Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 81: Trời Sắp Sập Rồi

Chương 81: Trời Sắp Sập Rồi


Tại sân bay Thủ Đô, Trung Quốc, một hàng dài những chiếc xe hơi hào hoa được xắp xếp chỉnh tề tiến đến, càng khiến người ta chẳng thể tin nổi là ở giữa còn có xen lẫn những chiếc xe quân sự. Những người qua đường đều không khỏi nhìn vào với ánh mắt hiếu kì, ồn ào phán đoán xem đại nhân vật nào đang đến đây? Nhưng cho dù có đập bể đầu họ họ cũng chẳng nghĩ ra, lúc này minh tinh ca nhạc đang nổi tiếng nhất hiện nay Âu Dương Nguyệt Nhi đang đeo kính đen và ngồi trong chiếc xe rộng lớn đó.

Đây là sự khó khăn của các đại minh tinh, không thể xuất hiện trước mặt công chúng, nếu không chắc chắn sẽ bị những fan cuồng và kí giả của những tờ lá cải vây cho giọt nước cũng chẳng xuyên qua nổi. Cho nên, Âu Dương Nguyệt Nhi chủ đành dùng cách này, ngồi trong xe mà thôi.

Rất nhanh, Âu Dương Lâm đã mang theo mấy quân nhân dẫn Mười Một tới.

Mười Một vẫn nguyên cái bộ dạng lạnh lùng đó, phảng phất như chẳng chuyện gì có thể khiến hắn quan tâm vậy. Hai mắt hắn rất linh động, nhưng lại khiến người ta cảm thấy nó thiêu thiếu một cái gì đó. Hai tay hắn vẫn chẳng mang theo gì, trong ấn tượng của Âu Dương Nguyệt Nhi, trong tay Mười Một chẳng bao giờ mang theo cái gì, trước nay hắn chưa từng mang theo cái gì. Nhưng khi cần thiết, hắn vẫn biến ra được vũ khí rất nhanh.

Mấy quân nhân trở lại phía sau chiếc xe quân sự, còn Âu Dương Lâm dẫn theo Mười Một bước vào trong chiếc xe Âu Dương Nguyệt Nhi đang ngồi.

“Mười Một, lâu không gặp!” Âu Dương Nguyệt Nhi chậm rãi bỏ kính đen xuống. Nàng vẫn cứ đẹp như vậy, nhưng trên mặt đã mang theo mất phầ bi ai nhàn nhạt. Chuyện của Diệp Tử Mai khiến cho nàng đến bây giờ vẫn chưa thể nhẹ lòng được.

Mười Một khẽ gật đầu, coi như trả lời.

Đới Linh trợn trừng mắt lên mà hiếu kì nhìn Mười Một, sau khi nghe xong câu chuyện mạo hiểm của Âu Dương Nguyệt Nhi và Mười Một, sự sợ hãi của nàng đối với Mười Một đã tiêu thất, cái còn lại chỉ là hiếu kì mà thôi. Tuy Trần Tang vẫn luôn nói là Mười Một giết chết Diệp Tử Mai, nhưng Đái Linh vẫn một mực tin rằng, Diệp Tử Mai không phải do Mười Một giết. Mặc dù đối với cái chết của Diệp Tử Mai nàng cũng vô cùng khó chịu.

Còn lúc này Trần Tang đang ngồi cạnh Âu Dương Nguyệt Nhi, cười lạnh mà nhìn Mười Một.

Âu Dương Nguyệt Nhi vẻ mặt có chút buồn bã nhìn Mười Một: “Mười Một, chuyện Mai tỷ có phải là do anh làm không?”

Mười Một lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng, không nói lời nào, không thừa nhận, cũng không phủ nhận. Mười Một rất ghét nói dối, giết người cũng chỉ là giết người, có gì mà phải che giấu chứ? Nhưng tổ chức đã cảnh cáo hắn, không được thừa nhận. Lý do là sức ảnh hưởng của Âu Dương Nguyệt Nhi quá lớn, một câu nói của nàng ta cũng có thể tạo thành một khó khăn rất lớn cho tổ chức. Đã lo lắng Âu Dương Nguyệt Nhi như vậy, tại sao lúc đó còn muốn giết Diệp Tử Mai? Thân phận của Băng sát thủ lẽ nào thật sự trọng yếu như vậy? Mười Một nghĩ không thông, hắn cũng chẳng muốn nghĩ thêm nữa. Hắn chỉ là mọt sát thủ, chỉ tồn tại để giết người.

