Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quang Âm Chi Ngoại

Chương 94: Khuếch trương (2)

Chương 94: Khuếch trương (2)




Giờ phút này, trên đỉnh núi của Kim Cương tông, có tiếng gầm truyền ra.

Sơn môn Kim Cương tông cách thành Tùng Đào không xa, nó nằm ở phía trên một cái ngọn núi, được xây dựng vô cùng xa hoa, môn hạ đệ tử đủ hơn mấy trăm, trong đó cũng có không ít cường giả.

Trước mắt thì tiếng gầm vang vọng toàn bộ tông môn là được truyền ra từ trong đại điện trên đỉnh núi.

"Vẫn không tìm được?"

Trong đại điện, một người trung niên mặc trường bào màu vàng ngồi trên cao, thần sắc uy nghiêm, trong mắt mang theo phẫn nộ, linh năng trên thân thể chấn động, theo sự tức giận khuếch tán ra bốn phương, tràn đầy uy áp.

Phía dưới gã có hai người đang đứng.

Hai người này đều là trung niên, cũng đều mặc áo bào màu vàng, linh năng chấn động trên người cũng rất là mãnh liệt, đã vượt qua doanh chủ, giờ phút này cả hai cũng đều nhíu mày, một lúc lâu sau một người trong đó trầm thấp mở miệng.

"Tông chủ, ngoài hoang dã quá lớn, không bằng để cho những tên thị vệ ở thành trì cùng thập hoang giả ở doanh địa, cùng nhau ra ngoài tìm tòi, nói như vậy, nhiều nhất ba ngày liền có thể tìm được."

"Còn ngại chưa đủ mất mặt hay sao? Bị một đứa nhóc giết mất hai vị trưởng lão, huyết tẩy doanh địa, việc này nếu như còn để cho bọn họ tới giúp đỡ, Kim Cương tông ta còn mặt mũi nào mà tồn tại! !" Tông chủ Kim Cương tông ngồi trên vị trí cao quát xuống.

Hai người phái dưới trầm mặc, không lên tiếng nữa.

Sau một lúc lâu, tông chủ Kim Cương tông thở sâu, trong mắt bắn ra sát cơ mãnh liệt, chỉ ngón tay vào hai người bên dưới.

"Lý trưởng lão, Trần trưởng lão, hai người các ngươi đều là Ngưng Khí tầng chín đỉnh phong, bất kỳ người nào đều có thể chém giết đứa nhóc kia dễ dàng."

"Ta đã xin chỉ thị của lão tổ, chuẩn bị mượn hai khỏa truy tung phù từ chỗ lão nhân gia cho các ngươi, đợi sau khi lão tổ đồng ý, các ngươi đích thân ra ngoài, không cần biết dùng biện pháp gì, nhiều nhất trong mười hai canh giờ, ta muốn trông thấy đầu của đứa nhóc kia!"

Hai vị trưởng lão bên dưới vừa nghe thấy lão tổ cũng đã biết việc này, thần sắc lập tức trở nên nghiêm nghị hơn.

Ánh mắt tông chủ Kim Cương tông trở nên băng hàn, sau khi nói xong liền lấy ra một quả ngọc giản, vừa định đến hỏi ý kiến của lão tổ, nhưng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh như tiếng thiên lôi nổ vang đột nhiên từ bên ngoài đại điện vang lên.

Thanh âm này quá lớn, khiến cho tâm thần hai tên trưởng lão cũng lắc lư rung động mãnh liệt, ngay cả tông chủ cũng biến hóa sắc mặt, lập tức liền đứng lên, bước nhanh đi xuống, ngoài đại điện, một lão giả mặc trường bào đỏ kim, cất bước đi tới.

Thân thể lão già cao lớn, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, một đầu tóc trắng bay tán loạn, trong mắt tựa như tràn ngập tia chớp, bao phủ sự âm trầm bên trong, theo lão đi tới, linh năng cường đại vượt xa ngưng khí ầm ầm khuếch tán về bốn hướng.

Những nơi lão đi qua, mặt đất cũng xuất hiện khe hở.

Khí thế trên người còn hình thành cả gió lốc, vờn chung quanh người lão. Thậm chí cẩn thận nhìn, có thể thấy hai chân của lão căn bản không phải là giẫm trên mặt đất, mà là đạp không đi đến.

Lão đạp không, không phải dựa vào kỹ xảo của phong thuật, mà là đạp không chân chính.

Ở phía sau lưng của lão còn có một hư ảnh hộ pháp mơ hồ đang trợn mắt, dường như một khi nó bộc phát, đại điện này cũng không cách nào thừa nhận được uy thế của nó.

Lão vừa đến, lập tức liền để cho ba người trong đại điện đồng loạt quỳ xuống bái.

"Tham kiến lão tổ!"

Lão tổ Kim Cương tông không nói chuyện, đi đến trên vị trí chủ tọa ngồi xuống, sau đó lão lạnh lùng nhìn ba người phía dưới, cuối cùng ánh mắt nhanh như tia chớp, rơi vào trên người tông chủ.

"Vân Văn, ngươi đã quên tôn chỉ của Kim Cương tông chúng ta rồi sao?!"

Tông chủ lập tức xuất hiện mồ hôi trán, lập tức mở miệng.

"Bẩm báo lão tổ, Vân Văn không quên, tôn chỉ của Kim Cương tông chúng ta là đã không ra tay thì thôi, một khi ra tay, sẽ phải dùng một kích sắc bén nhất, một kích liền thành công, cho nên ta đã an bài hai vị đại trưởng lão, đồng thời ra ngoài."

"Hồ đồ!" Kim Cương tông lão tổ hằm hằm nhìn tông chủ.

"Lão phu vừa rồi đã nghiên cứu cẩn thận lý lịch của đứa bé kia, người này trong khoảng thời gian ngắn từ người bình thường quật khởi, vốn là thành viên mới của tiểu đội Lôi Đình, lần đầu vào cấm khu liền giết chóc vô số, không những lấy yếu thắng mạnh tiêu diệt tiểu đội Huyết Ảnh, còn cứu không ít thập hoang giả!

"Thậm chí còn sở trường dùng độc, lấy tu vi Ngưng Khí tầng sáu, lần nữa lấy yếu thắng mạnh giết hai vị trưởng lão của tông chúng ta, bị rất nhiều đệ tử bao vây, còn có thể toàn thân trở ra, khiến cho các ngươi tới bây giờ cũng không tìm được."

"Mà trong doanh địa có nhiều người như vậy, vậy mà thập hoang giả mật báo lại chỉ có hai người, có thể thấy hắn có thể làm cho thân tâm mọi người hướng tới!"

"Người như vậy, căn cứ kinh nghiệm duyệt sách cổ vô số năm của lão phu, hoặc là ngươi lập tức hóa giải với hắn, hoặc là phải toàn lực ra tay chém giết diệt trừ tận gốc."

"Việc ngươi an bài hai người bọn họ đi qua như vừa rồi, đối với người am hiểu lấy yếu thắng mạnh mà nói, không khác gì là đi tặng đầu người cả!" Câu nói cuối cùng của Kim Cương tông lão tổ gần như là gào thét ra.

Ba người phía dưới thấy người kia tức giận, chỉ có thể run rẩy cúi đầu.

Lão tổ Kim Cương tông thở sâu, hừ lạnh một tiếng, tiếp tục âm trầm mở miệng.

"Lão phu có thể kết luận, sau khi hai người bọn họ rời đi, nếu như không tìm được thì cũng thôi, một khi tìm được, nhất định sẽ bị đối phương giết chết."

"Tiếp đó ngươi liền phẫn nộ, lựa chọn đích thân đi đến, sau đó nhất định ngươi cũng sẽ bị trêu đùa tới chết."

"Đến lúc đấy, sẽ lại đến lượt lão phu đi, lúc này thì người ta nhất định đã cao chạy xa bay. Mà một vài năm sau, một khi hắn trở về, sợ là có thể một chưởng liền có thể chụp chết lão phu rồi."

Nghe lời lão tổ nói, tông chủ sửng sốt, trên trán càng đổ nhiều mồ hôi hơn, chỉ là đáy lòng gã vẫn cảm thấy sự tình sẽ không phát triển như thế, nhưng ở trước mặt lão tổ, gã không dám phản bác.

Vì vậy chỉ có thể cúi đầu hỏi một câu.

"Kính xin chỉ thị của lão tổ."

Lão tổ Kim Cương tông ngẩng đầu, nhìn tới thiên địa hoang dã bên ngoài đại điện, ánh mắt sâu xa, sau một lúc lâu chậm rãi mở miệng.

"Ngoài việc tản các đệ tử ra tìm tòi toàn bộ khu vực, đồng thời cũng bố trí mỗi một tòa thành trì cùng doanh địa thập hoang giả nhìn chằm chằm, biên giới bốn phía cũng đồng dạng làm như vậy."

"Lại cho hai vị trưởng lão phi hành phù cùng truy tung phù, mỗi người chịu trách nhiệm một nửa khu vực, với lại lão phu cũng sẽ đích thân tham dự, một khi có phát hiện, lập tức thông báo để lão phu đi qua, như thế này mới xem như một kích chí cường."

"Như vậy, liền không sơ hở tý nào rồi, vả lại còn có thể lần nữa lập uy, chấn nhiếp bọn đạo chích!"

Một lát sau, tiếng chuông vang vọng khắp Kim Cương tông.

Rất nhiều đệ tử nhao nhao ra ngoài, thậm trí còn có lão tổ mang theo hai vị đại trưởng lão bay ở trên trời.

Trước người ba người có ba khối phù văn lập lòe, giống như đang chỉ dẫn phương hướng, mang theo bọn họ tiến vào hoang dã, hóa thành ba phần, phân tán ra ba phía.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch