Chương: Gặp bố mẹ Shared by: epubtruyendich.com === oOo === "Đột phá ở một thế giới khác." Trần Phong nói như thật: "Lần trước bị đuổi giết, rơi vào bên trong không gian loạn lưu, trong lúc vô tình rơi xuống một cái thế giới đặc thù nào đó, sau khi đột phá ở nơi đó, ta liền nghĩ biện pháp trốn về thời đại gen."
Xoạt! Bầu không khí trở nên yên lặng một thoáng.
Nếu như không phải Trần Phong nói rất nghiêm túc, mọi người sẽ cho rằng là hắn đang nói láo.
Không gian loạn lưu?
Thế giới khác? !
Bọn hắn mới không tin những điều này, hơn nữa, loại tỷ lệ này thấp đến bao nhiêu ngươi có biết hay không?
Thế giới khác! Đó là một dạng tỷ lệ giống như nhân loại ở trong vũ trụ tìm kiếm tinh cầu có sinh mệnh... hơn nữa còn khó hơn, coi như phát hiện ra được thế giới khác, xác suất ở bên trong có sinh vật, ừm...thấp đến mức làm cho người ta giận sôi!
A, đúng rồi, còn có tỷ lệ sống sót ở bên trong không gian loạn lưu cũng là một phần trăm triệu.
A, còn có trở về thời đại gen.
Trần Phong mặc dù không nói tỉ mỉ, nhưng lại dùng một chữ "Trốn ", lại thêm hắn đã đột phá đến cấp S còn cần phải trốn, đã thấy rõ cái chỗ kia đến cùng có bao nhiêu đáng sợ! Mà trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn thế mà còn sống trở về! Loại vận khí này...
"Các ngươi cũng có thể thử một chút." Trần Phong hữu nghị kiến nghị.
"Ha ha." Đám người liếc nhìn nhau, quả quyết từ bỏ suy nghĩ đột phá cấp S.
"Cái tên này có vận khí nghịch thiên!" Đám người nghĩ như vậy, đương nhiên, bọn hắn sẽ không biết, Trần Phong sở dĩ có thể thuận lợi hoàn thành chuyện này, là do Khổng Bạch + hiệu quả Quầng sáng may mắn!
"Không thể đột phá cũng tốt." Hội trưởng cảm khái một tiếng: "Ít nhất, sẽ không có chiến tranh."
"Đúng thế." Đám người khẽ gật đầu, cấp S xuất hiện, mang tới náo động quá mức đáng sợ, nhất là cấp S không biết xuất hiện, Yêu tộc trước mắt không có siêu cường giả, cũng coi như đã triệt để kết thúc!
"Ta sẽ bảo thủ hạ điều tra Yêu tộc, bây giờ Yêu tộc đã như rắn mất đầu, tốt nhất đừng để cho bọn hắn tro tàn lại cháy, nhất là cái tên tiểu hoàng tử Yêu tộc kia, nhất định phải bắt được."
"Hiểu rõ."
"Còn lại chính là công tác thám hiểm."
"Yêu tộc..."
"Đã không còn sinh cơ."
"Đúng vậy."
Đám người khẽ gật đầu.
Xem ra, Yêu tộc lần này đã triệt để biến mất.
Chỉ có điều là, Yêu tộc mặc dù đã không còn là uy hiếp, thế nhưng mọi người y nguyên vẫn có rất nhiều vấn đề.
Thời đại Thái cổ...
Lực lượng Giác Tỉnh Giả...
Thế giới đặc thù...
Những cái này là cái gì?
Những lời nói kia của vị Yêu tộc cấp S lại có ý gì? Cái thế giới này đến cùng là như thế nào? Ở đây vì cái gì lại không thể xuất hiện cấp S? Không có người nào biết rõ.
Vị Yêu tộc cấp S sau khi lưu lại một đống nghi hoặc đã chết rồi.
A, đúng rồi, còn có người mạnh nhất Cổ tộc, ông lão tên là Đỗ Mã kia, vì cái gì mà vị Yêu tộc cấp S biết chắc chắn là ông ta sẽ không xuất thủ? Ông ta vì cái gì lại không thuộc về thời đại này? Không có người nào biết rõ.
Ngay cả người Cổ tộc cũng không rõ ràng, Trần Phong thử hỏi thăm Tần Hải, cũng không chiếm được bất luận một tin tức nào.
Đỗ Mã...Lão gia hỏa kia... Trần Phong xoa xoa đầu, hắn cảm thấy có quá nhiều nghi vấn.
"Đi thôi."
"Trở về rồi suy nghĩ tiếp."
Lý Lôi đi tới, vỗ vỗ vào bả vai của Trần Phong.
"Ừm..."
Trần Phong khẽ gật đầu.
"Vị tiền bối ở nơi truyền thừa kia, ta sẽ hỏi rõ ràng." Thiên Vũ Lê Minh yếu ớt mở miệng.
"..."
Hội trưởng dùng ánh mắt phức tạp nhìn nàng một cái, vào thời khắc nguy cơ, những chuyện phát sinh giữa hai người ông ta vẫn còn nhớ rõ, mặc dù sau khi biết chân tướng có một chút hoảng sợ, thế nhưng...
"Ta..." Thiên Vũ Lê Minh liếc mắt nhìn Hội trưởng, vẻ mặt có chút ảm đạm.
Hội trưởng nhìn nàng liền có một chút đau lòng.
"Ta biết rồi." Hội trưởng thở dài một tiếng.
Sợ cọng lông? Thời đại này ngay cả người đồng tính đều có thể kết hôn, huống chi người ta còn là nữ tính hoá bình thường, ngay cả một chút dấu vết phẫu thuật đều không có? Dù sao thì ông ta cũng đã hứa...
"Có thời gian, tới Gen Công Hội dạo chơi." Hội trưởng ra vẻ bình tĩnh để lại một câu nói.
"Thật sao?" Thiên Vũ Lê Minh sửng sốt một chút rồi mừng như điên, bộ ngực sữa hưng phấn run rẩy, nàng rốt cục cũng đạt được lời khẳng định.
Mà vào giờ khắc này, Trần Phong ở phía xa nhìn cảnh này, trong mắt tràn ngập ý cười, đây mới là cuộc sống a... không có việc gì để làm, bắn một chút pháo không phải là tốt hơn hay sao?
Linh trợn trắng con mắt, nàng hiện tại cảm thấy chủ nhân của mình càng ngày càng không đứng đắn.
"Trở về nên điều tra một chút cái gì là thời đại Thái cổ."
"Ừm."
"Dù sao cũng là thời đại trước khi nhân loại sinh ra, có lẽ, một mạch dã nhân sẽ rõ ràng."
"Ừm."
"Còn có Đỗ Mã..."
Trần Phong dừng lại một chút.
Bên trong Cổ tộc có một vị đại lão như thế, quả thực là khiến cho người ta rung động, cho nên bọn hắn nhất định phải hiểu rõ ràng, thực lực ở nơi truyền thừa, đến cùng là như thế nào? !
Mà đồng dạng, Cổ tộc cũng là như thế, các nàng nhất định phải biết, át chủ bài lớn nhất của các nàng, lão tiền bối của các nàng đến cùng có được thực lực như thế nào, cho dù, đó là Thánh địa của các nàng! Thế là, ở dưới lời bên gối của Hội trưởng, Thiên Vũ Lê Minh quyết định mang ông ta đi đến nơi truyền thừa để tìm hiểu xem đến cùng là như thế nào!
Người Cổ tộc thật là ngay thẳng a!
Nơi truyền thừa, nơi đó là căn cơ của Cổ tộc. Đương nhiên, vô luận là nơi truyền thừa có tồn tại hay không, nhân loại cùng với Cổ tộc cũng đã không còn khả năng chiến đấu với nhau, bằng vào sự hoà bình và văn hoá mà người Cổ tộc đang tận hưởng...đoán chừng cũng sẽ không còn cách nào trở lại xã hội nguyên thuỷ!
Mà nhân loại, có một lượng lớn lưu manh đã tìm được mộng tưởng của đời mình, những cô gái ôn nhu, xinh đẹp, có vóc người nóng bỏng, thực lực mạnh mẽ, người Cổ tộc cơ hồ là điển hình hoàn mỹ!
Nhân loại cùng với Cổ tộc, đang ở trong sự dung hợp hoàn mỹ.
Hai bên chỉ có một điểm lo lắng đó là nơi truyền thừa! Người ở đó đến cùng nghĩ như thế nào? Vị lão tiền bối kia đến cùng nghĩ như thế nào?
Nếu như chờ đến thời điểm nhân loại dung hợp cùng với Cổ tộc không sai biệt lắm, lão nhân gia kia đi ra một câu, không cho phép, hoặc là tiêu diệt nhân loại, đó mới là chuyện khôi hài đấy.
Cho nên...mục tiêu tiếp theo, chính là nơi truyền thừa! Hai cái chủng tộc nếu muốn giao hoà hoàn mỹ, đây nhất định là một bước phải đi!
"Cho nên...bước kế tiếp chính là gặp bố mẹ hay sao?" Trần Phong thổn thức không thôi.
Hội trưởng: "..."
Trần Phong vỗ vỗ bờ vai của ông ta, nói: "Gặp cha vợ thì phải khách khí một chút, cái mà ngài đại biểu thế nhưng chính là nhân loại."
"Hừ!" Hội trưởng trừng mắt nhìn Trần Phong, ông ta hiện tại rất muốn dùng một bàn tay chụp chết con hàng này, sau đó cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện ra mình hiện tại giống như đã không đánh lại hắn...
"Hắc hắc." Trần Phong cười híp mắt nhìn ông ta rời đi, phất phất tay nói: "Có muốn hay không mang một ít đồ? Hỏi một chút xem cha vợ thích hút thuốc hay là uống rượu gì?"