Chương: Chọn đại Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Không thấy hay sao, dùng thực lực của bọn hắn, vừa rồi thế mà lại đồng ý theo bản năng? Bọn hắn khẳng định, Mục Gia vừa rồi chắc chắn đã vận dụng lực lượng, thế nhưng mà bây giờ bọn hắn còn có thể nói cái gì? !
"Ai." Phương Khối cũng thở dài một tiếng.
Đáng tiếc, nghiên cứu năm nay không giống với những năm khác, nhân viên nghiên cứu nhất định phải có thực lực đủ mạnh, mới có thể khống chế lực lượng nghiên cứu, hơn nữa còn cần phải có thiên phú tốt, nhất là những thiên tài như một tờ giấy trắng này! Chỉ có như thế, bọn hắn mới có thể trưởng thành nhanh chóng trong các dự án, còn những người đã thực hiện qua nhiều dự án kia, bởi vì vấn đề kinh nghiệm, còn không phát huy bằng người mới!
Thực lực, tiềm lực, vận khí? Nghiên cứu cũng cần vận khí! Cái tên Vương Phong này...quả thực là nhân tuyển tốt nhất! Đáng tiếc, nếu sớm biết Vương Phong là một yêu nghiệt như vậy, hắn cũng đã nói sư phụ ra tay rồi, kết quả lại để cho Mục Gia xuất thủ trước, những vãn bối như bọn hắn căn bản là không có cách nào tranh! Vào thời điểm Mục Gia mở miệng, bọn hắn liền biết kết quả.
Chỉ có điều làm cho người ta kinh ngạc chính là, lúc này Vương Phong rốt cục cũng đã mở miệng: "Ta lựa chọn hắn."
Theo một ngón tay của Vương Phong, đám người theo bản năng nhìn lại, con mắt đột nhiên trợn to, bởi vì người mà Vương Phong chỉ, lại có thể là người đàn ông có khuôn mặt chữ điền, cái tên Phương Khối đáng chết kia!
"Làm sao có thể?" Đám người lộ ra vẻ mặt phát mộng.
Phương Khối? Không có khả năng a! Dù như thế nào cũng không thể nào là hắn a! Mặc dù Phương Khối có năng lực nghiên cứu rất mạnh, thực lực cũng không tệ, thế nhưng ở trước mặt Mục Gia, hắn chính là một dạng tồn tại như cặn bã, không có một chút lực phản kháng nào a!
Mọi người nhìn về phía Phương Khối, cũng phát hiện ra Phương Khối đang lộ ra vẻ mặt mờ mịt, hiển nhiên...hắn cũng không biết là đã phát sinh chuyện gì.
"Vương Phong..." Mục Gia vô thức muốn một lần nữa phát động sức mạnh, nhưng lần này đám người đã kịp phản ứng, nhất là Phương Khối lập tức đứng ra ngăn cản.
Sắc mặt của Mục Gia đen kịt, cuối cùng vẫn không có vi phạm lời nói của mình.
"Ta chỉ muốn hỏi một chút." Mục Gia hơi híp tròng mắt lại hỏi: "Tại sao ngươi lại lựa chọn Phương Khối?"
Tâm thần của mọi người khẽ run, ở trong lời nói của Mục Gia cảm nhận được một tia sát cơ. Không phải là bởi vì sự lựa chọn của Vương Phong, mà là bởi vì, Vương Phong tại sao có thể bỏ qua sự tẩy lễ của gã! Phải biết rằng, loại lực lượng kia, coi như là cường giả cấp A cũng không thể may mắn thoát khỏi! Ít nhất là vẫn có thể ảnh hưởng trong vài giây đồng hồ! Thế nhưng cái tên Vương Phong này...
"Ta cũng không biết." Trần Phong mơ hồ gãi gãi đầu nói: "Lúc ấy ta bỗng nhiên cảm giác được có một cỗ lực lượng nào đó ảnh hưởng đến quyết định của ta, mắt thấy đến thời điểm sẽ phải lựa chọn, lại có một cỗ lực lượng khác xuất hiện...
"Hai cỗ lực lượng này dường như tranh đấu với nhau, ta sợ quyết định của mình sẽ bị ảnh hưởng, cho nên mới thừa dịp này chọn đại một người." Trần Phong bình tĩnh nói.
Đám người: "..."
Chọn đại? Lợi hại, con hàng Phương Khối này đến cùng có vận khí tốt đến mức nào? !
"Đa tạ, đa tạ." Phương Khối dương dương đắc ý.
Mà vào lúc này, vẻ mặt bình tĩnh của Mục Gia đã trở nên xanh mét, cho dù Vương Phong nói rất mơ hồ, thế nhưng ở bên trong chuyện này, người có thể ảnh hưởng đến lực lượng quy tắc của gã, chỉ có một người! Chỉ có cái tên đáng chết có thể khống chế vận khí kia, mới có thể làm ảnh hưởng tới lực lượng của gã!
"Đường Lam!" Mục Gia tức giận.
Oanh! Một chùm ánh sáng trắng lóe lên, Đường Lam bị đánh bay ra bên ngoài.
"Không phải là ta." Đường Lam cảm thấy uất ức, thật sự không phải là hắn a! Hắn có ngốc tới mức nào cũng không dám ở trước mặt khiêu khích Mục Gia a!
Thế nhưng hiện tại những người khác ở đây mặc dù có thực lực mạnh mẽ, thế nhưng vẫn chênh lệch quá nhiều so với Mục Gia, chỉ có lực lượng vận khí của hắn mới có khả năng bỏ qua hết thảy quy tắc tẩy lễ can thiệp! Cho nên Mục Gia mới giận cá chém thớt lên người của hắn!
Oanh! Đường Lam bị đánh không ngóc đầu lên được, máu me đầy mình.
"Mục Gia." Những người khác vội vàng cầu tình.
"Hừ!" Mục Gia cười lạnh một tiếng nói: "Dám ở chỗ này vận dụng năng lực, sẽ nhận phải kết cục như vậy! Yên tâm, chỉ là bị thương ngoài da, cho hắn một bài học mà thôi, bất quá...đừng có tưởng là ta sẽ bỏ qua dễ dàng như vậy, truyền tin cho anh trai của hắn, mang 500 vạn tới dẫn hắn rời đi."
Xoạt! Ánh sáng trắng lóe lên, Mục Gia lạnh lùng rời đi, đám người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, có một chút hâm mộ nhìn Phương Khối.
Ngươi xem một chút người ta? Đây mới là ngư ông đắc lợi! Lợi hại, Vương Phong tùy tiện chỉ một ngón tay, làm sao lại không chỉ về hướng của mình chứ?
"Rất tốt, rất tốt!" Phương Khối mừng hết lớn vỗ vỗ vào bả vai của Trần Phong.
"Đi! Đi theo ta đến bộ nghiên cứu tham quan một chút." Phương Khối dương dương đắc ý, lôi kéo Trần Phong rời đi, thân ảnh của hai người rất nhanh liền biến mất, ánh mắt của Trần Phong lóe lên ánh sáng nhạt, bộ nghiên cứu sao...tổ chức thần bí! Ta đến rồi!
---
Vạn Vân Sơn, trong số hàng ngàn ngọn núi bị mây mù che phủ, có từng toà kiến trúc khổng lồ đứng sừng sững, không có người nào có thể tới gần! Mây mù vô tận, che chắn hết thảy thông tin cùng với cảm ứng điện từ, năng lượng ẩn chứa trong không khí, đủ để chống lại hết thảy các đòn công kích từ cấp A trở xuống, không có người nào có thể xâm nhập, đây chính là tổng bộ của tổ chức thần bí!
Vào thời điểm này, ở bên trong một tòa nhà mang tính biểu tượng tràn ngập ánh sáng lạnh lẽo, một toà to lớn như vậy, mà chỉ được dùng để nhốt một cô bé khoảng chừng 15, 16 tuổi! Cô bé mặc một chiếc váy màu đỏ, ngồi trên mặt đất, toàn thân bị xiềng xích, vẻ mặt vô cùng hờ hững.
Mà vào lúc này, một vài gen chiến sĩ cấp B đứng ở cửa toà nhà chỉ thỉnh thoảng nhìn vào bên trong và sau khi xác định rằng cô bé vẫn ổn, bọn họ sẽ quay đầu đi không chú ý nữa, không phải là bọn hắn lười biếng, mà là không dám.
Từ lúc cô bé này bị giam giữ cho đến bây giờ mới bao lâu? Chết 30 gen chiến sĩ cấp B!
Gen chiến sĩ cấp C tới trợ giúp càng là chết vô số kể, đây còn là ở trong tình huống cô bé bị giam ở trong một cái lồng hợp kim đặc biệt! Không biết vì sao, rõ ràng đã bị phong bế lực lượng, rõ ràng hai tay hai chân đều mang theo xiềng xích có tính chất đặc biệt, thế nhưng cô ta y nguyên vẫn có thể tuỳ tiện thoát ra, hết thảy năng lượng, hết thảy phù văn, dường như đều vô hiệu ở trước mặt của cô ta!
Dưới tình huống bình thường, loại kẻ địch có cấp bậc này tất nhiên là sẽ được giám sát hai mươi bốn giờ, vô luận là đi ngủ, ăn cơm, hay là đi nhà xí, nhất định phải có người hai giám sát hai mươi bốn giờ không gián đoạn, thế nhưng mà cô bé này..tất cả những thiết bị giám sát chỉ cần tới gần cô ta sẽ mất đi hiệu lực!