- Tham kiến đại nhân, phong tỏa không gian đã hoàn thành rồi.
Một tên thủ lĩnh hắc vu sư xuất hiện trước mặt Ám Cát Cổ Đức, cúi đầu khom người, cung kính nói.
Nhìn lướt qua đám hắc vu sư phía sau, Ám Cát Cổ Đức nhíu mày:
- Chỉ còn lại một chút như vậy sao?
Một trăm bảy mươi ngàn hắc vu sư, lúc này xuất hiện ở phía sau thủ lĩnh hắc vu sư chỉ còn chưa đến bốn mươi ngàn người.
- Vâng thưa đại nhân. Thái Cổ quá lớn nên trận pháp để phong tỏa không gian cũng phải lớn hơn. Những người khác đều chết vì linh hồn khô kiệt.
Thủ lĩnh hắc vu sư cung kính nói.
- Những người còn lại có thể thi triển phá hủy không gian hay không?
- Bẩm đại nhân, như vậy là đủ rồi.
Tay trái thủ lĩnh hắc vu sư ôm ngực, đáp.
- Mục Nhĩ Sa Lạp, ngươi dẫn theo một số cao thủ hộ tống bọn chúng đến hai lỗ hổng không gian, bắt đầu mở rộng lỗ hổng ra!
Ám Cát Cổ Đức phất phất tay, lập tức có một tên ma tộc mặc giáp vóc người cao lớn từ trong bóng tối phía sau bước ra.
- Đi theo ta!
Tên ma tộc gọi là Mục Nhĩ Sa Lạp kia vẫy vẫy tay, dẫn theo một đám hắc vu sư xoay người bước vào trong bóng tối.
Lại một cột sét thần phạt to lớn từ bầu trời đánh xuống Thái Cổ. Không gian khẽ rung lên, sau đó uy lực sấm sét thần phạt nhanh chóng bị lực lượng tứ tượng triệt tiêu, không gian lại khôi phục ổn định.
Phía sau đại quân, thần thể to lớn của Chủ Thần thứ mười bốn đứng sừng sững trong hư không. Bốn phía mây đen cuồn cuộn, bên trong có những tia sét không ngừng lập lòe, ánh chớp màu vàng chiếu rọi ra một cặp mắt hoàng kim lạnh như băng.
Tiếng gầm của đám ác ma và tiếng hét của nhân tộc Thái Cổ xen lẫn vào nhau. Ánh lửa ngập trời liên tục chớp tắt. Đám ác ma vẫn không thể công phá được phòng ngự của nhân tộc Thái Cổ, khoảng cách ngàn trượng đối với bọn chúng giống như một rãnh trời, không cách nào vượt qua.
- Chuẩn bị!
- Chuẩn bị!
Mệnh lệnh đơn giản của nhân viên Thánh điện liên tục vang lên. Dùng bốn trăm ngàn làm đơn vị, nhân tộc Thái Cổ không ngừng luân phiên phòng thủ. Phía sau chiến tuyến mấy chục trượng giống như một thế giới khác, những đôi mắt khát vọng nhìn về phía trước, nhưng không người nào hành động, bọn họ đều đang chờ đợi mệnh lệnh của Thánh điện.
Tất cả mọi thứ dường như đều đúng theo dự tính trước đó của Thánh điện. Nhưng không ai chú ý đến, dưới sự che lấp của đại quân ác ma đông đảo bên ngoài lỗ hổng không gian, bốn mươi ngàn tên hắc vu sư đang nằm trên vách chắn không gian, nhanh chóng khắc vẽ.
- Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút!
Phía sau những hắc vu sư này, mấy ngàn tên yêu ma cường tráng vung những chiếc roi mềm dài hơn hai trượng thúc giục.
- A, bọn họ đang làm gì vậy?
Đám yêu ma bay qua bên cạnh phát hiện nơi này đột nhiên có thêm một số hắc vu sư, nhất thời hiếu kỳ dừng lại đứng xem.
"Chát!"
Chiếc roi mềm màu đen vẽ nên một dấu tích trên không trung, sau đó đánh mạnh vào một tên ác ma. Một roi này đã xé xuống một mảng máu thịt lớn, khiến cho tên ác ma kia đau đớn gào lên.
- Cút ngay, mau làm việc đi, nơi này không có chuyện của các ngươi!
Những yêu ma đốc thúc hung ác quát lên.
- A!
Đám ác ma thét lên, nhanh chóng bay qua, hung tính trong đầu đều chuyển thành sát ý đối với loài người.
- Còn nhìn sao, làm nhanh hơn một chút đi!
Sau khi đuổi đám ác ma tò mò đi, đám yêu ma kia lại quay đầu quất mạnh một roi vào những hắc vu sư thân thể khô gầy này.
Áo bào đen rách ra, thân thể khô gầy bên dưới khẽ run lên. Những hắc vu sư này căn bản không dám phản kháng, đành phải thúc giục mọi người gia tăng tốc độ vẽ pháp trận phá hủy không gian.
Giống như phong tỏa không gian, phá hủy không gian cũng là một ma pháp trận phức hợp, cần có nhiều hắc vu sư đồng thời thi triển. Khi yêu ma của Ma Giới chinh phục các không gian, đám hắc vu sư đã phối hợp với đám yêu ma sáng tạo ra ma pháp này. Phạm vi phá hủy không gian tùy thuộc vào tính ổn định của không gian và độ lớn của trận pháp. Bình thường nếu muốn phá hủy một phần vách chắn không gian Thái Cổ là chuyện hoàn toàn không thể, nhưng sự xuất hiện của cửu tinh và lực lượng hỗn loạn trong vũ trụ đã bắt đầu ảnh hưởng đến tính ổn định của không gian này.
Trên thực tế, phá hủy không gian là một loại hắc vu thuật chỉ có thể tỏa sáng trong đại chiến thần ma.
- Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút!
Đám hắc vu sư cuộn người lại, như bò sát nằm lên phía trên vách chắn không gian. Phía sau bọn họ là thủ lĩnh hắc vu sư vẻ mặt âm tà liên tục kêu gào. Đám hắc vu sư không dám giận, cũng không dám lên tiếng, chỉ có thể yên lặng làm việc nhanh hơn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ác ma hai cánh vốn dày đặc dần dần càng lúc càng ít, giữa bọn chúng và ác ma vương triều dần dần xuất hiện một số khoảng trống.
"Đợi đến khi lỗ hổng không gian mở rộng, có lẽ sẽ đến lượt chúng ta." - Tát Cách Lôi Tư lẳng lặng nhìn về phía đám hắc vu sư đang bận rộn, cùng với yêu ma cấp thấp kêu gào phía trước, sau đó liếc nhìn tám tên vương triều đại đế bên cạnh, môi không động đậy, dùng ý niệm nói.
"Ta cũng đoán là đến lúc đó Ám Cát Cổ Đức sẽ bảo chúng ta tiến lên." - Khang Tư Thản Đinh gật đầu nói.
"Một lát nữa nếu như Ám Cát Cổ Đức lệnh cho chúng ta xông lên, chúng ta phải làm sao?" – Giọng nói của Mật Hiết Nhĩ đại đế vang lên trong đầu tám tên vương triều đại đế: "Với tình hình cao thủ Thái Cổ tụ tập như hiện giờ, nếu như chín chúng ta đi vào, chỉ sợ là có đi mà không có về."
Tám tên vương triều đại đế nghe vậy cả người khẽ run lên. Ám Cát Cổ Đức ở phía trước giống như có cảm giác, đột nhiên quay đầu lại liếc nhìn chín gã vương triều đại đế một cách đầy thâm ý. Mặc dù rất nhanh hắn lại xoay đầu đi, nhưng cái nhìn này đã khiến cho trong lòng chín gã vương triều đại đế sởn gai ốc.
"Ám Cát Cổ Đức đại biểu cho ý chỉ của Chủ Thần thứ mười bốn, chúng ta không thể chống lại hắn. Nhân số của Thái Cổ tuy không bằng chúng ta, nhưng cao thủ Thái Cổ như mây, trong đó có một số người có lẽ chưa từng nghe nói, nhưng chưa chắc đã kém hơn chúng ta." - Một gã vương triều đại đế khác vẻ mặt âm trầm nói.
Chín gã vương triều đại đế đều trầm mặc. Loài người cũng thật là được trời ưu ái. Mấy người bọn họ đều là yêu ma cao cấp sinh ra tại hỗn độn, thực lực hùng mạnh là điều dễ hiểu. Còn loài người lại có thể dựa vào tu luyện để đuổi kịp bọn họ. Nếu là nhân tộc Thái Cổ sinh ra tại hỗn độn thì còn có thể hiểu được, nhưng có một số người từ không gian bình thường phi thăng lên, sau khi tu luyện một thời gian lại có thể bắt kịp mình, thậm chí còn vượt qua mình, đạt đến mức độ có thể chống lại Chủ Thần. Điều này khiến cho những vương triều đại đế phải cảm thấy đố kỵ và căm ghét.
"Một lát nữa khai chiến, chúng ta cứ cố gắng lui về phía sau, đợi Chủ Thần thứ mười bốn ra tay!" Tát Cách Lôi Tư đột nhiên nói: "Quân đoàn vương triều dưới quyền thì không cần keo kiệt, chết bao nhiêu cũng không sao cả, để bọn chúng làm tiêu hao sức mạnh của loài người đi!"
"Ừ." - Mấy tên vương triều đại đế gật đầu, đã ngầm hiểu ý.
- Bàn bạc xong chưa?
Ám Cát Cổ Đức đột nhiên nghiêng đầu lại, cười lạnh nói:
- Nếu đã bàn bạc xong thì chuẩn bị ra tay đi, giờ đã đến lúc các ngươi lên đài rồi!
Mấy người nghe vậy đều giật mình, không ngờ Ám Cát Cổ Đức lại có thể nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ.
Tại góc tây bắc Thái Cổ.
Nơi lỗ hổng không gian rộng một ngàn cây số, ác ma rơi xuống như mưa, thi thể chất lên thành đống. Vô số ác ma chết trận, ma khí trong cơ thể bọn chúng dần dần tích tụ lại, hơn nữa càng lúc càng đậm, tạo thành một đám mây đen dày đặc nơi lỗ hổng không gian. Nguyên khí trong trời đất bắt đầu pha lẫn ma khí dày đặc.
"Ầm ầm ầm!"
Tiếng nổ kịch liệt vang khắp bầu trời. Đại quân Thái Cổ trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, dù máu trong cơ thể đã sớm sôi trào, nhưng bọn họ lại phải kiềm chế chiến ý trong lòng.
- Có gì đó không đúng.
Độc Cô Vô Thương ngẩng đầu lên, nhìn về vách chắn ven rìa lỗ hổng không gian, nói. Y cũng không giải thích được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ loáng thoáng cảm thấy dường như có chỗ nào không phù hợp.
Tây Môn Y Bắc ở bên cạnh trầm mặc không nói, nhưng cũng cúi đầu xuống, chân mày hơi nhíu lại, dường như đang suy nghĩ điều gì.
- Có vấn đề.
Câu trả lời của Tây Môn Y Bắc rất ngắn gọn, nhưng không khác nào đã khẳng định suy đoán của Độc Cô Vô Thương.
Lại liếc nhìn bầu trời, Độc Cô Vô Thương vẫn như cũ không nhận ra điều gì. Ma khí dao động do vô số ác ma tỏa ra hợp thành một đoàn, đã quấy nhiễu tác dụng của thần thức.
"Đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là có chỗ nào không phù hợp?" - Độc Cô Vô Thương rơi vào trầm tư, nhưng một hồi lâu vẫn không có thu hoạch gì. Đột nhiên y dường như nhớ ra gì đó, liền ngẩng đầu nhìn lên trời: "Lỗ hổng không gian, sao ta lại quên mất chứ. Cảm giác không phù hợp này là đến từ bầu trời, mà mục tiêu của Ma Giới chỉ có thể là mở rộng lỗ hổng không gian!"
Ý niệm này vừa xuất hiện, thần thức to lớn của Độc Cô Vô Thương liền phát ra, xuyên qua vách chắn không gian bay ra bên ngoài. Ngay khi xuyên qua vách chắn không gian, vô số ác ma dữ tợn không thể đếm hết liền xuất hiện trong cảm giác của y.
- Ha ha ha, giết sạch loài người!
Khắp trời là những đôi cánh của đám ác ma và tiếng gió rít chói tai, ngoài ra không còn nhìn thấy gì khác. Đột nhiên một số bóng người không nổi bật hiện lên trong thần thức của Độc Cô Vô Thương. Rất nhiều vu sư mặc áo bào đen đang nằm trên vách chắn trong suốt bên ngoài không gian, bận rộn làm công việc gì đó. Dưới người bọn chúng là những hoa văn phức tạp đan xen vào nhau, lấp lánh ánh sáng màu vàng.
"Chuẩn bị! Bắt đầu!" - Trong cảm ứng của thần thức Độc Cô Vô Thương, một tên hắc vu sư bỗng đứng lên, ngón tay tạo thành một tư thế kỳ quái. Trên vách chắn không gian, hào quang của những ma pháp trận phức tạp kia càng sáng hơn.
"Không hay!" - Thần thức như biển của Độc Cô Vô Thương lập tức xuyên qua vách chắn không gian, rút về trong cơ thể. Vừa mở mắt ra y liền hét lớn:
- Tất cả mọi người chú ý, Ma Giới phá vỡ không gian, chuẩn bị chiến đấu!
"Ầm!"
Nghe được tiếng hét của Độc Cô Vô Thương, mọi người trên vùng đất tây bắc Thái Cổ đều đứng lên, thân thể hơi nghiêng, cặp mắt lóe sáng nhìn chằm chằm vào lỗ hổng không gian phía trước. Gần như cùng lúc, Huỳnh Hoặc cũng cảm thấy có gì đó không ổn, thần thức lập tức trở về trong cơ thể, hét lên:
- Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu!
"Keng keng keng!"
Theo tiếng áo giáp rung động, Hoàng Kim giáp sĩ đông đảo ở giữa lỗ hổng không gian đứng dậy. Ở phía tây, đệ tử Chiến tộc đông đúc cũng đứng lên, rút chiến đao của mình trên mặt đất ra.
"Bùng!"
Phía trên đại quân Thái Cổ ở hai hướng tây nam và tây bắc, gió lớn không ngừng gào thét như tiếng kêu của ma quỷ. Ngay khi gió lớn nổi lên, chung quanh hai lỗ hổng không gian ở tây nam và tây bắc đột nhiên sụp đổ trên diện tích lớn.
"Ầm!"
"Ầm!"
Sau hai tiếng vang long trời lở đất, một mảng lớn vách chắn không gian nứt ra, sụp đổ và rơi xuống. Ánh sáng nhàn nhạt từ bên ngoài lỗ hổng không gian chiếu vào.
"Rắc rắc!"
Lỗ hổng không gian vốn chỉ rộng hơn ngàn dặm, trong khoảnh khắc đã mở rộng đến mấy chục ngàn cây số, mà chiều cao cũng tăng đến gần mười ngàn trượng. Chỉ trong chớp mắt, hai lỗ hổng không gian đã biến thành hai khoảng trống lớn, đại quân Thái Cổ đông đúc liền xuất hiện trong tầm mắt của đám ác ma.