Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 700: Tầng Hầm Biến Thái (1)

Chương 700: Tầng Hầm Biến Thái (1)


Nhà Văn Ngôn là một ngôi biệt thự độc lập hào hoa. Gọi là hào hoa nhưng so với biệt thự của đám nhà giàu ở kinh thành thì kém xa. Không có bể bơi ngoài trời, chỉ gồm một tòa kiến trúc hai tầng, một nhà để xe và thảm cỏ chừng vài chục mét vuông, xung quanh có tường rào bao bọc, cách biệt hoàn toàn ngôi biệt thự với bên ngoài.

Mười Một leo lên tường rào quan sát kỹ lưỡng một hồi. Ngôi biệt thự hoàn toàn im ắng, không có người tuần tra, cũng không có tay chân của Văn Ngôn gác ở cổng. Mười Một nhảy qua tường, băng qua thảm cỏ, như một con mèo êm như ru tiến đến bên cửa ra vào. Áp tai vào cửa nghe ngóng hồi lâu, sau đó đi một vòng quanh ngôi nhà, ngó lần lượt qua từng ô cửa sổ kiểm tra tình hình bên trong.

Rất may mắn, bên trong biệt thự hình như không có người thật, vắng lặng như nhà mồ. Đây là thời gian gia nhân thường đang ngủ. Mà cứ cho là còn thức thì chắc chắn cũng không nhiều, tối đa hai mạng là thừa đủ để duy trì vệ sinh và cơm nước.

Mười Một móc chùm chìa khóa vạn năng, nhẹ nhàng mở cửa, trong bóng tối kiểm tra một lượt tầng trệt, nhanh chóng tìm ra phòng gia nhân. Nhà Văn Ngôn chỉ thuê duy nhất một người, lúc này đúng là đang ngủ say. Tuy nhiên, cứ xem cô ta mặc nguyên quần áo mà ngủ thì hiển nhiên mới rồi có thức dậy. Chắc là cảnh sát đến tìm Văn Ngôn đã gọi cô ta dậy, sau đó tính chờ Văn Ngôn nên cứ mặc nguyên y phục, kết quả là thiếp đi. Mười Một dùng ngón cái ấn nhanh vào một điểm phía sau cổ, cô người làm không hề có phản ứng, cũng không ngưng thở, ngược lại xem ra còn ngủ sâu hơn trước đó. Mười Một không định giết người, chỉ điểm huyệt ngủ, đề phòng vạn nhất có gì đó khiến cô ta tỉnh lại, gây nên phiền phức không cần thiết.

Chỉ là một gia nhân vô tội, đâu cần làm khó người ta.

Chắc chắn toàn bộ tầng chệt không còn ai khác, Mười Một rón rén tiến lên tầng hai. Cũng lặng như tờ giống phía dưới. Gã nhanh chóng tìm thấy phòng Văn Ngôn, tuy nhiên không lập tức mở chiếc tủ áo Văn Ngôn từng nói mà tiếp tục kiểm tra một lượt toàn bộ tầng lầu. Khẳng định không có ma nào, lúc ấy gã mới quay lại phòng Văn Ngôn.

Bên trong tủ toàn là trang phục nam giới đắt tiền, số lượng đủ để mở một shop thời trang. Gạt đám quần áo sang một bên, Mười Một gõ gõ vào vách ngăn phía sau. Chiếc tủ rộng đến ba mét. Mười Một gõ suốt lượt từng phân một, nhưng vọng lại toàn là âm thanh khô cứng chắc chắn. Mất một lúc, rốt cuộc gã cũng tìm thấy cánh cửa ngầm mà Văn Ngôn nói tới nằm ở góc trái phía dưới. Cửa ngầm chỉ cao một mét, rộng chừng chín mươi phân, vừa đủ cho một người khom lưng chui qua, nếu không biết trước là có cửa ngầm thì rất dễ bỏ sót. Qua đó đủ thấy tâm cơ Văn Ngôn thâm trầm tới mức nào. Người kiểm tra thông thường ở tư thế đứng thẳng, khi xác định phía sau đều là tường thật đa phần sẽ lơi là. Ai mà ngờ được rằng không gian chật hẹp phía dưới lại có thể ẩn tàng một cánh cửa ngầm?

Có khả năng là Văn Ngôn làm vậy để tránh tai mắt người ngoài, hoặc không muốn bị chú ý… Cửa ngầm không có cơ quan đóng mở, chỉ cần dỡ tấm vách ngăn là thấy một khoảng không chật chội, bên trong có một chiếc cầu thang xoắn nhỏ hẹp dẫn xuống dưới.

Mười Một chui qua cửa ngầm, thận trọng lần theo cầu thang đi xuống. Những bậc thang gỗ rít lên cọt kẹt, âm thanh không lớn, nhưng trong không gian bít bùng này thừa sức làm người bên dưới phải để ý.

Mười Một khởi động công năng quan sát bóng tối của mắt trái, một bức tranh màu lục hiện lên. Gã thấy mình đang ở trong một ống bê tông hình trụ đường kính chừng mét rưỡi. Trừ phi tìm thấy cửa ngầm, bằng không khó lòng mà phát hiện ra địa phương bí ẩn này.

Suốt đoạn đường đi xuống, Mười Một đề cao cảnh giác tối đa, nếu như phía dưới có người hoạt động hắn sẽ lập tức phát hiện. Tuy nhiên, xem ra Văn Ngôn đã thành thật khi nói nơi này không có người canh gác, Mười Một đã đặt chân lên mặt đất mà vẫn không bị ai tập kích.

Trước mắt gã lúc này là một hành lang bê tông. Độ cao từ đây đến mặt sàn trên kia chừng năm mét. Trên trần hành lang, cứ cách từng đoạn lại có một bóng đèn, công suất tuy nhỏ nhưng đủ để chiếu sáng không gian xung quanh. Không biết Văn Ngôn thiết kế nơi này như thế nào, không thấy có ống thông hơi nhưng không khí rất trong lành. Chắc hẳn có thiết bị thông gió đưa không khí từ bên ngoài vào.

Hành lang chỉ có một hướng duy nhất, đi chừng mười bước là đến một cánh cửa bảo vệ bằng kim loại mở bằng mật mã. Mười Một bước đến bên cạnh cửa, quan sát một hồi. Cánh cửa rất lớn, khẳng định không thể đưa vào đây qua lối cầu thang xoắn. Nhất định phải có một lối thông khác, hoặc nó được lắp đặt ngay trong khi xây dựng tầng hầm này.

Cánh cửa bảo vệ chỉ có thiết bị nhập mật mã, không có các phương tiện bảo mật tăng cường như kiểm tra chỉ tay, mô mắt hay thể trọng nên công việc đơn giản đi nhiều. Mười Một dùng Trảm Nguyệt cậy bung hộp nhập mật mã, lôi từ bên trong ra một mớ dây điện, đấu hai đầu dây màu hồng và lục với nhau, gây đoản mạch thiết bị nhập mật mã, sau đó thay đổi vị trí một số dây khác, ấn định mật mã mới. Gắn chiếc hộp vào chỗ cũ, gã nhập mã số mới. Sau một tiếng “tách” trầm đục, cánh cửa mở ra cùng với âm thanh ken két khe khẽ của kim loại miết vào nhau.

Loại cửa kim loại bảo vệ này thuộc loại đơn giản nhất, bất kỳ một thành viên tinh anh nào do Ma Quỷ huấn luyện ra đều có thể mở nó bằng rất nhiều phương pháp khác nhau. Mười Một chọn phương pháp trực tiếp nhất, cũng là tiết kiệm thời gian nhất. Khuyết điểm duy nhất là trên hộp nhập mật mã sẽ lưu lại dấu vết phá hoại. Tuy nhiên, Văn Ngôn chết rồi thì còn ma nào chú ý đến việc nơi này từng bị phá hoại chứ.

Phía sau cánh cửa kim loại là một không gian rộng rãi. Những bóng đèn trắng sữa gắn trên trần khiến nơi đây sáng như ban ngày, mọi ngóc ngách đều hiện rõ mồn một.

Không gian hình chữ nhật này rộng đến cả trăm mét vuông, ở giữa là mấy cây trụ bê tông thô chắc, tạo cảm giác như một bãi đậu xe ngầm. Trên các mặt tường đều có những cánh cửa. Mười Một đếm được tổng cộng mười một cái. Không biết chúng dẫn đến đâu, nhưng khẳng định là Âu Dương Nguyệt Nhi chắc chắn ở phía sau một trong những cánh cửa ấy.

Mười Một đứng tại chỗ quan sát một lúc rồi tiến đến cánh cửa đầu tiên bên trái. Cửa khóa không làm khó được gã. Dùng chìa khóa vạn năng mở cửa xong, Mười Một không lập tức tiến vào mà đẩy cửa từng chút từng chút một, đồng thời thận trọng lắng nghe động tĩnh bên trong.

Đó là một căn phòng rộng chừng năm mươi mét vuông, bên trong không có người, cũng chẳng có cạm bẫy mai phục.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch