Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phu Nhân Của Ta Là Ma Giáo Giáo Chủ

Chương 21: Lầu nhỏ một đêm nghe gió mưa

Chương 21: Lầu nhỏ một đêm nghe gió mưa
"

Người trước mắt này, cùng hung cực ác, hám lợi, lại thêm tính tình khó lường, nếu là không cho, rất có thể sẽ bị hắn một kiếm chém rụng.

"Cái này Bồ Đề châu lúc trước bị Hòa thượng Tuệ Hải, chủ giáo Đại Nhật viện đoạt được. Hắn mang theo Bồ Đề châu vô ích, bị cao thủ Tây Vực phục kích, mà Bồ Đề châu cũng hoàn toàn biến mất. Kỳ thực, Bồ Đề châu này sớm đã được Hòa thượng Tuệ Hải giao cho Vô Định tán nhân. Vô Định tán nhân đã vụng trộm mang Bồ Đề châu này đi tới Đại Yên, nhưng không ngờ tại Du Châu thành lại gặp phải sát thủ của Phong Vũ Lâu, cuối cùng bị mấy sát thủ phòng Thiên tự của Phong Vũ Lâu g·iết c·hết."

"Phong Vũ Lâu! ?"

An Cảnh lông mày nhíu lại.

Lầu nhỏ một đêm nghe mưa xuân, giang hồ nơi nào chẳng tơ vương.

Phong Vũ Lâu cũng là một thế lực lừng lẫy nổi danh trong giang hồ Đại Yên, đứng trong ngũ đại bang. Bất quá Phong Vũ Lâu cùng các đại bang khác cũng có chút khác biệt.

Phong Vũ Lâu là một bang phái sát thủ, lại có lịch sử dựng bang lâu đời, cũng là bang phái duy nhất được thành lập cùng với triều đình cho đến nay.

Trong bang sát thủ thực lực cực kỳ cao, lại thêm chế độ nghiêm ngặt, trải rộng khắp các nơi của Đại Yên quốc, thậm chí một số sát thủ còn ẩn mình trong chợ búa.

Một số ân oán giang hồ, những nút thắt chợ búa, thậm chí là ngẫu nhiên ám sát quan viên triều đình, đây đều là các giao dịch mà Phong Vũ Lâu nhận.

Dám g·iết quan viên triều đình, đủ để chứng minh dũng khí và khí phách của Phong Vũ Lâu.

Quan trọng nhất là, tỷ lệ ám sát thành công của Phong Vũ Lâu cực cao, hiếm khi thất thủ.

Người trong giang hồ nghe danh người của Phong Vũ Lâu, đều vì thế mà biến sắc, sợ rằng một ngày nào đó mình sẽ nằm trên bảng ám sát của Phong Vũ Lâu.

Hơn nữa, tổng đàn của Phong Vũ Lâu cho đến nay vẫn không ai biết được, thậm chí ngay cả các sát thủ của Phong Vũ Lâu cũng không biết tổng đàn của chính bọn hắn ở phương nào.

Có người nói tổng đàn của Phong Vũ Lâu nằm ở vùng Kiếm Môn Quan Tây Thục, cũng có người nói tổng đàn của Phong Vũ Lâu không nằm trong lãnh thổ nước Yên, lại có người nói tổng đàn của Phong Vũ Lâu lại nằm ngay trong Đại Nội Hoàng Cung.

Tóm lại, giang hồ truyền tai nhau với nhiều thuyết khác nhau, nhưng lại không có ai biết được nơi tổng đà của Phong Vũ Lâu này.

Tóm lại, Phong Vũ Lâu xưa nay uy danh có lẽ không vĩ đại bằng bốn bang phái kia, nhưng trong ngũ đại bang của nước Yên, đáng e ngại nhất lại chính là Phong Vũ Lâu này.

"Không sai, chính là Phong Vũ Lâu."

Tưởng Tam Giáp nhẹ gật đầu, tiếp tục nói: "Lúc ấy Vô Định tán nhân c·hết đi rồi, thi thể chìm xuống sông Du Châu, cho nên Bồ Đề châu cũng rơi xuống sông Du Châu."

An Cảnh lông mày nhíu lại, ngữ khí có chút không thiện ý: "Ý của ngươi là Bồ Đề châu ở trong sông Du Châu này?"

Phải biết, sông Du Châu cực kỳ rộng lớn, trải dài, toàn bộ Du Châu thành chính là bị sông Du Châu này chia làm hai bên bờ. Nếu Bồ Đề châu này ở dưới sông Du Châu này, ai có thể tìm ra?

Nếu như gây ra động tĩnh lớn, khó tránh khỏi sẽ gây sự chú ý của những người khác.

"Chu huynh chớ có sốt ruột."

Tưởng Tam Giáp mỉm cười: "Nơi Bồ Đề châu hạ lạc, ta lúc trước đã suy tính ra, ngay dưới cự thạch ở bến đò Thanh Hà. Chỉ cần lặn xuống ba mươi trượng, liền có thể nhìn thấy thi thể bên cạnh cự thạch kia, Bồ Đề châu nằm ngay trên người Vô Định tán nhân."

"Thanh Hà bến đò?"

An Cảnh lẩm bẩm.

Thanh Hà bến đò là một chi lưu của sông Du Châu hình thành bến tàu, nằm ngay ngoài thành nam không xa, ngược lại thì có chút khoảng cách với Tế Thế Đường.

An Cảnh híp mắt nói: "Tốt, ta hy vọng Tam Giáp ngươi là người thông minh."

Tưởng Tam Giáp người này đa mưu túc trí, nơi Bồ Đề châu hạ lạc này có lẽ không giả, nhưng trong đó chưa chắc đã không còn tâm cơ nào khác mà hắn chưa nói ra, mình vẫn cần phải cẩn thận một hai.

Tưởng Tam Giáp nghiêm túc nói: "Yên tâm, lời ta nói câu nào cũng thật."

Tưởng Tam Giáp lúc trước đã dùng quái toán suy ra nơi Bồ Đề châu hạ lạc, mà lời hắn nói cũng không hề làm bộ, bất quá trong đó có nhiều thứ hắn lại không thể nói ra.

Bên cạnh Bồ Đề châu có một tia hung lệ khí, chỉ vẻn vẹn một tia hung lệ khí phản phệ đã khiến hắn giảm thọ hơn một năm, đủ thấy hung lệ khí này lợi hại đến mức nào.

Bất quá điều này hắn lại không nói ra, những điều này cũng không nằm trong phạm vi hắn nên nói.

"Tốt, sau này còn gặp lại."

An Cảnh vỗ nhẹ mông, thân thể khẽ nhảy, rồi hướng về nơi xa rời đi.

"Chu huynh, hi vọng ngươi có thể bình an vô sự."

Tưởng Tam Giáp nhìn theo hướng An Cảnh rời đi, trong lòng thầm nhủ một tiếng.

Sau đó, hắn cũng biến mất trong rừng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch