Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 10: Hoàng tử đánh cờ cùng Đại sư. Tần Lôi đút lót Chí Thiện (1)

Chương 10: Hoàng tử đánh cờ cùng Đại sư. Tần Lôi đút lót Chí Thiện (1)






Trong phủ Nội vụ Tề quốc, từ sau khi Tần Lôi bị ám sát, Kim Ngô vệ có trách nhiệm canh phòng nên cứ nửa canh giờ sẽ có binh sĩ tuần tra đi qua kiểm tra tình hình của hắn.

Lúc đầu Tần Lôi định dùng vũ trang vượt ngục, thậm chí đã nhiều lần tập thử với Thiết Ưng. Hắn dự đoán chỉ cần khôi phục bảy phần thực lực, với kinh nghiệm đặc chiến là có thể chạy trốn khỏi cái nơi giam cầm đầy kẽ hở này được.

Nhưng sau khi nói chuyện với Trầm Lạc, Tần Lôi liền quyết định từ bỏ kế hoạch đó. Trầm Lạc nói với Tần Lôi rằng y nhận đượctừ một nguồn tin tức đáng tin cậy là lần này Tần quóc xuất binh với lý do để đón chất tử Nếu hắn biến mất thì kế hoạch của nước Tần sẽ bị ảnh hưởng. Chất tử không còn thì đón ai?

Cho nên nước Tần cần hắn vẫn bị giam, như thể công chúa bị yêu quái bắt giữ chờ hoàng tử tới cứu vậy. Tuy Tần Lôi không có cảm giác như vậy, nhưng hắn cũng phải để ý tới cảm nhận của quân đội. cái thân phận ngũ Hoàng tử nước Tần rất quý, chỉ cần Tần Lôi còn sống ở thế giới này, thì hắn không thể vứt bỏ nó.

Cũngtrong lần nói chuyện đó, Trầm Lạc nói với Tần Lôi rằng hắn cần phải thuyết phục một người thì kế hoạch mới có thể tiến hành thuận lợi.

Đó là một hòa thượngluôn có gương mặt tươi cười, pháp hiệu Chí Thiện.

Hai người ngồi đối diện trong một căn chòi nghỉ mát, trên bàn có bày một cái bàn cờ. Lúc này, quân đen đang bị quân trắng bao vây tầng tầng lớp lớp, sắp bị tiêu diệt tới nơi.

Đại hòa thượng Chí Thiện vỗ vỗ cái bụng tròn vo, cười với Tần Lôi:

- Thí chủ tính toán quá kỹ. Tuy nhiên thí chủ phải nhớ câu lùi một bước trời cao biển rộng, nhẫn một chút biển lặng sóng êm.

Tần Lôi cầm một quân đen lên, thản nhiên cười cười:

- Chỉ có mấy chuyện vớ vẩn thôi. Đánh thì cứ đánh, đại sư được lão thiền sư Tuệ Năng đích thân truyền thụ y bát mà còn để ý tới mấy chuyện đó hay sao?

Chí Thiện cười khổ nói:

- Nếu là người khác, thí chủ đánh thì cứ đánh, nhưng cháu trai của ân sư bần tăng mà cũng thí chủ lại đánh như vậy.

Tần Lôi nhẹ nhàng đặt quân cờ xuống, cười hắc hắc:

- Ai biết đường đường cháu trai vợ của Quốc sư lại tới đứng ở cửa phủ của ta,.

Thực sự hắn không ngờ, tên lính bị mình đá cho một cước lại chính là cháu trai Quốc sư.

Chí Thiện nở nụ cười mỉa mai rồi nói:

- Vị thiếu gia của chúng ta cũng hơi hồ đồ, chuyện tử tế không làm, suôt ngày chỉ biết vất vưởng với đám binh lính. Bây giờ chonếm chút khổ cũng không phải chuyện xấu.

Tần Lôi nghe ra ý lão muốn cho qua liền gật đầu với Thiết Ưng đứng hầu sau lưng. Y liền rút ra một bao lễ vật, cầm hai tay dâng lên trước mặt Chí Thiện, khẩn thiết nói:

- Từ khi biết quý công tử ngộ thương, tiểu đệ cảm thấy luôn lo lắng. Đã vài lần muốn tới nhà xin tạ tội. Nhưng….Ai.. Cái này gọi là một chút tấm lòng để quý công tử mua ít gà ít gạo bồi bổ thân thể đi.

Chí Thiện mỉm cười nhận lấy phong bao. Y mở ra xem thử, rồi há hốc miệng: năm mươi vạn lượng! Năm mươi vạn lượng bạc để cho một nhà bậc trung có thể sống sung túc hơn một năm. Nếu để mua trứng gà? Hình như nước Tề không có nhiều trứng gà như vậy.

Tần Lôi nhân cơ hội liền nói luôn:

- Nếu tiểu đệ thuận lợi về nước. Đường sá xa xôi, nên hành lý mang theo phải thật đơn giản. Có mấy bức tranh chữ ta không tiện mang làm phiền đại sư nhận giúp.

Chí Thiện nói nhỏ:

- Nếu thí chủ đã nhờ vả, bần tăng cũng xin nhận trọng trách này.

Tần Lôi cười đứng dậy, đặt một quân cờ lên bàn, cầm tay Chí Thiện, nói một cách thàn khẩn:

- Vậy ta xin nhờ vào đại sư.

Dứt lời, hắn đưa tay tiễn Chí Thiện rời đi. Sau khi hắn tiện tay đặt lại một quân cờ, thế cờ đột nhiên thay đổi một cách bất ngờ, cờ đen tìm được đường sống. Chỉ có điều Chí Thiện bị Tần Lôi che mắt nên không nhìn thấy, Còn Thiết Ưng có nhìn thấy nhưng lại không quan tâm.

Trong khoảng thời gian còn lại của ngày hôm đó, Tần Lôi không tiếp khách, chỉ thi thoảng bảo Thiết Ưng làm vài chuyện không đầu không cuối: vi dụ như đem tới chỗ Trầm Lạc vài bản thiết kế của mấy món vũ khí cổ quái, hay mấy thứ trang phục kỳ lạ.; Nếu không thì lại sai y đến chợ mua vài thứ linh tinh, như kim chỉ, hoa tiêu bát giác vân vân. Y hơi cảm thấy Điện hạ đang bắt đầu hành động. Nhưng thu thập lưu hoàng, tiêu thạch và than củi chẳng lẽ muốn làm pháo? Thiết Ưng thấy những thứ này chỉ có thể dùng làm pháo mà thôi.

Khi thấy Tần Lôi mặc bộ y phụ cổ quái mà Trầm Lạc đưa tới, rồi nhét mấy thứ vũ khí vào, rốt cuộc Thiết Ưng hoàn toàn tin tưởng sau khi hôn mê Điện hạ chắc chắn đã gặp kỳ ngộ.

Chí Thiện rời đi không lâu, Tần Lôi bèn bảo Thiết Ưng tuyên bố với bên ngoàiChí Thiện đại sư Báo Quốc Tự mắc bệnh điên.

Nửa tháng sau, vào một buổi trưa, đám lính Tề canh gác ở bên ngoài cung kính gửi Thiết Ưng một thiệp mời.

Bữa trưa hôm nay, Tần Lôi ăn món thịt chân hươu kho tàu. Tay nghề đầu bếp nước Tề không tệ lắm, trôn thịt chân hươu với lạc, hạt tiêu khô, tiêu xay, ớt đỏ, gừng, hành, dầu đỏ, lá thơm,muối, hồ tiêu.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch