Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 137: Cái này phải cùng lão bà thương lượng đã

Chương 137: Cái này phải cùng lão bà thương lượng đã




Lời này vừa nói ra, những người trên đỉnh Đông Sơn nhìn nhau hoảng sợ biến sắc.

Ở đại lục Azeroth, cạm bẫy ma pháp không phải là cái mà có thể thấy khắp nơi như đồ chơi bày bán trên đường phố, mà chỉ có những ma pháp sư đã ngoài tứ tinh cấp mới có thể chế tạo ra được, hơn nữa để có thể chế tạo được một cạm bẫy ma pháp, ngoại trừ tiêu hao ma pháp, mà còn phải tiêu phí đại lượng tài liệu ma pháp quý hiếm, mà càng làm cho người ta giận sôi máu chính là, xác suất chế tạo thành công phi thường thấp, tuy nhiên, một khi hoàn thành, uy lực cạm bẫy ma pháp tuyệt đối không thể khinh thường, lực sát thương thậm chí có thể so sánh với ma pháp sư cùng cấp bậc.

Trong truyền thuyết, ngay nguyện cấp cường giủa cùng nhật cấp tôn giả, cùng đã từng bị vây hãm trong nghịch thiên thần cấp ma pháp cạm bẫy mà chết, cũng trong lịch sử có mơ hồ ghi chép lại, tại bên trong Thần Ma chiến dịch, có một ít siêu cấp ma pháp cường giả bố trí cạm bẫy ma pháp, ngay cả một ít thần linh cường hãn cũng phải bỏ mạng lại.

Hơn nữa phàm là những gì có chứa hai chữ "Cạm bẫy", đều làm cho người liên tưởng tới đều là thần bí, cường đại, mạnh mẽ, tập kích, tà ác, quỷ dị, không thể trốn thoát cùng làm cho kẻ khác vô cùng run sợ, cạm bẫy ma pháp càng là như vậy, những thiên tài ma pháp sư kia đã phát minh ra đủ thứ cạm bẫy ma pháp làm cho kẻ khác không thể tưởng tượng được, nhân loại từ trước tới nay trên đại lục Azeroth, nếu nhìn vào mười vụ mưu sat, ám sát trong lịch sử thì chí ít cũng có chín vụ là liên quan đến cạm bẫy ma pháp.

Cho lên nghe được Tôn Phi nói lúc này trên đỉnh Đông Sơn đã phủ kín cạm bẫy ma pháp, cơ hồ mọi người đều biến sắc, ngay cả trưởng công chúa và Paris đều không ngoại lệ.

Bất quá, rất nhanh liền có người nhanh chóng phản ứng kịp thời.

- Điều đó không có khả năng, một cái vương quốc phụ thuộc cấp sáu nho nhỏ, làm sao lại có nhiều đạo cụ cạm bẫy ma pháp như vậy? Đừng nói là che kín cả đỉnh núi, ta xem cho dù có muốn xuất ra một món đồ ma pháp đạo cụ, cho dù đem cả Hương Ba Thành của ngươi đem bán cũng mua không nổi?

- Ha ha, đúng thế, còn nói cả đỉnh Đông Sơn đều là ma pháp cạm bẫy của ngươi, dọa nạt ai đó?

- Ta xem chắc là hắn bị giận quá hóa điên lên...

- Bị tổn thương nặng như vậy, chảy nhiều máu như vậy, tiểu quốc vương này đã muốn chết, thần trí của hắn xong rồi, căn bản là không biết mình đang nói những gì..

Phía sau Paris, đám vương tử cùng sứ giả đến từ Shenhua, Luneng ra vẻ hiểu biết, tranh nhau châm chọc Tôn Phi như một phương thức lấy lòng Paris, đương nhiên, bọn họ làm như vậy cũng sẽ làm cho một ít dũng khí còn sót lại trong người họ bành trướng lên, trước đó bọn họ đã bị biểu hiện như ma thần của Tôn Phi làm cho sợ hãi.

- Một đám ngu ngốc, nếu không tin, các ngươi có thể chính mình đi thử xem!

Tôn Phi cười lanh.

Những cạm bẫy ma pháp này là sau khi Tôn Phi đổi sang hình thức thích khách lặng lẽ bố trí, ít nhất cũng có năm sáu chục cái, toàn bộ là lôi hệ và hỏa hệ ma pháp cạm bẫy, tuy rằng lúc ấy Tôn Phi tiêu hao không ít giá trị ma pháp, nhưng chế tạo những cạm bẫy ma pháp này đối vơi Tôn Phi mà nói là chuyện hết sức dễ dàng, căn bản không cần phải tốn cái gì ma pháp trân quý tài liệu, điều này phá vỡ nhận thức cùng quy luật của đại lục Azeroth, nhưng những người khác tự nhiên là không biết.

- Ha ha, thử một chút xem sao!

Có kẻ không sợ chết nhảy ra, đây là thủ hạ của vương tử Tai Lei Wang Shenhua quốc, một gã hộ vệ thổ hệ đấu khí nhất tinh cấp, nhận được ánh mắt ra hiệu của Tai Lei Wang, chẳng cần ngó nghiêng gì ngẩng cao đầu đi ra, hắn thật giảo hoạt, không có chọn hướng người vừa bi sét đánh thành than, mà là hướng về một phía khác.

Thế nhưng…

Vù vù phần phật!

Đi chưa được mấy bước, một đạo liệt diễm cực nóng bốc lên từ mặt đất, trong nháy mắt đem gã hộ vệ mới xông ra cắn nuốt hết, sau một lúc gào thét, kêu rên, hắn hóa thành tro tàn ngã xuống, nhất tinh võ sỹ, cơ hồ là bị miễu sát.

Xích hồng sắc hỏa diễm xinh đẹp vô cùng, dường như có thể thiêu đốt cả không khí, hộ vệ kia trở thành tro tàn, bộ áo giáp trên người cùng vũ khí lưu lại nhanh chóng bị nung chảy, rồi bốc hơi thành một đoàn sương mù, nhiệt độ cao tới mức thấy đã rợn cả người, đây mới đích thực là hỏa diễm ma pháp.

- Điều này sao có thể?

- Gặp quỷ, lại có thể thật sự là hỏa hệ ma pháp cạm bẫy...

- Trời a, chẳng nhẽ những lời tên kia nói là thật sao?

Trong lúc nhất thời, toàn bộ mấy hoàng tử vừa rồi còn đang kêu gào lập tức trợn tròn mắt, nhìn thấy đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa đỏ khủng bố, trên mặt một đám xuất hiện một vẻ mặt giống như ban ngày gặp ma, thật sự là có ma pháp cạm bẫy, chẳng nhẽ những lời tiểu quốc vương gần chết này nói là thật sao?

Đặc biệt là hoàng tử Tai Lei Wang Shenhua quốc, lúc này đã sợ đến choáng váng, vừa rồi hắn vốn tính toán tự mình đi vạch trần Tôn Phi mạnh miệng, may mắn lúc đấy đột nhiên linh cơ vừa động cho cận vệ của mình đi trước dò đường, nếu không lúc này người bị đốt thành tro tàn chỉ sợ đã là hắn.

Tôn Phi cười lạnh đảo mắt qua thân thể của mọi người, ánh mắt giống như là nhìn thấy một đám ngu ngốc.

Nữ nhân lẳng lơ Paris lúc này dường như đã ý thức được điều gì, con mắt đẹp cẩn thận nhìn xung quanh từng tấc đất một, nhưng tiếc thay là mắt thường không thể nhìn thấy được cạm bẫy ma pháp, ngay cả dùng đấu khí tìm tòi cũng không thể phát hiện, đây là chỗ đáng sợ của cạm bẫy ma pháp —— sau khi xếp đặt hoàn thành, người bình thường không có thủ đoạn đặc thù căn bản là không phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Paris vung tay ra hiệu, gã đao khách cầm kim sắc loan hiểu ý, lập tức nhảy lên cao, chém xuống một đạo đấu khí đao mang thủy hệ màu xanh dài sáu bảy mét.

Oanh oanh oanh oanh!

Ào ào ào ào!

Đao mang quét qua, ở bên ngoài năm sáu mét nhất thời có vô số cạm bẫy ma pháp khởi động, chỉ thấy trong phút chốc từng đạo ngân sắc thiểm điện cùng với xích hồng sắc hỏa diễm đột nhiên bùng lên, mật độ dày đặc phóng lên cao, hướng tới đao khách mà lao đến, trên không trung đao khách điên cuồng vận chuyển thủy hệ đấu khí hộ thân, nhưng trong không khí khắp nơi tràn ngập hỏa diễm cùng điện lưu đập vào liên tục, lấy thực lực tứ tinh võ sĩ của hắn, cung không thể chống lại bao lâu, bị thương không nhẹ, chật vật rút lui trở về.

Đến lúc này, sắc mặt mọi người trên đỉnh Đông Sơn mới chính thức thay đổi.

Một màn vừa rồi đã trực tiếp chứng minh rõ ràng, mỗi câu nói của tiểu quốc vương mang trên mình những lỗ thủng bê bết máu kiachính là sự thật, hắn thật sự trong yên lặng không một tiếng động mà bố trí được vô số cạm bẫy ma pháp trên đỉnh Đông Sơn, hơn nữa còn là cạm bẫy ma pháp lực sát thương không hề thấp, ít nhát với số lượng đông đảo như vậy, dưới thực lực tứ tinh đừng mong lao ra được khỏi đỉnh núi này.

Rất nhiều người đều có một cảm giác rất kỳ quái —— nếu không phải tiểu quốc vương này đã bị trọng thương, hắn thậm chí còn có thể lập riêng một phe, đánh một trận ác liệt với cả trưởng công chúa và Paris.

- Đừng lo lắng, ta có biện pháp, trước tiên bắt lấy hắn, chắc chắn người này sẽ để lại cho chính mình một lối đi.

Trong đám người, kẻ lúc trước đóng giả thành Mole Ridge, "đồ tể" Sandro rốt cục suy nghĩ một hồi, rất nhanh nghĩ đến điểm mấu chốt, hắn chứng kiển bản thân Tôn Phi bị trọng thương đang hấp hối, nhất thời cảm thấy có một cơ hội tốt lập được đại công trước mặt Paris, thân hình nhoáng lên một cái theo trong đám người vọt ra.

Paris thần sắc ngưng trọng, nhưng bất quá cuối cùng cũng không lên tiếng.

Tiểu quốc vương trước mắt này làm cho nàng càng thấy càng không hiểu, chưa từng có cảm giác nghi hoặc như hôm nay, chính thức quyết định cho "đồ tể" Sandro đi thử một lần nữa xem sao.

Tiếng gió gào thét.

"Đồ tể" Sandro là một võ sĩ hỏa hệ tứ tinh cấp, trong lúc vung tay, hỏa hồng sắc đấu khí theo song chưởng của hắn mà ra, hóa thành một Cự Long rít gào, bốc lên khí nóng ngập trời, hướng Tôn Phi quét tới.

Tôn Phi nhẹ nhàng né sang phải, tránh được sát chiêu của "đồ tể". Text được lấy tại TruyệnFULL.vn

Ngay sau đó, hắn lấy ra một món đồ làm cho "đồ tể "Sandro và tất cả mọi người thiếu chút hỏng mất…

Bàn tay nhẹ nhàng mở ra, một lọ dược thủy màu đỏ xuất hiện ở trong tay, sau đó một hơi dốc vào miệng, tiếp theo, chỉ thấy miệng vết thương ghê rợn trước ngực do bạch y thích khách dùng cương trảo gây ra đã khép lại với tốc độ mắt thường cũng thấy được, dần dần trở thành một vết dài như con rết màu đỏ, không đến mười hơi thở sau, vết thương trên ngươi Tôn Phi đã hoàn toàn biến mất, khôi phục tới trạng thái toàn thịnh.

Nhất thời khuôn mặt của "đồ tể" Sandro giống như người dẫm phải phân chó, chân díu lại miết lên mặt đất, cấp tốc muốn lùi về sau, hắn vốn chứng kiến Tôn Phi bị trọng thương mới có dũng khí đứng ra chiếm tiện nghi, nhưng ai ngờ lại phát sinh một chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy.

Vừa nghĩ tới lúc trước Tôn Phi cơ hồ là miễu sát bạch y thích khách thực lực còn cao hơn mình, "đồ tể" trong lòng run sợ, cũng chẳng quan tâm tới mặt mũi, xoay người bỏ chạy, quan trọng là giữ được tính mạng rồi nói sau.

Thế nhưng Tôn Phi đâu có dễ dàng cho hắn cơ hội như vậy.

Đối với cái thứ thích chơi COSPLAY giả trang người khác tới ám sát, Tôn Phi có một cảm giác chán ghét không nói lên lời, hai chân hung hăng dậm trên mặt đất, kỹ năng người man rợ "nhảy vọt" bắt đầu phát động, trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh đuổi tới sau lưng "đồ tể", năm ngón tay cong lại giống như móc sắt chộp tới bả vai Sandro...

- Ha ha ha ha, chạy đi đâu, chết cho ta!

Mắt thấy năm ngón tay của Tôn Phi chuẩn bị muốn chạm đến vai, tròng mắt của Sandro liền thay đổi, khó có thể che giấu thần sắc đắc ý, đột nhiên cười ha hả, đình chỉ chạy trốn rồi đột nhiên xoay người lại, hai nắm tay nhanh như điện, mang theo một cỗ sát khí bén nhọn phá không đâm tới Tôn Phi.

Đạo khí tức này sắc bén dị thường, không bị bất cứ thứ gì cản trở, mang theo một cảm giác làm cho kẻ khác không chống cự được, loại uy thế này không phải một gã tứ tinh võ sĩ như Sandro có khả năng đánh ra được.

- Ha ha, đã sớm đoán được ngươi sẽ dùng chiêu thức ấy.

Tôn Phi thân hình vừa chuyển, thân thể trong ngàn cân treo sợ tóc đột nhiên không thể tưởng tượng được dừng lại, tránh được đòn "Hồi Mã Thương" đã dự mưu từ trước của Sandro, sau đó năm ngón tay đáp xuống, giống như vòng sắt thoải mái giữ lấy cánh tay của Sandro, kéo mạnh, một lực lượng thật lớn nhất thời làm cho thân thể Sandro mất đi khống chế, bay nhanh về phía Tôn Phi...

- Điều đó không có khả năng, làm sao ngươi biết...

Phanh!

Lời Sandro còn chưa nói hết, tay trái Tôn Phi đã bổ ra một quyền trực tiếp làm nát đầu hắn.

Trong phút chốc máu trộn lẫn với óc văng ra khắp nơi, vô cùng thê thảm, "đồ tể" một tay đánh trọng thương hai đại cao thủ phe trưởng công chúa, ngay cả một câu cầu xin tha thứ thậm chí là kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, lập tức chết thảm đương trường.

Ngón tay Tôn Phi xoay một vòng, trên bàn tay thi thể tháo xuống hai cái nhẫn nhỏ màu bạc.

Hắn kỳ thật đã sớm phát hiên trong tay "đồ tể" có một kiện vũ khí ma pháp thần kỳ, vũ khí này có thể tăng cường đấu khí ngưng tụ, trong nháy mắt tăng lên gấp bội lực công kích, dùng để đánh lén tuyệt đối là quỷ thần cũng khó thể tránh khỏi, chính vì có hai cái nhẫn nhỏ bé màu bạc này, lúc trước "đồ tể" mới có thê một kích đem "quân thần" Arshavin và tử y thiếu nữ đánh cho trọng thương, nếu không lấy thục lực tứ tinh võ sĩ của hắn, cho dù là đánh lén, làm sao có thể đem hai người đánh cho thương nặng như thế được.

Dùng chân đá lên thi thể của "đồ tể" Sandro, Tôn Phi lần thứ ba lộ ra nụ cười ma quỷ:

- A, lại chết thêm một, lão tử lại càng sảng khoái thêm một chút!

Một đám cao thủ bên phía Paris đều muốn điên rồi.

Giả trư ăn thịt hổ!

Đây tuyệt đối là giả trư ăn thịt hổ!

Ai có thể nghĩ đến trong tay tiểu quốc vương này lại có dược liệu trị thương thần kì như thế, bị tổn thương nghiêm trọng như vậy, trong nháy mắt liền khôi phục, mà lại một kết quả không dự đoán được chính là phe cánh bên mình một cao thủ nữa lại biến thành một khối thi thể lạnh như băng.

Dưới ánh nắng vàng, đỉnh Đông Sơn giống như địa ngục trần gian.

Nhìn thấy chung quanh Tôn Phi nằm la liệt thi thể của Ha Seung-Jin, Al Bina, bạch y thích khách và thân thể không đầu cua Sandro, tất cả mọi người có cảm giác như gặp một cơn ác mộng hoang đường không thể chịu nổi, đây rốt cuộc là làm sao vậy? Vì cái gì một tiểu quốc vương thực lực tối đa cũng chỉ là tứ tinh võ sĩ, có thể như vũ bão một hơi thoải mái giết chết ba gã tứ tinh cùng một gã ngũ tinh cao thủ giống như giết gà... Đây là Chiến Thần điện hạ vui đùa một hồi cùng chúng ta sao? Nếu đây quả thực là một ác mộng, thì hãy nhanh chóng chấm dứt trận ác mộng này đi!

- Triệt tiêu cạm bẫy ma pháp, sự tình hôm nay chấm dứt tại đây!

Paris đi từng bước lên phía trước, lúc này trên mặt vưu vật tuyệt thế này không thể tiếp tục xuất hiện vẻ tươi cười, khuôn mặt tinh xảo ngưng trọng lại lạnh như băng, lộ ra một vẻ đẹp băng lãnh kinh tâm động phách, nàng nhìn Tôn Phi, thật lâu mới không cam lòng thở dài một tiếng:

- Ngày hôm nay, ngươi thắng, thật là không ngờ, Paris ta cùng trưởng công chúa hai người vất vả chuẩn bị kế hoạch một thời gian dài như vậy,cuối cùng đều thua dưới tay ngươi...Bất quá, tình thế bây giờ, ngươi trong lòng cũng tự hiểu được, coi như ta đây trừ bỏ chính mình cùng hai gã tứ tinh cao thủ, còn có một ngũ tinh đỉnh cao thủ, kể cả cạm bẫy ma pháp của ngươi vô số, nếu quả thật liều mạng lưỡng bại câu thương, chính ngươi cũng khó lòng tránh khỏi cái chết!

Paris nói những lời này không cam lòng đến mức độ nào, cũng chỉ có chính cô ta biêt đươc.

Lúc này bên cạnh nàng còn có hai gã tứ tinh đao khách và một gã ngũ tinh kiếm khách, hơn nữa bản thân nàng cũng là tứ tinh cao thủ... Nàng xem ra, nếu thật sự lựa chọn liều mạng, chính mình không phải là không có chút cơ hội nào, nhiều nhất chỉ là lưỡng bại câu thương mà thôi.

Nhưng nàng đã muốn nhìn ra, chuyện hôm nay vừa mới bắt đầu đã lộ ra tà môn, đã xa xa muốn vượt ra khỏi sự khống chế của mình, không nói đến tiểu quốc vương này liên tiếp khiến thần kinh nàng chấn động, Paris càng thêm lo lắng vị trưởng công chúa thần sắc một mực bình tĩnh lạnh như băng kia không biết có còn chuẩn bị điều gì ở phía sau không, cho nên nàng rốt cuộc muốn thỏa hiệp, bởi vì trước mắt tiểu quốc vương hỗn đản hung hăng càn quấy đang từng bước mở ra con bài chưa lật, thì nàng đã không còn bài để đánh ra.

Nhưng là…

- Ha ha, bác gái, ngươi rốt cục muốn đầu hàng?

Tôn Phi nhìn vưu vật tuyệt thế trước mắt cười hì hì, suy nghĩ thật nghiêm túc, sau đó vỗ cái ót hồi đáp:

- Chuyện này ta phải cùng lão bà của ta hảo hảo thương lượng một chút đã!

Kế tiêp, hắn làm một động tác, rốt cục làm cho tất cả mọi người trên đỉnh Đông Sơn đều hỏng mất.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch