Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 65: Không thể thừa hưởng (1)

Chương 65: Không thể thừa hưởng (1)





Sắc mặt Tần Lôi bình tĩnh nhìn thái tử đang cầm thanh nghịch trượng đi về phía mình. Thái tử cũng bình tĩnh nhìn hắn.

Các cung nữ, nữ quan ở trong phòng đều khẩn trương nhìn chằm chằm vào khoảng cách ngày càng gần giữa hai vị hoàng tử, ánh mặt của họ tập trung cả vào thanh trúc trượng màu xanh. Lúc này quý phi đang ngồi ngay ngắn một chỗ cũng có sắc mặt phức tạp nhìn chằm chằm hai người và thanh trúc trượng kia.

Thanh trúc được giơ lên như mong muốn, hai tay thái tử cầm nó từ từ tới trước mặt Tần Lôi. Hai huynh đệ vẫn bình tĩnh như cũ.

Những người trong phòng chỉ đoán đúng phần đầu chứ không đúng phần cuối. Thanh trúc trượng tuy có hạ xuống, nhưng thái tử chỉ cầm nó lướt qua bên người Tần Lôi. Tại nháy mắt lúc nó sát bên người, Tần Lôi thấy trò đùa dai của thái tử đã thực hiện được thì không nhịn được mà hơi có nhếch khóe miệng lên, rồi lại khôi phục sau đó.

Người trong phòng đều trừng mắt ngẩn người với màn trình diễn của thái tử, cho đến khi hắn rời xa Tần Lôi, đi ra đến gần cửa phòng thì lúc này quý phi mới tỉnh ngộ, nhớn nhác nói:

-Ngăn hắn lại.

Nàng không sợ thái tử không có nghĩa người khác cũng không sợ thái tử.

Cho dù những nô tài bệ vệ của quý phi nương nương không có sợ hãi thái tử thì họ cũng sợ hãi thanh tuần nghịch trượng đang ở trong tay thái tử.

Tuần nghịch trượng đối với hoàng tộc có ba nguyên tắc. Một là không đánh người bề trên, hai là không đánh người già, ba là không đánh người mang thai, còn lại đều có thể đánh.

Nô tài hoàng tộc tự nhiên là có thể đánh, mà không những thế mà còn có thể bị đánh ác hơn. Thái tử đang cầm tuần nghịch trượng, mắt y đảo qua đám thái giám cung nữ đang đứng ở cửa, cũng không nói lời vô ích. Y dùng đầu thanh trúc trượng đập lên đầu hai cung nữ to gan dám chặn y lại. Sau đó những thị vệ cấm cung như hung thần ác sát tiến tới, ngay cả là quý phi lúc đó cũng không dám ra tay ngăn cản.

Những thị vệ cấm cung này là vệ sĩ của Lan cung. Thế nhưng, vì bọn họ thấy thanh tuần nghịch trượng thì căn bản không để ý tới tình cảm hằng ngày vẫn tới túm lấy mái tóc cung nữ Như Vân rồi kéo ra ngoài cửa cung. Sau đó tiếng mộc côn đập vào thịt vang lên liên tiếp. Hai cung nữ kêu thảm thiết vài cái xong không còn tiếng động gì nữa.

Những cung nữ và thái giám còn lại bò rạp trên mặt đất không dám ngẩng đầu lên nữa.

Thái tử không thèm nhìn đám người đang sợ run rẩy trên mặt đất mà dùng thanh trượng mở rèm cửa đi ra.

Quý phi thấy hai vị hoàng đi vào không coi mình ra gì rốt cuộc lúc này đã bạo phát. Nàng giống như một con sư tử cái bị chọc giận, lạnh lùng nói:

-Tần Đình, ngươi dám…

Ngón tay thon dài run rẩy chỉ vào bóng lưng thái tử.

Thái tử không quay đầu lại, lạnh lùng nói:

-Nhi thần tuân theo chỉ dụ của quý phi nương nương, dùng thanh trượng trị tội bọn cuồng vọng, lãnh huyết tàn nhẫn, không có gì không dám làm, chứ có gì không nên?

Cả người quý phi tức giận run lên, khuôn mặt trắng nõn phát ra những tiếng rít, nói:

-Ngươi làm như vậy mà xứng với anh của em gái ngươi à. Xứng với ngôi thái tử này à?

Cuối cùng quý phi cũng đụng chạm tới nội tâm của thái tử. Y đột nhiên quay đầu lại, hai mắt như phun hỏa nhìn về phía quý phi, lạnh lùng nói:

-Nếu nói như di nương thì nhi thần là một đứa trẻ không phân biệt đúng sai?

Trong lòng Tần Lôi hiểu rõ, sau cuộc nói chuyện phiến đêm hôm qua thái tử đã quyết tâm đưa chút lễ vật cho hắn. Hôm nay là tới lập uy dùm hắn nên hắn bình tĩnh đứng ở bên cạnh quan sát hai vị đầu sỏ mà hắn không thể chống lại được đang đấu võ mồm với nhau.

Bỗng nhiên Như quý phi cười lạnh lùng nói:

-Ngược lại, ngươi nói xem như thế nào là tình cảm thương yêu muội muội của ngươi. Như thế nào là tàn nhẫn, như thế nào là mất hết nhân tính coi trời bằng vung.

Thái tử xoay người lại, sắc mặt vẫn ung dung tự tin, cao giọng nói với quý phi:

-Xin hỏi nương nương, không tuân theo vương pháp kích động liên hợp những tiểu thư nhà khác âm mưu đi tòng quân để rời kinh, có tính là cuồng vọng hay không?

-Không coi trọng tính mạng con người, động một tí là đánh đánh giết giết, cho đến nay đã có hơn mười người chết và làm bị thương vô số người, như thế có được cho là người tàn nhẫn, hung ác không?

-Từ đầu tới cuối đã rút đao đánh ba người anh em của mình, trọng thương hơn tám vị hoàng thân, có tính là mất hết tính người không?

-Ẩu đả bên đường, lưu giữ binh khí, thành lập bang phái, cướp đoạt đất đai, có tính là ngang ngược, coi trời bằng vung không?

Thái tử nói xong khiến cho quý phi kia gần như ngất đi. Ngay cả Tần Lôi cũng không nhịn được mà che ngực, vô cùng bội phụcvị huynh đệ của mình.

Lúc này đột nhiên vang lên một tiếng quát đầy giận dữ. Một bóng người mặc y phục màu trắng từ trong phòng nhảy ra, không nói một lời nào mà lấy tay nắm lấy một vật trong phòng ném về phía sau lưng của thái tử.

Tần Lôi nhanh tay nhanh mắt, vung tay một cái, từ trong tay áo của hắn chiếc nỗ bắn xuyên qua vật thon dài đang hướng thái tử làm cho nó dính lên khung cửa.

Nhưng cái bóng người này vẫn không dừng lại, cố gắng tiến tới đánh vào lưng thái tử, khiến cho y phải lảo đảo một lúc.

Thái tử ổn định thân hình xong xoay người lại nhìn về phía mặt đất, nhìn vị tam công chúa mà bị hắn mắng chửi một cách thê thảm đang quỳ rạp trên mặt đất.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch