Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phòng Thuật

Chương 29: Đổi khách hàng (1)

Chương 29: Đổi khách hàng (1)



- Vương Mẫn, nói đôi câu bực tức thì được rồi. Khách hàng đoán chừng cũng sắp tới nhanh thôi, cô ra nghênh đón một chút, tránh bị công ty môi giới khác đoạt đi.

Từ Minh phân công.

- Tôi không đi, loại khách hàng chỉ xem mà không mua này, ai nguyện ý cướp đi thì cứ cướp. Tôi không thèm dẫn đi đâu hết?

Vương Mẫn hừ ngọt một tiếng nói.

- Vương Mẫn, cô đây là thái độ gì chứ! Bất kể nói thế nào người ta cũng là khách hàng, nếu đến rồi phải tiếp đãi cho chu đáo chứ.

Thấy Vương Mẫn công khai tranh cãi với mình, sắc mặt của Từ Minh lạnh lùng, trách cứ:

- Môn điếm chúng ta cũng không chỉ có một mình cô là nhân viên môi giới. Nếu cô không muốn nhận tiếp đãi khách hàng, tôi có thế để cho người khác tiếp đãi.

- Tùy anh thôi, tiếp loại khách hàng này lãng phí thời gian, tôi không thèm quan tâm?

Vương Mẫn không thối lui chút nào.

- Được, là cô nói đó nha, đừng hối hận nhé!

Tánh khí của Từ Minh cũng nổi lên, chỉ vào Trương Vĩ đang ở tiền đài, nói:

- Trương Vĩ, hôm nay tới phiên cậu tiếp đãi khách hàng đúng không. Vị khách hàng này chuyển cho cậu tiếp, ký được hợp đồng thì coi như của cậu.

- Anh Từ, vị khách hàng này dù sao cũng là của Vương Mẫn, nếu như giao cho tôi không tốt lắm đâu!

Trương Vĩ không ngờ tới là cái đám lửa này lại đốt tới trên người mình, chần chờ nói.

- Không có gì là không được, là chính cô ấy không quý trọng khách hàng đó thôi.

Từ Minh đáp, không cho phép hoài nghi:

- Quyết định như vậy đi, nhanh chóng tìm nhà cho khách.

- Dựa vào cái gì giao khách hàng của tôi cho cậu ấy chứ?

Vương Mẫn mới vừa rồi phần lớn đều là nói lẫy, bây giờ thấy Từ Minh thật sự chuyển khách hàng cho Trương Vĩ, trong lòng có chút bất bình, lên tiếng.

- Vì sao ư? Cô đã hối hận rồi sao?

Khóe miệng của Từ Minh nhếch lên nụ cười. Anh ta không phải là buộc chuyển khách hàng của Vương Mẫn cho người khác, chẳng qua là muốn áp chế khí thế của cô nàng một chút mà thôi, khiến cho cô chủ động chịu thua, cúi đầu, tiếp đãi khách hàng cho thật tốt.

- Tôi không hối hận, muốn chuyển khách hàng của tôi cho Trương Vĩ cũng được, nhưng mà phải để cho tôi thay thế cậu ấy ra tiếp đãi ở tiền đài.

Vương Mẫn mạnh miệng đáp.

- “Chị Vương” à, chị dùng khách hàng mình không muốn dẫn, đổi lấy cơ hội một lần tiếp đãi khách hàng của Trương Vĩ, chị dự định ở đây xem như quá thông minh rồi.

Vương Kiến Phát nói đùa.

- Anh Từ, tôi xem ra hay là nên để cho Vương Mẫn tiếp tục dẫn khách đi! Dù sao cô ấy vẫn tương đối quen thuộc với vị khách hàng này. Huống chi ngày hôm nay vốn chính là do Trương Vĩ tiếp ra tiền đãi đón khách, nếu anh muốn thay đổi như vậy, không phải làm điều thừa rồi sao?

Lý Lâm cũng lên tiếng.

Bất kể là Từ Minh hay mọi người trong điếm, đều có chút hiểu biết đối với vị khách hàng của Vương Mẫn. Họ biết hi vọng để vị khách hàng này ký thành hợp đồng là rất nhỏ nhoi, để cho Trương Vĩ dùng cơ hội một lần tiếp đãi khách hàng đổi lấy vị khách hàng này, hiển nhiên là hắn bị thua thiệt rồi.

Từ Minh cũng biết Trương Vĩ chưa chắc nguyện ý chọn lựa loại phương thức trao đổi này. Nhưng anh ta làm trưởng của một chi nhánh, lời đã nói ra khỏi miệng, dĩ nhiên không thế tự mình bác bỏ bản thân mình, nên hỏi dò:

- Trương Vĩ, cậu thấy thế nào?

- Em nghe theo lời anh Từ.

Trương Vĩ cười đáp. Người khác có lẽ không giải quyết được vị khách hàng này, nhưng hắn có Độc Tâm Thuật, nên lại cảm thấy khá hứng thú với vị này.

- Được, anh Từ ở trong cửa hàng chúng ta là nhất ngôn cửu đỉnh, hơn nữa Trương Vĩ cũng đồng ý đổi khách hàng, như vậy tôi chỉ có thế chuyển vị khách hàng này cho Trương Vĩ mà thôi.

Vương Mẫn cười đáp, có thế sử dụng một khách hàng không có hi vọng ký thành hợp đồng, đổi lấy một cơ hội tiếp đãi khách hàng mới, Vương Mẫn đương nhiên hết sức cao hứng.

- Trương Vĩ, cậu thật sự nguyện ý đổi khách hàng với Vương Mẫn sao?

Từ Minh nghĩ Trương Vĩ là ngại ở mặt mũi của mình mới đáp ứng, sợ trong lòng hắn có ý kiến, nên ân cần hỏi han.

- Khách hàng mua nhà của em tương đối ít, kinh nghiệm tiếp đãi khách mua nhà không nhiều lắm, vừa khéo sẽ dùng cơ hội lần này rèn luyện một chút, có được hợp đồng hay không không sao cả.

Trương Vĩ trả lời.

- Được, làm cho tốt, anh Từ coi trọng cậu, có gì không hiểu cứ trực tiếp tới hỏi tôi.

Từ Minh vô cùng tán thưởng nói.

-cảm ơn nhiều, anh Từ!

Trương Vĩ cười nói.

- Tình hình của chị Hoàng tôi cũng biết một chút. Người này muốn mua một căn nhà lớn ba phòng ngủ. Người nào có nguồn cung nhà tốt đều hãy nói cho Trương Vĩ nghe đi, để cho cậu ấy một hồi dẫn chị Hoàng đi xem.

Từ Minh phân công:

- Kiến Phát, cậu đi theo Trương Vĩ, cùng dẫn khách xem nhà, giúp cậu ấy đi tới công ty môi giới khác lấy một vài cái chìa khóa nhà đi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch