Chương: Sao các ngươi lại có màu sắc Shared by: epubtruyendich.com === oOo === "Đội binh lính này...những người này...cũng là giả sao?" Trần Phong nhíu mày.
Sau khi nhìn chằm chằm vào tòa cung điện một hồi, Trần Phong vẫn quyết định mang Ngô Huy rời đi, nói: "Chúng ta trước tiên đi quan sát các địa phương khác, ít nhất phải thăm dò được rõ ràng nơi này là cái gì!"
"Ừm." Ngô Huy khẽ gật đầu.
Hai người nhanh chóng rời đi, dò xét toàn bộ thảo nguyên Thanh Hà. Chỉ có điều là...vào thời điểm bọn hắn đi vào sâu trong thảo nguyên, bỗng nhiên dừng bước chân lại, bởi vì ở chỗ đó, bọn hắn thế mà thấy được người quen! Không sai, là người quen! Rõ ràng là người mạnh nhất trong cái đám người kia! Vị gen chiến sĩ cấp A kia!
"Là ngươi!" Đối phương cũng nhìn thấy bọn hắn.
"Ở đây đã xảy ra chuyện gì?" Ngô Huy lập tức khôi phục lại sự lạnh lùng, Trần Phong thì cẩn thận lui lại.
"Không biết." Người trung niên khẽ lắc đầu, trên mặt rất nhanh liền trở nên lạnh lùng: "Cái câu này, ta hẳn là phải hỏi các ngươi mới đúng."
"Có ý tứ gì?" Ngô Huy nhướn lông mày lên.
"Nơi này...vào lúc tất cả mọi người đều biến thành màu trắng đen, vì cái gì các ngươi..."
Người trung niên đặt ánh mắt vào trên người của Ngô Huy cùng với Trần Phong, nói: "Y phục của các ngươi mặc dù cũng đã biến thành màu trắng đen, thế nhưng làn da vẫn như cũ có màu sắc!"
Hả? Tâm trạng của Trần Phong cùng với Ngô Huy đột nhiên giật thót một cái. Hai người nhìn kỹ bộ dáng của người trung niên, đúng là như hắn nói? ! Toàn thân của người trung niên này đều là màu trắng đen! Mà hai người bọn họ...là do bức tượng thiếu nữ kia! Trong nháy mắt Trần Phong liền đoán được chân tướng.
Nguyên lai bọn hắn còn tưởng rằng làn sóng ánh sáng kia muốn giết người, không nghĩ tới, làn sóng ánh sáng kia chỉ rút đi màu sắc của mọi thứ ở nơi đây, đúng là một năng lực huyền bí mà quỷ dị! Bọn hắn được bức tượng thiếu nữ bảo hộ, ngược lại đã trở thành phiền toái lớn! Ít nhất, ở bên trong mảnh thế giới trắng đen này, có được màu sắc, ngược lại đã biến thành một chuyện kinh khủng!
"Các ngươi..." Trong ánh mắt của người trung niên lộ ra hung quang.
"Ngươi đừng có tìm chết." Trong ánh mắt của Ngô Huy hiện ra lãnh quang.
"Ha ha." Người trung niên chỉ cười lạnh một tiếng: "Ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi? Cùng là cấp A, lão tử đã tung hoành vài năm, làm sao lại sợ một tên vừa mới bước vào cấp A như ngươi? ! Hiện tại cháu của ta cũng không có ở đây, lần này ta đơn thương độc mã, vừa vặn có thể khiến cho ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì gọi là lực lượng cấp A chân chính!"
Oanh! Người trung niên ra tay.
Ô...ô...n...g —— Lực lượng vô cùng vô tận tuôn ra! Cho dù cái thế giới trắng đen này không nhìn thấy quá rõ ràng, thế nhưng...
Oanh! Bóng đen chấn động, người trung niên hóa thành một đạo tàn ảnh thẳng phóng thẳng về phía Ngô Huy, bản thân Ngô Huy chỉ có thực lực cấp D, thậm chí là không kịp phản ứng!
Phốc! Trong nháy mắt Ngô Huy liền bị đánh bay, máu tươi bắn ra tung toé, máu tươi...đúng là vẫn có màu đỏ! ở bên trong mảnh thế giới trắng đen này, cực kỳ loá mắt. Mà kinh khủng nhất là, máu tươi màu đỏ sau khi rơi xuống đất, thế mà đem cây cỏ màu trắng đen kia, biến thành màu sắc vốn có của mình.
Màu xanh lá! Màu sắc của bọn chúng đã được khôi phục!
"Lực lượng của ngươi..." Người trung niên nhíu mày, nhưng mà rất nhanh liền tỉnh ngộ: "Thì ra là thế, lúc trước ngươi mặc dù đạt đến cấp A, thế nhưng chỉ sợ cũng chỉ là dùng một loại thủ đoạn nào đó, cưỡng ép đột phá đến cấp A có đúng không? ! Ha ha, sau khi ngươi thi triển mấy chiêu, lực lượng lưu lại hiện tại, cũng chẳng còn thừa bao nhiêu?"
Sắc mặt của Ngô Huy biến hóa, hắn thế mà đoán đúng rồi! Sâm La Vạn Tượng, cũng không phải là vạn năng! Có thể đem hắn từ cấp D, cứ thế mà đưa đến cấp A, miểu sát vô số người, đã có thể được gọi là kỳ tích, bây giờ lực lượng của hắn gần như đã hao hết, đối mặt với kẻ địch có thực lực mạnh hơn, hắn còn có thể làm sao? Hắn thậm chí ngay cả phản ứng cũng không kịp! Một cường giả cấp A ở chỗ này, có thể xưng là vô địch!
"Giết hai người các ngươi..." Người trung niên dùng ánh mắt tham lam nhìn về phía Trần Phong cùng với Ngô Huy: "Ta có lẽ cũng có thể khôi phục lại được màu sắc."
Cây cỏ được máu tươi của Ngô Huy khôi phục lại màu sắc có thể thấy rất rõ ràng.
Làn da của Ngô Huy cùng với Trần Phong vẻn vẹn chỉ giống như người bình thường, ở bên trong thế giới trắng đen cũng không tính là quá nổi bật, thế nhưng đám cỏ xanh tươi mát kia, ở bên trong một mảnh thế giới trắng đen này, lại cực kỳ nổi bật!
"Oanh!" Người trung niên một lần nữa bùng nổ.
"Chém!" Ánh sáng lung linh ngưng tụ, trong tay của hắn xuất hiện một thanh kiếm năng lượng màu xám.
Ô...ô...n...g —— Hào quang trắng đen lóe lên, thanh kiếm năng lượng mạnh mẽ tràn ngập uy nghiêm trong nháy mắt đã chém về phía Ngô Huy.
"Cẩn thận!" Trong lòng của Trần Phong giật thót một cái.
Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển, theo bản năng, Thiên Huyễn đao gió trong tay của hắn bùng nổ!
Oanh! Vô cùng vô tận đao gió tuôn ra, chỉ có điều là, trong chớp nhoáng đao gió bùng nổ, con mắt của Trần Phong đột nhiên trợn to!
Đối diện hắn, người trung niên kia cũng bỗng nhiên lộ ra một vẻ mặt đờ đẫn, ngơ ngác nhìn Trần Thiên Huyễn đao gió của Trần Phong, theo thanh kiếm năng lượng của hắn va vào nhau.
Oanh! Tiếng nổ kịch liệt vang lên, lực lượng kinh khủng tràn ra xung quanh, Trần Phong cùng với người trung niên đều lùi về phía sau một bước.
Không sai! Đều lùi về sau một bước! Trần Phong thế mà có thể chặn đòn công kích của người trung niên!
"Ngươi..." Người trung niên rung động nhìn Trần Phong.
"? ? ?" Trần Phong đồng dạng cũng không hiểu ra sao.
Chặn được? Chuyện này...Trần Phong đột nhiên nuốt một ngụm nước bọt, lộ ra vẻ mừng như điên, bởi vì vừa rồi, trong nháy mắt đao gió bùng nổ, đã phát sinh ra một cái sự tình dễ dàng bị mọi người bỏ sót!
Không chỉ thân thể của hai người bọn hắn là có màu sắc! Máu tươi là có màu sắc, thậm chí ngay cả năng lượng công kích của bọn hắn vẫn như cũ là có màu sắc! Ngay vào lúc vừa rồi, Thiên Huyễn đao gió bộc phát ra đao gió đủ mọi màu sắc, đủ loại màu sắc thiên hình vạn trạng kia, trong nháy mắt đã toát ra uy năng kinh khủng!
Công kích mạnh nhất của Trần Phong nguyên bản cũng chỉ có thể đạt tới trình độ cấp C mà thôi, thế mà bây giờ lại có thể chặn được đòn công kích cấp A!
Một Trần Phong đến từ Tivi LCD có màu sắc rực rỡ, một người trung niên đến từ ti vi trắng đen! Cho dù người trung niên có cường đại hơn nữa, Trần Phong cũng không hề sợ một chút nào!
Bởi vì ở chỗ này, màu sắc, thế mà cũng có năng lượng!
Đây là...Ngô Huy càng lộ ra vẻ mặt phát mộng, bởi vì ở trong cái thế giới trắng đen quỷ dị này, lại có thể khiến cho Trần Phong có được lực lượng kinh người.
"Như vậy..." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.
Tạch... ! Vô số năng lượng lấp lánh, Trần Phong một lần nữa ngưng tụ ra bộ cơ giáp năng lượng của chính mình! Chỉ có điều theo trước đó khác biệt chính là, bộ cơ giáp năng lượng vừa mới được ngưng tụ này, không những có sức mạnh lớn hơn, mà còn có nhiều màu sắc hơn! Chuẩn xác hơn mà nói... đây chính là một bộ cơ giáp năng lượng sặc sỡ sắc màu!