Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phi Thăng Chi Hậu

Chương 458: Cửu tinh ngôi thứ hai, Nhật Quỹ

Chương 449: Cửu tinh ngôi thứ hai, Nhật Quỹ





"Ầm ầm!"



Sóng lớn nhấp nhô, sinh ra những vòng xoáy trên mặt nước. Từng sợi tóc dài mọc ra từ chiếc đầu trụi lủi của đệ nhất phân thần, trong nháy mắt đã dài đến tận hông, từng sợi xõa xuống như một thác nước màu đen.



"Bách bách!"



Hai tay của đệ nhất phân thần liên tục vươn ra, Hấp Tinh đại pháp tầng thứ tám lập tức vận hành. Năng lượng vô cùng tinh thuần cuộn trào tràn vào trong cơ thể hắn. Từng đoạn xương màu đen hơi cong dài hơn hai thước từ trong xương cột sống lần lượt mọc ra…



- A!



Thân thể của đệ nhất phân thân bỗng cong lên, giống như một con tôm nướng. Những tiếng lốp đốp giòn giã vang lên từ những bộ vị khác của thân thể. Từ khuỷu tay, đầu gối, bàn chân… từng đoạn xương đen kịt nhô lên, sắc bén đến mức có thể cặt rời cả tóc.



Dưới tác dụng Hấp Tinh của hấp tinh đại pháp, từ bốn phía, sóng lớn gầm thét dựng thẳng lên trời, tạo thành bốn bức tường nước to lớn, bao phủ lấy Phong Vân Vô Kỵ. "Ầm" một tiếng, sóng nước nổ tung, từng làn hơi nước mờ mịt tràn ra. Năng lượng hắc ám thuần túy trong Trọc Thế ma trì mãnh liệt tràn vào trong cơ thể đệ nhất phân thần, trở thành một bộ phận của thân thể hắn.



- Hắn từ đâu tới? Sao lại xuất hiện ở Luyện Ngục?



Những tiếng kêu nghi hoặc vang lên từ bốn phía. Chỉ trong chốc lát, tất cả Luyện Ngục ma thần đều cảm giác được nước của Trọc Thế ma trì đang biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Mà sinh vật không phải Luyện Ngục ma thần đột nhiên xuất hiện bên trong tại Trọc Thế ma trì càng khiến cho bọn chúng trở nên giận dữ.



- Trọc Thế ma trì thần thánh đã bị sinh vật hèn mọn này làm ô nhiễm, giết chết hắn!



Những tiếng gầm giận dữ vang lên, từng gã Luyện Ngục ma thần cao gần vạn trượng bước nhanh qua hồ nước tiến về phía đệ nhất phân thần. Bên trong trọc Thế ma trì lập tức trở nên hỗn loạn.



- Ồn ào cái gì!



Đệ nhất phân thần bỗng nhiên quay đầu lại. Lấy hắn làm trung tâm, một luồng sóng gợn màu đen lan về bốn phía. Bị làn sóng này chạm đến, những Luyện Ngục ma thần đang tiến đến gần bỗng nhiên chao đảo, loạng choạng lui về phía sau làm bọt nước bắn lên đầy trời.



Bên dưới mái tóc đen lay động, đôi mắt của đệ nhất phân thần tràn ngập hung bạo và hắc ám. Đối với hầu hết Luyện Ngục ma thần, đây là lần đầu tiên bọn chúng nhìn thấy một đôi mắt cực độ tà ác như vậy, nhất thời bị chấn nhiếp không dám tiến lên.



Trên bầu trời sấm chớp ầm ầm, mưa to mưa tầm tã trút xuống. Đệ nhất phân thần không hề để ý tới đám Luyện Ngục ma thần đang đến gần, sau một tiếng rít dài, toàn thân bỗng run lên kịch liệt, từng tấc da nứt ra. Bên dưới lớp da tan vỡ, một ma thân ngăm đen hình rồng từ từ trồi ra. Thân thể này thoạt nhìn rất mạnh mẽ, đường nét hoàn mỹ, cùng với cơ nhục tràn ngập lực bộc phát. Một hàng gai màu đen trên lưng càng gây cho người ta một loại cảm giác cực kì dữ tợn và hung bạo.



- A!



Một tiếng gào tràn ngập oán giận và tàn bạo phát ra, khiến cho Trọc Thế ma trì nổi lên sóng lớn đầy trời. Mây đen cuồn cuộn, những tia chớp hình thành mạng lưới từ bầu trời lan xuống, bao trùm lấy đệ nhất phân thần.



"Chíu!"



Một cảm giác cực độ nguy hiểm khiến cho chúng Luyện Ngục ma thần trẻ tuổi đều dừng lại. Bầu trời được những tia chớp chiếu rọi bỗng nhiên sáng ngời. Dưới ánh sáng chói lọi kia, từ trong miệng có hai chiếc răng nanh dài nhỏ của đệ nhất phân thần phun ra từng luồng khí trắng lượn lờ, cặp mắt lạnh lẽo xoay chuyển vài vòng. Khi chúng ma thần trẻ tuổi đối diện với ánh mắt cực kỳ hung bạo kia, một cảm giác lạnh lẽo liền chạy dọc từ phần đuôi lên đến đỉnh đầu.



- Ma Giới, là thiên hạ của bổn tọa, thiên hạ của bổn ma…



Tứ chi của đệ nhất phân thần giãn ra, thân thể khẽ động, như một con du long theo dông tố uốn khúc bay lên, kéo thành một đường thẳng tắp. Tiếng gào thét của mưa gió như đang hưởng ứng dã tâm khổng lồ đang thức tỉnh của hắn…



Dưới hình thái ma thể, linh cảm, xúc giác và ma thức của đệ nhất phân thần được gia tăng gấp nhiều lần. Đến lúc sau, ngay cả quy tắc vận hành tại Ma Giới cũng lần lượt hiện lên trong đầu…



"Ầm ầm!"



Mặt đất Luyện Ngục bốc cháy hừng hực. Một tia sét xẹt qua đỉnh đầu ma vật màu đen hình rồng, cùng lúc đó trong biển ý thức của đệ nhất phân thần cũng đột nhiên sáng lên. Hắn bỗng giơ một tay lên, nhìn về sâu trong bầu trời vô tận. Tại khoảnh khắc này, đệ nhất phân thần đột nhiên cảm giác được trạng thái của đệ nhị phân thần và đệ tam phân thần…



"Bổn Tôn, tên khốn khiếp ngươi không ngờ lại bất công như vậy! Cộng hưởng, cộng hưởng, ta muốn cộng hưởng…" – Khi vừa phát hiện được tình hình của đệ tam phân thần, đệ nhất phân thần lập tức hiểu rõ đệ tam phân thần đã có được thu hoạch từ Bổn Tôn, sự giận dữ cực độ hóa thành một luồng sóng ý thức xuyên qua tầng tầng không gian, nhập vào trong không gian hỗn độn…



Gần như đồng thời, Phong Vân Vô Kỵ đang chạy đến nơi nhân tộc hội tụ cũng dừng tại không trung, khôi phục lại chân thân. Vẻ kinh ngạc và vui mừng hiện lên trên mặt hắn: "Đệ nhất phân thần… cuối cùng ngươi đã xuất hiện rồi!"



"Chết tiệt, ta ở nơi này chịu khổ, còn ngươi lại ngồi không hưởng lộc! Cộng hưởng, ta muốn cộng hưởng! Chúng ta vốn là một thể, các ngươi không thể quá thiên vị, đưa những thứ của các ngươi cộng hưởng với ta… Ta muốn lực lượng, lực lượng cường đại, ta muốn làm bá chủ Ma Giới!" - Sau khi có được ma thân, dã tâm của đệ nhất phân thần rốt cuộc cũng bộc lộ ra, như cỏ dại sinh sôi lan tràn khắp nơi, không thể dừng lại được.



"Ầm!"



Phía trên những tầng mây đen tại Luyện Ngục, hai con mắt to lớn màu trắng bạc lạnh lùng nhìn chăm chú vào phiến không gian này, ánh mắt dừng lại trên người đệ nhất phân thần .



- Điều kiện phù hợp, trực tiếp vượt qua cộng hưởng mức đầu, tiến vào trạng thái cộng hưởng thứ hai…



Giọng nói lạnh lùng vang vọng khắp đất trời Luyện Ngục. Đệ nhất phân thần rùng mình một cái, máu huyết đang sôi sục trong nháy mắt lạnh xuống. Đối với Bổn Tôn, đệ nhất phân thần có một loại sợ hãi bẩm sinh. Hắn không hề nghi ngờ, nếu như Bổn Tôn trải qua phân tích và thôi diễn, cho rằng thu về đệ nhất phân thần sẽ có ưu thế hơn so với tách ra, tuyệt đối sẽ không nói hai lời, trực tiếp dung hợp với mình… Tại phương diện này, Bổn Tôn sở hữu quyền lợi tuyệt đối.



"Trong khoảng thời gian qua, thực lực của tên này không ngờ lại tăng nhiều như vậy, ngay cả đệ tam phân thần đều cũng còn kém xa!" - Đệ nhất phân thần trong lòng kinh hãi. Khi Bổn Tôn xuất hiện, hắn lập tức trở nên hiền hòa hơn.



Đối với đệ nhất phân thần, trong lòng vẫn ngầm thừa nhận mình là một bộ phận của tâm ma so với bản thể còn lại, mà bản thể vẫn luôn có ý loại bỏ hắn. Ý niệm của bản thể, không hề nghi ngờ đều thể hiện trên người Bổn Tôn. Trên thực tế, đệ nhất phân thần vẫn luôn hoài nghi trong biển ý thức của Bổn Tôn liệu có một quy tắc: nguyên tắc đầu tiên mà bản thể tách ra đệ nhất phân thần, là vì đệ nhất phân thần có thể thuận lợi hoàn thành ý nguyện của bản thể, đó là đảo loạn Ma Giới; khi điều kiện này không còn tồn tại, thì sẽ thực hiện nguyên tắc thứ hai, đó là loại bỏ tâm ma.



Đệ nhất phân thần còn đang miên man suy nghĩ, một ý niệm cường đại đã phá không truyền đến, khí tức uy nghiêm giống như thần linh khiến cho chúng Luyện Ngục ma thần trong lòng hoảng sợ, từng người lập tức ùi ra xa.



- A!



Sự cộng hưởng kì vọng đã lâu, vào lúc này, đệ nhất phân thần lại không kìm được há mồm phát ra một tiếng kêu đau đớn như xé nát ruột gan. Vô số tin tức quy tắc điên cuồng tràn vào trong biển ý thức của hắn. Mặc dù thân thể đã được tăng cường, nhưng ma thức của hắn cũng không mạnh lên được bao nhiêu, vẫn là cảnh giới Thần cấp của nhân loại, căn bản không thể so được với Bổn Tôn và đệ tam phân thần tu luyện Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp.



Số lượng tin tức quy tắc khổng lồ như vậy tràn vào, tạo thành áp lực rất lớn đối với ý thức. Gần như ngay khi Bổn Tôn truyền tin tức vào, biển ý thức của đệ nhất phân thần liền cường hành khoách triển ra, loại thống khổ này còn vượt xa khi thân thể bị lửa Địa Ngục đốt cháy, đến nỗi hắn không nhịn được phải kêu lên.



- A!



Trong Luyện Ngục Yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết lan về bốn phía…



"Cộng hưởng hoàn thành…" – Giọng nói lạnh lẽo vô tình của Bổn Tôn vang lên trong đầu đệ nhất phân thần, sau khi nói xong, cặp mắt màu bạc to lớn lạnh lẽo trong hư không nhanh chóng mờ đi. Gần như ngay khi Bổn Tôn rời đi, từng tiếng gầm lớn vang lên từ bốn phương…



"Gào!"



- Sinh vật từ đâu tới, lại dám xông vào Luyện Ngục…



Từ hướng đông sấm sét cuồn cuộn, một bóng đen khổng lồ xé gió bay đến, cả người bốc cháy ngọn lửa màu xanh lục. Đệ nhất phân thần hơi giật mình, còn chưa kịp phản ứng, từ phương tây lại có một luồng khí tức cường đại đến mức kinh khủng xé gió bay đến…



- Dị sinh vật từ đâu tới, hãy chết đi…



- Nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì…



Ngay sau đó, từng luồng khí tức cổ xưa từ bốn phương truyền đến. Đại địa ầm ầm rung chuyển, ngọn lửa hừng hực bốc lên cao mấy trăm trượng.



Chỉ chốc lát sau, từng gã Luyện Ngục ma thần cổ xưa thân thể khổng lồ, cơ nhục ngăm đen, toàn thân tràn ngập khí tức điên cuồng và tàn bạo xuất hiện tại bốn phương, đứng giữa không trung. So sánh với bọn chúng, những Luyện Ngục ma thần trong Trọc Thế ma trì vừa rồi không khác gì những đứa trẻ con.



