Chương: Tranh chấp Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Loại chuyện này...rõ ràng là chuyện mà bọn hắn không có khả năng nhúng tay, nhất là vào thời khắc cuối cùng, vị tiền bối kia rõ ràng đã ra tay, bọn hắn thậm chí đã thấy được hai người Trần Phong cùng với Khổng Bạch bị khóa chặt trên không trung, thế nhưng...bọn hắn y nguyên vẫn có thể rời đi.
Không để lại một chút dấu vết nào.
Rất lâu sau, có một thân ảnh hoành không mà đến.
"Đại nhân." Đám người quỳ trên mặt đất.
Vị đại nhân kia cũng không để ý tới bọn hắn, mà chỉ yên lặng nhìn về phía phương hướng hai người Trần Phong rời đi, sau cùng ánh mắt lại rơi xuống vị trí mà hai người bọn hắn xuyên qua.
Ở đây...gã vươn tay, đụng vào cái vị trí này.
"Cỗ lực lượng này..." Trong mắt của gã lộ ra sự rung động, vào một khắc cuối cùng này, trên người của hai vị kia rõ ràng toát ra một cỗ lực lượng đặc thù vượt xa sự hiểu biết của gã, đó là, lực lượng thuộc về thời gian!
"Làm sao có thể?" Gã gầm nhẹ một tiếng: "Quy tắc thời gian mà ngay cả chúng ta đều không thể đụng vào, hai tên gia hỏa kia..."
Thế giới của hai người Trần Phong có trình độ thực lực rất yếu. Từ điểm này, từ trên người của hai người bọn hắn là có thể phân tích ra một hai, thế nhưng gã không nghĩ tới, chính là cái hai tên gia hoả đến từ thế giới cấp thấp này, thế mà lại có thể nắm giữ lực lượng cao cấp!
Mà ngoại trừ cái đó ra...gã đứng ở trên không trung hít vào một hơi thật sâu.
"Ta ngửi thấy những lực lượng khác." Hai mắt của gã trở nên mê ly, lực lượng vừa rồi mà hai người này sử dụng, tuyệt đối không chỉ có lực lượng thời gian đơn giản như vậy, hắn thậm chí còn cảm nhận được một cỗ lực lượng đặc thù không kém gì thời gian! Vượt xa giai đoạn thực lực của Trần Phong cùng với Khổng Bạch!
"Trần Phong..."
"Khổng Bạch."
Gã giống như có điều suy nghĩ.
"Đại nhân." Cao tầng của công ty Sân thi đấu sinh tử khẩn cấp chạy đến.
"Phong toả nơi này đi." Gã lạnh lùng nói.
? ? ? Đám người công ty Sân thi đấu sinh tử lộ ra vẻ mặt phát mộng.
Phong... Phong toả? Có trời mới biết ở nơi đây hằng năm mang đến cho bọn hắn bao nhiêu ích lợi! Đây chính là sân khấu biểu diễn được hoan nghênh nhất ở thế giới Song Giác, có tỉ lệ người xem kinh khủng được chứ? !
"Đại nhân." Cao tầng của công ty Sân thi đấu sinh tử không cam tâm nói: "Chúng ta không thể..."
"Đây là mệnh lệnh." Gã chỉ lạnh lùng nói ra.
"Ta không đồng ý." Cao tầng của công ty Sân thi đấu sinh tử nổi giận nói: "Dựa vào cái gì ngươi nói phong liền phong, coi như ngươi là sứ đồ..."
Phốc! Hàn quang loé lên, vị được gọi là sứ đồ kia, nhẹ nhàng phất phất tay, hàn quang lạnh lẽo lóe lên, một cái đầu nhanh như chớp rơi trên mặt đất.
"Nếu đã biết ta là sứ đồ, thì đừng quên ta có thể làm cái gì?" Sứ đồ đạm mạc nói.
Mùi máu tươi gay mũi nồng đậm bốc lên, hiện trường trở nên hoàn toàn yên tĩnh, đám người run lẩy rẩy.
"Sân thi đấu sinh tử?"
"Giải trí?"
"Ha ha."
"Phong toả đi."
Ánh mắt của gã rơi vào địa phương mà hai người Khổng Bạch xuyên qua, lạnh lẽo nói: "Bảo vệ hiện trường cho tốt, chuyện này, so với trong tưởng tượng của các ngươi còn nghiêm trọng hơn rất nhiều."
Có vô số chiến hạm to lớn sáng lóng lánh, đây là từng chiếc từng chiếc chiến hạm đang rời khỏi tinh cầu, rời xa Yêu tộc, Cổ tộc, là những căn "biệt thự đặc thù" do các tỷ phú tạo ra.
Cho đến ngày nay, mọi người đã sớm thành thói quen với sự tồn tại của những thứ này.
Bỗng nhiên, có một làn sóng chấn động lóe lên.
Oanh! Vô số chiến hạm trong chốc lát đổ vỡ.
Chiếc chiến hạm khổng lồ kia, lặng yên tan rã, tiêu tán trong hư không.
Chấn động cùng với run rẩy kịch liệt, dường như muốn nói rõ rằng mảnh hư không này đang gặp phải một sự tình kinh khủng, thế nhưng ở trong hư không, lại không có truyền ra bất kỳ một thanh âm nào.
Ô...ô...n...g —— Hết thảy chiến hạm đổ vỡ.
Mà ở phần cuối xa xôi, có một chiếc chiến hạm màu xanh lam xuất hiện, phần đầu của chiến hạm có màu trong suốt, bên trong mơ hồ có thể thấy rõ một cái vương tọa to lớn.
Phía trên vương tọa, có một cái thân ảnh uy nghiêm đang ngồi, gã nhẹ nhàng tựa ở phía trên vương tọa, dường như đang thưởng thức một màn phong cảnh rực rỡ này, bàn tay phải gõ nhẹ trên vương toạ, mang theo một chiếc nhẫn đẹp đẽ, trên chiếc nhẫn này, dường như ẩn chứa lực lượng vô tận.
"Dường như cũng không sai biệt lắm." Gã đứng dậy, nhìn chăm chú về phía trước, nhẹ nhàng xoay tròn chiếc nhẫn.
Một cái màn sáng hiển hiện trên không trung, ở phía trên thình lình xuất hiện một con số đếm ngược, mà con số đếm ngược ở trên màn sáng, thế mà còn cả năm và tháng! Chỉ là hiện tại...
Đích! Thời gian nhảy vọt, thời gian còn lại trên màn sáng, vẻn vẹn chỉ còn lại 100 ngày.
"100 ngày..." Gã tự lẩm bẩm, kế hoạch, có lẽ sẽ có khả năng thi hành.
Xoạt! Ánh sáng nhàn nhạt lưu chuyển.
Chiếc chiến hạm màu xanh lam dần dần biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện, mà hạt ánh sáng đầy trời, giống như khói lửa pháo bông, đang chậm rãi tiêu tán...dường như đang chúc mừng cho chuyện gì đó.
Tinh không càng trở nên thâm thúy hơn.
---
Tại Gen Công Hội, các nhân viên công tác câm như hến, ánh mắt như có như không nhìn về phía phòng họp trên lầu, lúc nào cũng truyền đến tiếng tranh chấp kịch liệt cùng với năng lượng ba động, làm cho mọi người cảm thấy e ngại từ trong đáy lòng.
Đây là lần thứ mấy rồi? Bọn hắn không biết. Từ khi tin tức Trần Phong chết được truyền ra, những người kia vẫn đang tranh chấp, mỗi lần đều tranh chấp đến mức mặt đỏ tới mang tai, còn kém chút là chỉ vào mặt đối phương chửi con m* mày.
Hiển nhiên là đám lính quèn như bọn hắn ngay cả thở mạnh cũng không dám, chỉ sợ bị vạ lây.
"Tiểu Lỵ."
"Vâng?"
"Đưa nước vào."
"Vâng?"
Cô nương có tên là Tiểu Lỵ bị hù doạ cơ hồ run chân, ở trong đó đều là cường giả Siêu cấp A, hơn nữa còn đang ở trong trong trạng thái vô cùng nổi giận!
"Được rồi." Bộ trưởng hậu cần lắc đầu.
Suy nghĩ một chút, hắn vẫn quyết định tự mình đưa nước vào.
Chỉ có điều là vừa mới bước lên cầu thang, hắn liền cảm thấy gợn sóng năng lượng kinh người, sau khi do dự một chút, lại đem nước quay trở về.
"Đều là Siêu cấp A... hẳn là sẽ không khát đâu." Trong lòng của hắn cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì chỉ cần đi lại gần một chút, hắn cũng cảm giác được sát cơ mãnh liệt!
Không sai! Không chỉ là năng lượng ba động, mà là sát tâm chân chính!
Trời ạ, những người kia ở bên trong đến cùng đang làm cái gì? Nếu như chỉ vẻn vẹn là cãi lộn cùng với thảo luận còn chưa tính, vì sao lại có sát tâm? Hắn không biết, hắn cũng không muốn biết!
"Nhớ kỹ."
"Không nên tới gần nơi đó."
Hắn thấp giọng dặn dò mọi người, tất cả mọi người của bộ hậu cần điên cuồng gật đầu như bằm tỏi.
Mà vào giờ khắc này, ở bên trong phòng họp, kém chút nữa đã đánh nhau.
"Ta lặp lại một lần nữa, quyền lực của Trần Phong phải giao cho chúng ta." Một người lạnh lùng nói ra.
"Không có khả năng." Phó hội trưởng quả quyết phủ nhận.
"Tiền gia chúng ta đã kính dâng cả đời cho Gen Công Hội, lần này đã phái Tiền Thần làm bạn đi lịch luyện cùng với Trần Phong, âm thầm bảo hộ hắn, ai có thể nghĩ tới, Tiền Thần vậy mà lại bị Trần Phong giết chết!" Người kia cười lạnh.