Chương: Vương Dao bị bắt Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Không sai, trong lúc này, dưới sự bảo hộ của Hiệp hội chế tác Gen, Trần Phong tiến hành một thủ bút kếch xù, lúc này hắn mới hoàn thành việc thu mua hàng loạt thuốc thử Thâm Lam Chi Hải!
Về phần số tiền kiếm được từ thuốc thử gen Diệu Thiên?
Trần Phong lại tiếp tục đầu nhập thị trường, thuận tiện còn thu mua thuốc thử gen phá giải Thâm Lam Chi Hải, lúc này mới có thể bảo đảm toàn bộ kế hoạch tiến hành thuận lợi.
Tất cả nhìn như dễ dàng nhưng thực tế mỗi một bước đều đi đều phải thật cẩn thận. Một khi một khâu nào đó xảy ra vấn đề... Hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Cho nên, từ lúc Huyền Sát Lệnh bắt đầu, Trần Phong liền tính toán giá trị may mắn tiêu hao, phải dự trữ một số lượng lớn giá trị may mắn để bảo đảm kế hoạch tiến hành một cách hoàn mỹ nhất!
Cũng may, tất cả đều thuận lợi, thậm chí, cuối cùng còn khuyên được vị bằng hữu đáng yêu là Quý Phong của chúng ta hoàn lương. Trần Phong vô cùng vui mừng.
Đương nhiên, nhiệm vụ lần này có thể thành công không thể nào không nhắc đến tiểu cô nương Thần Y. Mặc dù thực lực của nàng bây giờ còn rất yếu, thế nhưng năng lực che giấu khí tức thuộc về thế giới khác kia trong một ít trường hợp cũng có hiệu quả, bất luận là nguyền rủa viễn siêu cự ly hay là ở thời điểm truy kích Quý Phong. Nếu như không có Thần Y ở đây, đoán chừng chỉ cần vài phút khí tức của Trần Phong liền bị bại lộ.
Vì thế, Trần Phong cố ý mời Thần Y cô nương đi ăn, cũng không biết vì sao, sắc mặc của Vương Thuần có chút lạ quái... ừm, hẳn là gần đây bận quá nên mệt.
"Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi thật tốt." Trần Phong duỗi người một cái, ngã người xuống giường, cứ như vậy mà ngủ thiếp đi suốt một đêm, khi Trần Phong tỉnh lại đã là ngày hôm sau, tinh thần sảng khoái gấp trăm lần, sự mỏi mệt suốt mấy ngày gần đây đều không còn, khôi phục lại tinh thần như trước.
Buổi chiều, Ngô Huy trở lại Tinh Thành.
"Sư phụ." Ngô Huy cung kính hành lễ.
"Ngươi, cái tên này..." Trần Phong lắc đầu bật cười.
Sau khi trải qua sự việc kia, Ngô Huy liền nhận hắn làm sư phụ, Trần Phong đã nhắc nhở hắn mấy lần, Ngô Huy vẫn một mực gọi hắn như vậy, gọi nhiều lần cũng thành quen, Trần Phong liền dứt khoát nhận tên đồ đệ này.
"Giải quyết việc đó đến đâu rồi?" Trần Phong hỏi.
"Tất cả đều thuận lợi." Ngô Huy nghiêm mặt nói.
Có Trần Phong làm chỗ dựa, dưới tình huống tận lực làm cho thanh danh của hắn truyền xa, gần như đối thủ nào của hắn cũng đều biết Ngô Huy có chỗ dựa kinh khủng!
Thậm chí...hắn dựa theo lời Trần Phong nói làm một phần lời kịch. Từ đó, trước khi Ngô Huy ra tay, việc hắn la hét chào hàng đã trở thành thói quen. Đương nhiên, theo tiếng hô của hắn, đối thủ gần như sẽ theo bản năng mà liên tưởng, sau đó...kết thúc.
Ngô Huy đi vẻn vẹn một ngày, liền có thể kết thúc sự tình liên quan đến Ngô gia.
"Một ngày?" Trần Phong có một chút ngoài ý muốn.
"Ừm." Ngô Huy có chút ngượng ngùng cười cười: "Thời đại này không phải thời đại tin tức sao, mọi người đánh nhau đều sẽ tìm hiểu thực lực của đối phương trước, cho nên ta mới thẳng thắn công khai toàn bộ... Hơn nữa, trước khi ta ra tay, cũng học theo bộ dạng của Huyền Sát Lệnh, gửi cho đối phương một phần bái thiếp."
"Không sai." Trần Phong tán thưởng.
Đầu óc của Ngô Huy rất nhanh nhạy, cái đồ chơi này mặc dù xem như có chút ngu xuẩn, thế nhưng trên thực tế lại nói cho đối phương biết là hắn sắp tới chém giết đối phương! Đối với Ngô Huy mà nói, đó chính là một cơ hội để tăng cường sức chiến đấu của mình lên! Một khi đối phương tiến hành tìm hiểu thực lực của Ngô Huy, tất cả đều trở nên nhẹ nhõm hơn.
"Như thế coi như bọn họ không biết ta, cũng sẽ nhanh chóng biết ta." Ngô Huy gãi gãi đầu nói: "Sư phụ, lần này sở dĩ bỏ ra thời gian dài như vậy là vì gặp phải một vài vấn đề, đằng sau việc bình định Ngô gia ta phát hiện sự tình của Ngô gia là có người ở sau lưng quấy rối, có lẽ hắn cũng không nghĩ tới ta sẽ kết thúc nhanh như vậy, cho nên còn chưa kịp chạy trốn."
"Ta giả vờ như không phát hiện ra thân phận của hắn, nhờ vậy mà tra được..." Ngô Huy dừng một chút rồi nói: "Phát hiện hắn có quan hệ với người của tổ chức thần bí, hơn nữa theo như tin tức mà bọn hắn đàm luận, hình như tổ chức của bọn hắn gần đây bắt được một người."
"Ai?" Trần Phong tò mò.
"Vương Dao." Ngô Huy nghiêm mặt nói.
"Cái gì?" Sắc mặt của Trần Phong đại biến.
Vương Dao?! Nói đùa gì vậy? Với thực lực của Vương Dao...
"Ngươi chờ một lát." Ngô Huy ngay lập tức đem ảnh chụp được truyền đi cho Trần Phong.
Trần Phong nhìn hình ảnh phát ra trên màn sáng, hắn có thể thấy rõ ràng người kia đang thảo luận cùng người của tổ chức thần bí về tin tức Vương Dao bị bắt, so với lời tóm tắt của Ngô Huy còn nghiêm trọng hơn!
Nghe nói lần này là do thủ lĩnh của tổ chức thần bí tự mình ra tay mới bắt được!
"Thủ lĩnh của tổ chức thần bí." Trong lòng của Trần Phong giật thót một cái.
Thực lực của Vương Dao hắn rất rõ ràng, thế nhưng là nếu như là tên gia hỏa giống như Lữ Hồn kinh khủng kia... Ánh mắt của Trần Phong trở nên sắc bén hơn vài phần.
Mà vào lúc này, hình ảnh bên trong màn sáng bỗng nhiên run run, người kia hiển nhiên đã phát hiện ra vài vấn đề, hắn nhìn thoáng qua phương hướng của màn ảnh, sắc mặt đại biến sau đó điên cuồng chạy ra ngoài.
"Người đâu?"Trần Phong hỏi.
"Đã truy sát, thế nhưng không lưu hắn lại được." Ngô Huy cười khổ, hắn không nghĩ tới, tên gia hỏa này không nói một lời nào, mà đã tự sát ngay lập tức!
"Người bình thường đều như vậy." Quả nhiên không nằm ngoài suy đoán của Trần Phong.
Chỉ là Vương Dao...
"Tích tích!" Trần Phong thử liên hệ với Vương Dao.
Không đáp lại!
Thực ra gần đây hắn cùng với Vương Dao rất thường xuyên liên lạc, đương nhiên, đều liên hệ thông qua màn sáng, đều là những cuộc trò chuyện nhảm thiếu muối, ví dụ như nữ MC nào đó đổi nghề, tác giả nào đó công khai địa chỉ dựa vào miệng lưỡi để sống các loại, khó có thể tin, hai người bọn họ lại trò chuyện về những nội dung này. Bây giờ Trần Phong mới nhớ tới, nếu như không nhắc đến thực lực thì Vương Dao cũng chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, cũng chính là tuổi thích nói chuyện bát quái. Chỉ bằng vào những câu chuyện nhảm nhí này, hai người cũng có thể nói chuyện vui vẻ tới quên trời quên đất là biết.
Mà mỗi lần, lúc ra ngoài thi hành nhiệm vụ, cũng sẽ báo cho nhau một tiếng, hoặc là nhắn lại, tình cảm của hai người cứ bình ổn tiến triển, thế nhưng lần này... Trần Phong nhìn vào hộp thư đến trống rỗng.
"Quả nhiên đã xảy ra chuyện rồi sao?" Tâm trạng của Trần Phong xiết chặt.
"Vương Dao hiện tại có an toàn hay không?" Trần Phong sử dụng Quầng sáng may mắn hỏi thăm.
Không đáp lại! Đối với loại vấn đề đơn giản là có hay không này, Quầng sáng may mắn luôn luôn có thể dễ dàng giải quyết, thế nhưng lần này, thế mà lại không có bất kỳ một phản ứng nào!
"Vương Dao hiện tại có còn sống hay không?"
Không đáp lại!
"Vương Dao đã chết rồi hay sao?"
Không đáp lại!
"Bị che chắn..." Hai mắt của Trần Phong bỗng nhiên trở nên sắc bén, Linh Hải Mộc!
Ở gần Vương Dao nhất định là có Linh Hải Mộc, mới có thể che chắn hết thảy các suy luận liên quan tới giá trị may mắn!