Từng luồng ma thức kinh khủng tập trung trên người đệ nhất phân thần, hắn lập tức cảm thấy trọng lực tăng lên rất nhiều, thân thể gần như muốn rơi xuống dưới.



- Chết tiệt, đám ngu xuẩn các ngươi dừng tay lại cho ta!



Đệ nhất phân thần đột nhiên quát lên một tiếng:



- Bổn tọa chính là được Chủ Thần vĩ đại ở dưới vực sâu phái tới, các ngươi lại dám bất kính với bổn tọa sao?



"Cộp!"



Thiên địa trong nháy mắt im lìm, ngay cả tiếng lách tách của lửa Luyện Ngục cũng dường như biến mất. Trên bầu trời và mặt đất, tất cả Luyện Ngục ma thần đều yên lặng nhìn vào đệ nhất phân thần.



- Chủ… Chủ Thần?



Cặp mắt đen kịt tà ác của đệ nhất phân thần nhanh như chớp đảo qua một vòng, sau đó bắt đầu thỉ triển bản lĩnh xảo trá của mình:



- Cái đám đầu óc ngu si, tứ chi phát triển các ngươi, sao không ngẫm lại, các ngươi sống ở nơi này lâu như vậy, đã từng thấy qua sinh vật nào khác có thể đến Luyện Ngục hay không? Hả?



Sau một lúc trầm mặc, một giọng nói hơi sợ hãi vang lên:



- Hình như từng có một hai…



- Khốn khiếp…



Đệ nhất phân thần gầm lên. Thân thể của hắn cao không đến mười trượng, nhưng lại bằng vào khí thế mà chấn nhiếp một đám Luyện Ngục ma thần thân cao gần vạn trượng, hành sự kiêu ngạo và bá đạo.



- Con mẹ nó, không ngờ ngoại trừ ta còn có kẻ khác đến đây! Rốt cuộc là tên chết tiệt nào?



Đệ nhất phân thần trong lòng thật sự kinh ngạc, nhưng ngoài mặt lại càng tỏ ra hung ác:



- Nói, có bao nhiêu tên? Luyện Ngục tồn tại chừng đó năm, đã có bao nhiêu sinh vật có thể tiến vào? Có phải Bọn chúng đều là những kẻ thanh danh hiển hách tại Ma Giới?



- … Hình như không nhiều lắm, khoảng năm sáu…



Tên ma thần hơi ngớ ngẩn kia cố gắng nhớ lại:



- Hình như có một kẻ là đại đế của Sát Lục vương triều gì đó, không nhớ rõ nữa…



"Hóa ra là hắn…" - Trong lòng suy nghĩ, đệ nhất phân thần lại quát lên:



- Nói cách khác, những kẻ có thể đến nơi này đều có nguyên nhân phải không?



- … Đúng vậy.



Đệ nhất phân thần đột nhiên có chú ý, liền chỉ lên bầu trời, lớn tiếng nói:



- Vừa rồi các ngươi không cảm giác được khí tức của Chủ Thần phân thân sao? Bổn tọa chính là người được Chủ Thần phái đến Luyện Ngục để thống lĩnh Luyện Ngục ma thần các ngươi. Sống ở nơi này lâu như vậy, lẽ nào các ngươi không muốn ra ngoài dạo chơi sao? Có lực lượng cường đại, các ngươi không muốn phát huy một chút sao? Không muốn hưởng thụ cảm giác được vô số ma tộc bên ngoài triều cống và kính ngưỡng sao?



- Chỉ cần suy nghĩ, nhất hô bá ứng, hưởng thụ địa vị cao quý nhất trong vũ trụ, chỉ cần nguyện ý, vô số sinh mệnh đều tùy ngươi định đoạt. Lẽ nào… các ngươi chưa bao giờ động tâm sao?… Mà ta, chính là người được Chủ Thần phái tới dẫn dắt các ngươi. Chỉ cần các ngươi nghe theo lệnh của ta, phục tùng ta, cũng chính là phục tùng mười ba vị Chủ Thần vĩ đại , như vậy thời đại của Luyện Ngục ma thần rất nhanh sẽ đến. Đây cũng chính là ý nguyện Chủ Thần.



Chỉ trong nháy mắt, đệ nhất phân thần đã tìm được một cái lý do rất tốt cho sự xuất hiện của mình, đồng thời một âm mưu to lớn đang xuất hiện trong lòng hắn.



Vẻ do dự xuất hiện trên mặt những Luyện Ngục ma thần cổ xưa. Tại khoảnh khắc vừa rồi, quả thật tất cả bọn họ đều cảm giác được khí tức vô cùng cường đại, phảng phất như thần linh. Cũng chính vì e ngại khí tức cường đại đến kinh khủng kia, cho nên bọn họ đến bây giờ mới dám hiện thân.



"Lẽ nào, thật sự là Chủ Thần sắp đặt…" - Đám Luyện Ngục ma thần không ngừng do dự.



- Tên lường gạt ngươi, con kiến hôi chết tiệt, sinh vật ghê tởm hèn mọn dám khinh nhờn thần linh…



Đúng lúc này, một tiếng hét giận dữ từ xa xa vang lên. Hình thể như thằn lằn của Luyện Ngục chi vương lay động, nhanh chóng từ phía xa bay đến. Trong đôi hàm răng nhỏ vụn của hắn, vô số khói xanh và đốm lửa phụt ra:



- Không nên tin tưởng hắn! Hắn chỉ là một con ma trùng nhỏ hèn mọn bên ngoài Luyện Ngục.



"Không hay, lại quên mất tên này!" - Đệ nhất phân thần giật mình. Tuy hắn vừa mới đổi được ma thân, thực lực tăng lên rất nhiều, nhưng cũng không điên cuồng đến mức có thể liều mạng với vô số Luyện Ngục ma thần cường đại sở hữu lĩnh vực tại sào huyệt của chúng. Hơn nữa, nghe nói Luyện Ngục ma thần là con cưng của Chủ Thần, nếu như xảy ra xung đột, không chừng sẽ khiến cho Chủ Thần chú ý. Tình huống này không phải là chuyện tốt gì.



- Tên khốn khiếp này đã lừa dối ta, để ta đưa hắn từ vùng đất bỏ hoang mà Chủ Thần chế tạo đến Luyện Ngục. Hắn căn bản không phải là người dẫn dắt do Chủ Thần phái tới.



Luyện Ngục chi vương khí thế hung bạo bay tới, còn ở xa đã nghiến răng nghiến lợi gầm lên.



- Luyện Ngục chi vương… ngươi lại dám đưa tội nhân mà Chủ Thần giam giữ ra khỏi vùng đất bỏ hoang!



Từng tiếng quát từ bốn phương vang lên.



Thân thể Luyện Ngục chi vương đang bay đến đột nhiên khựng lại. Nghe tiếng những tiếng quát này, trong đầu lập tức như bị dội một gáo nước lạnh: "Chết tiệt… sao ta lại nói chuyện này với bọn chúng!… Đều do tên ma trùng ghê tởm kia, nếu không phải tại hắn… Bây giờ còn bị hắn tiến vào trong Trọc Thế ma trì có một không hai tại Luyện Ngục, tẩy lại thân thể… Không thể tha thứ, chuyện này tuyệt đối không cho phép xảy ra trên người sinh vật không phải ma thần, đặc biệt … còn là một kẻ đã lừa dối bổn tọa, khiến cho bổn tọa phải hổ thẹn!"



- Chư vị đừng nên nghe hắn!



Lúc này đệ nhất phân thần đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt nghiêm túc và thành kính. Ánh mắt của các ma thần lập tức đều tập trung vào hắn.



- …Chủ Thần đã nói cho ta biết, Luyện Ngục chi vương đã ruồng bỏ vinh quang của chủ. Hắn không ngừng ra vào vùng đất bỏ hoang, đưa những kẻ mà chủ căm hận ra ngoài, hành vi đó đã phản bội Chủ Thần dưới vực sâu… Sự ân sủng của Chủ Thần đối với Luyện Ngục, tin rằng chư vị đều hiểu rõ, ngay cả Trọc Thế ma trì này công năng cũng mạnh hơn nhiều so với những Trọc Thế ma trì khác. Nhưng trong chúng ta có một số ma thần khiến cho Chủ Thần vô cùng giận dữ, vì vậy mới phái ta đến nơi này.



Nói xong những lời này, đệ nhất phân thần bỗng nhiên xoay người lại, một ngón tay chỉ vào Luyện Ngục chi vương:



- Luyện Ngục chi vương, ngươi còn không nhận tội sao?… Đây là cơ hội cuối cùng mà chủ bạn cho ngươi, hãy hối cải đi!



Luyện Ngục chi vương chớp mắt vài cái, ngơ ngẩn nhìn đệ nhất phân thần, trên mặt hiện ra vẻ không dám tin:



- Ngươi… ngươi… tên lường gạt đáng chết, ngay cả tên của Chủ Thần cũng dám mượn dùng! Ngươi… ngươi…



Khuôn mặt Luyện Ngục chi vương từ màu đen biến thành màu tím. Từ trước đến giờ hắn chưa từng thấy qua kẻ nào trở mặt nhanh như vậy, hơn nữa còn không gì kiêng kỵ thứ gì. Trông thấy những ánh mắt trách cứ nhìn về phía mình, hắn vô cùng giận dữ, bỗng nhiên nắm chặt hai tay, gầm lên một tiếng:



- Ta muốn giết ngươi!



- Các ngươi còn chờ cái gì? Lẽ nào lại để mặc cho một tên đọa lạc ma thần khinh nhờn người hầu của Chủ Thần sao?



Đệ nhất phân thần hơi có ý trách cứ. Lúc này trên mặt hắn xuất hiện một loại biểu tình, tại thế giới nhân loại được gọi là "vô lại".



- Mẹ nó, tức chết ta!



Luyện Ngục chi vương không nhịn được phát ra một câu thô tục, hắn đã sắp phát điên, không nói hai lời, lập tức hóa thành một vệt lửa màu vàng lao về phía Phong Vân Vô Kỵ.



- Hử?



Đệ nhất phân thần có vẻ không vui trừng mắt nhìn hai tên ma thần gần đó. Hai gã Luyện Ngục ma thần kia sửng sốt một chút, nhưng tình huống lúc này thà rằng tin là có, không thể tin là không, bọn chúng liền nhanh chóng lao ra, chắn trước mặt Luyện Ngục chi vương đang giận dữ. Ba thân thể nặng nề va chạm với nhau…



"Ha ha ha… thật sảng khoái! Luyện Ngục chi vương, tên cặn bã ngươi dám có lòng dạ hẹp hòi với ta, đã đoạt thần cách lại còn muốn truy sát ta. Được lắm, bây giờ cứ chơi đùa cho sảng khoái đi…" - Đệ nhất phân thần trong lòng vui sướng: "Mẹ nó, không ngờ những tên ma thần này lại ngu xuẩn như thế, vừa nhắc tới Chủ Thần đã trở nên sợ hãi. Ha ha… tín ngưỡng đúng là một thứ tốt."



"Đệ Nhất, có phải bên phía ngươi đã xảy ra chuyện gì?" – Giọng nói của Phong Vân Vô Kỵ vùng đất hỗn độn vang lên trong biển ý thức của đệ nhất phân thần.



"Không sao, tất cả đều nằm trong khống chế của lão tử." - Đệ nhất phân thần đĩnh đạc nói: "Có điều, những thứ ngươi có được từ chỗ Bổn Tôn, cùng với những thứ mà ngươi ngộ ra địa đều phải chia cho ta một phần, xem như là bồi thường!"



"Điều này tự nhiên không thành vấn đề…" - Dừng một chút, Phong Vân Vô Kỵ trịnh trọng nói: "Tại Ma Giới ngươi phải đê phòng một địch nhân! Kẻ này là thủ hạ của Ma Đế Hoàng trong số mười ba vương triều đại đế tại Ma Giới, hình dáng giống như một nhân loại trẻ tuổi, tên là Ám Cát Cổ Đức. Kẻ này cực kỳ cơ trí, hơn nữa thực lực cường đại, rất khó đối phó. Nếu như ngươi muốn thống nhất Ma Giới, cần phải cẩn thận với hắn."



"Ám Cát Cổ Đức…" - Đệ nhất phân thần nghiền ngẫm cái tên này. Có thể khiến cho đệ tam phân thần trịnh trọng như vậy, hơn nữa còn quan hệ đến đại nghiệp tranh bá Ma Giới, hắn không thể không để tâm: "Nhớ rồi… Mẹ nó, vì sao lại bảo ta cẩn thận! Nghe ngươi nói như vậy hiển nhiên là đã gặp phải hắn, sao không thay ta giết chết hắn đi?"



"Nếu ta có thể thì đã sớm giúp ngươi giết chết hắn rồi." - Phong Vân Vô Kỵ suy nghĩ một chút, kết luận: "Tuyệt Đối lĩnh vực mà kẻ này sở hữu, ngay cả Kiếm chi lĩnh vực của ta cũng không thể công phá được. Có điều, thứ mà ngươi phải cẩn thận chính là trí tuệ của hắn. Tại Ma Giới, nếu như ngươi muốn tranh bá thiên hạ, e rằng hắn sẽ mang đến cho ngươi không ít phiền phức."



"Phiền phức, hà hà… những phiền phức mà bổn tọa gặp phải cho đến giờ còn ít hay sao? Ám Cát Cổ Đức, hừ… Lão tử đã nhất định làm vua của Ma Giới, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Hơn nữa…" - Đệ nhất phân thần nói đến đây, đột nhiên ngừng lại.



"Hơn nữa cái gì?"



"Đến lúc đó ngươi sẽ biết." - Đệ nhất phân thần miễn cưỡng nói.



Ngay lúc này, hắn đột nhiên nghe được tiếng gầm của Luyện Ngục chi vương:



- … nói ra tên thật của ta!



- Cái gì?



Đệ nhất phân thần tạm thời cắt đứt liên hệ với Phong Vân Vô Kỵ, khôi phục tinh thần lại, nhìn chằm chằm vào Luyện Ngục chi vương bị hai gã Luyện Ngục ma thần cổ xưa ngăn cản, nghi hoặc nói. Vừa mới hắn đang trò chuyện với đệ tam phân thần tại vùng đất hỗn độn, chỉ nghe được nửa câu sau.



- Hừ! Nếu như ngươi là người dẫn dắt Luyện Ngục ma thần do Chủ Thần phái đến, vậy thì không thể nào không biết tên thật của ta chứ?



Luyện Ngục chi vương thăm dò, trong mắt lóe lên ánh sáng điên cuồng và tàn nhẫn. Sâu trong con ngươi của hắn, đệ nhất phân thần nhìn thấy một sự đắc ý và hưng phấn.



"Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!" – Cặp mặt tàn bạo của Luyện Ngục chi vương rõ ràng đang gầm lên như vậy.



Đệ nhất phân thần im lặng. Trường diện đột nhiên trở nên an tĩnh, tất cả ánh mắt của các ma thần đều nhìn về phía đệ nhất phân thần, lẳng lặng chờ đợi hắn nói ra tên thật của Luyện Ngục chi vương.



"Mẹ nó, đánh giá thấp đầu óc của con thằn lằn này rồi, không ngờ lại bị hắn tìm ra sơ hở như thế!" - Đệ nhất phân thần trong lòng lo lắng, không ngừng suy nghĩ: "Bây giờ chỉ có thể đánh cuộc một phen, xem thử có thể tìm ra tên thật của con thằn lằn này hay không."



- Nói đi…



- Nói đi… nói ra tên thật Luyện Ngục chi vương!



Những tiếng giục như sét đánh vang lên từ bốn phía, thanh âm của các Luyện Ngục ma thần đều vang dội như hải triều.



- Ồn ào cái gì!



Đệ nhất phân thần bỗng nhiên mở mắt ra, vẻ mặt tàn nhẫn nhìn lướt qua chung quanh. Không có một ma thần nào dám đối diện với ánh mắt của hắn. Một tay chỉ vào Luyện Ngục chi vương, Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói:



- Luyện Ngục chi vương! Các Chủ Thần thương hại ngươi, muốn cho ngươi một cơ hội, không ngờ ngươi lại ngu xuẩn như thế. Bây giờ ta sẽ thỉnh cầu các Chủ Thần ở dưới vực sâu để biết được tên thật của ngươi.



Dứt lời, thân thể hắn liền thu lại, hóa thành hình người, quỳ một gối xuống đất, hai tay tạo thành hình chữ thập ngẩng đầu lên trời, dáng vẻ như cầu khẩn. Mái tóc đen dài không ngừng bay lượn …



"Ầm ầm!"



Trên bầu trời mây đen dày đặc, sấm chớp ầm ầm. Những tia sét sáng ngời thỉnh thoảng lại từ bầu trời đánh xuống, khiến cho trời đất khi sáng khi tối. Khi một tia sét đánh xuống, thân thể của đệ nhất phân thần chậm rãi bay lên, tiến vào trong mây đen dày đặc. Trên khuôn mặt tinh xảo của hắn là vẻ thành kính, giống như đang thật sự liên hệ với Chủ Thần trong xa xăm…



"Rốt cuộc đâu là "tên thật" của Luyện Ngục chi vương?" - Đệ nhất phân thần nào có cầu khẩn Chủ Thần gì, căn bản chính là đang truy tìm tên thật của Luyện Ngục chi vương.



Đối với sinh vật không phải Luyện Ngục ma thần, "tên thật" chỉ là một cái tên, tương ứng với sinh mệnh của một Luyện Ngục ma thần. Nhưng đối với các ma thần trong Luyện Ngục, "tên thật" là một quy tắc, một quy tắc đặc thù được tạo ra vì các Luyện Ngục ma thần. Mỗi Luyện Ngục ma thần từ khi tồn tại, trong xa xăm sẽ có thêm một quy tắc tương ứng với hắn.



Nếu như muốn nô dịch một gã Luyện Ngục ma thần, trước tiên phải biết được tên thật của hắn. Mà nếu muốn biết được tên thật, nhất định phải tìm ra quy tắc kia.



Năng lượng hắc ám thuần túy trong Trọc Thế ma trì không chỉ cải biến thân thể của đệ nhất phân thần, còn có biến hóa trên tinh thần, mà sự chúc phúc trực tiếp của Chủ Thần càng tăng thêm sự biến hóa này.



Đệ nhất phân thần có thể cảm giác được rõ ràng số lượng quy tắc phong phú trong hư không này. Khác với Phá Vọng Ngân Mâu của Bổn Tôn có thể trực tiếp dùng hai mắt nhìn thấy quy tắc, đệ nhất phân thần lại dùng ma thức để cảm giác.



Vô số quy tắc đan xen trong hư không. Đệ nhất phân thần do dự một chút, liền đem lực lượng tinh thần truyền vào ngón tay, khuấy động một kén tơ quy tắc trong cảm nhận trước người không xa…



"Rắc!"



Một tiếng động lớn vang lên, một vết nứt không gian to lớn kéo dài mấy ngàn trượng xuất hiện trước người Phong Vân Vô Kỵ không xa. Tiếng sấm ầm ầm không dứt bên tai, tiếng động lớn này khiến cho chúng ma thần đều trong lòng khẽ động.



"Tên lường gạt đáng chết này chỉ vừa mới tẩy đi ma thân, không thể nào chạm đến "tên thật" chứ!" - Một cảm giác không ổn dâng lên trong lòng, Luyện Ngục chi vương đột nhiên trở nên cực kỳ bất an, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đệ nhất phân thần, quát lớn:



- Thế nào, Chủ Thần đã nói cho ngươi hay chưa? Tên lường gạt đáng chết ngươi, cầu khẩn Chủ Thần chỉ là chuyện một hồi, không phải đến bây giờ còn chưa nói cho ngươi chứ!



- Luyện Ngục chi vương, uy nghiêm của Chủ Thần ngươi làm sao có thể hiểu được, không nên dùng trí tuệ hèn mọn của ngươi để đo lường ý chỉ của các Chủ Thần vĩ đại!



Đệ nhất phân thần mở mắt ra, lãnh đạm liếc nhìn Luyện Ngục chi vương một cái, sau đó nhắm mắt lại, trong lòng điên cuồng mắng một câu: "Đồ đầu heo…"



- Không cần tiếp tục giả vờ, tên lường gạt đáng chết ngươi, dám khinh nhờn thần linh, làm dơ bẩn Trọc Thế ma trì… chết đi cho ta!



Luyện Ngục chi vương đã không thể nhẫn nhịn, gầm lên một tiếng, vung hai mũi nhọn trong tay, mang theo khói lửa dày đặc lao về phía đệ nhất phân thần. Hai gã Luyện Ngục ma thần trong lòng cũng hơi dao động, chỉ cản trở một chút, bị Luyện Ngục chi vương dùng sức va chạm liền văng ra, sau khi ổn định thân thể cũng không quan tâm tới, chỉ ngồi xem kỳ biến.



Phong Vân Vô Kỵ kinh hãi, biết rằng những này ma thần đã sinh nghi. Mặc dù đã nhắm hai mắt, hắn cũng cảm giác được một cơn gió lớn từ trước mặt thổi đến, lập tức như tia chớp lui về phía sau, đồng thời giận dữ nói:



- Luyện Ngục chi vương, ngươi dám bất kính với Hắc Ám Chủ Thần!



- Hừ! Chuyện ma quỷ này đến giờ còn muốn gạt ta sao?… Nội tình và lai lịch của ngươi ta còn không hiểu hay sao… tên chết tiệt dám xúc phạm thần!



Luyện Ngục chi vương vừa thấy chúng ma thần do dự, lập tức không còn e ngại, lửa giận như lan ra đồng cỏ, hừng hực bốc lên:



- Để mạng lại đi, tên ma trùng ghê tởm!



Luyện Ngục chi vương tuy là một cường địch, nhưng Phong Vân Vô Kỵ thực lực đã tăng lên rất nhiều, nào có sợ hãi. Có điều hắn căn bản không có chiến ý, bởi vì cho dù đánh bại Luyện Ngục chi vương cũng không có tác dụng gì.



"Ta cần thời gian, tìm được tên thật của Luyện Ngục chi vương mới là con đường giải quyết… Nhiều ma thần như vậy, nếu như không thể nói ra tên thật của hắn, cũng đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi nơi đây." - Đệ nhất phân thần thay đổi tâm niệm thật nhanh, vừa hạ quyết tâm, lập tức lui về phía sau, muốn kéo dài thời gian, đồng thời nhanh chóng phân tích quy tắc vận hành trong vũ trụ xa xăm.



- Trốn đi đâu!



Trông thấy đệ nhất phân thần chạy trốn, Luyện Ngục chi vương càng giận dữ, hai mũi nhọn múa lên nổi gió vù vù, kình khí cuồng bạo tràn ngập khắp nơi. Nơi hai mũi nhọn lướt qua, từng mảng lớn không khí bị cuốn theo, lưu lại một phiến trống trải màu đen, loáng thoáng còn có tiếng sấm ầm ầm.



Tốc độ của đệ nhất phân thần càng lúc càng nhanh, chỉ phút chốc đã hóa thành một bóng đen lượn quanh Luyện Ngục chi vương. Động tác của Luyện Ngục chi vương vô cùng mạnh mẽ, mỗi một lần nện xuống đều khiến cho mảng lớn không gian sụp đổ, nhưng căn bản không cách nào chạm đến chéo áo của đệ nhất phân thần.



Một luồng sáng lạnh thoáng hiện lên trong mắt Luyện Ngục chi vương. Ngay khi đệ nhất phân thần lướt qua người, hắn đột nhiên vung tay trái ra:



- Trọng lực lĩnh vực mười vạn lần!



Một vòng sáng màu đen từ tay trái của hắn xuất hiện, sau đó nhanh chóng mở rộng, trong nháy mắt đã đến trước người Phong Vân Vô Kỵ. Ánh sáng chợt lóe lên, Phong Vân Vô Kỵ đã không còn thấy hình bóng. Chúng Luyện Ngục ma thần bên dưới ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bên trong lĩnh vực to lớn bề ngoài đen kịt, bên trong lại đỏ bừng, một bóng đen lơ lửng đối diện với Luyện Ngục chi vương.



Bị Luyện Ngục chi vương cuốn vào lĩnh vực, Đệ nhất phân thần lại không hề sợ hãi, một nụ cười quỷ dị hiện lên trên khóe miệng. Hắn đột nhiên đưa một tay lên quá đỉnh đầu, trong cơ thể bỗng phát ra vô số tia sét, khuếch tán đến chu vi mấy chục trượng, sau đó lại thu về trong cơ thể.



- Đó là cái gì?



Con ngươi của Luyện Ngục chi vương co rút lại, lạnh lùng hỏi.



- Hà hà, đợi lát nữa ngươi sẽ biết.



Đệ nhất phân thần đột nhiên nhắm mắt giống như minh tưởng.



Luyện Ngục chi vương không hề suy nghĩ, lập tức đánh xuống một dùi, đồng thời hung ác nói:



- Còn muốn giở trò à! Hà hà, ta sẽ không mắc lừa ngươi đâu. Xem ngươi làm thế nào thoát khỏi trọng lực lĩnh vực mười vạn lần. Chết đi cho ta!



Trọng lực không gian lĩnh vực mười vạn lần, dường như không hề có tác dụng đối với Luyện Ngục chi vương. Một dùi vung ra như muốn vỡ trời nứt đất, một luồng ép tới thân thể đệ nhất phân thần.



- A!



Đệ nhất phân thần hét lớn một tiếng, Hấp Tinh đại pháp đã toàn lực xuất thủ. Bên trong lĩnh vực, năng lượng dồi dào như sóng to gió lớn tràn vào trong cơ thể hắn, tụ lại thành một đám mây đỏ rực, che khuất thân thể của hắn vào bên trong.



"Bùng!"



Đệ nhất phân thần ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo như băng, tay phải như tia chớp đưa lên quá đỉnh đầu, nghênh đón mũi dùi của Luyện Ngục chi vương.



"Ầm!"



Khí lưu cuồng bạo chia làm hai dòng tràn qua bên cạnh đệ nhất phân thần, mà thân thể hắn lại vững vàng như trụ cột, không sứt mẻ chút nào. Năng lượng vô cùng vô tận bị Hấp Tinh đại pháp hút vào trong cơ thể, sau đó phát ra để ngăn cản mũi dùi còn lớn hơn rất nhiều so với thân thể hắn.



Trên chiếc dùi, lửa Luyện Ngục thuận theo mũi dùi tràn lên thân thể cường tráng của đệ nhất phân thần, nhanh chóng bao trùm lấy hắn. Nhưng đệ nhất phân thần lại căn bản không hề sợ hãi, để mặc cho ngọn lửa màu vàng sáng kia hừng hực bốc cháy bên ngoài thân.



- A!



Trên trời dưới đất, những ma thần trông thấy cảnh này đều trợn mắt há mồm. Không ngờ được, hai bên có thân thể chênh lệch, kết quả giao thủ lại là như vậy.



Luyện Ngục chi vương cái cằm như muốn rớt ra, hai con mắt bỗng nhiên trợn lên:



- Làm sao có thể!



- Hà hà!



Đệ nhất phân thần cười lạnh một tiếng, một luồng kình khí vô hình từ trong cơ thể bắn ra, khiến cho ngọn lửa bên ngoài thân nổ tung, hóa thành từng đốm lửa văng khắp nơi.



- Nếu như ngươi đã mời ta vào, hơn nữa không có thủ đoạn nào tốt hơn để đối phó với ta, vậy thì cũng đừng mong ta dễ dàng đi ra.



Đệ nhất phân thần cười lạnh một tiếng, không ngừng hút lấy năng lượng bên trong lĩnh vực. Ngọn lửa bên trong lĩnh vực rõ ràng đang từ từ mờ đi. Tiếng răng rắc không dứt bên tai, từng vết nứt không gian lan ra ven rìa lĩnh vực.



Luyện Ngục chi vương thất kinh, giận dữ gầm lên một tiếng, mũi dùi lớn lại nặng nề đánh xuống. Đệ nhất phân thần lãnh đạm ngẩng đầu liếc nhìn Luyện Ngục chi vương một cái, tay trái không nhanh không chậm giơ lên quá đỉnh đầu.



"Bùng!"



Mũi dùi lớn đánh vào tay trái đệ nhất phân thần giống như đánh trúng kim cương, phát ra tiếng cheng cheng, bị một lực lượng bắn ngược lên cao mấy chục trượng.



- Đến phiên ta ra tay rồi!



Đệ nhất phân thần thu tay lại, hướng vào nhau trước ngực, bỗng quát lên một tiếng. Năng lượng vô cùng vô tận từ trong cơ thể bộc phát ra, ma khí cuộn trào nhuộm lĩnh vực thành một phiến đen kịt…



"Ầm!"



Một tiếng nổ lớn vang lên. Năng lượng hùng hậu mà đệ nhất phân thần đem hấp thu được, cùng với năng lượng trong cơ thể đều bộc phát ra, khiến cho trọng lực không gian lĩnh vực mười vạn lần nổ tung, sóng khí đẩy thân thể khổng lồ của Luyện Ngục chi vương văng ra.



- Hừ!



Đệ nhất phân thần hừ lạnh một tiếng, thân hình liền khom lại bắn ra, tay phải mở rộng, nói ra một câu khiến cho tất cả ma thần có mặt đều kinh hãi:



- Trọng lực lĩnh vực mười vạn lần!



Một quả cầu đen từ lòng bàn tay phải của đệ nhất phân thần khoách triển ra, trong nháy mắt hóa thành một lĩnh vực to lớn hình cầu bán kính mấy vạn trượng, cuốn lấy Luyện Ngục chi vương vào bên trong.



- A!



Luyện Ngục chi vương cố gắng đứng lên, nhưng đầu gối lại phát ra những tiếng răng rắc. "Ầm" một tiếng, trọng lực khổng lồ áp bức khiến cho tứ chi của gắn đều gập lại, quỳ rạp trên đất, nơi đầu gối máu chảy ra như suối.



"Ha ha ha! Lĩnh vực của ta , đây chính là lĩnh vực của ta…" - Đệ nhất phân thần trong lòng cười cuồng dại, hai tay xòe ra, ánh mắt nhìn qua tay trái, lại nhìn qua tay phải, vẻ hưng phấn hiện rõ trên mặt: "Thuộc tính hỗn độn, bất cứ lĩnh vực nào, chỉ cần bổn tọa tiếp xúc qua, liền có thể học được. Ha ha ha… đây chính là Hỗn Độn lĩnh vực của ta. Ám Cát Cổ Đức là cái gì, đợi bổn tọa đấu với hắn một trận, liền có thể học được Tuyệt Đối lĩnh vực của hắn. Ha ha, lĩnh vực mà ngay cả đệ tam cũng công không phá được, sau này liền Bổn Tôn muốn thu ta về cũng phải suy nghĩ một chút…"



- Dừng tay!



Ngay khi đệ nhất phân thần đang hưng phấn, một tiếng quát lạnh từ phía dưới vang lên. Hắn kinh ngạc quay đầu nhìn lại, trông thấy một gã Luyện Ngục ma thần cổ xưa đột nhiên bay đến gần lĩnh vực, thân thể cao lớn xuyên qua lĩnh vực in xuống trên người đệ nhất phân thần một bóng đen:



- Thả hắn ra, hoặc là ngươi chết!



Từ bốn phương tám hướng, lại có từng Luyện Ngục ma thần cổ xưa xông tới. Từng luồng thần thức cường hãn phong tỏa lĩnh vực, khí thế vô cùng áp bức gây cho đệ nhất phân thần áp lực rất lớn.



- Ngươi không thể nói ra tên thật Luyện Ngục chi vương… kẻ xúc phạm thần, phải bị trừng phạt.



Từng ánh mắt lạnh lẽo từ trên cao nhìn xuống.



Đệ nhất phân thần cả kinh, không hề nghĩ ngợi, liền nhanh chóng triệt tiêu lĩnh vực. Thân thể cao lớn của Luyện Ngục chi vương hóa thành sao băng rơi thẳng xuống đất…



- Chư vị, các người hiểu lầm rồi… Lẽ nào các người nhìn không ra, căn bản chính là Luyện Ngục chi vương đang ép ta, chứ ta cũng không có ý ra tay.



Nhìn thấy chúng ma thần xông tới, đệ nhất phân thần cũng không khỏi trong lòng đổ mồ hôi.



- Chúng ta không muốn truy cứu quan hệ giữa ngươi và Luyện Ngục chi vương, chúng ta chỉ cần chứng minh. Đưa ra chứng minh của ngươi, bằng không, ngươi chính là kẻ xúc phạm thần. Tất cả những kẻ xúc phạm thần đều phải bị hủy diệt.



Một gã ma thần nhìn như già nhất lên tiếng, khuôn mặt cứng nhắc không có một chút dao động tâm tình nào.



Đệ nhất phân thần im lặng, ánh mắt ác độc xuyên qua chúng ma thần nhìn về hướng Luyện Ngục chi vương, ý tứ trong mắt biểu lộ rõ ràng: "Đều là chuyện tốt mà ngươi làm, ta sẽ không tha cho ngươi!"



- Tên lừa gạt đáng chết, rốt cuộc lộ ra bộ mặt thật rồi. Bổn tọa muốn giết chết ngươi…



Luyện Ngục chi vương bất chấp thương tổn do trọng lực mười vạn lần tạo thành, mặc cho máu chảy đầm đìa, thân thể hóa thành một viên đạn pháo bắn lên, dữ tợn nói:



- Xem ngươi còn xảo biện ra sao!



Tình huống lúc này đã đổi chiều, trở nên vô cùng bất lợi đối với đệ nhất phân thần. Dưới sự quan sát của mấy vạn Luyện Ngục ma thần cổ xưa, ngay cả một cử động nhỏ hắn cũng không dám…



- Chết đi!



Ngay khi Luyện Ngục chi vương dùng hết toàn lực đánh một dùi xuống, đệ nhất phân thần đột nhiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen kịt như mực lóe lên ánh sáng quỷ dị. Môi mở ra, một thanh âm trầm bồng du dương, vừa nhanh vừa vội từ trong cổ họng phát ra:



- Khắc Lạp Tư Kỳ Nặc Lưu Nhĩ Nặc Tư Phong Tạp Lạp Phong Lực Na Duy Á Kỳ…



Một chuỗi danh tự thật dài từ trong miệng đệ nhất phân thần phát ra. Khi mỗi âm tiết vang lên, một quy tắc trong hư không lại dao động một lần, mà thân thể của Luyện Ngục chi vương cũng rung lên một cái. Luyện Ngục chi vương giống như bị sét đánh, quỳ phục tại không trung…



Quy tắc tồn tại trong Luyện Ngục trở nên sôi sục, tên thật của Luyện Ngục chi vương đột nhiên hiện ra, kết thành hai phù văn màu vàng tối trong hư không. Một phù văn lớn nhất in vào trán Luyện Ngục chi vương, còn một cái khác nhỏ hơn thì nhập vào trong trán đệ nhất phân thần…



- Tham kiến chủ nhân…



Một cgiọng nói khuất nhục không cam lòng vang lên…



- Ha ha ha!



Tiếng cười vui sướng vang vọng tại Luyện Ngục, trong tiếng cười tràn ngập sự đắc ý, một thứ gọi là dã tâm nhanh chóng mọc rễ nẩy mầm bên trong…



oOo



Gần như khi đệ nhất phân thần gọi ra tên thật của Luyện Ngục chi vương, trong hư không mênh mông, lấy quốc độ của Hoàng làm trung tâm, trong mấy trăm vị diện, từng cột sáng màu xám từ trong kim tự tháp màu đen bắn ra. Từng cột sáng hội tụ tại đỉnh kim tự tháp đen sẫm trong quốc độ của Hoàng, tạo thành một cột sáng lớn đến tận trời, chiếu vào trong vũ trụ mênh mông…



"Ầm!"



Thông đạo vốn đã khép kín sau khi Thanh Minh xuất hiện, lại bị năng lượng khổng lồ mở ra lần nữa. Trong vũ trụ sâu thẳm, một ngôi sao màu đen dường như bị lực lượng nào đó dẫn dắt, từ xa bay nhanh đến gần. Vô số vị diện bị ảnh hưởng ầm ầm rung chuyển. Ngôi sao màu tối kia kéo theo một chiếc đuôi lửa màu đen thật dài, gần như tất cả vị diện đều quan sát được…



"Ầm ầm!"



Khi ngôi sao này xuất hiện, tất cả cửa vào hỗn độn ở các vị diện đều ầm ầm sụp đổ. Cùng lúc đó, thông đảo thông đến hải dương hỗn độn cũng đột nhiên khép kín…



Tại vùng đất hỗn độn, thiên địa rung chuyển, vô số tro bụi hóa thành sóng lớn bốc lên mấy trăm trượng, mờ mịt khó có thể phân biệt vật gì…



"Xoẹt!"



Một cột sáng màu tối từ trên ngôi sao to lớn thứ hai bắn ra, xuyên qua tầng tầng vị diện, trực tiếp chiếi vào hỗn độn không gian, phạm vi cột sáng lại vừa vặn khớp với vòng sáng trên mặt đất kia…



"Ầm!"



Dưới một luồng lực lượng hủy diệt, mặt đất trong phạm vi vòng sáng vỡ vụn ra, từng khối đất bắn lên cao…



"Xoẹt xoẹt!"



Tại bốn góc của vòng sáng vang lên tiếng kim loại chuyển động. Chỉ nghe bốn tiếng nổ long trời lở đất vang lên, bốn sợi xích sắt to bằng eo người từ bốn góc phá đất nhô ra, trực tiếp bắn về phía bầu trời mờ mịt…



Sâu trong trời cao, một vật to lớn màu vàng tối dạng hộp từ từ hạ xuống. Bốn sợi xích sắt bắn ngược lên, trực tiếp đâm vào trong vật màu vàng tối dạng hộp kia.



"Bình bình!"



Bốn sợi xích sắt to lớn móc vào bốn chiếc móc bên dưới vật màu vàng tối dạng hộp kia, dao động phát ra những tiếng leng keng. Tiếng kim loại chuyển động vang dội đã sớm kinh động thần ma, các thế lực bốn phương đều nhìn về phía này…



Cửu tinh ngôi thứ hai, Nhật Quỹ.










trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch