Đại lượng tù binh bị áp giải vào trong thành, để lại trên chiến trường khôi giáp cùng vũ khí, sau khi phân loại và sửa sang được chất hết lên xe ngựa lúc trước nhóm nữ Rouge ngồi, ngay cả khôi giáp tổn hại cùng đoạn kiếm cũng không ngoại lệ, biểu hiện của nhóm thành quản Hương Ba Thành không hổ cho cái tên vĩ đại bọn hắn được mang, bình nguyên phía trước thành bị bọn hắn lăn qua lộn lại tìm tòi mấy chục lần, ngay cả một đầu mũi tên nho nhỏ cũng không có lưu lại.
Hương Ba Thành lần này thu hoạch phong phú.
Trừ bỏ hơn năm mươi kiện trọng trang kỵ sĩ khôi giáp sáo trang hoàn chỉnh đồ ở ngoài, còn có hơn một trăm thuẫn bài hoàn hảo, hơn hai trăm thanh trường thương, hơn ba trăm chuôi tinh cương đại kiếm cùng hơn tám mươi bộ Tỏa Tử Giáp tinh xảo, những trang bị này, ít nhất trước mắt dùng để võ trang cho toàn bộ quân đội Hương Ba Thành cũng có dư, mà bộ phận khôi giáp cùng vũ khí bị hư hao còn lại, đều trở thành sắt vụn tập trung mang đến cho đám thợ rèn phía sau núi, , trải qua sửa chữa hoặc là một lần nữa tinh luyện, lại có thể luyện chế ra đại lượng trang bị cùng dụng cụ, ít nhất tạm thời hoà dịu cảnh thiếu thốn thiết khí trong Hương Ba Thành.
Binh sĩ vẫn còn bận rộn, Tôn Phi cưỡi đại hắc cẩu, mang theo đám hài tử tâm tình hưng phấn một đường cười nói hướng bên trong thành mà đi.
Ở phía trước cửa thành, bình dân Hương Ba Thành đã sớm ùa ra đường xếp thành hàng hoan nghênh, các thiếu nữ tay cầm hoa tươi tung lên người binh sĩ đi trên đường, thanh âm "Alexander bệ hạ vạn tuế" như thủy triều mênh mông từng đợt từng đợt nối tiếp nhau vang vọng khắp thành, mà bên cạnh Tôn Phi, mỗi một hài tử đều hưng phấn cố gắng ưỡn cao ngực, bởi vì bọn chúng được trược tiếp chứng kiến một trận Hương Ba Thành khắc ghi thắng lợi.
Cùng dương dương tự đắc còn có đại hắc cẩu "Hắc Toàn Phong".
Súc sinh này quả thực đã muốn thông linh, hoàn toàn nhân tính, híp mắt cười toe toét miệng, làm cho người ta cảm giác có thêm một cự hán giống như Drogba xuất hiện trước mắt mình. Khi đối mặt với người nhà, súc sinh này rất biết điều, phi thường hiền lành, không hề có chút dữ tợn hung hãn như thời điểm đánh địch, mà lúc này dân chúng Hương Ba Thành cũng đã hoàn toàn quen thuộc con đại cẩu to lớn đến biến thái luôn bên cạnh Alexander bệ hạ như hình với bóng này, hơn nữa với biểu hiện đầy linh tính cùng sức chiến đầu, rất nhiều người cũng bắt đầu thích nó, đã bắt đầu dùng danh hiệu "thần khuyển" để gọi nó.
Trong đám người hoan hô nghênh đón, Tôn Phi thấy được vị hôn thê Angela cùng tiểu la lỵ tóc vàng Ji Ma đang vội vã đi tới.
Hai nữ tử này lúc trước đi theo nữ tu sĩ Ankara đến sâu trong phía sau núi để học tập tri thức dược tề cùng dược thảo, tuy rằng đột nhiên thân thể Elena gặp biến cố, nhưng bởi vì Tôn Phi đúng lúc xuất hiện, nên cũng không gấp gáp trở về, mà tiếp tục ở lại cùng một ít tiểu cô nương trong ""Hương Ba Thành văn võ học hiệu" đi theo Ankara học tập, cho tới khi Ankara buộc phải trở về Diablo thế giới, lúc này mới thoả ước mong nguyện xuống núi, vừa đến trong thành chợt nghe nói cửu quốc liên quân liên hợp thảo phạt, vội vội vàng vàng chạy tới tường thành, thì vừa lúc đó nghe tin toàn bộ cuộc chiến đã chấm dứt, Hương Ba Thành đại hoạch toàn thắng, lúc này mới yên lòng lại.
Tôn Phi cười hắc hắc từ trên lưng đại hắc cẩu nhảy xuống, không để ý chung quanh nhiều người, đem đỡ vị hôn thê xinh đẹp ngồi lên "Hắc Toàn Phong", dưới trời chiều hình bóng Angela thẹn thùng giống như là nữ thần sắc đẹp, ở dưới tiếng hoan hô cười vang của nhóm thần dân hiền lành, Tôn Phi một bên nắm bàn tay nhỏ bé của Ji Ma, một bên đỡ Angela, thong thả trở về hoàng cung, ánh hoàng hôn chiếu sau lưng ba người tạo thành những chiếc bóng thật dài, ấm áp và tươi đẹp.
Khi đi ngang qua ""Hương Ba Thành văn võ học hiệu", Tôn Phi chia tay với đám hài tử theo sau, đương nhiên, cũng ra thêm "Bài tập về nhà" cho bọn chúng, phát cho mỗi hài tử một mảnh da dê cùng một cây bút lông ngỗng, ngày hôm sau mỗi người phải nộp một bài "cảm nhận về cuộc chiến được chứng kiến". Tôn Phi thật sự là hận không thể làm cho đám hài tử này lập tức lớn lên, trở thành người tài Hương Ba Thành có thể sử dụng. Hương Ba Thành trước mắt, khát vọng đối với nhân tài đã đến cực điểm.
Một đường cười vui trở lại trong vương cung, Tôn Phi bắt đầu ngẫm nghĩ lại lợi hại trận chiến hôm nay, rồi thật cẩn thận ghi chép lên trên miếng da dê, đây là thói quen hắn đã sớm hình thành, đem phát hiện cùng tự hỏi mỗi ngày đều ghi chép lại, lợi dụng phương thức này làm cho mình cường đại hơn, vì chỉ dựa vào Diablo thế giới là không đủ.
Lại là một trận bận rộn.
Mãi cho đến khi vầng thái dương hoàn toàn nằm yên phía tây không còn bóng dáng, mới bắt đầu bữa tối.
Bữa tối thực phong phú, bởi vì trải qua trong khoảng thời gian này, Angela cũng dần dần phát hiện Tôn Phi đối với hoàng cung ẩm thực không mấy thiết tha, nên chú tâm quan sát Tôn Phi thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì, thêm nữa có mấy lần Tôn Phi trong lúc vô tình kể vài món ăn đơn giản kiếp trước, cho nên hiện tại bữa tối của quốc vương bệ hạ chủ yếu đều là nàng cùng Ji Ma hai người tự mình phụ trách, Tôn Phi được ăn ngon phi thường khoan khoái.
- Alexander, Elena tỷ tỷ không có việc gì chứ?
Đang dùng cơm, Angela đột nhiên hỏi.
Tôn Phi trong lòng rùng mình, nghĩ đến một màn kiều diễm tiêu hồn trong thạch thất, tưởng rằng giác quan thứ sáu của nữ nhân khiến vị hôn thê của mình nhận ra cái gì, chột dạ liếc liếc, lại chỉ thấy ánh mắt đơn thuần lo lắng của Angela, , nhất thời hiểu được chính mình suy nghĩ nhiều, trong lòng một trận hổ thẹn, mỉm cười nói:
- Không sao rồi, Elena trong quá trình tu luyện ma pháp xảy ra một chút vấn đề nhỏ, bị ma lực phản phệ, may mắn phát hiện sớm, chậm rãi khai thông một phen, hiện tại không có bất cứ vấn đề gì.
Angela nhẹ nhàng vén lọn tóc đen rủ xuống trán, đôi mắt to trong sáng đầy cao hứng, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bộ ngực:
- Chiến Thần điện hạ tại thượng, thật sự là quá tốt, lúc ấy Elena tỷ tỷ cả người là máu, làm thiếp sợ chết đi được! Bọn thiếp đều thực sự lo lắng cho tỷ ấy! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyệnFULL.vn chấm c.o.m
Tôn Phi mỉm cười gắp một chút đồ ăn.
Chuyện đã xảy ra giữa mình và Elena, sớm hay muộn đều nhất định cần nói hết cho Angela, Tôn Phi từ vừa mới bắt đầu đã không tính là sẽ giấu chuyện này đi, bởi vì như vậy bất luận là đối với Elena hay là Angela đều không công bình.
Đúng vậy, hắn thích Angela, thích người thiếu nữ đơn thuần thiện lương này, cũng trong lúc bất tri bất giác lặng lẽ thích Elena, thích từ lúc hai người phối hợp ăn ý trong chém giết sinh tử, đối với Tôn Phi mà nói, linh hồn kiếp trước của hắn vốn là một gã nghiện game không có sức chống cự cùng mỹ nữ, cùng hai nữ hài tử xinh đẹp đúng mẫu hình "nữ thần" của đám game thủ ở chung một thời gian dài, việc sinh tình cảm căn bản không thể tránh khỏi, vốn cho là cùng Angela có hôn ước đã quá mỹ mãn, ai ngờ… Ai ngờ gặp thêm một Elena, Tôn Phi cảm giác như từ trong Diablo thế giới có người thần bí nào đó cố ý tạo thành cục diện như vậy.
Ngày hôm nay cơ hội cũng không tốt, Tôn Phi quyết định tạm thời hoãn một chút, tìm thời điểm thích hợp mới nói cho Angela về chuyện này.
Dùng bữa xong, Tôn Phi còn không có ý định đi ngủ, đột nhiên nghĩ tới điều gì, mang theo Angela đi tới chuồng ngựa vương thất.
Chiến mã cùng hơn sáu mươi con Liệt Diễm thú bắt được hôm nay đã đưa cả đến bên trong chuồng ngựa, nơi bình thường trống rỗng này rốt cục náo nhiệt hẳn lên, người chăm sóc sẵn trong vương cung cũng không có nhiều, chỉ mười mấy mạng, cho nên nhất thời bận tối mắt, Tôn Phi dẫn theo Angela vốn yêu thích động vật cùng đi an ủi một chút đám thú cưỡi đang hoảng sợ này, coi như là thả lỏng tâm tình.
- Cẩn thận một chút, chúng nó bây giờ đối với hoàn cảnh mới còn chưa thích ứng, rất nóng nảy, có thể sẽ làm bị thương người.
Tôn Phi cẩn thận dặn dò một phen, lại để cho mấy người hầu cẩn thận chiếu cố Angela, chính mình thì một đường đi tới giữa chuồng ngựa, nơi này đang nhốt hơn sáu mươi con Liệt Diễm thú.
Hắn bắt đầu cẩn thận quan sát đời sau của "thánh thú" Độc Giác Thú và thần câu trong truyền thuyết.
Bề ngoài Liệt Diễm thú không khác nhiều lắm so với tuấn mã thông thường, , nhưng lại cường tráng cao lớn hơn rất nhiều, trên người lân giáp phủ kín bao bọc ngoài da, bốn vó chung quanh lân giáp lại tinh mịn, khi khẩn trương hoặc là tức giận ánh mắt sẽ biến thành đỏ như máu, răng nanh sắc bén, có tính công kích, thân hình đường nét tuyệt đẹp, tải trọng có thể chở hơn tuấn mã thông thường tới ba bốn lần, thuộc loại tứ giai ma thú, quả thực chính là vì trọng giáp kỵ binh mà tồn tại.
Chỉ là loại ma thú này số lượng tương đối thưa thớt, hơn nữa ngỗ ngược khó thuần, tính tình cực đoan cương liệt, nếu bị người bắt sống liền tuyệt thực mà chết, Chishui quốc cũng là dẫm phải vận *** chó mới nhặt được vài con non, trải qua mấy thế hệ thuần dưỡng mới có kết quả ngày hôm nay, Liệt Diễm thú trước mắt bày bảo trì năng lực có thể chở và chạy như bay của Liệt Diễm thú hoang, nhưng tính tình lại ngoan ngoãn hơn một chút, cho nên mới có thể bị kỵ sĩ thuần phục.
Bất quá trong lúc hoàn cảnh thay đổi, không thấy những chủ nhân cũ, lại thêm không ít va chạm lúc chiến đấu, trên người đều mang thương tổn, được binh lính Hương Ba Thành dựa theo mệnh lệnh Tôn Phi mang cả tới nơi này, nhưng lúc này năm sáu chục con tụ cùng một chỗ, đám súc sinh này toàn bộ đều là ánh mắt hồng rực lên, hiển nhiên lâm vào cực độ khẩn trương cùng nóng nảy, rất khó để tiếp cận.
Ngay từ đầu, Tôn Phi thử tiếp cận vài lần, đều bị Liệt Diễm thú liên kích mà đuổi trở về.
Nếu cậy mạnh, chỉ sợ hiệu quả sẽ càng hỏng bét.
Tôn Phi nghĩ nghĩ, trong lòng vừa động, chuyển qua hình thức Đức Lỗ Y.
Lúc này cấp bậc của Đức Lỗ Y đã là 21, lý giải đối với tự nhiên chi tâm cùng động vật chi tâm đã lên tới một tầng thâm ảo, ngay khi vừa chuyển sang hình thức Đức Lỗ Y, một cỗ cảm xúc có đủ khẩn trương nóng nảy lo âu phản đối từ đàn Liệt Diễm thú lập tức truyền lại, Tôn Phi thực rõ ràng cảm nhận thấy cảm xúc dao động của đàn thú, giống như là một đám tiểu hài tử đang cáu giận sợ hãi, kịch liệt khóc lóc giãy dụa.
Tôn Phi chậm rãi dùng tinh thần lực của mình tiếp xúc với chúng nó, tận lực biểu hiện thân mật hòa ái, chậm rãi tiêu trừ đề phòng của chúng, sau đó từng bước một tới gần…
- Bệ hạ, bọn chúng đang vô cùng hung dữ, người cẩn thận đừng lại gần quá…
Người hầu bên cạnh vội vàng nhắc nhở, nhưng lời còn chưa nói hết, mấy người toàn bộ đều ngây ngẩn, chỉ thấy nhóm Liệt Diễm thú nguyên bản nóng nảy bất an không để cho bất luận kẻ nào tới gần giờ lại không có chút phản ứng nào, thậm chí chủ động tiến đến trước mặt quốc vương bệ hạ, dùng đầu cọ lên thân thể Tôn Phi, giống như là tiểu hài tử bị ủy khuất đang làm nũng cùng cha mẹ, mấy người hầu xoa xoa hai mắt, quả thực không thể tin được những gì đang thấy, cái này cũng quá thần kỳ rồi, phải biết rằng lúc trước bọn hắn thử đủ mọi biện pháp cũng không thể nào tới gần một bước, còn suýt bị đám súc sinh này đá tím mặt.