Mọi người trong xe đều nhìn chăm chăm vào Mười Một, muốn từ trên mặt hắn nhìn ra được cái gì đó. Đáng tiếc, bộ dạng của Mười Một vẫn vĩnh viễn lạnh lùng như vậy.

“Mười Một…” Âu Dương Nguyệt Nhi thôi thúc.

“Không phải!” Câu nói này đến bản thân Mười Một cũng cảm thấy rất khó chịu, nhưng hắn chẳng thể không nói.

Âu Dương Nguyệt Nhi phảng phất như vừa thở phào một hơi nói: “Tôi tin anh!”

“Nguyệt Nhi, không thể tin hắn. Hắn đang lừa cô, hắn…” Trần Tang chẳng thể tin Mười Một được.

Âu Dương Lâm xen vào: “Nhưng Mười Một có lí do gì để giết Mai tỷ?”

“Cái này…” Trần Tang chẳng nói gì được nữa, Mười Một đích xác chẳng có gì do gì để giết Diệp Tử Mai, còn lý do duy nhất thì chúng nhân chẳng ai biết được. Bỗng dưng, hắn tựa hồ như nhớ lại cái gì đó mà hét lên: “Đúng! Khi hắn giết mấy tên vệ sĩ đó cũng có lí do gì sao?”

Ánh mắt chúng nhân lại dồn về phía Mười Một.

Cảm nhận được những ánh mắt hoài nghi đó, Mười Một lạnh nhạt nói: “Người uy hiếp tới ta đều là địch nhân của ta.” Mười Một rất ghét chuyện giải thích cái gì đó, nhưng lần này hắn không thể không đi giải thích.

Tuy câu nói của Mười Một là chỉ mấy tên vệ sĩ kia, nhưng khi Trần Tang nghe được câu này thì nó lại thành ý tứ khác, Đặc biệt là khi Mười Một nói câu đó, ánh mắt lại liếc về phía Trần Tang, hắn cảm thấy câu nói này của Mười Một là nói với hắn, Mười Một cũng coi hắn là địch nhân. Trần Tang nghiến chặt răng, không dám nói thêm nữa, tuy hắn rất tự đại nhưng tuyệt không phải là kẻ ngốc. Hắn tin rằng, chỏ cần có cơ hội, nhất định mình có thể giải quyết Mười Một, dù sao nơi đây cũng là địa bàn của hắn chứ chẳng phải Las Vegas.

“Được rồi.” Âu Dương Nguyệt Nhi không để mọi người truy vấn nữa, nàng nói: “Mười Một nói không phải thì chắc chắn là không phải. Tôi tin tưởng Mười Một.”

Âu Dương Lâm trầm tư mọt chút rồi hỏi: “Mười Một, có thể nói với ta chuyện đã xảy ra không?”

Mười Một lạnh nhạt liếc mắt nhìn y nói: “Không cần thiết.”

Âu Dương Lâm truy vấn: “Sự thật có giống như tổ chức của các ngươi nói không, các ngươi về khách sạn lấy chi phiếu, khi đi ra thì bị tập kích? Nhưng có người ở khách sạn đã nhìn thấy ngươi và Mai tỷ đã phân khai, một mình ngươi đi mất, còn Mai tỷ ngồi trên xe mà mau chóng trở về quảng trường Đế Hào. Các ngươi bị tập kích thế nào?”

Ánh mắt Trần Tang lộ ra thần sắc hưng phấn, tuy hắn biết Âu Dương Lâm chỉ là muốn làm rõ nghi vẫn trong lòng, nhưng trong mắt hắn, ít nhất bây giờ Âu Dương Lâm vẫn đứng cùng phe với mình.

Mười Một lạnh nhạt nói: “Ta bị bắn lén trên đường đến sân bay.”

Âu Dương Lâm cau mày nói: “Đám người đó rút cục là ai? Tại sao muốn giết Diệp Tử Mai?”

“Người bọn chúng muốn giết là ta, chỉ bất quá phát hiện ta không ở trong xe nên mới đuổi theo.”

Tất cả mọi người đều thở dài một hơi, thì ra là thế.

Âu Dương Nguyệt Nhi và Đới Linh cùng rơi lệ nói: “Mai tỷ đáng thương quá.”

Âu Dương Lâm tựa hồ như nghĩ đến chuyện gì đó, hắn đột nhiên nhìn về phía Trần Tang.

Trần Tang bị dọa cho nhảy bật lên: “Anh nhìn tôi làm cái gì? Đại ca, anh hoài nghi tôi thuê người tới giết Mười Một sao? Sao tôi có thể làm loại chuyện đó chứ…”

Lần này thì cả Âu Dương Nguyệt Nhi và Đới Linh cũng đều đem ánh mắt hoài nghi qua nhìn hắn.

Trần Tang vội vàng nhìn Âu Dương Nguyệt Nhi giải thích, nhưng càng giải thích lại càng khiến mọi người hoài nghĩ, Khi ở Las Vegas, Trần Tang đã từng vì Mười Một giết chết vệ sĩ của hắn, làm hắn mất mặt mà nói nhất định phải dạy cho Mười Một một bài học. Sau đó mỗi lần gặp Mười Một, ánh mắt của hắn đều khiến người ta phát lạnh. Huống chi Trần tang cũng có rất nhiều tài lực, thuê một đội lính đánh thuê hay sát thủ đến, ngầm phục kích khi Mười Một rời đi cũng chẳng có gì là khó khăn cả.

Âu Dương Nguyệt Nhi nhìn sang Trần Tang, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo, nàng lạnh giọng hỏi: “Trần Tang, có phải là anh không?”

Trần Tang mồ hôi tuôn ra đầy mặt nói: “Nguyệt Nhi, sao đến cả anh mà em cũng không tin thế? Sao anh có thể giết Mai tỷ…”

“Nhưng khi ở Las Vegas, trong lúc vô ý Linh Linh đã nghe thấy anh và Mai tỷ nói chuyện, anh bức Mai tỷ phải giải trừ hợp đồng đã kí. Mai tỷ không đồng ý, cho nên đến cả tỷ ấy anh cũng giết luôn?” Khóe mắt Âu Dương Nguyệt Nhi đã đỏ lên rồi.

“Nhưng…nhưng anh vẫn luôn ở cùng một chỗ với bọn em, sao có cơ hội đi thuê sát thủ chứ?” Trần Tang rất lo lắng, thật sự rất lo lắng, cái mùi vị bị người ta nghi oan thực chẳng dễ chịu gì. Tuy đích xác hắn đã từng suy nghĩ như vậy, nhưng với lá gan của hắn, hắn tuyệt không hành động như vậy.

Âu Dương Nguyệt Nhi nghiến chặt răng lại nói: “Anh có thể bảo thủ hạ của anh đi thuê.”

Âu Dương Lâm trầm ngâm nói: “Khi Nguyệt Nhi và Mười Một còn chưa trở lại, chúng ta đã từng đi tìm nơi hạ lạc của bọn họ, lúc đó anh đã làm cái gì, chúng tôi đều không biết.”

Trần Tang không ngờ Âu Dương Lâm thấy mình rơi xuống giếng còn ném đá, hắn muốn quay sang Âu Dương Nguyệt Nhi giải thích mình trong sạch, nhưng lại chẳng biết nói thế nào, còn chúng nhân càng nghĩ càng khẳng định chuyện này.

Trần Tang lo lắng đến mức sắp khóc lên.

Mười Một bên cạnh vẫn giữ sắc mặt bình thản mà nghe, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy rất buồn cười, sao sự tình lại phát triển đến bước này nhỉ? Cái chết của Diệp Tử Mai không ngờ lại được đổ lên người Trần Tang. Mười Một thật sự chẳng thể hiểu nổi, cái thế giới này thật đáng cười.

Chuyện này cũng chỉ có thể trách bản thân Trần Tang, khi ở Las Vegas, nỗi hận của hắn đối với Mười Một mọi người đều đã biết. Trong lúc vô ý Đái Linh lại nghe thấy hắn bức Diệp Tử Mai giải trừ một hợp đồng đã kí nhưng bị Diệp Tử Mai cự tuyệt. Nhiều động cơ như vậy, Trần Tang còn không đáng để hoài nghi sao?

Lúc này, Trần Tang chỉ cảm thấy trời như sắp sập xuống, ngày tận thế đã đến rồi…








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch