Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 476: Thập Tự Hắc Ám Xuất Kích 2 (2)

Chương 476: Thập Tự Hắc Ám Xuất Kích 2 (2)
Khi nhìn rõ diện mục người này mới vui mừng nói:

- Lãnh Dạ đại ca.

Lãnh Dạ lắc lắc đầu, vẻ mặt thất vọng nói:

- Tệ quá, ta vừa rồi đứng bên người ngươi hơn một phút. Nếu ta là kẻ địch, thì ngươi đã chết mấy trăm lần rồi.

Vịt Bầu gãi gãi đầu xấu hổ cười nói:

- Ta làm sao có thể so với đại ca được.

“Hừ!” Lãnh Dạ hừ nhẹ một tiếng đứng lên nói:

- Sở Nguyên giao ngươi bảo vệ Thanh Ngữ, ngươi như thế này thì sao bảo vệ người ta đây?

-Ta …… ta, ta sẽ cố gắng mà.

Dừng một chút Vịt Bầu lại hỏi:

- Ai, Lãnh Dạ đại ca, sao đểm hôm khuya khoắc lại đến nhà ta làm gì?

- Nửa đêm?

Lãnh Dạ chỉ ra ngoài cửa sổ, tức giận nói:

- Bây giờ là nửa đêm sao? Mặt trời sắp lên rồi.

Vịt Bầu nhìn đồng hồ rồi, ủy khuất nói:

- Mới năm giờ mà. Được rồi, sang sớm đại ca tới tìm ta có chuyện gì không?

- Không phải ta tìm người, là thần tượng của ngươi tìm ngươi.

Vịt Bầu ngơ ngẩn:

- Thần tượng?

Lãnh Dạ chỉ về phía phòng chứa đồ, trề môi nói:

- Ngoại trừ cái loại cả ngày cứ tỉnh bơ, chả chịu nói gì, còn có ai là thần tượng nữa sao?

Vịt Bầu mắt chợt sáng lên:

- Đại ca?

Cũng không đợi Lãnh Dạ trả lời, liền vội vàng tiến vào phòng chứa đồ kêu lên:

- Đại ca.

Mười Một đang cầm một khẩu súng kiểm tra nhàn nhạt “Uhm” một tiến hỏi:

- Có máy liên lạc với Cuồng Triều không?

- Có!

Vịt Bầu xoay người đi ra ngoài, chỉ lát sau là quay lại đưa ra máy liên lạc.

Mười Một gắn nó vào tai nói:

- Cuồng Triều.

Từ trong tai vang lên giọng khàn khàn của Cuồng Triều:

- Trời ạ, ta tìm người muốn phát điển rồi đây.

- Ngươi tìm ta?

- Ừa. Ngươi gửi cho ta tư liệu trong kho bí mật của Long Hồn, ta đã phá giải gần hết rồi, chỉ còn hai file hiện không cách nào giải mãi được, còn có trình tự động phá hủy đính kèm. Hai file này được mã háo theo một chuỗi đặc biệt,phải dung chuỗi đó để giải mã, nếu không không biết mà cố giải mãi sẽ kích hoạt trình tự động phá hủy.

Mười MỘt lấy ra một cây sung, cầm trên tay kiểm tra, hỏi lại:

- Ngay cả ngươi cũng không giải mã được?

- Không phải là không thể, mà là quá khó khăn. Có cả trăm chuỗi mã hóa, vạn nhất trong đó có một chuỗi sai sót kích hoạt chế độ tự hủy thì rất mệt a. Nếu muốn phá giải, ta phỏng chừng mất ít nhất nửa năm thời gian.

- Ngươi tìm ta vì chuyện này sao?

- Không phải.

Cuồng Triều trầm mặc chốc lát nói:

- Là Tất Sát lệnh.

- Là sao?

- Ta sau khi kiểm tra lại tư liệu, phát hiện một tin tức cách đây không lâu liên quan đến lãnh đạo cấp cao trong giai tầng cộng đồng liên danh. Bọn họ xem xét tài liệu của dị năng tổ về ngươi, sau khi thương nghị quyết đị liệt ngươi vào danh sách những người phải giết.

Mười Một sắc mặt bình thản hỏi:

- Bọn họ muốn giết ta?

- Không chỉ có ngươi, còn có Lãnh Dạ nữa.

Mười Một liếc nhìn Lãnh Dạ bên cạnh một cái, nói:

- Trước mắt thế nào?

Cuồng Triều mở tài liệu đó ra nói:

- Chỉ có một phần danh sách là bắt buộc phải giết. Tổng cộng bảy người, ngươi đứng đầu, Lãnh Dạ thứ tư. Cuối cùng có một đoạn bổ sung: trong danh sách trên ngoài Sở Nguyên và Lãnh Dạ tạm hoãn, còn lại phải giết hết. Là nhiệm vụ khó khăn, yêu cầu chính Long Hồn thực hiện, không được tiết lộ cơ mật ra ngoài.

- Những người kia là ai.

“Ta đã tra qua, người thứ hai và người thứ sau đều nắm giữ chức vụ quan trọng, nắm giữ các tư liệu trọng yếu của quốc da, bị liệt vào nhóm nhất định phải giết. Người thứ năm và thứ bảy là gián điệp nước ngoài, yêu cầu bí mật xử quyết.

Mười Một thanh âm bình thản nói:

- Rõ rồi – dừng một chút lại nói tiếp – Còn tư liệu người còn lại?

- Là tư liệu tuyệt mật, bất quá với các ngươi không có quan hệ.Hình như là một phi công điều khiển máy bay chiến đấu, trong quá trình bay phát hiện hai chiến đấu cơ của Tiểu Trùng quốc bay sát bên người, hắn cố cùng đối phương liên lạc nhưng lại bị đối phương trực tiếp bắn vào, sau đó hai chiến đấu cơ đó biến mất một cách kỳ lạ. Khi phi công này trở về căn cứ, kiểm tra vết đạn trên thân máy bay. Qua phân tích có thể người này vô tình tiến vào thời gian toại đạo, đi tới thế chiến thứ hai. Sau đó làm sao quay lại thì không giải thích được. Còn có một chút thong tin về UFO, trên tài liệu nói trong địa phận Long Quốc phát hiện UFO còn tìm thấy hai người chiều cao chừng 60cm, vẻ ngoài kỳ quái, còn có kèm ảnh chụp nữa. Ngoài ra ra còn có ở địa phương tìm được một số đồ kỹ thuật công nghệ cao nhưng xem xét thì đều đã có cách đây hơn ngàn năm rồi, tuy nhiên, nếu tùy tiện truyền ra tin này, dám chắc cũng tạo nên chấn động không nhỏ.

“Oh.” Mười Một nói:

- Cuồng Triều,,

- Người điên? Hoàng Hậu? Bọn họ như thế nào?

- Bị người bắt đi. Ngươi khôgn biết?

- Máy liên lạc của bọn họ ở trạng thái tắt, ta không biết bên kia có chuyện gì. Có manh mối gì không?

- Có thể liên quan tới Đại Quyển.

- Đại Quyển …… nếu là Đại Quyển, có liên quan đến việc tập kích ngươi lần trước không?

- Ngươi điều tra đi.

- Được rồi. À nhân tiện, còn có một việc. Ta tìm ngươi ngoaji trừ thông tri cho ngươi biết về Tất Sát lệnh còn vì chuyện này.

- Chuyện gì?

- Trương Hân hân có lẽ tỉnh rồi.

Đồng Tử Mười Một chợt co lại một chút, nhưng nhìn qua thì không thấy có chút thay đổi nàom vẫn như trước, lạnh nhạt hỏi:

- Lúc nào?

- Cụ thể ta cũng không rõ lắm, chiều qua ta xâm nhập vào hệ thống camera của bệnh viện, vốn định kiểm tra xem có tìm được ngươi không, không ngờ thấy rất nhiều thầy thuốc hộ sĩ ở từ phòng cô ra vào, còn có Trương Tránh Vũ và Sở Phàm đều đứng ở cửa phòng, dáng vẻ rất khẩn trương, Sở Phàm thì khóc, Trương Cáhnh Vũ lại cười. Cho nên ta đoán có lẽ Trương Hân Hân tỉnh rồi, hoặc có dấu hiệu hồi phục rồi.

Mười Một chậm rãi đặt khẩu súng lại trên kệ gỗ, nhẹ giọng nói:

- Hiểu rồi.

Nói xong Mười Một tháo máy liên lạc đưa cho Lãnh Dạ, Lãnh Dạ sửng sốt một chút rồi nói:

- Ha, tiểu tử.

Mười Một ngữ khí lãnh đạm nói:

- Đừng nhiều lời, ngươi bị liệt vào danh dách tất sát.

Lãnh Dạ ngạc nhiên hỏi:

- Danh sách tất sát?

Mười MỘt không để ý tới hắn, rời khỏi phòng kho, dù sao Cuồng Triều cũng sẽ giải thích cho Lãnh Dạ.

Vị Bầu chạy đến nói:

- Đại ca ……

- Vịt Bầu – Mười Một ngắt lời - Hầu Tử đâu?

- Hắn đí tới Thiết Ca Môn ở đâu đó dưỡng thương, rất an toàn.

Mười Một gật đầu nói:

- Ta cùng Lãnh Dạ tạm thời ở đây vài ngày ……

Nhìn thấy trời đã bắt đầu sang, Mười Một lãnh dạm nói:

- Không được nói cho bất kỳ ai biết chúng ta ở đây, mấy ngày này cuộc sống của ngươi cứ theo lẽ thường, không nên làm người khác nghi ngờ.

Mười Một liên tiếp gật đầu nói:

- Ta biết mà đại ca, cái … kia ……. Ngươi có thể trong mấy ngày này dạy ta mấy chuêy nữa không.

- Lại nói nữa.

Mười Một bỏ lại một câu nói rồi trở lại phòng ngủ, mở cửa bỏ lại một câu:

- Nói Lãnh Dạ ngủ ở phòng khách, đừng làm phiền ta.

“Phanh.” một tiếng cửa phòng đóng lại.

Mười Một mở máy tính cá nhân lên, nhập vào mật mã, rồi mở một phầm mềm quản giám thị camera lên. Hắn bố trí tổng cộng năm cái camera. Màn hình máy tính chia thành sáu ô trong đó có một ô trống không. Năm ô còn lại có hai cái ở hành lang, còn lại bố trí trong phòng của mẹ con Nguyễn Thanh Ngữ. Kỹ xảo bố trí của Mười Một đã đạt tới lô hỏa thuần thanh, có thể nói người bình thường không chú ý thì sẽ không biết mình bị giám thị

Lúc này sắc trời trắng bệch, năm ô cửa sổ đều rõ rang trên màn hình. Trong căn hộ Nguyễn Thanh Ngữ ba cái, một cái tại phòng khách, một tại phòng đọc sách, một tại phòng ngủ của Nguyễn Thanh Ngữ. Mười Một thấy mẹ Nguyễn Thanh Ngữ đi ngang qua phòng khách, hẳn là đi làm sớm. Nguyễn Thanh Ngữ cũng không ơ trong phòng ngủ, trong cả ba camera đều không thấy bóng dáng cô, có thể là đang tắm. Sau một lát Mười Một thấy Nguyễn Thanh Ngữ bưng ra một thay quần áo, đi ngang qua phòng mẹ cô rồi đi ra ban công phơi đồ. Căn hộ này chỉ có một ban công duy nhất thông với phòng ngủ.

Đây là thói quen của hai mẹ con khi còn nghèo khó, mặc dù thức khuya nhưng lại dậy rất sớm. Theo Vịt Bầu kể thì tầm hai ba giờ sáng hang ngày hai người mới về nhà ngủ, mỗi ngày dậy lúc năm giờ sang, cho thấy hai mẹ con đã sống một cuộc sống rất gian khổ cùng kiên cường.

Sau khoảng hai phút, Nguyễn Thanh Ngữ mới mang theo thau trở vào rửa taym rồi tiến vào phòng đọc sách, từ trên giá lấy xuống một quyển sách rồi ngồi trước bàn máy tính lật xem.

Mười Một dùng chuột phòng to ô cửa sổ đó lên, lập tức ô cửa số có Nguyễn Thanh Ngữ mở rộng chiếm toàn bộ màn hình.

Sau chừng hơn mười phút, có thể là Trương Tâm Ly kêu gì đó, Nguyễn Thanh Ngữ đặt quyển sách xuống, đi ra ngoài.

Ngay lúc này có tiếng người đập cửa. Mười Một nhanh chóng tắt màn hình, đứng dậy mở cửa phòng. Đứng bên ngoài, nghiêm mặt nhìn hắn nói:

- Nói chuyện được không?







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch