Chương: Quá mạnh mẽ Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Xoạt! Thanh lưỡi hái đỏ máu chém tới, đất trời dường như vào thời khắc này bị chia cắt!
Mục tiêu của nàng, rõ ràng là hai vị cường giả cấp A.
Tạch... ! Một tiếng nổ thật lớn vang lên, có một tấm lá chắn màu xanh lá xuất hiện, giống như pha lê ngăn ở trước mặt hai cường giả cấp A, sau khi bị thanh lưỡi hái chém trúng, hóa thành vô số mảnh vỡ nổ tung. Ánh mắt của Minh Nguyệt lúc này mới rơi lên trên người của Lữ Hồn.
"Cô em nhà ngươi lại có thể mạnh như vậy?" Từ Phi kinh ngạc tán thán.
"Ta đã không có cách nào khống chế được nàng." Vương Thuần cười khổ.
Trần Phong vừa rồi đã nói cho hắn biết chuyện gì đã phát sinh, hắn cũng không nghĩ tới, năng lực triệu hoán của hắn, đối với Minh Nguyệt mà nói, thế mà lại yếu ớt đến tình trạng như thế!
Đây là do chính cô em nhà mình tự làm loạn a! Mặc dù là Trần Phong...nhưng Vương Thuần y nguyên vẫn có cảm giác ở trên đầu của mình mọc một cái sừng.
"Nếu nàng nổi lên lòng xấu xa..." Hai tỷ muội Thần Uy cảm thấy không lành.
"Sẽ không." Vương Thuần cười khổ: "Có Trần Phong ở đây, sẽ không có vấn đề."
"Trần Phong?" Mấy người nhất thời kinh ngạc, chuyện này theo Trần Phong có quan hệ gì?
Mọi người nhìn về phía Trần Phong, lúc này mới phát hiện ra, quanh người của Trần Phong, thế mà tản mát ra khí tức giống nhau như đúc với Minh Nguyệt, chính là lực lượng có thể hấp thu sinh mệnh lực như chủ nhân Minh Đô! Hắn làm sao lại...đám người mở to hai mắt.
Minh Nguyệt còn chưa tính, bản thân nàng thuộc về Minh giới của một cái thế giới khác, thế nhưng Trần Phong thì sao? ? ? Hắn rõ ràng là một nhân loại, cũng có năng lực không giống, tại sao lại có thể làm được như vậy?
"Ngươi có biết chuyện gì đã xảy ra hay không?" Từ Phi thấp giọng nhìn về phía Vương Thuần.
"Ta..." Vương Thuần lộ ra vẻ mặt đau khổ, hắn có thể nói thế nào? Hắn cũng rất bất đắc dĩ a!
Tại Minh Đô, ở bên trong một mảnh phế tích, hai đạo hào quang kinh khủng đang lấp lánh trong hư không, người ở phía dưới gần như không nhìn thấy thân ảnh của hai người bọn hắn, đó rõ ràng là Lữ Hồn cùng với Minh Nguyệt!
Oanh! Hư không chấn động, chỉ có từng đạo sóng ánh sáng lấp lóe.
Ánh sáng màu xanh...ánh sáng màu đỏ...không ngừng tản ra ở trong trời đất.
Minh Nguyệt vốn là cực kỳ cường đại, lúc trước là bởi vì bị thực lực của Vương Thuần hạn chế, hiện tại sau khi hấp thu quả cầu ánh sáng sinh mệnh lực, thực lực đã được khôi phục lại rất nhiều, nhưng nếu muốn đánh giết Lữ Hồn, vẫn có một chút gian nan! Hai người đối chiến, thế mà có thể miễn cưỡng duy trì cân bằng, ai cũng không thể làm gì được ai!
Khóa chặt...
Xoạt! Một đạo lưu quang lóe lên, tuỳ tiện cắt ngang U Minh Chi Nhãn của Trần Phong, Trần Phong chỉ có thể bất đắc dĩ thu tay lại. Hắn vốn muốn thừa dịp hai người đối chiến, thừa cơ thi triển U Minh Chi Nhãn khóa chặt, thế nhưng Lữ Hồn chỉ cần tuỳ ý đánh ra một tia ánh sáng, liền có thể cắt ngang! Thực lực của hai người cuối cùng vẫn chênh lệch quá lớn!
Âm thầm tập kích là không được, như vậy...Trần Phong nhìn về phía hai người đang chiến đấu, chỉ có thể đánh trực diện! Dùng thực lực của hắn hôm nay, tự nhiên là không có tư cách tham dự vào trận chiến đấu này, thế nhưng Tiểu Ảnh đồng dạng cũng hấp thu một lượng lớn sinh mệnh lực lại có tư cách!
"Đi thôi!" Trần Phong chỉ vào hư không.
Xoạt! Tiểu Ảnh hóa thành một đường ánh đỏ lóe lên.
Mục tiêu là Lữ Hồn! Nó mặc dù chỉ được tăng lên lực lượng đơn thuần, cũng không có thi triển ra được năng lực cường đại gì, thế nhưng chỉ vẻn vẹn hóa thành ánh đỏ không ngừng công kích, cũng đủ để làm cho Lữ Hồn kiêng kị! Chỉ là, làm cho người ta kinh hãi chính là, cho dù là hai người Minh Nguyệt và Tiểu Ảnh liên kết, y nguyên vẫn không làm được gì Lữ Hồn!
"Đây chính là con át chủ bài của ngươi đấy sao?" Trong mắt của Lữ Hồn lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo.
"Oanh!" Một cỗ lực lượng kinh khủng bùng nổ, Lữ Hồn vậy mà đem hai người Minh Nguyệt và Tiểu Ảnh ngạnh sinh đánh văng ra.
"Lực lượng mà hai người các ngươi hấp thu hoàn toàn vượt qua lực lượng của cỗ phân thân này, thế nhưng, cho dù là lực lượng có cường đại hơn nữa, cũng cần phải biết cách vận dụng!"
"Tiểu cô nương này còn chưa tính, cái đoạn dây đỏ này...ha ha." Lữ Hồn chỉ lành lạnh cười cười.
Công lực tuyệt thế, nếu như ở trong tay của cao thủ, tự nhiên có thể phóng xuất ra uy năng kinh thế, thế nhưng nếu rơi vào trong tay của mãng phu, chỉ sợ là cũng không phát huy ra được bao nhiêu uy năng.
Hiện tại, cũng giống như thế, Tiểu Ảnh mặc dù lợi hại, thế nhưng dù sao cũng không đạt được tới cảnh giới như Lữ Hồn! Nó hiện tại chỉ có thể dùng lực lượng cường đại cùng với năng lượng đơn thuần của mình bay tới bay lui, căn bản là không có cách nào phát huy ra được uy năng chân chính! Cho nên, Lữ Hồn căn bản không sợ!
"Phế vật." Minh Nguyệt hận đến nghiến răng, nếu như giao toàn bộ những lực lượng này cho nàng...
"Trần Phong!" Nàng nhìn về phía Trần Phong nói: "Giải trừ khế ước, giao toàn bộ lực lượng cho ta, mới có phần thắng."
"Không có khả năng!" Trần Phong không có một chút do dự nào bác bỏ.
Nói đùa cái gì? Nếu như giao tất cả lực lượng cho Minh Nguyệt, lại không có hạn chế, như vậy sau khi giải quyết xong Lữ Hồn, bọn hắn còn phải đối mặt với nữ nhân đáng sợ này! Một nhân vật phản diện ở bên trong một cuốn truyện tranh? Có tính bất ổn định quá cao!
Trần Phong tuyệt đối không có khả năng đem mạng của mình đặt vào trong tay của loại người này.
Oanh! Lữ Hồn bắt đầu điên cuồng tiến công.
"Ngươi cứ làm như vậy chúng ta chỉ có một con đường chết." Minh Nguyệt lo lắng.
Trần Phong im lặng.
"Ngươi có thể khống chế nàng không?" Trần Phong nhìn về phía Vương Thuần nói: "Nếu ngươi có thể khống chế được nàng, hoặc là cam đoan nàng không làm thương hại mọi người, ta đem tất cả lực lượng giao cho nàng cũng không phải là không được."
"Ây." Vương Thuần nhìn một chút hai tỷ muội Thần Uy, lại nhìn một chút chính mình cười khổ nói: "Không thể."
Một bước này, nếu như làm sai, tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm! Nhất là hai tỷ muội Thần Uy!
"Cho nên mới không thể giao cho nàng a." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.
Thế nhưng Minh Nguyệt cùng với Tiểu Ảnh trước mắt lúc này vậy mà ở dưới công kích bùng nổ của Lữ Hồn liên tục bại lui, nếu như lúc này không thể tìm ra được biện pháp nào khác, chỉ sợ là thật sự sẽ toi đời!
Không thể trả lại lực lượng cho Minh Nguyệt... Như vậy chỉ còn lại một cái biện pháp, tâm trạng của Trần Phong khẽ động.
Liên hợp! Vào thời điểm Tiểu Ảnh ở trong cơ thể của hắn, có thể để cho hắn sử dụng!
Như vậy, nếu như nó trong cơ thể của Minh Nguyệt thì sao?
Tiểu Ảnh có khả năng xuyên qua hư ảo cùng với hiện thực, có thể tùy ý đi qua! Nó sở dĩ có thể ở trong cơ thể của hắn du đãng, là bởi vì lực lượng của Tiểu Ảnh cùng với lực lượng của hắn đã hòa làm một thể! Mà Minh Nguyệt, lại là bởi vì cái khoá nhân duyên kia, hai người mới có thể hấp thu lực lượng đồng dạng, hiện tại khí tức trên người cũng giống như nhau! Có lẽ...
Xoạt! Trong hư không, đường ánh sáng màu đỏ nguyên bản đang công kích Lữ Hồn, thế mà quay người bắn về phía Minh Nguyệt.