Hồng nhất gia: Thanh Hồng một nhà.

(6) Hồng Hoa Lục Diệp Bạch Liên Ngẫu: Hoa đỏ, lá xanh, ngó sen trắng.

(7) Bắc Môi: Bắc Mỹ

Độc phẩm: Ma túy







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch