Chương: Tần Hải đang đột phá! Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Chỉ có điều là, Trần Phong còn chưa thể thở phào chân chính, cỗ cảm giác nguy hiểm cường đại lại một lần nữa buông xuống, phương hướng uy hiếp là...
Xoạt!
Trần Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, ở trên bầu trời, có một con thỏ to lớn đang từ trên trời giáng xuống, cầm trong tay một cây cà rốt to lớn, nhắm thẳng vào đỉnh đầu của Trần Phong, ánh hào quang lấp lánh ngưng tụ trên chóp củ cà rốt.
Đáng chết! Trần Phong thay đổi sắc mặt, con thỏ đáng chết này vậy mà có thể đuổi kịp?
Xoạt! Hàn khí lãnh lẽo thấu xương buông xuống, bóng đen to lớn trên đỉnh đầu che khuất bầu trời, cỗ lực lượng kinh khủng kia từ trên trời giáng xuống, đem Trần Phong cùng với Tiểu Nhu khóa chặt!
Đúng lúc này, tiếng thét chói tai của Tiểu Nhu bỗng nhiên vang lên.
"A —— " Trần Phong có chút khó chịu đưa hai tay bịt lỗ tai lại, hắn vừa định khởi động Quầng sáng may mắn xem thử có thể thay đổi chiến cuộc hay không, sau đó liền khiếp sợ phát hiện ra, con thỏ đang từ trên trời giáng xuống tốc độ lại càng ngày càng chậm, dần dần đứng im, sau đó bắn ngược trở về, hơn nữa càng lúc càng nhanh, rất nhanh liền ở trên bầu trời biến thành một điểm đen...
"Chuyện gì thế?" Trần Phong sợ ngây người.
"Gen năng lực của cô là cái gì?" Hắn nhìn về phía Tiểu Nhu.
Khó trách lại dữ dội như vậy! Tiểu Nhu cô nương một mực đi theo hắn không tạo ra được một tác dụng gì, Trần Phong kém chút nữa là đã quên, đây chính là một gen chiến sĩ có được sức chiến đấu cấp C!
"Chúng ta nhanh lên." Tiểu Nhu khẩn trương nói: "Phản trọng lực không giết được nó, nó rất nhanh sẽ trở lại."
"Ừm." Trần Phong gật đầu, hai người dùng một tốc độ cao rút lui.
Một lát sau, con thỏ kia một lần nữa từ trên trời giáng xuống, sắc mặt cực kỳ âm u. Hiển nhiên là sau khi để cho hai con mồi trốn thoát nó đã phi thường bất mãn, nó dùng cái mũi đỏ ngửi ngửi khí tức của hai người kia, vào lúc đang chuẩn bị một lần nữa truy sát, nó bỗng nhiên nhìn về phía bờ biển.
Nơi đó...tựa hồ càng có nhiều con mồi tới, con thỏ lập tức trở nên hưng phấn.
Trên cánh đồng tuyết, Trần Phong cùng với Tiểu Nhu đã đi được rất xa, sau khi được chứng kiến con thỏ to lớn kia, bọn hắn đã trở nên cẩn thận từng li từng tí, Trần Phong càng là không dám khinh thường, Quầng sáng may mắn - đề phòng được triển khai toàn bộ, không dám thư giãn một chút nào!
Ở nơi xa, có một con kiến không cẩn thận giết chết con voi.
Đúng như vậy! Trần Phong lộ ra vẻ mặt phát mộng nhìn cái cảnh tượng này, chính là kiến giết chết voi. Ở đây 20% sinh vật biến dị đều có được năng lực mạnh mẽ mà kỳ dị—— Cự Đại Hóa! Mà 80% sinh vật còn lại, chính là đồ ăn của bọn hắn.
Thế là... con thỏ to lớn, con kiến to lớn, bọ ngựa to lớn...đã biến nơi này trở nên dị thường hung hiểm.
Biến dị thú ở đây có thực lực rất cao! Thấp nhất, đều là cấp D! Thường thấy nhất chính là cấp C, mà hơi mạnh hơn một chút chính là cấp B cùng loại như con thỏ kia, vô cùng khinh khủng! Về phần cao hơn? Trần Phong vẫn chưa nhìn thấy, hắn cũng hi vọng là chính mình sẽ không nhìn thấy.
Xoạt! Hai người lặng yên không tiếng động tiến lên.
Bỗng nhiên! Quầng sáng may mắn giảm xuống 2 điểm, 1 điểm phát hiện được kẻ địch không biết tồn tại, 1 điểm khóa chặt vị trí, định vị ra vị trí của một con biến dị thú to lớn, Trần Phong có thể tuỳ tiện tránh đi khỏi nơi đó. Nơi này, so với trong tưởng tượng của bọn hắn còn nguy hiểm hơn!
"Có hối hận hay không?" Trần Phong nhìn về phía Tiểu Nhu, tiểu cô nương này đã bắt đầu mất đi sự hưng phấn.
"Không." Tiểu cô nương kiên định lắc đầu, nói với ngữ khí ngưng trọng: "Càng nguy hiểm, ta càng phải tới cứu hắn! Đây là hứa hẹn của ta đối với hắn! Cũng là sự chấp nhất của ta!"
Hứa hẹn...mi mắt của Trần Phong bỗng nhiên nhíu lại, như vậy thì nàng cũng không giống như là Fan hâm mộ đơn thuần a. Đây là tiểu cô nương tự quyết định, hay là, cái tên này Tần Hải, thế mà theo Fan hâm mộ...ừm, đáng giá để nghiên cứu, vào lúc gặp Tần Hải nhất định phải hỏi một chút.
Trần Phong thu hồi sự tò mò trong lòng, nhìn về phía nơi xa, băng tuyết vẫn như cũ bay đầy trời, bốn phía ẩn giấu nguy cơ đáng sợ.
"Cái kế tiếp là ở đây." Tiểu Nhu lại lấy ra một bức họa, bức họa này lại có thể là một tấm bản đồ.
Có hình dáng đại khái như là...ừm, giống tấm bản đồ mê cung trong một trò chơi kiếm hiệp.
"Ở đây, ở đây..."Sắc mặt của Tiểu Nhu trở nên ngưng trọng: "Chúng ta đi theo con đường này liền có thể nhanh nhất đuổi tới đó, nhất định có thể đến chỗ Tần Hải trước bọn họ."
"Được." Trần Phong gật đầu.
Hai người một lần nữa xuất phát, ở dưới sự phụ trợ của Quầng sáng may mắn cùng với sự chỉ dẫn của bản đồ, hai người dùng một tốc độ nhanh nhất chạy vào chỗ sâu trong cánh đồng tuyết. Chỉ có điều là, làm cho hai người ngạc nhiên chính là, mấy người Lôi Hạo thế mà cũng đã chạy tới!
"Bọn hắn chắc hẳn là cũng có một loại thủ đoạn điều tra đặc thù nào đó." Trần Phong suy đoán.
Xoạt! Hai người che giấu khí tức lặng yên đi theo, ở bên trong cánh đồng tức, lưới cảm ứng bị giảm xuống rất nhiều, Lôi Hạo cũng không thể phát hiện ra hai người bọn hắn, sau khi trèo lên đỉnh núi tuyết ở phía trước, rốt cục cũng thấy được Tần Hải!
Oanh! Sấm chớp lấp loé, trên đỉnh núi tuyết, bên trong gió tuyết đầy trời, thân thể của Tần Hải đã bị băng tuyết bao trùm. Có từng đạo từng đạo lực lượng đáng sợ đánh lên trên người hắn, hào quang kỳ dị không ngừng lấp lánh, mỗi một lần lực lượng kinh khủng buông xuống, thân thể của Tần Hải đều run nhẹ một cái, giống như là phải tiếp nhận lực trùng kích rất mạnh mẽ.
"Tần Hải..." Ánh mắt của Tiểu Nhu vào thời khắc này ngưng tụ lại.
"Đừng nóng vội." Trần Phong giữ nàng lại.
Đã chờ lâu như thế, cũng không cần phải quá vội vã! Hiện tại trọng yếu nhất chính là, phải làm như thế nào để giải quyết mấy người Lôi Hạo, hoặc nói là, làm như thế nào ở dưới mí mắt của mấy cường giả này, đem Tần Hải mang đi! Trần Phong nhanh chóng suy nghĩ.
Lôi Hạo... Lôi Minh...Trần Phong dùng tốc độ cao phân tích thực lực của bọn hắn.
Chống đỡ chính diện? Tuyệt đối không có khả năng! Hai người bọn hắn cộng lại cũng không đủ cho Lôi Hạo giết!
Cho nên...chỉ còn một cái biện pháp! Trộm người! Đem Tần Hải trộm trở về! Dùng một tốc độ nhanh nhất đem Tần Hải mang đi, sau đó nhanh chóng rời đi khỏi nơi này, chỉ cần đi đến Biển Băng, ai truy sát ai còn chưa nhất định!
Có thể làm được! Trần Phong thầm nghĩ.
Cho dù xác suất là rất nhỏ, thế nhưng ở dưới tình huống Quầng sáng may mắn bật hết hoả lực...
"Hắn không thể động." Tiểu Nhu bỗng nhiên mở miệng.
Cái gì? Trần Phong sửng sốt một chút.
"Tần Hải đang đột phá, không thể động." Tiểu Nhu dùng ánh mắt ôn nhu nhìn Tần Hải.
Không thể động...Trần Phong theo ánh mắt của nàng nhìn lại, lúc này mới phát hiện được, ánh sáng lấp lóe lung linh quanh người Tần Hải, hẳn là một trạng thái đột phá nào đó!
Hắn đang đột phá cái gì? Tần Hải hao hết tiềm lực, lại còn có thể đột phá? ! Trần Phong cảm thấy rất ngạc nhiên.
Có lẽ... Tần Hải thật sự đã tìm được con đường riêng của mình!