Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 47: Sắc lang tới bên giường cô gái đang say giấc

Chương 47: Sắc lang tới bên giường cô gái đang say giấc






Thái tử không để ý tới việc Tần Lôi than thở, đưa hắn đến Thư Hương Các.

Trong một ngày hôm nay, sáng sớm hắn bái họ công tôn, trưa chạy như điên, quá ngọ đi hóng gió, chiều vào thành, hoàng hôn tắm rửa, đêm tiến cung, trước gặp thái hậu, sau gặp Cẩn phi tới lúc này mới trở lại đông cung, lại còn phải nói chuyện với thái tử.

Tần Lôi vốn trọng thương vừa khỏi, tinh lực không đủ. Sau khi cáo biệt thái tử, cơn mệt mỏi kéo tới khiến cho hắn gần như không còn sức, chỉ muốn lập tức nằm xuống ngủ một giấc ngon lành.

Hắn cố gắng lấy tinh thần di theo tên thái giám. Không biết bao lâu, đi vào một khu vườn, tới một căn nhà mới nghe tên thái giám nói:

- Điện hạ, đây là phòng ngủ của người.

Hắn liền khoát khoát tay cho y lui sau đó lắc lư đi vào nhà, đóng cửa lại, chỉ thấy gian ngoài có cái giường, Tần Lôi bát chấp tất cả, nhào lên giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Giường không bằng phẳng, có lẽ là do cái chăn trải trên giường. Đối với một người đang thèm có một giấc ngủ mà nói, vậy là đủ rồi.

Hơn nữa chăn còn rất mềm.

Có tiếng kêu rên vang lên rồi, cái chăn dưới thân giãy dụa, nhưng Tần lôi đã ngủ say như lợn. Kệ nó.

Nhưng hắn lại nằm mơ. Trong lúc ngủ mơ, hắn như thấy lại cái phòng tắm kia, nữ tử mĩ lệ cuốn lụa mỏng gọi hắn tới, hát hay múa giỏi, thân thể như ẩn như hiện. Dần dần mọi thứ đều không rõ, chỉ có tiểu cung nữ như môt quả ớt nhỏ hiện lên trước mắt hắn. Tiểu nữ oa thật đáng yêu, nhìn tuổi còn nhỏ, nhưng dáng người rất được.

Tần Lôi nhớ tới đôi chân cuốn lụa mỏng kia, đôi mông tròn, khuôn mặt ngây thơ với đôi mắt to như bảo thạch. Thật đáng yêu a, lâu lâu hắn mới mơ được giấc mơ thật đẹp .

Nằm mơ đang vào cầu, Tần Lôi ôm chặt cái chăn, cười khúc khích

Cuồi cùng hắn lầm bầm:

- Nếu ngực to thêm một chút thì đúng hoàn mĩ.

Một lát sau có tiếng kêu đau đớn vang lên bên tai khiến cho Tần Lôi mở mắt ngẩng đầu đang định nổi giận thì thấy một cái khuôn mặt tròn kia đang khóc chỉ cách hắn chỉ có hai thốn.

Đôi mắt to tràn ngập lửa giận hừng hực, làm Tần Lôi ngây dại một lúc. Hắn thốt lên:

- Sao ngươi lại theo ta từ trong mộng qua đây.

Niệm Dao rất buồn chán, thực sự buồn chán. Buồn chán tới mức nàng tự hỏi mình có nằm mơ hay không.

Lúc nàng còn đang là một cô bé ngây thơ thì bị người cha vô sỉ đưa vào cung, rồi được huấn luyện rất nhiều thứ. Sau đó, nàng được thái giám phân đến nơi ở của thái tử. Vốn nàng được phong là nữ quan phụ trách thư phòng thái tử, nhưng kết quả là chưa được thấy mặt thái tử lại bị sai hầu hạ đệ đệ của thái tử tắm.

Mặc dù trong lòng không muốn, thế nhưng trong cung quy củ rất nghiêm, nàng làm sao dám chống lại?

Cũng may vị ngũ điện hạ kia tuy ba hoa, nhưng nhân phẩm cũng không tệ lắm, cuối cùng nàng bình an qua một cửa.

Hỡn nữa ngũ điện hạ cũng rất tuấn tú, nhất là lúc cười, khóe miệng cong lên hoàn mĩ, thật sự là quyến rũ con nhà người ta. Không uổng công mình giúp hắn một lần.

Đến bây giờ tiểu cô nươngvẫn chưa có sự tự giác của một cung nữ nhưng không biết tại sao nàng lại có thể vượt qua sự huấn luyện nghiêm khắc của đám thái giám.

Chuyện làm Niệm Dao muộn phiền hơn còn tiếp. Bất ngờ nàng bị chỉ định làm cung nữ hầu hạ bên cạnh ngũ điện hạ. Nói cách khác nàng từ người phụ trách sinh hoạt của thái tử lại biến thành người của một hoàng tử.

Diễn biến quá nhanh, làm người ta không thể tiếp thu.

Niệm Dao ngồi ở gian ngoài chờ ngũ điện hạ trở về. Nàng đợi tới giờ tý cũng không thấy cái bóng người.

Cứ nghĩ tới nụ cười của ngũ điện hạ, trong lòng Niệm Dao cô nương càng ngày càng loạn. Cuối cùng nàng hỡn dỗi nằm ở trên giường, vốn định chợp mắt, ai ngờ tuổi trẻ khiến cho nàng ngủ quên luôn.

Nếu như nói chuyện trước không như mong muốn, thì chuyện kế tiếp làm tất cả mọi người phải khắc cốt ghi tâm cái gì gọi là tai họa bất ngờ.

Trong lức mơ màng, nghe tiếng bước chân bên ngoài, tiểu nha đầu liền tỉnh dậy, mang theo chăn chạy ra giường ngoài. Chỉ thấy vài người đang vây quanh một người nói chuyện.Sau đó, căn phòng to như vậy chỉ còn hắn và Niêm Dao.

Thấy hắn thoải mái đi tới, tâm tình Niệm Dao bắt đầu cảm thấy sợ hãi, vừa chuẩn bị làm như vừa giật mình tình giấc. Nhưng cái kẻ ghê tởm kia liền như một cái bao tải chợt lao đến.

Nếu như có quay chậm lại, thì động tác này… khi Tần Lôi đi tới gần giường, đột nhiên tứ chi giơ lên trời, lướt trên không trung, rơi trên người Niệm Dao.

Một khắc này, Niệm Dao còn bị ảo giác như có một con chuột lớn lao tới thậm chí nàng còn nghĩ hắn đè mình thành bánh thịt, từ nay hương tiêu ngọc vẫn hay không?

Ý niệm này vừa thoáng qua đầu Niệm Dao, lại bị ý niệm về trinh tiết lấn át, nhanh chóng kéo cái gối bên cạnh, chuẩn bị chống lại nghìn cân trọng áp.

Nàng biết người ngoài phòng kia còn chưa đi xa, theo bản năng xấu hổ nàng không muốn cho người ta biết hoàn cảnh xấu hổ của mình.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thân thể của Tần Lôi đè mạnh lên người Niệm Dao. Niệm Dao chỉ cảm thấy như có như có tảng đá trên người mình. Mặc dù đã chuẩn bị tốt, Niệm Dao cũng không chịu nổi đả kích như vậy, hai mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

Đêm đen đen dưới ngon đèn, một thiếu niên ngủ say đè lên môt cô nương hôn mê. Khuôn mặt điềm tĩnh của thiếu niên cùng với khuôn mặt vẫn còn sự sợ hãi của cô nương, tạo nên một bức tranh tà dị.

Niệm Dao dần dần tỉnh lại, ý thức quay về, kinh khủng phát hiện mình vẫn bị người ta nằm đè lên, thân thể không thể cử động, chỉ còn cái cổ là có thể. Tiểu cô nương bi thương ,cố gắng rướn cổ lên nhìn.

Vạn hạn trong bất hạnh là quần áo vẫn chỉnh tề.

Tinh thần của tiểu cô nương buông lỏng, đầu nhỏ đang gắng gượng cũng buông xuống, “băng” nột tiếng nện vào thành giường, làm hai mắt tiểu cô nương đẫm lệ.

Sau khi xác nhận mình không bị giày xéo, suy nghĩ tự nhiên là chuyển đến việc mình bị đè.

Niệm Dao ngẩng đầu, hai mắt vừa nhìn, nhất thời lửa giận thiêu đốt. Tên cầm thú toàn thân đè lên người mình còn không nói, hắn lại còn lấy nàng gối đầu, vẻ mặt lại còn dâm đãng lẩm bẩm.

Lòng hiếu kì của nữ nhân trong nháy mắt áp đảo tất cả, Niệm Dao ngưng thần nghe rõ câu nói kia của Tần Lôi:

- Nếu ngực to hơn một chút thì đúng là hoàn mĩ.










trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch