Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 50: Kim châm độ ách

Chương 50: Kim châm độ ách






Sau khi hai vị Thái y tuyên bố không thể cứu chữa, Tần Lôi lại làm được một cái kỳ tích kéo Niệm Dao trở lại khỏi con đường tử vong. Nhưng tình hình của cô gái thật sự không tốt, hơi thở, mạch đập đều rất yếu ớt, giống như ngọn nến trong gió, lúc nào cũng sẽ bị dập tắt.

Tần Lôi suy nghĩ, cảm thấy trongtình huống không có các loại dược phẩm, điều trị bệnh còn không bằng lão Thái y chìm đắm trong y dược mấy chục năm. Vì vậy hắn nói với Trầm Thanh:

- Đi mời hai vị Thái y kialại đây.

Trầm Thanh quay ngườ định đi, Tần Lôi đứng lên nói:

- Được rồi, hay là tự ta đi thôi.

Tần Lôi không ngờ hai vị Thái y còn ở ngoài cửa. Hắn khom người thi lễ với hai người, xin lỗi:

- Vừa rồi tiểu tử vô lễ, thô lỗ với hai vị tiên sinh, thật sự là đáng chết vạn lần. Tiểu tử ở đây xin lỗi hai vị.

Hắn lại bái thật sâu.

Hai vị Thái y râu tóc bạc trắng nhìn nhau cười khổ. Tuy nói phẩm trật của mấy vị Thái y này không cao, nhưng người ăn ngũ cốc hoa màu, ai cũng không dám bảo đảm rằng mình không cần tới đại phu, cho nên bình thường Vương công cũng không muốn mắc tội với những vị thánh thủ này. Chẳng qua hành vi của Tần Lôi hôm nay mặc dù khiến họ bất mãn trong lòng, nhưng cũng không dám ghi hận, dù sao thân phận của đối phương còn ở đó --- Hoàng tử, hơn nữa bị làm tin mười sáu năm mới trở về kinh thành. Hắn chính là một vịHoàng tử có công lớn vừa được đủ loại quan lại cúi đầu. Mặc dù không tới mức chạm tay có thể bỏng, nhưng chắc chắn Hoàng đế bệ hạ sẽ không bạc đãi hắn.

Được vị Hoàng tử này hạ thấp mình xin lỗi, hai vị Thái y cũng vui vẻ cho qua, liền vội vàng trả lễ. Một người hơi béo trong đó cười nói:

- Điện hạ đa lễ. Thấy người mất trước giường, là lúc cảm xúc kích động nhất, nên không thể coi đó là thật.

Một người khác cũng vuốt cằm nói:

- Đúng là như vậy, Điện hạ muốn một mình đưa tiễn vị cô nương kia, cũnglà chuyện chí tình chí nghĩa, khiến cho người ta bội phục.

Tần Lôi thấy hai vị rung đùi đắc ý nói lời tang tóc như vậy, trong lòng không vui, nhưng hắn có việc cầu người, nên cố nở nụ cười:

- Hai vị Thái y, cô nương kia dường như lại thở rồi.

Hai vị Thái y lắc đầu, cùng nói:

- Không có khả năng. Rõ ràng không còn sự sống, hồn phi phách tán.

Trầm Thanh bên cạnh cả giận nói:

- Cô nương kia rõ ràng được điện hạ nhà ta cứu laij, hai người các ngươi đi xem thì biết.

Hai vị thái y cũng cả giận nói:

- Chúng ta đang muốn đi xem đây, người mà Thái y viện chúng ta nói không cứu được, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng cứu không được.

Nói xong hai lão loạng choạng đi vào trong phòng. Tần Lôi vội sai khiến đám vệ sĩ tiến lên đỡ lấy.

Nhìn bóng lưng của họ đi xa, sắc mặt Tần Lôi trở nên lạnh lùng khác thường.

~~~~

Một lát, trong phòng vang lên hai tiếng hô kinh ngạc, Tần Lôi hơi nhướng mày, cũng vào phòng.

Hắn thấy hai vị Thái y nhào về phía mình như điên cuồng, Tần Lôi duỗi tay đè chặt bả vai hai người, ngăn họ lại mới không đụng vào nhau.

Hai lão Thái y không hề ý thức được sự thất thố của mình, vị hơi béo kia run giọng nói:

- Lão hủ làm nghề y mấy chục năm, chữa vô số người, nhưng chưa bao giờ thấy không dùng thuốc và kim châm lại có thể cứu sống người.

Một vị khác thở dài thật sâu:

- Hóa ra điện hạ chính là Biển Thước tái thế, y đàn thánh thủ. Trước kia đã bất kính nhiều, thứ tội thứ tội.

Tần Lôi đâu có tâm tư ồn ào với họ, gượng cười nói:

- Không cần phải khách khí, trước tiên mời hai vị tiên sinh khám và chữa cho vị cô nương này.

Nào ngờ hai vị Thái y khom người ngay ngắn nói:

- Có đại quốc thủ như điện hạ ở đây, chúng ta không dám múa rìu qua mắt thợ. Kính xin điện hạ chỉ giáo.

Trầm Thanh đứng sau lưng Tần Lôi có thể thấy được năm đấm của hắn lại mở ra, nhìn qua rất vất vả. Tần Lôi cưỡng chế lửa giận trong lòng:

- Cứu người quan trọng hơn, hai vị mau trị liệu, đừng từ chối nữa.

Hai người còn muốn lên tiếng, Tần Lôi hổn hển nói:

- Có phải muốn học thủ đoạn của ta hay không?

Hai vị Thái y gật đầu như con gà mổ thóc.

- Từ giở trở đi khong được nói nhảm một câu, dốc sức chữa trị cho người ta thật tốt, ta sẽ truyền cho các ngươi.

Tần Lôi phất tay áo nói.

Thái y béo vừa định hỏi: "Chuyện này là thật?", liền bị một vị khác bịt miệng, kéo tới trước giường Niệm Dao bắt đầucắt thuốc.

Hai vị thái y phấn chấn tinh thần, toàn lực cứu chữa, sợ chữa không được người bệnh được người khác đã cứu sống, làm tên tuổi cả đời của mình bị vất xuống biển đông. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hai người từ chối vừa rồi, nhưng cuối cùng vẫn không ngăn được sự hấp dẫn của thần thuật, tiếp nhận bệnh nhân của người khác. Nếu chữa không tốt thì đúng là quá kém.

Đã được xếp vào thành viên cơ cấu chữa bệnh cao nhất quốc gia, đương nhiên danh bất hư truyền. Một lát chẩn đoán bệnh chấm dứt, vị Thái y béo cung kính nói với Tần Lôi:

- Điện hạ, bởi vì vị cô nương này không thể hô hấp trong một thời gian ngắn, sinh ra đờm trong phổi, gây tắc khí huyết vận hành. Nếu như lấy đờm ra muộn, chỉ sợ người bệnh sẽ trở thành ngươi thực vật.

Tần Lôi gật đầu khen ngợi:

- Đúng vậy, nhưng có phương pháp trị liệu gì?

Một vị Thái y khác nói:

- Có một biện pháp, xin điện hạ chỉ ra chỗ sai. Trước tiên để lão hủ đả thông huyết khí, làm tan đờm. Sau đó để Hoàng đại nhân châm kim, hoàn toàn khơi thông huyết mạch cho cô nương.

Tần Lôi đứng dậy nghiêm mặt nói:

- Xin hỏi đại danh hai vị Thái y?

Thái y béo chắp tay nói:

- Lão hủ là Hoàng Đình, thẹn là Hữu Viện phán Thái y viện.

Một vị khác cũng chắp tay nói:

- Lão hủ là Hứa Cung Tài, thẹn là Ngự y Thái y viện.

Tần Lôi hòa nhã nói:

- Hóa ra là Hoàng Viện phán và Hứa đại phu, làm phiền hai vị rồi.

Hai người khom lưng trở về trước giường. Hứa ngự y lấy một miếng lụa lam, trải lên vai cô nương, thi triển công phu xoa bóp, thôi cung hoạt huyết. Xoa bóp nửa canh giờ, lúc này lão mới lau mồ hôi lui ra. Già bảy tám mươi tuổi làm những động tác như vậy quả thực mất rất nhiều sức, Tần Lôi vội vàng sai Trầm Thanh đỡ lão ngồi xuống, còn gọi hộ vệ tới phòng bếp đưa đồ uống bổ dưỡng nguyên khí tới, sau đó cùng Hứa ngự y quan sát Hoàng Viện phán kim châm độ ách.

Đôi tay linh hoạt trắng mập, bảo dưỡng vô cùng tốt của Hoàng Viện phán kia múa múa, một cây kim châm nhỏ như sợi tóc đâm vào từng huyệt đạo quanh thân cô nương.Trong giây lát lão đã đâm 360 cây kim châm vào khắp toàn thân nàng.

Sau đó lão lấy một cái bình nhỏ từ trong ngực, mở nắp bình đặt lên bàn, lại lấy hộp quẹt đốt, chờ nhiệt độ bình lên cao liền thiêu lên mấy huyệt lớn củathiếu nữ.

Đợi đến lúc làm xong toàn bộ, Hoàng Viện phán mập mạp đổ mồ hôi đầy người. Nghỉ ngơi một lát, lão nói với Tần Lôi:

- May mà điện hạ cứu chữa kịp thời, lại thêm thủ đoạn nhỏ của Hứa Thái y và lão hủ, cô nương này đã không còn đáng ngại.

Lúc này Tần Lôi mới yên tâm. Hứa Thái y nói tiếp:

- Lão hủ có một bộ thủ pháp cường gân hoạt huyết . Điện hạ có thể cho thuộc hạ học, mỗi ngày xoa bóp ba lượt cho vị cô nương này, lại phối hợp với mấy bài thuốc. Chỉ cần điều dường một thời gian sẽ khỏi hẳn.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch