Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 62: Những cô công chúa anh dũng của Đại Tần (2)

Chương 62: Những cô công chúa anh dũng của Đại Tần (2)
Chỉ có một điều duy nhất là trong lúc đánh nhau đã không niệm tình làm ảnh hưởng tới cảm quan.

Nhưng nét mặt hắn vẫn trầm lặng như nước, không nói một lời.

Tên mập thực sự cho rằng Tần Lôi tức giận, liền đứng dậy bồi thêm:

-Ca ca à, khi đó tiểu đệ rơi vào hoàn cảnh tên đã lên cung không thể không bắn. Hơn nữa tiểu đệ nếu không phải mưu tính trong lòng, thì có bị thương thế này không? Tiểu đệ xin thề với trời xanh, tuyệt đối không có lần sau.

Thái độ gã vô cùng chân thành.

Tần Lôi ngước ngước mắt, hừ lạnh:

-Lần sau không được như thế này nữa.

Tên mập vô cùng vui mừng, khom lưng chắp tay thi lễ, cảm kích vô cùng.

Hai người lại tiếp tục uống rượu, đến khi mặt trời đã ngả về tây mới đứng dậy xuống lầu. Đến trước chưởng quầy, tên mập giành phần trả bạc, còn lo Tần Lôi sẽ tranh giành với gã, nên ép Tần Lôi tránh xa quầy hàng, cười hớn hở:

-Lần sau đến lượt ca ca, lần sau đến lượt ca ca.

Tần Lôi cũng không từ chối, bình tĩnh nhìn gã hồi lâu, thấy gã trả xong bạc, mới nở mày nở mặt cười:

-Thực ra trên người ta chả có đồng nào cả.

Vẻ mặt tươi cười hớn hở của tên mập trong chốc lát tắt lịm. Gã bất đắc dĩ nói:

-Được rồi, coi như chúng ta huề.

Tần Lôi xoa xoa ngực gã, khẽ cười:

-Ngươi cũng khá đấy, ta nhận đứt ngươi là bạn.

Nói xong mặc kệ gã, hắn quay người bỏ đi.

Tên mập ngây ra một lát, mới tỉnh lại, bĩu môi nói:

-Ai thèm.

Nói xong lại co cẳng chạy theo đít Tần Lôi, lớn tiếng gọi:

-Ca ca, ca ca, tối nay tiểu đệ mời huynh tới Ngọc Đái Hà chơi.

Cuối cùng Tần Lôi không đi Ngọc Đái Hà, chỉ hẹn với tên mập lần sau sẽ cùng đi thôi, xong xuôi rồi leo lên một chiếc xe ngựa mới tinh chạy thẳng về đông cung.

Đợi đến khi về đến Thư Hương các, mặt trời đã ngả về tây. Các cung nữ mới đến thận trọng cởi bỏ y phục cho Tần Lôi, rồi thay vào một bộ thường phục, sau đó cung kính hành lễ rời đi như chạy trốn.

Tần Lôi bất đắc dĩ cười cười. Từ khi hắn vào Thư Hương các chưa được tám hôm. Mấy cô cung nữ được phân cho mình thì đã treo cổ tự tử mất một, hai cô mất tích. Cái tỉ lệ thương vong này đối với cái nghề cung nữ cũng xem như là hơi cao. Khiến hình tượng hoàng tử bạch mã của Tần Lôi trong mắt các cung nữ trở thành quỉ vương ăn thịt người. Giờ chỉ còn sót lại mấy cô hầu hạ trong phòng ai ai cũng cảm thấy có nguy hiểm rình rập, lo sợ một ngày nào đó sẽ đến lượt mình.

Tần Lôi đứng ở cửa ngắm nhìn đàn chim đang vỗ cánh bay dưới ánh chiều tà. Cao hơn, trên không trung có một cánh diều đang chao lượn. Tần Lôi lẩm bẩm một mình:

-Mau chạy đi, chạy càng xa càng tốt, nếu không sẽ không còn một ai sống sót.

Hai cô cung nữ bên cạnh nhất tề rùng mình, sợ hãi nhìn nhau.

Bữa tối có mình Tần Lôi ăn, thái tử đến khuya mới về. Vừa về đến nơi đã gọi Tần Lôi vào thư phòng, ngồi sau bàn sách tức giận nhìn Tần Lôi chằm chằm.

Tần Lôi biết báo ứng tới rồi, cũng không nóng nảy mà bước lên trước rót trà cho thái tử:

-Nhị ca bận cả ngày rồi, vất vả quá, vất vả quá, uống trà, uống trà đi.

Thái tử vốn định quạt Tần Lôi một trận cho bõ tức, nhưng thấy vẻ mệt mỏi của hắn, biết rằng nói cũng như không. Y cầm tách trà đặt mạnh xuống bàn. Nước trà tràn ra, làm ướt cả mấy chữ: “giới cấp dụng nhẫn” vừa viết trên bàn.

Tần Lôi nhìn mấy cái chữ vết mực còn chưa khô, phiền muộn:

-Ca ca muốn mắng thì mắng đi, nhịn quá tổn hại sức khỏe tiểu đệ lại có tội.

Thái tử thấy vẻ mặt ủy khuất của Tần Lôi, tức mà vẫn phải cười:

-Lão ngũ ơi là lão ngũ, lúc mới gặp thấy đệ làm bộ nhún nhường như quân tử, còn khiến cho nhị ca vui mừng. Chưa được mấy hôm mà cái đuôi hồ ly đã lộ ra rồi. Đệ còn hơn cả tam ca tứ ca của đệ.

Tần Lôi kinh ngạc nói:

-Đệ có trình độ cao đến thế sao?

Thái tử hừ lạnhi:

-Vừa đến ngày đầu tiên đã xỉ vả cung nữ. Ngày thứ hai có cung nữ treo cổ tự tử. Mấy ngày sau lại có hai cô mất tích. Hôm nay lại đánh nhau trên phố, còn chạy đến Vạn Lý lầu gây chuyện. Đáng trách nhất là còn đánh nữ nhân. Còn đánh những bốn người. Còn....còn....

Thái tử tức giận nói không nên lời. Tần Lôi vội bổ sung thêm:

-Còn đánh cả tam muội nữa.

Thái tử lắc đầu nguầy nguậy, cười nói:

-Không phải, không phải, cái này đánh rất hay, đánh rất tuyệt, đánh cho cả nhị ca tâm tình khoan khoái. Ha ha ha....

Y nói xong cũng hết tức, lại còn càng nói càng thấy hứng thú, cuối cùng dựa vào bàn cười ha hả.

Tần Lôi không ngờ thái tử lại oán hận Sơn Dương công chúa sâu sắc như vậy. Nhưng cũng biết không thể để thái tử thất thố, đành miễn cưỡng nói:

-Vậy đệ còn phạm lỗi gì nữa không?

Thái tử đứng dậy, lau sạch những giọt nước mắt chảy ra do cười, hết giận nói:

-Vốn định mắng đệ kếtgiao với hồ bằng cẩu hữu, nhưng cứ nghĩ đến cái vẻ nhớn nhác như quí phi hôm nay, ta lại chẳng thấy tức tí nào nữa.

Tần Lôi im lặng.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch