Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phi Thăng Chi Hậu

Chương 654: Cường thế trở về, đội ngũ đỉnh cao(2)

Chương 643: Cường thế trở về, đội ngũ đỉnh cao(2)





"Ầm!"



Phía trước hố đen sụp đổ to lớn, từng tên chiến sĩ tộc Bàn Cổ nhún chân một cái, từ dưới đất vọt lên, như mưa đạn bắn về hướng đám Cửu U ma thần ở cực tây.



- Gào!



Ở bên kia, đám Cửu U ma thần gầm lên dữ tợn, thân thể cúi thấp xuống, cũng ào ạt như đạn pháo từ dưới đất vọt lên, lao về phía đám nhân loại vạm vỡ cao hơn năm trượng ở phía trước.



"Ầm!"



"Ầm!"



"Ầm!"



Cửu U ma thần và chiến sĩ tộc Bàn Cổ va chạm mạnh vào nhau hư không. Dọc theo mặt phẳng vuông góc nơi hai quân đụng vào, hư không nổi lên một làn sóng như nước gợn. Dưới lòng đất, những đại hán vạm cỡ không ngừng từ trong một không gian khác tràn ra, lao về phía trước. Còn ở phía sau, đám Cửu U ma thần cũng liên tục tràn vào Thái Cổ.



"Ầm ầm ầm!"



Không có bất kỳ kỹ xảo nào, hai bên đều sử dụng phương thức chiến đấu bằng nắm tay nguyên thủy và trực tiếp nhất, không có phòng ngự mà chỉ có tấn công. Ma khí ăn mòn đen tối nhất tràn ngập giữa vũ trụ, theo từng nắm tay đánh vào người những đại hán nhân tộc to lớn toàn thân đầy lực lượng này. Còn bên kia, chiến sĩ tộc Bàn Cổ cũng là dùng lực lượng chính trực nóng rực nhất trong trời đất, tràn đầy khí tức sinh mệnh, từng quyền đánh vào trong thân thể đám Cửu U ma thần. Hai bên đều giống như không biết mệt mỏi, cũng không biết đau đớn, chiến đấu thảm liệt làm cho người khiếp sợ không thôi.



"Xì xì!"



Mỗi quyền của đám chiến sĩ tộc Bàn Cổ đánh vào, khuôn mặt của đám Cửu U ma thần đều co rúm lại một chút, đồng thời từng luồng khói xanh từ nơi bị đánh trúng lượn lờ bốc lên. Năng lượng trong cơ thể những nhân loại Thái Cổ này dường như trời sinh khắc chế bọn chúng, nơi đánh trúng giống như bị lửa đốt cháy. Thân thể Đám Cửu U ma thần vốn do lực lượng đen tối thần túy tạo thành, vốn không chịu nổi những khí tức này tràn đầy sinh cơ này. Ngược lại, những nhân tộc Bàn Cổ cao kinh người này lại có sức sức chống cự rất mạnh đối với Cửu U ma khí có tính ăn mòn. Bắp thịt toàn thân bọn họ nổi lên, điều này khiến cho thân thể bọn họ tràn đầy tính đàn hồi, nhưng những thân hình cao lớn này lại cực kỳ cứng rắn. Thông thường đám Cửu U ma thần phải dùng mấy chục quyền liên tục đánh vào một chỗ mới có thể phá hủy phòng ngự của bọn họ.



- Gào!



Trông thấy chiến sĩ tộc Bàn Cổ dù là thuộc tính chân khí hay số lượng đều khắc chế Cửu U ma thần tiến vào Thái Cổ, Chủ Thần thứ mười bốn giận dữ gầm lên một tiếng. Ở Ma Giới bên kia càng có nhiều Cửu U ma thần từ vực sâu tràn ra, gia nhập vào Thái Cổ.



- Gào!



Dưới lòng đất cách Kiếm các tám ngàn dặm không ngừng vang lên tiếng gầm, tộc Bàn Cổ từ trong một không gian khác dưới lòng đất liên tục tràn ra, xuất hiện trên mặt đất Thái Cổ, sau đó nhanh chóng gia nhập vào trong chiến đấu.



"Ầm ầm ầm!"



Nắm tay chạm vào nhau, thanh âm vang khắp trời cao. Kết quả chiến đấu lại ngoài dự liệu của mọi người, trong lần giao chiến đầu tiên, ít nhất có đến mấy ngàn Cửu U ma thần không chịu nổi khí tức hùng hậu đánh vào trong cơ thể, nổ tung thành bụi từ bầu trời rơi xuống.



"Rào rào!"



Trông thấy chiến cuộc bất lợi, Chủ Thần thứ mười bốn liền phất áo choàng lên, hóa thành một vệt cầu vồng gia nhập vào trong chiến đấu. Tay phải của hắn mở ra, một mảng bóng đen rợp trời kín đất ập xuống đầu đối phương.



"Ầm!"



Dưới một chiêu này, mấy ngàn nhân tộc Bàn Cổ không kịp kêu lên một tiếng, bị một quyền Chủ Thần thứ mười bốn đánh thành mảnh vụn. Phía sau vòng chiến, nhân tộc Thái Cổ cao lớn vốn đang lao về hướng đám Cửu U ma thần chợt khựng lại giữa hư không.



- Gào!



Trong tiếng gầm lớn rung trời, hàng trăm ngàn nhân tộc Thái Cổ cao năm trượng dừng bước trong hư không, hai tay hợp lại khép ở trước ngực. Giữa hai tay có những đoàn khí tức chí dương chí cương chí thuần trong trời đất từ trong cơ thể hiện lên. Những nhân tộc Thái Cổ này đồng loạt gầm lên một tiếng, sau đó hai tay đẩy một cái, đoàn khí tức ẩn chứa lực lượng hùng hậu trước ngực bắn ra. Trong tiếng hư không rung động chói tai, hàng vạn đoàn ánh sáng hợp thành một hải dương trước người mọi người ba mươi trượng, lao nhanh về hướng Chủ Thần thứ mười bốn.



- Gào!



Chủ Thần thứ mười bốn cảm thấy như tôn nghiêm bị mạo phạm, phát ra một tiếng hét giận dữ rung trời. Đối mặt với sóng biển rợp trời kín đất tràn đến, hắn trực tiếp giơ một tay lên, trên đỉnh đầu có một mảng bóng đen từ ngoài bầu trời được gọi tới. Theo sau bàn tay của hắn giơ lên, lực lượng giết chóc dâng trào gầm thét, bắn về phía đám nhân tộc Bàn Cổ ở đối diện.



"Ầm!"



Trong tiếng nổ như vũ trụ sơ khai, nơi hai đoàn lực lượng mênh mông va chạm, một mảng sóng khí to lớn chợt nổ tung. Ở bên kia, Chủ Thần thứ mười bốn rên lên một tiếng thật thấp, thân thể cao lớn trượt về phía sau mấy trăm trượng mới dừng lại. Một lần giao thủ này, Chủ Thần thứ mười bốn lại hơi kém thế một chút.



Chỉ trong nháy mắt hai bên đã đánh giáp lá cà, bộc phát ra một chuỗi xung đột kịch liệt. Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Chủ Thần thứ mười bốn và nhân tộc Bàn Cổ đã giao đấu một phen. Sự cường hãn của tộc nhân Bàn Cổ giống như một nắm kim đâm vào trong lòng tất cả tộc nhân Thái Cổ nhìn thấy cảnh tượng này.



Phương thức tác chiến của nhân tộc Bàn Cổ khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trước mắt sáng lên. Bất kể ngươi là yêu ma hay Chủ Thần, cũng bất kể ngươi lĩnh ngộ lĩnh vực hay Thế Giới, tất cả mọi người đều đứng ở khoảng cách xa, dùng năng lượng công kích trực tiếp vào mục tiêu đồng nhất. Loại phương thức công kích này cũng không phức tạp, trước kia cũng không phải chưa có ai nghĩ đến. Nhưng khác với nhiều người cùng nhau tấn công, công kích của nhân tộc Bàn Cổ đồng loạt phát ra hiển nhiên không đơn giản như một thêm một là hai, mà là uy lực gia tăng lên gấp nhiều lần. Điều kiện trước tiên của loại công kích này là tính chất năng lượng trong cơ thể tất cả người ra tay phải giống nhau như đúc, không có chân khí hỗn tạp nào.



Ở hướng Ma Giới, đám Cửu U ma thần vừa mới vượt qua không gian tiến vào Thái Cổ lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Chủ Thần thứ mười bốn. Đối với đám Cửu U ma thần xem Chủ Thần thứ mười bốn là huyền thoại bất bại, kết quả này thật sự là một đả kích to lớn.



Trên đỉnh Thánh sơn, ba vị Chí Tôn cố nén thương thế, thân thể lắc một cái, từ đỉnh Thánh sơn vọt lên không, giữa dường vẫy một cái, hóa thành ba thánh thú Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ, từ trên bầu trời bay về hướng Chủ Thần thứ mười bốn.



- Giết!



Sau sự yên lặng ngắn ngủi, vùng đất Thái Cổ đều sôi trào. Ở Đông Hải, Bắc Hải và nam bộ Thái Cổ, đông đảo nhân tộc Thái Cổ khó đếm hết lũ lượt từ nơi tiềm tu nhảy ra, tay cầm đao kiếm lướt trên không bay đến.



"Ầm!"



Mặt đất rung chuyển. Ở phương bắc Thái Cổ, một đám cường giả mặc áo bào đen từ chân trời tràn ra, lướt qua không gian bay đến. Những cường giả mặc áo bào đen này lại do Bắc Hải tù đồ trên người quấn xích dẫn đầu, cùng với mười vạn cao thủ Thần cấp hậu kỳ tu vi đạt tới Thần cấp hậu kỳ, sau chính sách máu tanh liền ẩn cư tu luyện. Hai nhóm cường giả cùng nhau bay đến, lao về phía đám Cửu U ma thần.



"Ầm!"



Trong ánh mắt chấn động của đám Cửu U ma thần, mặt đất ở phía nam Thái Cổ lại rung chuyển. Vô số chiến sĩ Huyền Vũ mặc chiến giáp màu vàng, từ hỗn độn ban đầu đã được trao nhiệm bảo vệ thánh thú Huyền Vũ, lúc này cũng phá đất chui ra, hét lên giận dữ, từ phương nam lao đến.



"Ầm!"



Trên bầu trời lại vang lên một trận như tiếng sấm. Trong nháy mắt, bầu trời bỗng nứt ra một lỗ thủng to lớn, vô số cường giả Thái Cổ mặc Phượng Hoàng chiến giáp đỏ rực từ bầu trời rơi xuống, bắn ra như trút nước.



"Ầm!"



Trong hư không ở hướng Tây nam, một khoảng không gian to lớn nứt ra, vô số cường giả Thái Cổ mặc Bạch Hổ chiến giáp từ trong hư không tràn ra, hét lên giận dữ một tiếng, lao về hướng đám Cửu U ma thần ở cực tây.



Thanh Long chết đi, chiến sĩ Thanh Long bị tiêu diệt, điều này đã thay đổi quan niệm của các chiến sĩ bảo vệ ba thánh thú khác. Khi ba vị Chí Tôn kêu gọi, bọn họ lập tức từ nơi bảo vệ tràn ra.



Biến động của ba thánh địa còn chưa ngừng, từ hướng thành Hoàng Kim ở Đông Hải bỗng xuất hiện ánh sáng rợp trời kín đất kéo đến. Diện tích của Kiếm vực tuy lớn nhưng dù sao cũng có hạn. Sau "thiên hạ luận võ", đông đảo nhân tộc Thái Cổ đã tụ tập lại đây tu luyện. Bản thân pháp tu vốn không cần chân thân, cũng không cần nguyên khí của trời đất. Sau khi nhân tộc Thái Cổ tụ tập lại đây, Thánh Giả đã lệnh cho pháp tu quay trở về thành Hoàng Kim. Mà dưới mệnh lệnh của Trì Thương, những chiến sĩ Hoàng Kim và chiến sĩ Kiếm các cũng trở về không gian bên ngoài Thái Cổ, tu luyện trong không gian khác, chỉ còn một số ít người ở lại trấn giữ Kiếm các.



Hàng triệu pháp tu đạp pháp khí ùn ùn kéo đến, cảnh tượng vô cùng tráng lệ.



Bầu trời hoàn toàn bị nhân tộc Thái Cổ che lấp, khắp nơi trên mặt đất đều là nhân tộc. Thái Cổ vốn trống trải vì nhân tộc Thái Cổ ẩn sâu tu luyện, giờ phút này hoàn toàn bị nhân loại Thái Cổ phủ kín.



Chủ Thần thứ mười bốn dù có tài cao gan lớn, trông thấy nhân tộc Thái Cổ rợp trời kín đất tràn đến, cũng không khỏi bị khí thế mênh mông làm nghẹt thở. Nơi Cực tây, đám Cửu U ma thần vốn dữ tợn, hung ác và bất phục, lúc này cũng lộ ra vẻ kinh hoảng. Nhân tộc Thái Cổ số lượng đông đảo ùn ùn kéo đến, khí thế này thật sự quá kinh người.



- Gào!



Chủ Thần thứ mười bốn nào chịu khuất phục, liền hét lên một tiếng giận dữ, áo choàng phất lên, hóa thành một vệt cầu vồng đen bay lên trời. Giữa không trung, năm ngón tay của hắn mở ra, thời gian bất động lại xuất thủ. Không có bất kỳ âm thanh nào, ba thánh thú dài hơn mười vạn cây số và không ít nhân tộc Bàn Cổ đều bị dừng lại giữa không trung. Trong mắt Chủ Thần thứ mười bốn lóe lên một tia sáng dữ tợn, tay phải vung lên, muốn đánh trọng thương ba vị Chí Tôn lần nữa. Lúc này chiến sĩ Bạch Hổ ở gần nhất cũng còn cách một khoảng khá xa.



"Ầm!"



Một tiếng sét vang lên, trời đất chợt chìm vào một mảng đen kịt, không có một chút ánh sáng nào. Sâu trong bóng tối cực độ, một luồng ánh sáng trắng còn chói mắt hơn gấp mấy vạn lần so với mặt trời từ giữa mây chiếu xuống, đánh mạnh vào trên người Chủ Thần thứ mười bốn đang thi triển thời gian bất động với ba vị Chí Tôn.



Một kiếm này quá đột ngột, Chủ Thần thứ mười bốn cũng không kịp phòng bị, hơn nữa còn vô cùng bá đạo. Ánh kiếm chói mắt không tan như sao băng lướt qua không gian, từ trong bóng tối chém nhanh xuống, đó là biểu hiện của năng lượng cực kỳ ngưng tụ.



"Ầm ầm!"



Không kịp đề phòng, Chủ Thần thứ mười bốn vốn đang định ra tay bị một kiếm này chém vào sau lưng, liền từ giữa không trung rơi thẳng xuống, đâm vào sâu trong tầng đất. Nơi cực tây Thái Cổ xuất hiện một vết nứt mấy vạn dặm, chia mặt đất ra hai, bên dưới toát ra những tia khí nóng như vừa bốc cháy.



Đám Cửu U ma thần đang khổ sở kịch chiến với chiến sĩ tộc Bàn Cổ đều giật mình. Chỉ trong mấy lần giao thủ, Chủ Thần đã bị một kiếm từ ngoài đến này đánh vào trong tầng đất Thái Cổ. Bọn chúng nào dám ham chiến, liền ào ạt lui về phía sau. Ở hậu phương, đám chiến sĩ Cửu U vừa thức tỉnh không lâu, từ dưới Cửu U bước giữa không trung đi đến, nhìn thấy một kiếm giống như thần linh này cũng lũ lượt dừng lại trong thông đạo không gian.



- Tây Môn!



- Độc Cô!



Trên đỉnh Kiếm các, Cổ Vu và Thánh Giả bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt kích động nhìn lên mây đen nơi cực tây. Nơi đó có một nam tử lạnh đạm, mái tóc dài tùy ý bay ở phía sau, áo trắng như tuyết, cùng với một lão nhân áo xanh từ trên trời bay đến. Hai người này không phải Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương khổ tu "thiên hạ tấn công" và "thiên hạ phòng ngự" thì là ai?










trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch