Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 971: Lại Trở Về Đông Hải (1)

Chương 971: Lại Trở Về Đông Hải (1)


Một chiếc xe jeep màu đen biến dạng nghiêm trọng chạy như điên trên đường, khiến cho người đi qua không khỏi dừng lại liếc mắt. Không thế không cảm thán rằng đúng là xe cao cấp có khác, chất lượng quá tốt. Rách nát thành ra như vậy rồi mà vẫn còn có thể lái nhanh như vậy.

Dọc trên đường đi, trong xe đều vô cùng lặng lẽ. Vợ Dương Tử Nghiệp vẫn còn đang hôn mê chưa tỉnh lại. Dương Tử Nghiệp thỉnh thoảng lại than ngắn thở dài, như là đang tự trách. Dương Tư Vũ lúc đầu còn khóc sướt mướt, rất nhanh đã an tĩnh lại, cúi đầu khóc thầm, thỉnh thoảng lại lấy tay lau nước mắt.

Người duy nhất có thể xem như lắm lời là Cuồng Triều. Tuy nhiên thanh âm của Cuồng Triều chỉ có một mình Mười Một mới có thể nghe được: “Mấy người bọn Hoàng Hậu 20 phút trước đã xuất phát, chia làm hai tổ hành động. Ba người Hoàng Hậu và Dawell, Tiểu Diệp phân biệt đi tới ba địa điểm đón Tuyết Nhi, Ca Đức và Nhược Từ. Vịt Bầu, Hầu Tử và lão điên ba người đi trước đón Jim. Có lẽ thời gian bọn họ tới Đông Hải so với ngươi muộn một chút, đến lúc đó ngươi chuẩn bị tiếp ứng đi.”

Có lẽ là biết chắc Mười Một sẽ không phản ứng, Cuồng Triều tiếp tục nói: “Người của Mệnh Vận đã rút hết khỏi căn cứ rồi, tuy nhiên ta sợ bọn họ có thể để lại cửa sau. Đến lúc đó cho bọn Nhược Từ tiến vào trước. Sau khi khẳng định an toàn mới lại mang lão điên đi vào. Còn nữa, người tiếp ứng kia mà Đán Đao nói tới ta cũng đã liên hệ rồi, hắn có thể luôn luôn ở bến tàu Đông Hải chờ các ngươi. Sau khi đến nơi, hắn sẽ cho bố trí chỗ ở cho cả nhà Dương Tư Vũ, rồi chờ thêm hai ngày nữa sẽ có thể đưa bọn họ đi ra nước ngoài. Hắn là người của Mệnh Vận, lại là do Đán Đao bố trí, nên có thể tin được. Hành động cụ thể thế nào ngươi tự mình suy nghĩ, ta không thể chỉ cho ngươi phương pháp tốt được. Mặt khác, bên này Dương gia trái lại không có động tĩnh gì. Tuy nhiên vừa rồi Long Gia, Vương gia và Từ Khiêm đều vừa gọi điện cho Dương gia. Nội dung thì ta không có biện pháp nghe trộm, nhưng ta cảm thấy Vương gia và Từ Khiêm sẽ không hảo tâm như vậy, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút!”

“Từ Khiêm?” Mười Một lẩm bẩm một tiếng. Hắn và Từ Khiêm đến bây giờ chưa từng gặp mặt. Lão được biết đến với tư cách là Tthượng tướng quân già nhất của Long Quốc, chưa từng chính thức cùng hắn tiếp xúc lần nào, nhiều nhất cũng chỉ là người do Từ Khiêm phái tới theo dõi Mười Một đã bị hắn giết chết thôi. Cho tới nay Từ Khiêm vẫn luôn là loại người khiến người khác khó nắm bắt. Trong mắt người khác Từ Khiêm là một người rất hay bao che khuyết điểm, và là một quân nhân hung hăng bá đạo, dễ kích động. Nhưng Từ Khiêm trở về thủ đô lâu như vậy mà cũng chưa từng tới tìm Mười Một gây phiên toái, nhiều nhất cũng chỉ thăm viếng bạn bè thân thích lâu ngày gặp lại. Lão già này rốt cuộc có chủ ý gì đây?

Tuy nhiên chuyện về Từ Khiêm cũng chỉ thoáng qua trong đầu Mười Một, lập tức đã bị xếp xó. Mười Một mặc dù không thích tìm phiền toái, nhưng cũng không phải là loại người chỉ biết một mực tránh né, sợ hãi phiền phức. Nếu như mọi người cùng nhau sống yên ổn, không có chuyện gì không sao, nhưng mà nếu Từ Khiêm thực sự dám cả gan trêu chọc hắn, hắn sẽ bất chấp tất cả mà đem tiêu diệt Từ gia. Tuy rằng bây giờ đã có thân phận Long Hồn, nhưng quá trình huấn luyện khi còn ở Ma quỷ đã khiến cho tâm niệm của sát thủ bén rễ vào chỗ sâu nhất trong tiềm thức của hắn. Đối với kẻ địch nhất định phải vô tình mà triệt để huỷ diệt. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!

Xe rất nhanh đã tới cửa vào đường cao tốc. Nhân viên kiểm vé ở cửa khẩu nhìn chiếc xe biến dạng nghiêm trọng liền lắc đầu lia lịa, không cho xe tiến vào. Nhìn chiếc xe này đi! Đầu xe biến dạng nghiêm trọng, bẹp dí. Cũng không biết thùng xăng có bị hỏng hay không nữa, nếu như thùng xăng hỏng rồi chạy nửa đường gây ra hoả hoạn thì làm thế nào? Ôi, còn có cửa kính nữa a. Tuy rằng cửa bị hỏng đối với xe thì không đáng ngại, nhưng cứ mở hẳn ra như vậy mà đi thì cũng rất chướng tai gai mắt. Nhìn cái cửa này đi, giống như bị thiên thạch đánh vào vậy, lõm xuống một khối lớn ngay giữa xe.

Cửa xe trông như lung lay sắp bay đến nơi rồi. Vạn nhất chạy nửa đường, cửa bay vù một cái ra ngoài, bắn vào xe đi phía sau thì ai chịu trách nhiệm? Bất kể nói như thế nào, nhân viên kiểm vé nhất định chết sống cũng không đồng ý mở cửa cho qua. Cuối cùng cũng không kiên nhẫn nữa vung tay quát bọn họ mau đi.

Tuy nhiên khi Mười Một lấy giấy tờ cục Quốc An ra, cũng nói rằng chiếc xe này hắn nhất định phải dùng để thực hiện nhiệm vụ thì điểm phiền toái nho nhỏ này đã không còn tồn tại nữa. Nhân viên kiểm vé lập tức đổi sang bộ mặt tươi cười, cúi đầu khom lưng bật đèn xanh cho qua. Thật không thể không cảm thán, có thân phận xử lý mọi việc thật dễ dàng.

Dù chạy tốc độ cao, nhưng lộ trình cũng mất đến 10 tiếng đồng hồ. Trong khoảng thời gian này, Mười Một một mặt thì chuyên chú lái xe, một mặt nghe báo cáo của Cuồng Triều về căn cứ ở Đông Hải.

Người của Mệnh Vận sau khi rời khỏi đây thì căn cứ đã được Cuồng Triều triệt để tiếp thu. Thông qua hệ thống bên trong căn cứ, Cuồng Triều giật mình phát hiện ra rằng căn cứ này phòng vệ nghiêm ngặt như một thành phố ngầm dưới đất, thứ gì cũng có. Với lại trong căn cứ còn có dây chuyền sản xuất chuyên nghiệp, có thể tự sản xuất nhiều loại súng ống, và còn lắp rác được xe tăng. Đây chính là một căn cứ quân sự. Trừ những thứ này ra, công nghệ cao được sử dụng bên trong cũng khiến Cuồng Triều trợn mắt le lưỡi không thôi. Mấy tên Nhật Bản điên kia không ngờ lại còn nghiên cứu về hạng mục người máy trí tuệ nhân tạo. May mắn là hạng mục này còn chưa hoàn thành, bằng không đợi khi Nhật Bản có thể sản xuất ra hàng loạt người máy chiến đấu rất có thể sẽ một lần nữa phát động chiến tranh xâm lược rồi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch