Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 84: Tống Lẫm sao cậu dám làm vậy?!

Chương 84: Tống Lẫm sao cậu dám làm vậy?!



“A Lẫm nói, cậu ấy nhìn thấy cô đi vào thang máy.” Hạ Hoài có chút mờ mịt gãi gãi ót, sao lại có cảm giác không khí hơi đông cứng lại?

“Không phải như vậy sao?” Cậu liếc mắt nhìn Thẩm Loan một cái, lại quay đầu nhìn Tống Lẫm.

“Tất nhiên không phải.” Thiếu nữ cười khẽ, lướt qua anh ta, lập tức hướng đến Tống Lẫm đến khi còn cách một bước chân thì dừng lại, cặp mắt trầm xuống, giống như hai trận gió lốc sâu không lường, như muốn hút đi linh hồn.

Ánh mắt Tống Lẫm hơi lóe, chợt nở một nụ cười nhạt, không thể phủ nhận người đàn ông có một gương mặt đẹp trai, không giống như Hạ Hoài ngu đần, cũng không giống Tần Trạch Ngôn cho người khác cảm giác nho nhã khiêm nhường, anh ta tà mị quái đản, lại không tiêu sái, lại hung ác nham hiểm. Dù cười, cũng khiến người khác cảm giác như không phải nụ cười thật lòng.

Người như vậy đủ lạnh nhạt, cũng đủ tự phụ, cho nên, ánh mắt anh ta nhìn Thẩm Loan trong mắt cũng không chột dạ, càng không có hối lỗi. Giống như hành động của anh ta là theo lẽ thường, không hối hận, không áy náy, không thương hại.

Chỉ là giây tiếp theo, Tống Lẫm không cười nổi nữa——

Thẩm Loan không có than thở khóc lóc lên án hành động ác độc của anh ta, cũng không ở trước mặt mọi người chửi rủa anh ta bỉ ổi, cô chỉ bình tĩnh mà nâng lên tay, sau đó xuống tay, cho anh ta một bạt tai vang dội.

Bốp!

Lúc xuống tay, Thẩm Loan cố ý ghì móng tay hung hăng như muốn móc thịt ra, cùng với âm thanh chói tai này, trên mặt người đàn ông cũng lưu lại ba vết máu, đủ thấy cô dùng bao nhiêu lực, bao nhiêu tàn nhẫn!

Tống Lẫm bị đánh đầu lệch qua một bên, hoàn toàn sửng sốt, sau một lúc còn chưa quay lại, vẫn duy trì động tác kia, cả người như bị đóng băng.

Tần Trạch Ngôn ngốc, Hạ Hoài choáng váng, đáy mắt Thẩm Khiêm sóng ngầm cuồn cuộn.

Chỉ có một mình Thẩm Loan cười vô cùng sáng lạn, gương mặt tái nhợt đến mức bị coi là nhạt nhẽo giống như được lửa thắp sáng, sau đó càng ngày càng sáng, càng ngày càng đẹp…

Cô nói: “Thật đểu giả. Chó còn cao thượng hơn anh, có tôn nghiêm.”

Không cho Tống Lẫm và những người khác có cơ hội phản ứng lại, Thẩm Loan nhanh chóng rời đi, bóng dáng gầy yếu lại thẳng tắp thản nhiên, giống một cây bạch dương hiên ngang trong gió.

“Shit ——rốt cuộc sao lại thế này?” Hạ Hoài nhảy dựng lên, chuẩn bị đuổi theo, bị Tần Trạch Ngôn giơ tay giữ lại, ánh mắt anh ta bình tĩnh nhìn về phía Tống Lẫm: “Cậu đã làm gì?”

Tuy anh không hiểu Thẩm Loan nhiều lắm, nhưng cũng nhìn ra được cô gái yên tĩnh đến mức không có cảm giác tồn tại đó, ít nói, tính tình mềm, cảm xúc cũng nhạt, có thể khiến cô trước mặt mọi người tát cho một cái, khẳng định có chuyện xảy ra, việc này còn không nhỏ!

“A Lẫm, sao cậu lại trêu chọc cả người nhà? Nói gì đi!” Hạ Hoài nóng nảy, không kiềm chế được đẩy nhẹ anh ta một cái, ai ngờ Tống Lẫm thế mà như bị dẫm phải đuôi mèo, lập tức phát hỏa.

“Hạ Hoài cậu mẹ nó rảnh quả phải không? Thẩm Loan và cậu có quan hệ gì? Anh ruột của cô ta còn chưa vội, cậu vội cái gì?” Lời này rất đả thương người, đặc biệt chữ “rảnh” kia.

Hạ Hoài tức giận đến hai má đỏ lên: “Tống Lẫm cậu mẹ nó có biết nói chuyện không? Tôi thấy Loan Loan tát một cái kia không oan, cậu thật thiếu đòn!”

“Ha, tôi biết” người đàn ông cười rộ lên một tiếng tà mị, anh ta càng tức giận, nụ cười càng đẹp: “Không phải cậu vừa mắt cô ta, muốn đưa cô ta lên giường để …”

“Đủ rồi!” Thẩm Khiêm đột nhiên mở miệng đánh gãy tiếng cãi nhau của hai người, giọng điệu lạnh lẽo, nói với Tống Lẫm: “Cậu lên lầu với tôi.”

C88 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch