Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phượng Vũ Giang Sơn

Chương 14:

Chương 14




“Ha ha, bọn họ đi tới kìa.” tiếng cười yêu nghiệt giống như một cái tay nhẹ nhàng vuốt ve lòng của nàng, sau đó, liền lặng yên không một tiếng động biến mất.

Vi Ngưng ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy thị vệ cung kính tách ra, một người mặc trường bào màu xanh lá cây tinh sảo, nam nhân tuấn mỹ cả người lộ ra hơi thở tôn quý đang từ từ đi tới.

Phong thần tuấn lãng, ngũ quan thâm thúy, trong con ngươi đen lạnh ánh lên tia bén nhọn.

“An vương điện hạ, chuyện này là hiểu lầm, xin ngươi hãy nghe ta nói…” Đoan Mộc Lỗi từ phía sau đuổi theo, lại bị nam nhân cao lớn hơn người thường ở bên người An vương ngăn lại, không để cho hắn đến gần An vương một bước.

“Chuyện này Bổn vương sẽ điều tra kỹ, trước đó, hy vọng quý quốc có thể cho Bổn vương một cái công đạo!” An vương lạnh lùng nói.

Ý nói đã rất rõ ràng, mặc dù bây giờ không có minh xác hung thủ chính là Đoan Mộc Lỗi, nhưng Công chúa Hợp Khánh trước khi chết trong tay nắm y phục của hắn, dao găm đâm vào tim cũng là đồ tùy thân của Đoan Mộc Lỗi, phần lớn người cũng biết.

Là người có hiềm nghi lớn nhất, nếu nước Thanh Long để mặc việc trôi qua thì rất rõ ràng cho thấy không để nước Huyền Vũ ở trong mắt.

Chẳng qua là hoàng đế nước Thanh Long đã say rượu bất tỉnh, tại chỗ phần lớn là quan viên hoàng tử, cũng ngại mối quan hệ giữa phủ Trấn uy Hầu cùng Nhiếp Chính Vương, vì vậy không ai dám nói thêm cái gì.

Đoan Mộc Lỗi đứng sững nhìn hắn, chỉ thấy An vương sải bước đi ra ngoài, hai ba bước liền đến trước mặt Thái tử cùng Công chúa Thanh Đồng.

“Thái tử điện hạ, ngưỡng mộ đã lâu.” An vương thanh âm rất bình thản, một chút đều không giống như vừa bị mất muội muội, một đôi mắt sắc bén đen nhánh nhìn nàng.

Liếc mắt một cái liền nhận ra trong phần đông hoàn thân quốc thích nhận ra nàng là Thái tử nước Thanh Long, ánh mắt vị An vương này thật là sắc bén!

Vi Ngưng từ từ ngẩng đầu, cũng nhàn nhạt nhìn lướt qua đối phương, trong ánh mắt không có nửa điểm sợ hãi.

An vương sửng sốt, tin đồn Thái tử nước Thanh Long hèn yếu phế vật, tựa hồ mật thám dò xét thông tin có chút khác biệt.

Một phế vật có ánh mắt thanh giá rét liệt như vậy sao?

Thiếu niên tuấn mỹ vô song thẳng tắp đứng ở trước mặt hắn, trường bào tinh sảo màu đen bao quanh thân thể hắn gầy yếu, cùng khí chất cao quý bẩm sinh.

Da thịt trắng mịn ở dưới ánh lửa cũng không nhìn ra nửa điểm tỳ vết nào, ánh mắt thâm thúy trên mặt không có nửa điểm biểu lộ, nhưng ngũ quan xinh xắn, quả thật làm cho người than thở.

Thái tử đứng thứ hai trong Bảng xếp hạng mỹ nam trong thiên hạ quả thật danh bất hư truyền.

Tuyệt sắc khuynh thành!!

Mặt mũi An vương cũng thoáng thất thần chốc lát, nhưng cuối cùng là người tâm cơ thâm trầm, sắc mặt vẫn như thường, từ từ mở miệng.

“chuyện này, kính xin Thái tử điện hạ định đoạt.”

Mặc dù thanh âm không lớn, nhưng người chung quanh tụ lại cũng nghe được.

Những thần tử của nước Thanh Long hai mặt nhìn nhau, trông cậy vào Thái tử phế vật này? lấy tính tình hắn hèn yếu cùng sợ hãi Đoan Mộc Lỗi, chỉ biết khiến cho nước Thanh Long mất thể diện!

Đoan Mộc Lỗi càng hung ác trợn mắt nhìn Vi Ngưng một cái - tiểu tử thúi, nếu ngươi dám nói lung tung, ngày mai tiểu gia cắt đứt chân của ngươi!!

Ánh mắt cực phách lối để Vi Ngưng hơi chớp mi một cái, nàng không thích phiền toái, nhưng thỉnh thoảng ỷ vào quyền thế dạy dỗ một cái tay mơ cũng thật thú vị.

“An vương xin yên tâm, nếu vật chứng xác thật, bổn Thái tử cũng sẽ không thiên vị, nhưng chuyện này nhiều nghi vấn, nếu Đoan Mộc tiểu Hầu gia thật sự là bị hãm hại, hung thủ nhất định có mưu đồ bất chính. Để phòng ngừa hung thủ tới hãm hại tiểu Hầu gia, bổn Thái tử quyết định giao Đoan Mộc tiểu Hầu gia cho An vương trông coi!”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch