Chương 10: Hoàn thành nhiệm vụ, thật nhiều điểm tích lũy!
Năng lượng cuồn cuộn màu đen, trong nháy mắt bao vây Rose ở giữa, như một cái quan tài màu đen dựng đứng.
m trầm, kinh khủng!
Ngay tại lúc đó, trên trăm thanh trường kiếm màu đen, hung hăng đâm vào trong quan tài màu đen.
Một luồng hơi thở chết chóc lạnh như băng, điên cuồng tràn vào cơ thể Rose.
"Hắc Quan? Không thể nào! Hắn sao lại sử dụng được Hắc Quan?"
"Chiếm đoạt! Mau chiếm đoạt! " Rose điên cuồng kêu to.
"Ting! Vượt qua sức thừa nhận của hệ thống Thôn Phệ, đề nghị kí chủ sử dụng một nửa sinh mệnh để thăng cấp, nếu không, sẽ nguy hiểm đến tính mạng."
"Thăng cấp, mau thăng cấp! " Rose căn bản là không nghĩ được nhiều, vội kêu lên.
Sức sống của hắn nhanh chóng xói mòn.
Trong nháy mắt Rose từ một cái thanh niên mặt tròn, biến thành gã trung niên già nua da bọc xương.
"Ting! Hệ thống Thôn Phệ thành công thăng cấp thành hệ thống Đại Thôn Phệ!"
" Hệ thống Đại Thôn Phệ, mau chiếm đoạt! " Rose khàn giọng kêu lên.
"Phanh!"
Lập tức, Hắc Quan giống như bọt nước, ầm ầm bể tan tành, cũng hóa thành từng sợi năng lượng màu đen, toàn bộ hợp vào trong cơ thể Rose.
Aizen thấy vậy, chân mày chau lên, trên mặt đã hiện lên vẻ ngoài ý muốn.
Lần nữa vung lên Trảm Phách Đao, quát lên: "Kính Hoa Thủy Nguyệt!"
"Quả nhiên là Aizen, nhưng, ta như có thể chiếm đoạt ảo thuật! Hệ thống Đại Thôn Phệ!" Rose kêu to, "Hôm nay, ta không chỉ muốn tiêu diệt gia tộc Uchiha, mà ta còn muốn giết chết một vị tử thần cường đại! Ha ha ha!"
...
Nữ hiệp: Cái tên Rose kia thật là xấu, nhưng, hình như hắn rất lợi hại, Aizen ca ca cố gắng lên nha!
Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Đây không phải là lực lượng của thần tiên ư? Một người trong số họ thôi là đã có thể ngăn cản thiên quân vạn mã! Quả thực, thật là đáng sợ. Chẳng qua không biết bọn họ ai thắng ai thua.
Hồng Hướng Dương: Mặc dù, ta xem không hiểu trận chiến đấu của bọn họ lắm. Nhưng, thắng bại thì không cần quan tâm, Chúa Cứu Thế đại lão còn đứng ở bên cạnh cơ mà.
Nữ hiệp: Chúa Cứu Thế đại ca ca, mau hỗ trợ đánh bại Rose đi, hắn thật xấu xa.
Chúa Cứu Thế: Ta vừa mới chuyển thế, tu vi không bằng một phần vạn kiếp trước, chẳng qua, ta vẫn là có thể thử ra tay một chút.
...
Diệp Húc phát ra tin tức xong,, nhìn thẳng Rose bằng một đôi con ngươi bình thản.
Giơ tay lên nắm chặt.
Một thanh trường kiếm ngưng tụ thành từ năng lượng, xuất hiện ở trong tay.
Hắn vung trường kiếm lên.
"Thần Kiếm Quyết!"
"Xoạt!"
Một đạo kiếm khí ngập trời chảy ra.
Không gian vỡ nứt, thiên địa cũng bị đánh sụp!
Một luồng tử khí đậm đặc đánh thẳng vào Rose.
"Ting! Vượt xa sức thừa nhận của hệ thống Đại Thôn Phệ, hệ thống chính thức giải trừ."
Rose cuống quít kêu lên: "Hệ thống, hệ thống Đại Thôn Phệ!"
Song, đáp lại hắn, chỉ là một luồng kiếm khí trắng xoá.
"Ầm!"
Một tiếng gió xẹt qua, toàn bộ thế giới lâm vào trong tĩnh mịch.
Rose cùng với toàn bộ tường vây, phòng ốc ở gần hắn đều biến mất.
Thay vào đó, là một cái khe nứt rất sâu xuất hiện trước mặt mọi người.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, sững sờ ngay tại chỗ.
Lúc này, nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên vang lên một đạo âm thanh lanh lảnh.
"Ting!"
"Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ chém giết xuyên việt giả Rose."
"Chúa Cứu Thế đạt được 1 vạn điểm tích lũy."
"Thủ khoa toàn khóa đạt được 4000 điểm tích lũy."
"Đội Trưởng Đội 5 đạt được 6000 điểm tích lũy."
Đạo âm thanh này, kéo mọi người trong nhóm chat về thực tế.
Hồng Hướng Dương: Lạnh run, không dám nói lời nào, chỉ muốn quỳ với tu vi không bằng một phần vạn kiếp trước của Chúa Cứu Thế đại lão.
Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Lạnh run, không dám nói lời nào, chỉ muốn quỳ với tu vi không bằng một phần vạn kiếp trước của Chúa Cứu Thế đại lão.+ 1.
Nữ hiệp: Lạnh run, muốn nói chuyện, Chúa Cứu Thế đại ca ca, ngươi thật là quá đẹp trai xuất sắc luôn! [Mê trai. Jpg]
...
Diệp Húc ho khan một tiếng, nói: "Không cẩn thận dùng sức hơi lớn, Sasuke, xin lỗi, khiến gia tộc Uchiha của ngươi bị thiệt hại rồi."
Uchiha Sasuke vội nói: "Không có... Không có chuyện gì... Những thứ này, xây dựng lên rất dễ, hẳn là gia tộc Uchiha chúng ta phải cảm ơn ngươi mới đúng.
Nếu như không phải là Chúa Cứu Thế đại nhân ra tay, gia tộc Uchiha chúng ta liền gặp nguy hiểm."
Khó có dịp được tới thế giới Hỏa Ảnh một lần, Diệp Húc còn muốn đi dạo một chút.
Song, hắn lại cảm giác được ở ngoài thực tế, ma ma Vạn Vân đang gọi hắn.
Cho nên, hắn lên tiếng nói: "Cái kia... Sasuke, ta nghĩ ngươi và còn có rất nhiều lời muốn nói với anh trai và cha người, vậy chúng ta liền đi trước đây."
"Vâng, tạm biệt Chúa Cứu Thế đại nhân và Aizen đại ca. " Uchiha Sasuke cung kính nói.
Tiếp theo trong nháy mắt, Diệp Húc và Aizen biết mất ở trước mặt mọi người.
Mọi người thấy vậy liền sững sờ một trận.
Uchiha Fugaku không biết làm sao nói: "Nhẫn thuật dịch chuyển không gian? Này... Sasuke, đến tột cùng thì hai vị vừa rồi là ai à? Con... Sa con biết bọn họ?"
Uchiha Fugaku thân là gia chủ của Uchiha, thực lực cao cường, kiến thức rộng rãi.
Nhưng, cũng bị chuyện đã xảy ra trước đó khiến cho kinh ngạc.
Trong lúc giơ tay nhấc chân, toát ra lực lượng hủy thiên diệt địa, quả thực... Quá mức đáng sợ.
Nhắc tới Chúa Cứu Thế và Aizen, trên mặt Uchiha Sasuke liền hiện ra vẻ sùng bái.
Hồi lâu, hắn mới nói: "Tạm không nói đến cái này, con còn có việc muốn ngoài ra. Cha, cha từ bỏ chuyện làm phản đi..."
...
Lúc này, trong nhà của Diệp Húc.
Vạn Vân cười nói: "A Húc, buổi chơi xuân kết thúc rồi hả? Vừa lúc, dì Tưởng của con tới.
Đi, đi xuống và chào hỏi dì Tưởng đi."
Diệp Húc hiển nhiên là biết dì Tưởng, đó là bạn thân của mẹ hắn từ lúc còn trẻ.
Cho nên, hắn đáp lời: "Dạ."
"Ui chu choa... lâu lắm không gặp tiểu Húc, mà tiểu Húc đã cao như vậy rồi! " Diệp Húc mới vừa đi xuống lầu, liền thấy Tưởng Bình với dáng vẻ có phần phúc hậu cao hứng kêu lên.
"Cháu chào dì. " Diệp Húc nói.
Vạn Vân liên tục khoát tay cười nói: "Không cao, không cao, bây giờ cũng mới 1m78."
Mặc dù Vạn Vân nói không cao.
Nhưng bà cười đến híp cả mắt, hiện cả vết chân chim nơi khóe mắt, hiển nhiên là chỉ đang nói dối, chắc chắn trong lòng thì nghĩ con trai mình chính là vừa cao vừa đẹp trai.
Tưởng Bình làm như không thấy, gật đầu nói: "1m78 quả thật không tính là cao, con trai tôi Chính Đường cũng 1m86 rồi.
Chẳng qua, tiểu Húc bây giờ còn nhỏ, nói không chừng cũng có thể cao được như Chính Đường nhà tôi.
Người cao, chân dài, chạy cũng nhanh.
Chính Đường nhà chúng tôi, trước đó không lâu còn thi chạy đạt được giải thưởng.
Chính Đường, là cái giải thưởng gì ấy nhỉ?"
Phương Chính Đường với dáng vẻ anh tuấn, khí chất khá là hiên ngang đứng ở một bên nói: "Là giải vô địch 1000 met đại học Nam Giang."
"Đúng đúng, chính là giải vô địch 1000 met đại học Nam Giang, thầy giáo còn nói sau này thằng bé nhất định sẽ trở thành một Linh giả cường đại. " Tưởng Bình vui vẻ nói, "Đúng rồi, sau này tiểu Húc chuẩn bị đi đâu học đại học? Bằng không, cũng tới đại học Nam Giang đi.
Đến lúc đó, Chính Đường nhà chúng tôi cũng có thể chăm sóc tiểu Húc."
Vạn Vân cười đáp: "Tôi quên mất không nói với bà nhỉ? Vị hôn thê của tiểu Húc nhà tôi được vào học ở đại học Hoa Thanh, tiểu Húc nhà chúng tôi dĩ nhiên cũng phải vào đại học Hoa Thanh."
"Vị hôn thê? Đại học Hoa Thanh? " Tưởng Bình như nếm phải mùi thất bại loại, khẽ sửng sốt một chút.
Vạn Vân thấy vậy, nụ cười trên mặt càng tăng lên vài phần, nói: "Ha ha, xem ra tôi còn chưa nói với cả cả chuyện vị hôn thê của tiểu Húc tên là Uông Tư Nhã.
Cô bé là hoa khôi của trường trung học phổ thông Hán thị, lên lớp mười một đã đặc biệt được đại học Hoa Thanh tuyển chọn.
Thế nên, tiểu Húc nhà chúng tôi nhất định phải vào được đại học Hoa Thanh."