Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 44: Phá hỏng 1

Chương 44: Phá hỏng 1



Đi thẳng đến địa điểm hẹn sẵn, người còn chưa đến.

Dịch Hoằng hỏi nhân viên cửa hàng: “Nơi này của các cô có loại nào uống xong tỉnh táo tinh thần?”

“Cà phê ạ.”

“Cái khác đi.”

“Vậy chỉ có trà thôi ạ.”

“Được, trước tiên mang lên một ấm, pha đặc một chút.”

“Dạ vâng.”

Trong lúc đó, người đàn ông lại đốt một điếu thuốc kẹp trên tay, lại không hút.

Theo lý thuyết, lần này tất cả đều thuận lợi, ông ta phải vui vẻ mới đúng, nhưng trong lòng Dịch Hoằng lại cảm thấy lo lắng, cảm giác đối phương còn có hậu chiêu.

Cái loại cảm giác giày vò chờ đợi này cũng không dễ chịu.

Đột nhiên, di động reo lên, là một số di động lạ.

“Alo, ai đấy?”

“Ngài Dịch, chào buổi sáng.” Là phần mềm biến âm loli.

Người đàn ông nhíu mày, hiển nhiên cũng nghe ra: “Nếu đây là một trò đùa, tôi khuyên cô kịp thời dừng lại.”

“Trò đùa? Ngài Dịch cho là như thế sao?”

“Nếu không?”

“Xem ra, ngài còn chưa biết người của bất động sản Thiên Thủy đã đến.”

Trong mắt Dịch Hoằng hiện lên sự tàn khốc: “Biết tôi, còn biết người của bất động sản Thiên Thủy, rốt cuộc cô là ai?”

“Tôi cứ nghĩ là, ngài sẽ hỏi bất động sản Thiên Thủy phái ai tới chứ.”

“Cô biết sao?” Người đàn ông nhướng mày, đợi đến lúc phản ứng lại, mới nhận ra mình đang bị đối phương dắt mũi.

Đầu bên kia truyền đến một trận tiếng cười sung sướng: “Tôi không chỉ biết, còn có thể rõ ràng nói cho ông — người đến là Thẩm Khiêm!”

Vẻ mặt Dịch Hoằng khẽ thay đổi.

“Tôi đoán bây giờ ông rất ngạc nhiên, chỉ là một mảnh đất, tại sao lại có thể đánh động đến người nắm quyền của bất động sản Thiên Thủy tự mình đến Bắc Hải? Trong này rốt cuộc có chuyện gì mờ ám? Hay là nói, mảnh đất kia rốt cuộc có ma lực đặc biệt gì, đáng giá đểThẩm Khiêm coi trọng nó?”

Mỗi câu nói của đối phương đều nằm trong suy nghĩ của Dịch Hoằng.

“Cô có thể giải thích cho tôi được không?”

“Rất sẵn lòng.”

Người đàn ông mới thu lại thái độ hờ hững lúc nãy, không khỏi nghiêm túc: “Nguyện nghe kỹ càng.”

“Bí mật thương nghiệp cũng không phải miễn phí.”

“Cô muốn cái gì? Tiền?”

“Không không không... Nói tiền thì thô tục quá, huống chi tôi cũng không thiếu tiền.”

Ánh mắt Dịch Hoằng hơi trầm xuống, không phải vì tiền tài, nhất định có mưu đồ khác.

Quả nhiên—

“Có câu kẻ thù của kè thù chính là bạn bè. Tôi không cần tiền của ông, chỉ cần một lời hứa của ngài Dịch là được.”

“Lời hứa gì?”

“Bằng bất cứ giá nào cũng phải phá hỏng hạng mục của bất động sản Thiên Thủy ở Bắc Hải.”

“Hử...” Dịch Hoằng cười lạnh: “Bất cứ giá nào? Cô đây không khỏi quá mức coi trọng tôi.” Đã qua tuổi xúc động nông nổi, thật vất vả tích cóp của cải, sao có thể chỉ bằng một lời hứa liền đặt cược hết tất cả?

Thắng, tất nhiên là tốt.

Thua, từ đây hai bàn tay trắng.

Cũng may Dịch Hoằng thông minh, nếu không đồng ý xong lại đổi ý.

Có điều, Thẩm Loan cũng nằm lòng tính nết của ông ta, mới dám tùy ý đưa ra yêu cầu như thế này.

“Ông Dịch nghe tôi nói hết trước đã, hẵng quyết định chấp nhận hay không.”

“Được.”

“Nếu tôi nhớ không nhầm, bất động sản Hằng Dịch ở Bắc Hải chủ yếu khai thác hạng mục lấy “Cảnh thiên nhiên của biển” làm nhãn hiệu đặc sắc của làng du lịch.

“Không sai.”

“Nhưng theo sự hiểu biết của tôi, lần này bất động sản Thiên Thủy cũng là vì phát triển làng du lịch. Nói cách khác, đối phương muốn động vào miếng bánh ngọt này của ông, nếu không thể nhân lúc này đang bắt đầu xảy ra chặt đứt nguồn gốc, sau này chắc chắn sẽ thành họa lớn. Nếu là như vậy, ông Dịch còn có thể nhịn xuống, coi như hôm nay chúng ta chưa liên lạc.”

Mí mắt Dịch Hoằng giật mạnh, hít sâu, mạnh mẽ trấn tĩnh lại: “Cô nói bất động sản Thiên Thủ muốn đến Bắc Hải khai phá làng du lịch, vậy chứng cứ đâu?”

C45 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch