Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Siêu Cấp Gen

Chương 531: Nền văn minh dã nhân

Chương: Nền văn minh dã nhân
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​
Cho nên chỉ phòng bị Khổng Bạch, không có nghĩ tới tên này đi vào liền bị đánh cho ra bã, Tần Hải lúc này mới kịp phản ứng đẩy Khổng Bạch ra bên ngoài.


"Ngươi đánh không lại thì đi vào làm cái gì." Tần Hải dở khóc dở cười.

"Đầu óc nóng lên liền tiến vào." Khổng Bạch thở dài: "M* nó, cái đám dã nhân này lại có thể mạnh như vậy."

Tần Hải: "..."

Trần Phong: "..."

Trần Phong bắt đầu có một chút hoài nghi về sự suy đoán của mình về Khổng Bạch, có vẻ như hắn cũng không được thông minh cho lắm...cái tên này đến cùng làm sao lại có thể còn sống cho đến bây giờ? Trần Phong cũng hết sức mất phương hướng.

Bất quá, trải quả một trận nháo trò của Khổng Bạch, Trần Phong cũng nhìn ra được cái nơi truyền thừa này, dường như cũng không có sâm nghiêm như bọn hắn tưởng tượng. Đúng thế, có pho tượng đá kinh khủng kia tồn tại, ở đây đoán chừng chưa từng có người ngoài đi vào, sẽ có ai hoài nghi mấy người Trần Phong là người ngoài?

"Đi thôi." Ba người rời đi khỏi nơi này.

Đi qua một toà tháp khổng lồ, có thể nhìn thấy rõ phong cảnh của nơi truyền thừa, đi qua từng tầng một, ba người xuất hiện ở trước mặt một tòa thành thị bằng đá thật to! Nơi này...

Tâm thần của ba người chấn động, một toà thành thị? ! Ở bên trong nơi truyền thừa?

Xoạt! Không ngừng có người đi ra đi vào toà thành thị này.

"Rống!" Có một tiếng rống như có như không truyền đến, ba người Trần Phong ngẩng đầu nhìn lên, thình lình trông thấy một thân ảnh to lớn đang vờn quanh trên bầu trời thành thị, đó lại có thể là một con Cự Long màu đỏ!

Nơi này...sắc mặt của Trần Phong biến hóa, là một nền văn minh! Đám dã nhân này, thế mà lại thực sự tạo ra một nền văn minh hoàn chỉnh!

Trần Phong quay đầu lại nhìn Tần Hải cùng với Khổng Bạch, đều cảm giác được sự kinh sợ ở trong mắt của đối phương, nơi này, ở khu vực không biết này, thế mà thực sự có một nền văn minh hoàn chỉnh? Nếu như đây là sự thực...nhân loại lần này chỉ sợ đã gặp phải phiền toái chân chính!

Ở trên cái tinh cầu chưa được khai phá này, nhân loại vẫn đang một mực thăm dò những chỗ không biết, dùng hết đủ loại thủ đoạn, thu hoạch tài nguyên ở những nơi đó! Gen Công Hội thì khai phá chính diện, tổ chức thần bí thì khai phá trái ngược, ở một bên khác của tinh cầu tiến hành khai phá!

Thế nhưng...cho dù là như thế, cũng chưa bao giờ thấy qua quá nhiều chủng tộc khác. Mà lần này, bọn hắn nhìn thấy chính là một nền văn minh hoàn chỉnh.

Ô...ô...n...g —— Lá chắn chung quanh thành thị lập loè ánh sáng lung linh, bên trong và bên ngoài lá chắn, dường như là hai cái thế giới hoàn toàn khác nhau, cho dù không có nhà cao tầng, cho dù không có khoa học kỹ thuật cùng với sắt thép, thế nhưng tòa thành thị này...lại tràn đầy sinh vật huyền bí cùng với đồ đằng!

Đây là một tòa thành thị văn minh dùng "Lực lượng thần bí" làm hạch tâm, đây là... văn minh thuộc về dã nhân!

"Nói như vậy, cái đám dã nhân ở bên ngoài kia, vẻn vẹn chỉ là những đám mù chữ ở ngoài rìa?" Tần Hải cười khổ.

Trong tòa thành thị này, tràn đầy chữ viết kỳ quái, mặc dù bọn hắn không biết nghĩa của những chữ viết này, thế nhưng vẫn có thể biết đây là ngôn ngữ của dã nhân! Đây là một bộ phận của nền văn minh hoàn chỉnh.

"Phiền phức lớn rồi." Khổng Bạch cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

Ai cũng biết, một khi văn minh dã nhân bị phát hiện, hai nền văn minh hoàn toàn khác biệt, tất nhiên sẽ phát sinh ra một trận đại chiến, đến lúc đó, tất nhiên sinh linh sẽ đồ thán! Cho dù nhân loại có được khoa học kỹ thuật cùng với kỹ thuật gen, thế nhưng...ba người nhìn một chút con Cự Long đang bay lượn kia, có trời mới biết ai mới là người thắng sau cùng.

"Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Tần Hải có một chút cẩn thận hỏi.

"Đi vào xem." Khổng Bạch nhìn về phía tòa thành thị kia nói: "Nếu như nơi truyền thừa ở bên trong tòa thành thị này, như vậy chúng ta cũng có thể thuận tiện tìm hiểu nội tình của cái nền văn minh này! Một khi chiến đấu bùng nổ..."

"Chúng ta chung quy vẫn là nhân loại." Khổng Bạch lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

"Ừm." Tần Hải cũng rất là tán thành.

Mà Trần Phong, chỉ lẳng lặng nhìn toà thành thị trước mắt, nhìn xem dã nhân phong trần mệt mỏi đi ra đi vào, nhìn tấm lá chắn năng lượng ngăn cách toà thành thị với thế giới bên ngoài.

Xoạt! Trần Phong bỗng nhiên ngẩng đầu, nhẹ nhàng đặt tay lên tấm lá chắn, một làn sóng năng lượng xuất hiện.

"Ngươi muốn làm cái gì?" Hai người Khổng Bạch giật nảy cả mình.

Trần Phong muốn làm cái gì? Ở chỗ này, đưa năng lượng của mình vào lá chắn của toà thành thị này? ! Hắn điên rồi có phải hay không?

Nhưng mà, còn không chờ bọn hắn nói chuyện, đã nhìn thấy tấm lá chắn ở trước mắt Trần Phong lặng yên không một tiếng động lắc lư, tản ra từng vầng hào quang kỳ dị.

Xoạt! Tấm lá chắn lặng yên không một tiếng động mở ra, toà thành thị được bao phủ ở trong ánh sáng, đứng ở chỗ này nhìn vào, lại trở nên rõ ràng.

"Quả nhiên..." Trần Phong thở dài một tiếng nhắm, hai mắt lại.

Đây là chuyện gì? Khổng Bạch cùng với Tần Hải kỳ quái đi vào xem xét, tâm thần liền chấn động mãnh liệt, xuyên thấu qua lá chắn, bọn hắn thấy được hình dáng thật sự của tòa thành thị này, lại có thể là một đống đổ nát! ! !

Đây đúng là nền văn minh của dã nhân, thế nhưng...chỉ là đã từng, không có Cự Long, không có thành thị, ba người Trần Phong dạo bước ở bên trong toà di tích này.

Nguyên lai...đây mới thật sự là di tích! Trên đường đi, bọn hắn thấy được từng tên dã nhân đang tìm kiếm ở bên trong đống đổ nát, tìm được một vài phiến đá có chữ viết hoặc là những đồ vật chưa từng thấy, sau đó thật vui vẻ trở về, căn cứ vào sự hiểu biết của bọn hắn, những thứ này có lẽ sẽ từ người thủ vệ ở di tích đổi được một chút đồ tốt.

Vù! Một cơn gió lạnh thổi qua, cho dù là bằng vào thực lực của ba người Trần Phong, đều cảm giác được nhiệt độ của thân thể đang hạ xuống, nơi này, rất lạnh.

"Tạch... !" Cách đó không xa, có một tên dã nhân đang thận trọng từ trên mặt đất rút ra một khúc xương lớn, khiêng trên vai, đi ra bên ngoài di tích, nhìn biểu tình vui vẻ trên mặt của hắn dường như cũng là thứ không tầm thường.

Trên mặt đất, còn có một cái khe nứt sâu hoắm, ở đây...đã từng phát sinh qua một trận đại chiến, Trần Phong quay đầu lại nhìn hai người Tần Hải, cảm thấy ớn lạnh từng hồi.

Nền văn minh dã nhân...đã bị hủy diệt, hết thảy nơi này cùng với suy đoán của bọn hắn lúc trước không giống nhau, đám dã nhân này cũng chỉ là hậu đại lưu lại, đang tìm dấu vết của cổ nhân. Uy hiếp của tộc dã nhân đã có thể không tính, thế nhưng lại xuất hiện một vấn đề mới.

Ai đã huỷ diệt bọn hắn? Theo như miêu tả trên lá chắn, bộ dáng trước đó của tòa thành thị này đã hiện rõ mồn một trước mắt, ở trên bầu trời có một con Cự Long màu đỏ to lớn, dưới mặt đất có phù văn thần bí ở khắp mọi nơi, vẻn vẹn chỉ nhìn thoáng qua, bọn hắn liền có thể cảm giác được sự kinh khủng của cái toà thành thị này, nhưng mà bây giờ...

Bang! Một tên dã nhân vui vẻ moi ra một cái phù văn từ trong mặt đất.


Trang 267# 1




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch