Chương: Cá lọt lưới Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Nếu ba ông lão xuất hiện sớm để ra tay, lại bị yêu tộc nhằm vào...ba ông lão sẽ không đủ sức xoay chuyện cả đất trời!
Trần Phong...Phó hội trưởng bỗng nhiên nghĩ đến đứa bé kia, chính là do đứa bé Trần Phong kia, nằm vùng tại tổ chức thần bí, ẩn giấu ở bên trong căn cứ của tổ chức thần bí, đạt được loại bí mật gần như không có khả năng biết đến này! Cũng chính bởi vì hắn, lần hành động xâm lấn này của yêu tộc mới có thể thất bại! Tràng chiến dịch chống đỡ sự xâm lấn của yêu tộc lần này, đứa bé này chính là người có công lớn nhất.
"Cảm tạ các ngươi, mỗi một giây đồng hồ các ngươi kiên trì, đều là cống hiến to lớn đối với thế giới."
Phó hội trưởng nhìn về phía những gen chiến sĩ vết thương chồng chất, bởi vì trong đám gen chiến sĩ, có gen chiến sĩ nắm giữ năng lực chữa trị mạnh mẽ, cho nên cũng không có trường hợp nào tử vong, thế nhưng gần như mỗi người đều tràn đầy vết thương, một trận chiến này, quá cực khổ.
"Không khổ cực." Đám người nhếch miệng lộ ra nụ cười.
Xoạt! Ánh nắng chiếu qua, trên bầu trời, toàn bộ thế giới đã bị bóng tối đè nén không biết bao lâu, dùng Tinh Thành làm trung tâm, bóng tối bắt đầu không ngừng biến mất.
Ô...ô...n...g —— Tinh Thành giống như là một cột sáng xua tan bóng tối, vô cùng loá mắt.
"Cuối cùng cũng kết thúc." Đám người rốt cục cũng yên tâm.
"Vất vả cho các ngươi." Bọn hắn vỗ vỗ vào bả vai của Từ Phi cùng với Khổng Bạch, hai người này bỗng nhiên xuất hiện, mới có thể khiến cho bọn hắn kiên trì được lâu như vậy.
"Hắc hắc." Hai người liếc nhìn nhau, cười ha hả, trong mắt lại có một chút nghi hoặc, cái tiết tấu này, cùng với sự dự đoán của Trần Phong làm sao lại có một chút không đúng vậy.
Ở bên trong sự dự đoán của Trần Phong, lần này yêu tộc xâm lấn vô cùng khinh khủng, cho dù là cường giả cấp A đỉnh phong cũng vô lực chống đỡ, vô số người thương vong, toàn bộ Tinh Thành bị hủy hoại chỉ trong chốc lát! Nhưng mà bây giờ...
"Là bởi vì có Gen Công Hội nhúng tay vào hay sao?" Từ Phi nghi hoặc.
"Có lẽ là vậy." Khổng Bạch lắc đầu, hắn có được năng lực xuyên qua thời không, tự nhiên biết được sự cải biến có khả năng mang tới kết quả như thế nào! Lần này có thể nhẹ nhàng như vậy, là bởi vì Gen Công Hội quá mức mạnh mẽ hay sao?
Mọi người trong Tinh Thành bắt đầu ăn mừng thắng lợi.
Ở một nơi nào đó, Trần Phong dùng ánh mắt quét qua.
Cỗ uy năng mênh mông cường hãn kia khiến cho trái tim của Trần Phong đập nhanh, đây tuyệt đối là lực lượng siêu cấp A! Siêu cường giả đúng nghĩa! Đại lão Gen Công Hội, quả nhiên đều là cường giả siêu cấp A!
Cỗ ánh sáng màu vàng kia quét qua, toàn bộ Tinh Thành, cho dù là bụi đen bên trong lòng đất cũng không còn một mảnh, yêu tộc đã không còn cái gì để sống lại, yêu tộc hẳn là đã chết hết mới đúng...thế nhưng...Trần Phong nhìn vào giới tuyến cảnh báo màu đỏ đang lập loè.
"Linh, yêu tộc có còn hay không?" Trần Phong thấp giọng hỏi.
"Vẫn còn." Linh khẳng định.
"Là những con cá lọt lưới hay sao?" Trần Phong suy đoán.
"Không phải." Linh lắc đầu nói: "Ta đã dùng giá trị may mắn thiết lập một chút số liệu đại khái về thực lực của yêu tộc, hoặc nói là, chính là một đường giới hạn thực lực đại khái! Lần xâm lấn này của yêu tộc, mức độ nguy hiểm là cực kỳ nguy hiểm! Mà vô luận là đám yêu tộc sống lại lúc trước, hay là sau khi bị Gen Công Hội tiêu diệt..."
"Mức độ nguy hiểm của Yêu tộc, vẫn chưa bao giờ thay đổi!"
Cái gì? Tâm thần của Trần Phong chấn động mãnh liệt!
Chưa bao giờ thay đổi? ! Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ, cho dù là đám yêu tộc đã sống lại đã bị giết chết kia, cho dù là mười con Yêu thú cấp A đỉnh phong đáng sợ đã bị giết chết kia, đối với tổng thực lực của Yêu tộc không hề ảnh hưởng một chút nào!
Nói một cách khác...đám yêu tộc sống lại lần này, tất cả lại đều là pháo hôi!
"Cấp A đỉnh phong cũng chỉ là pháo hôi thôi sao?" Trần Phong bỗng nhiên cảm giác sống lưng có chút phát lạnh.
Sự kinh khủng của Yêu tộc, so với sự tưởng tượng của hắn còn cường đại hơn xa xa!
"Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Linh nhìn về phía Trần Phong nói: "Có cần tiêu hao giá trị may mắn để bức bách bọn hắn xuất hiện hay không?"
"Không cần." Trần Phong lắc đầu, thực lực của Yêu tộc quá mức kinh khủng, hiện tại nếu như hắn nhúng tay vào, giá trị may mắn sẽ tiêu hao rất nhiều! Trong cơ thể của hắn không còn nhiều giá trị may mắn, phải dùng vào những lúc thật trọng yếu!
Ngay cả Gen Công Hội cũng không phát hiện được...Trần Phong nhìn về phía một phương hướng, nếu như ngay cả Gen Công Hội cũng không phát hiện được yêu tộc còn ở quanh đây, vậy thì Tinh Thành căn bản đã an toàn! Mọi người có thể ai về nhà nấy!
Mà vào giờ khắc này, ở bên trong một mảnh tiếng hoan hô thắng lợi.
"Đừng có buông lỏng." Hàn Vũ Lạc dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua trên người của bọn hắn, nói: "Các ngươi hãy tiếp tục đề phòng, những người khác theo ta thu thập hiện trường."
"Không cần phải lo lắng." Phó hội trưởng cười cười: "Bóng tối đã bị khu trục, yêu tộc ở chỗ này đã mất đi chỗ dung thân..."
Còn chưa dứt lời, ánh mắt của ông ta đang nhìn vào trong hư không, bỗng nhiên dừng lại, rơi vào một nơi nào đó, sau khi dừng lại một giây, trong mắt bỗng nhiên toát ra kim quang chói mắt.
Oanh! Một vệt kim quang nổ tung, có hai cái bóng đen ảm đạm bỗng nhiên xuất hiện.
"Hừ, không ngờ được ở nơi này lại còn sót lại hai con cá lọt lưới." Phó hội trưởng cười lạnh.
"Bị phát hiện rồi sao." Một thanh âm dễ nghe vang lên.
Một thân ảnh bay xuống, đúng là một con mèo toàn thân trắng như tuyết, cho dù nó đi thẳng bằng hai chân, cho dù nó có mặc quần áo, nhưng y nguyên vẫn nhìn ra được...đó là một con mèo, một con mèo trắng cực kỳ dễ thương.
"Tôm tép nhãi nhép." Phó hội trưởng dường như đối với chuyện nó bỗng nhiên xuất hiện rất là bất mãn.
Ông ta vừa mới khoe khoang khoác lác, nói rằng bóng tối ở nơi này đã bị khu trục, vậy mà lại xuất hiện hai tên gia hỏa yêu tộc? Nghĩ tới đây, phó hội trưởng liền điểm về phía trước một điểm.
"Chết!" Kèm theo một chữ nhàn nhạt, chính là uy năng phá toái hư không.
HƯU...U...U...U...U ! Uy năng kinh khủng trong nháy mắt đánh vào mi tâm của con mèo trắng.
Nhưng mà, sự tình kinh người phát sinh.
Ô...ô...n...g —— Trên mi tâm của con mèo trắng có một cái phù văn cổ xưa lấp lóe, chặn lại đòn công kích của Phó hội trưởng.
"Ai nha." Mèo trắng nghiền ngẫm liếm láp móng vuốt bén nhọn của mình, nói: "So với trong tưởng tượng còn yếu hơn."
Sau lưng nó, tên yêu tộc vẫn một mực giữ im lặng, là một giống loài chưa từng thấy qua, trên người lóe lên ánh sáng nhạt, bỗng nhiên đã biến thành hai đạo, bốn đạo, tám đạo, 16 đạo...trong chốc lát, lại xuất hiện một ngàn vạn tên yêu tộc giống nhau như đúc! Thuần một sắc cấp A!
Xoạt! Sắc mặt của tất cả mọi người ở Tinh Thành đại biến.
"Làm sao lại..." Đám người cảm thấy lạnh cả người, nguyên lai, đây mới là át chủ bài của yêu tộc hay sao?
Bọn hắn nguyên lai còn tưởng rằng đại bộ phận yêu tộc đã bị giết chết, cho dù là có một chút cá lọt lưới cũng không làm ảnh hưởng đến toàn cục, thế nhưng chưa từng nghĩ tới, lại làm lọt mất một con cá lớn như thế này!