Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 4: Nổi giận đả thương người. Ba nước liên tục tranh chấp. (1)

Chương 4: Nổi giận đả thương người. Ba nước liên tục tranh chấp. (1)






Tần Lôi cùng Thiết Ưng quay vào cửa. Đám vệ binh thấy đặc phái của Tần quốc đi xa liền lấy lại sự kiêu ngạo.

Tần Lôi đi tới trước cửa nhìn mấy tên vệ binh. Bàn tay phải của hắn từ từ nắm chặt lại. Mấy tên binh lính càn quấy thấy một tên tiểu nhân vật như Tần Lôimà có phong thái như vậy thì trong lòng khó chịu, ôm thương vào ngực, nhìn chằm chằm Tần Lôi khiêu khích. Trong đó có một người nói:

-Đúng là trắng bóc. Hắn có phải là con thỏ…

“Chát”. Gã chưa kịp nói hết câu thì đã bị Tần Lôibay lên đạp một cước trúng bụng. Gã chỉ“A” lên một tiếng rồi bay thẳng ra ngoài văng trúng cánh cửa lớn khiến đám người gác cổng giật mình.

Tên lính này không ngờ ‘ tù phạm ’ dám động thủ với mình liền ném trường thương xuống la hét kêu gọi người xông tới. Thiết Ưng đã thấy qua công phu của điện hạ nên cũng không lo lắng. Gã dùng hai cánh tay kéo hai người lại dùng sức đập mạnh hai người vào nhau. Hai tên binh lính va vào nhau ngất ngay tại chỗ.

Tần Lôi thấy sáu binh lính cùng nhau xông lên thì rút một cây then cửa quét ngang khiến thế công của đối phương bị chậm lại. Nhân cơ hội đó hắn đánh về phía phải trúng hàm răng của một tênbinh sĩ. Người nọ chưa kịp kêu lên một tiếng thì đã bất tỉnh.

Năm người khác muốn khống chế Tần Lôi. Trong đó hai người vừa định ra tay thì thấy phía sau có ai đó kéo lại. Bọn chúng bị Thiết Ưng ném thẳng về phía sau.

Tần Lôi nghiêng người qua bên trái một tên lính Tề. Ngay lúc đụng giữa ngực tên lính Tề Tần Lôi hét lớn một tiếng:

-Lên

Hắn nghiêng vai xuống đầy tới đẩyngã tên lính Tề. Tần Lôimượn sức còn lại vọt tới hai người phía sau, quay người đánh một gậy vào chân tên bên trái khiến gã gãy chân gục xuống đất.

Tên lính Tề còn lại thấy vậy thì hồn bay phách tán. Tần Lôilàm bộ muốn đánh thì Thiết Ưng xông lên. Y xách tên lính Tề lên như xách một con gà. Y dùng hai tay tát mười mấy cái bạt tai, làm cho tên vệ binh gần như rụng hết cả hàm răng, khiến gã phun máu ra rồi mới vứt thẳng ra ngoài đường.

Khi đã làm xong tất cả. Thiết Ưng chợt nhớ là có điện hạ đứng bên cạnh nên gã hạ giọng giải thích với Tần Lôi:

-Tên này sáng nay đã sỉ nhục thuộc hạ.

Tần Lôi gật đầu. Khi hắn đánh nhau chỉ coi kết quả, thường dùng một chiêu để đánh bại kẻ địch nhưng hắn cũng rất thích thú kiểu đánh nhau như Thiết Ưng.

Tần Lôi nhìn đám lính Tề đang rên rỉ tâm tình cảm thấy tốt hơn, tư duy cũng nhanh nhạy hơn. Đột nhiên Tần Lôi nói với Thiết Ưng đang thở hổn hển:

-Nhanh đi kiếm Lý đại nhân, chúng ta không xử lý được việc này đâu.

Nơi Tần Lôi ở tuy có địa vị thấp nhưng dù sao cũng ở Đông kinh. Đây là nơi ở của quan viên nên cũng không có nhiều người đi đường.

Chuyện Tần Lôi đánh đám người coi cổng sẽ truyền ra ngoài rất nhanh, đám Kim Ngô vệ phụ trách trị an của thành Đông sẽ nhanh chóng tới đây. May mắn là Thiết Ưng chỉ chạy một lát thì đuổi kịp cỗ kiệu của Lý đại nhân. Y liền vội vàng hô lên một tiếng:

-Điện hạ bị khi dễ.

Lý Quang Viễn nghe thấy vậy thì nhanh chóng quay lại đúng lúc đụng phải Kim Ngô vệ đang lục soát phủ. Lý đại nhân nhất thời nổi trận lôi đình, giận dữ hét lên:

-Nếu điện hạ thiếu một sợi tóc thì không cần ký hòa ước nữa. Chúng ta khai chiến luôn cũng được.

Từ bên trong một người mặc áo giáp vàng chóe đi ra. Đây có lẽ là tướng quân của Kim Ngô vệ. Y thi lễ với Lý Quang Viễn:

-Mạt tướng đang truy nã hung phạm. Kính xin đại nhân thứ lỗi.

Lý Quang Viễn thấy đám Kim Ngô ở trong viện đã đi ra ngoài mà hai tay trống trơn xem ra không thu hoạch được gì. Tronglòng y cảm thấy an tâm hơn. Y nheo con mắt lại điềm nhiên nói với tướng quân của Kim Ngô vệ :

-Việc này liên quan đến chuyện bang giao giữa hai nước, bản quan sẽ thông báo với bệ hạ. Xin mời vị đại nhân này trở về.

Mọi việc tuy diễn ra khá bí mật nhưng gã là tướng quân phụ trách Kim Ngô vệ ở thành Bắc làm sao có thể không biết được. Gã hơi trầm ngâm, cắn răng thi lễ với Lý Quang Viễn rồi xoay người quát:

-Rút.

Lý Quang Viễn cùng với Thiết Ưng đi vào trong viện nhưng chỉ thấy một đống lộn xộn, không thấy điện hạ đâu. Trong lúc hai người đang lo lắng thì từ phía sau vang lên thanh âm trong trẻo:

-Tâm tình hai vị thật tốt, đang chơi trốn tìm hay sao.

Nghe thấy tiếng của Tần Lôi thì tảng đá đè nặng trong lòng hai người rơi xuống. Bọn họ xoay lại bái kiến Tần Lôi thấy hắn tươi cười cầm hộp thức ăn đứng trong viện. Lúc này nhìn thấy hắn có chút..ghê tởm.

Tần Lôi thấy hai người tức giận thì cất hộp thức ăn trong tay cười với Lý Quang Viễn nói:

-Ta đi mua điểm tâm cho đại nhân. Do không quen nơi đây nên đi hơi lâu một chút. Mong đại nhân thứ lỗi.

Lý Quang Viễn thấy hình dạng của Tần Lôi không khỏi mỉm cười nói:

-Vi thần đúng là đang đói bụng. Tạ ơn ý tốt của điện hạ.

Hai người cùng nhau đi vào trong. Thiết Ưng đứng ngoài của cũng mỉm cười.

Trong chòi nghỉ mát phía sau hậu viện, Tần Lôi đang ngồi ngay ngắn bên một bàn đá. Trên bàn đặt một ly trà đã hết nóng từ lâu. Thiết Ưng nhìn bóng lưng Tần Lôithấy điện hạ thực sự đã thay đổi rất nhiều. Gã thở một hơi dài thầm nghĩ cho dù điện hạ thay đổi như thế nào thì cũng không còn yếu đuối như lúc đầu nữa. Thiết Ưng quay đầu lại tiếp tục bảo vệ điện hạ.

Lý Quang Viễn đã rời đi rất lâu. Tin tức y nói cho Tần Lôi hiện giờ vẫn đang hiện lên trong đầu hắn. Hơn nữa nhờ những câu hắn hỏi Thiết Ưng. Hiện giờ hắn đã biết rõ hoàn cảnh thân thế của mình.

Mười sáu năm trước, hoàng đế của Đại tần băng hà, các hoàng tử tranh nhau ngôi vương khiến Đại Tần đại loạn. Hai nước Đông Tề và Nam Sở liên hợp lại xuất lĩnh hơn trăm vạn quân tấn công quân Tần.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch