Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhất Lộ Thải Hồng

Chương 28: Ném mồi dẫn cá sấu vào chuồng (2)

Chương 29: Ném mồi dẫn cá sấu vào chuồng (2)


Trương Thắng có chút mê hoặc:

- Giám đốc, đây là…?

- Nếu như không mời, vậy tiêu tiền trước kia chẳng phải là biếu trắng cho hắn sao? Hừ!

Từ Hải Sinh cười lạnh, từ trong tủ chén lấy ra một cái camera kiểu mới:

- Chiều tối mai cậu đeo cái này vào.

Trương Thắng vừa thấy thứ này, trong lòng cũng mơ hồ đoán được cái gì:

- Ý Giám đốc là…

- Ha ha, lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu!

(Bụng dạ hẹp hòi không phải là quân tử, hành sự không tàn bạo không phải là trượng phu)

Từ Hải Sinh cười lạnh nói:

- Hắn đã biết rõ việc này tôi cũng có phần, vẫn còn không biết đủ như vậy. Ông đây khiến cho hắn ăn đến câm luôn, ưu đãi một phân cũng đừng nghĩ. Đoạt thức ăn trong miệng tôi ư, không phải là nhổ lông ngoài miệng hổ sao?

Ông ta vỗ vỗ bả vai Trương Thắng nói:

- Đây là mini camera, tôi sai người mua về từ Nhật Bản đến nay còn chưa đầy hai tháng, việc ngày mai liền giao cho cậu rồi, cơ trí một chút.

Trương Thắng cắn chặt răng, hăng hái gật đầu.

Mới trước đây, hắn từng nhìn thấy một câu dhắn ngôn: “Cộng sự với những người can đảm, thì không cần phải đọc sách nữa”, được những lời dẫn dắt này, hắn tự rút cho mình một lời răn: “Đối với quân tử, thì lấy đạo quân tử mà tiếp; đối với tiểu nhân thì lấy đạo tiểu nhân mà đón. Hiện tại rốt cuộc đã nhận thức rất sâu sắc.

***

Trương Thắng dùng cả một ngày để thao tác camera cho thành thục, thẳng đến khi trong bóng tối cũng có thể ấn đúng từng phím mới thôi. Từ Hải Sinh thì lái xe lang thang ngoài đường, tìm kiếm khách sạn thích hợp.

Vào buổi tối, Trương Thắng lại lần nữa gọi điện cho Chủ tịch xã Cổ, hắn bày ra một thái độ bộ bó tay hết cách, ăn nói khép nép mời Chủ tịch xã Cổ đi uống rượu, thảo luận. Thủ đoạn “Bày ra sự yếu ớt để cho địch thấy” Trương Thắng cũng biết đấy, hôm nay cúi đầu là vì ngày mai ngẩng đầu, dưới sự giày vò của tham quan này, Trương Thắng cũng hiểu được cách dùng tâm cơ rồi.

Chủ tịch xã Cổ huênh hoang nhã nhặn từ chối vài lần, nhưng hắn cứ mời mãi, cuối cùng đáp ứng lời mời buổi tối ngày hôm sau. Tối hôm sau, Chủ tịch xã Cổ dưới mấy cuộc điện thoại thúc giục của Trương Thắng mới vênh váo tự đắc lái xe tới điểm hẹn, hai người Từ Hải Sinh lại mời ông ta đến một khách sạn.

Để tiêu trừ sự cảnh giác của ông ta, trong bữa tiệc, Giám đốc Từ chủ yếu tán dóc với ông ta về những chuyện ngoài lề, biểu hiện mười phần đầy đủ. Chủ tịch xã Cổ lại lái sang hỏi thăm ý đồ mua đất của Giám đốc Từ. Giám đốc Từ lại lặp đi lặp lại thăm dò thử “khẩu vị” của Chủ tịch xã Cổ rốt cuộc là bao nhiêu, hai người hắn lừa tôi gạt, ai cũng không để lộ quân bày tẩy của mình.

Tuy nhiên Chủ tịch xã Cổ cảm thấy đã bắt chẹt Từ Hải Sinh được bảy phần, nên thật ra cũng không nóng không vội. Sau khi ăn cơm xong, Trương Thắng lại cung kính mời ông ta đi tắm hơi, ông ta cũng yên tâm thoải mái đáp ứng.

Ba người đi ô tô tới “Đại Hòa”, Chủ tịch xã Cổ đã lừa gạt nhiều, bởi vì hôm nay uống ít, ông ta lại không nóng nảy, nghĩ muốn hết mình hưởng thụ một phen, lúc tắm rửa còn đòi tắm sữa muối.

Tắm sữa muối là phụ nữ dùng thân thể để tắm cho đàn ông, cùng với nói là tắm rửa chẳng thà nói là một loại mát xa. Người làm việc này không cần đặc biệt xinh đẹp, nhưng dáng người phải đẹp. Người trẻ tuổi dễ kích động như Trương Thắng, được hưởng cái kiểu này liền “nhất trụ kình thiên”, túng quẫn đến mặt mũi đỏ bừng. Trái lại Giám đốc Từ và Chủ tịch xã Cổ kinh nghiệm khảo nghiệm nhiều, nên thần săc tự nhiên, không phản ứng chút nào.

Sau khi tắm rửa xong, bọn họ liền tiến lên lầu hai, chọn phòng, tìm ba cô gái đến tiếp, mở rượu tây, ca hát khiêu vũ. Ba cô gái da trắng nõn, dáng người cao gầy, mỗi người đều eo nhỏ ngực cao, chân dài, hơn nữa còn toát lên chút hương vị thhắn thuần tú khí, khác nhau rất lớn so với các cô gái bình thường khác.

Ánh mắt Chủ tịch xã Cổ sáng lên, cười dâm nói:

- Hôm nay các tiểu thư rất đẹp, nào nào, ngồi bên này!

Ba cô nàng ngồi xuống những chỗ trống bên cạnh họ, nhân viên phục vụ mở rượu đỏ xong đi ra ngoài, nguồn sáng trong phòng cũng được chỉnh sang màu đỏ sậm. Từ Hải Sinh nói:

- Anh Cổ, ba cô này đều là sinh viên, thế nào, với những người anh hay tiếp xúc khác biệt lớn đi?

Chủ tịch xã Cổ ngạc nhiên nhìn cô gái mặc khinh sam cao bồi, tóc dài xõa vai, nghi hoặc nói:

- Không thể nào? Anh nói thật?

Từ Hải Sinh cười cười, nói:

- Em gái, đưa chứng nhận học sinh của em cho anh ấy xem.

Cô gái tóc dài kia lấy từ túi hậu một chiếc giấy chứng nhận đưa cho Cổ Cổ Văn. Chủ tịch xã Cổ tiếp lấy giấy mở ra đọc, thật sự chính là thẻ học sinh, trong lòng lập tức dâng lên một luồng cảm giác hưng phấn.

Người giống như ông ta, phụ nữ xinh đẹp chơi đùa cũng nhiều rồi, lúc này thân phận của các cô càng hấp dẫn ông ta so với thân thể của các cô. Ông ta chưa từng được “thử” nữ sinh viên, tuy nói nhan sắc cô bé này so với những người ông ta từng gặp chỉ thường thường bậc trung, cũng không quá mức quyến rũ, nhưng trong lòng ông ta, so với cảm giác này hoàn toàn khác biệt.

Khi ông ta trả lại giấy chứng nhận, trong con mắt háo sắc kia tràn đầy sự chiếm hữu, thậm chí còn mang theo vẻ sùng bái và kính sợ.

Trương Thắng thờ ơ lạnh nhạt, không khỏi âm thầm buồn cười: thân phận của cô ta quan trọng như vậy sao? Chẳng phải cũng là mang đi bán hay sao? Không nghĩ tới, bằng cấp cao quý ở nơi ăn chơi này cũng dùng được. Từng có cán bộ quỳ dưới váy, xem ra đêm nay, Chủ tịch xã Cổ phải quỳ dưới thẻ học sinh…







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch