Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 107: Lộ Một Tay

Chương 107: Lộ Một Tay




- Không thể nào đoàn trưởng, anh nói cao thủ mà bạn anh giới thiệu chính là hắn?

- Cuồng mông chính là cao thủ mà bạn anh giới thiệu?

- Đại ca, không phải là anh đang đùa với chúng tôi đấy chứ?

- Đại ca, anh đang đùa chúng tôi à?

Bên cạnh Quyền ca lập tức giống như ong vỡ tổ, làm sao cũng không thể tin được, cuồng mông lại chính là cao thủ mà Quyền ca nói tới.

Quyền ca cũng rất buồn bực, xác thực là Phương Cảnh Kỳ nói muốn giới thiệu cho anh ta một cao thủ tinh thông thuật ám sát, nhưng mà anh ta nghĩ như thế nào cũng không ra người mà Phương Cảnh Kỳ nói tới lại chính là Hàn Sâm.

Nhưng mà Quyền ca hiểu rất rõ Phương Cảnh Kỳ, biết y không phải là một người xằng bậy, nếu như y giới thiệu Hàn Sâm tới đây liền nhất định có lý của y.

Quyền ca trên dưới đánh giá Hàn Sâm, mở miệng nói:

- Phương Lão Tứ nói cậu tinh thông thuật ám sát?

- Vẫn tính là tạm được, so với người bình thường hơi mạnh hơn chút.

Hàn Sâm nói.

- So với người bình thường mạnh hơn chút? Chúng tôi muốn đi giết vinh vật thần huyết đó, cậu như thế có thể tin được không?

Ngón Tay Út bĩu môi, cực kỳ không tin tưởng nói.

Quyền Đầu Đoàn của Quyền ca khác với Tần Huyên và Thần Thiên Tử, vừa không có bối cảnh quân đội, cũng không phải một mình Quyền ca lấy tiền ra nuôi sống một đám thủ hạ.

Quyền Đầu Đoàn chính là một đoàn đội do những người có tính tình hợp nhau tạo thành, Quyền ca chính là người cầm đầu do bọn họ đề cử ra, người phía dưới đều dùng biệt hiệu.

Ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út cùng ngón út năm người, lại thêm Quyền ca, chính là nòng cốt chủ yếu của Quyền Đầu Đoàn, ngày hôm nay sáu người này đều đến đủ, có thể thấy được bọn họ coi trọng con sinh vật thần huyết này đến thế nòa.

Hiện nay thần gen của Quyền ca đã sắp đầy, chỉ cần ăn toàn bộ thịt của con sinh vật thần huyết này nữa, hẳn là có thể đạt được thần gen đại viên mãn, từ đó lấy thần gen lột xác tiến vào không gian thứ hai của thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở.

Vì thế bọn Quyền ca mới không muốn phân chia thịt của sinh vật thần huyết kia, lấy con vật cưỡi biến dị ra làm thù lao.

Quyền ca phất phất tay, ra hiệu cho ngón út đừng nói nữa, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói:

- Tôi tin tưởng ánh mắt của lão tứ, nhưng mà lần này can hệ trọng đại, tôi cũng cần phụ trách cho các huynh đệ của tôi nữa, cậu bộc lộ tài năng đi.

Quyền ca rút một cây dao găm ở bên hông ra, đảo ngược lại, cầm lấy chuôi đưa đến trước mặt Hàn Sâm.

Hàn Sâm cũng không thèm để ý, danh tiếng của hắn ở Cương Giáp Tí Hộ Sở cũng không hề tốt đẹp gì, cũng lường trước là sẽ có chuyện như vậy xảy ra, cho nên không trách bọn Quyền ca.

Hàn Sâm đưa tay nắm chặt con dao găm do Quyền ca đưa tới, Quyền ca vừa định thu tay lại, lại đột nhiên nhìn thấy tay Hàn Sâm nắm chuôi dao găm chuyển động, Quyền ca kinh hãi đang muốn né tránh, nhưng mà con dao găm y vừa mới đưa cho Hàn Sâm đã gác ở trên cổ y, lập tức khiến cho Quyền ca đứng sững ở nơi đó không dám chuyển động, hai tay cũng như ngừng lại ở chỗ đó không dám chuyển động, liền động tác đón đỡ đều chưa làm xong.

Mấy người bọn ngón út vốn đang muốn xem trò vui, lúc này đều có chút há hốc mồm, vẻ mặt đều trở nên nghiêm túc.

Bọn họ rất rõ ràng thân thủ của Quyền ca, mặc dù là Hàn Sâm đánh lén, nhưng lại có thể khiến cho Quyền ca không kịp phản ứng, gác dao găm ở trên cổ của anh ta, năm người bọn ngón út đều tự nhận không có bản lãnh này.

Hàn Sâm dời cây dao găm trên cổ Quyền ca đi, lùi về phía sau hai bước, quăng cây dao găm trả lại cho Quyền ca, mỉm cười nói:

- Còn cần lại thử nữa không?

- Không cần, chúng ta lên đường đi.

Quyền ca rất thẳng thắn, nhìn Hàn Sâm một cái thật sâu, nhét cây dao găm trở về bên hông.

Trong ánh mắt mấy người bọn ngón út nhìn về phía Hàn Sâm tràn ngập tò mò, bọn họ thực sự không nghĩ tới, cuồng mông có tiếng xấu lan xa ở Cương Giáp Tí Hộ Sở lại có bản lãnh như vậy.

Nhưng mà bọn họ đều không nói gì, gọi ra vật cưỡi liền trực tiếp cùng nhau lên đường.

Hàn Sâm không có vật cưỡi, Quyền ca liền bảo Hàn Sâm cưỡi con vật cưỡi biến dị cường tráng giống như tê giác kia, đoàn người trực tiếp hướng về dãy núi phía nam mà đi.

Dọc theo đường đi ngoại trừ thời gian cần phải nghỉ ngơi và ăn uống, đoàn người vẫn liên tục chạy đi, đến ngày thứ ba, rốt cục ngừng lại ở một hẻm núi lớn.

Hàn Sâm ước lượng một lát, nếu như không phải những người này đều có vật cưỡi biến dị, chỉ dựa vào hai chân để đi, đoán chừng người bình thường phải đi mười ngày nửa tháng mới có thể đến nơi này.

Tiến vào hẻm núi lớn liền không thể ngồi vật cưỡi nữa, Hàn Sâm đi theo bọn Quyền ca tiến vào trong hẻm núi lớn, đi dọc theo vách núi, bên trong thung lũng có một con sông lớn cuồn cuộn chảy qua, nhưng mà mục tiêu của Quyền ca cũng không ở trong lòng sông.

Đi dọc theo vách núi hơn hai giờ, rốt cục nhìn thấy trên vách núi ở cạnh bờ sông xuất hiện một cái hang lớn, bên trong đen thùi không thấy chút ánh sáng nào, mấy người nhen lửa đi vào, lập tức nhìn thấy rất nhiều thạch nhũ to lớn giống như cột đá.

- Mọi người cẩn thận một chút, tuy rằng lần trước chúng ta đã thanh lý qua một lần, nhưng mà hoàn cảnh nơi này rất phức tạp, khó bảo đảm sẽ không có cá lọt lưới, hoặc là dị sinh vật ở những địa phương khác chạy tới, đều chú ý cho tôi.

Quyền ca trịnh trọng nói.

Mọi người đáp một tiếng, do ngón tay cái giơ một cái khiên biến dị đi ở phía trước mở đường, những người khác nối đuôi nhau theo sau anh ta đi vào sâu trong hang động.

Ngón út đi ở phía sau cùng, trong tay nắm một đôi đoản đao thú hồn cảnh giác thỉnh thoảng dò xét bốn phía.

Trong hang động thỉnh thoảng có tiếng nước nhỏ xuống, ở bên trong hang núi vang rất lớn, những tảng đá ở dưới chân đều rất trơn, có nhiều chỗ còn ngập sâu trong nước.

Mọi người đi đường đều rất cẩn thận, không phải là bởi vì nơi này khó đi, mà là sợ những ngách ngang dọc tứ tung trong hang động kia không biết lúc nào sẽ lao ra một con dị sinh vật.

Dọc theo đường đi Hàn Sâm nhìn thấy không ít vết máu, xem ra thì đã tồn tại lâu ngày, đoán chắc là do bọn Quyền ca lưu lại lần trước.

Hiển nhiên sự lo lắng của bọn họ đều có chút dư thừa, dọc theo đường đi căn bản không gặp phải nguy hiểm gì, hình như tất cả dị sinh vật đều bị bọn họ thanh lý xong vào lần trước, liền ngay cả một con sinh vật nguyên thủy đều không nhìn thấy.

- Đều chú ý một chút cho tôi, phía trước sắp tới đích, đừng ai làm ra tiếng động gì.

Đã đi được khoảng bốn, năm tiếng, Quyền ca đi ở vị trí thứ hai đột nhiên ép nhỏ thanh âm nói.

Kỳ thực lời này chính là nói cho Hàn Sâm nghe, mấy người bọn họ cũng đã tới một lần, tự nhiên đều biết là sắp tới, liền lớn tiếng cũng không dám, từng người đều rón rén giống như là mèo.

Hàn Sâm gật gù tỏ vẻ đã hiểu, lúc này Quyền ca mới ra hiệu cho ngón tay cái ở phía trước nhất tiếp tục đi về phía trước, không lâu lắm hang động phía trước liền đi đến cuối cùng, hang động rộng rãi sáng sủa, là một cái hang đá rất lớn, từng cây từng cây thạch nhũ dài mấy mét treo ở trên đỉnh, trong hang đá to lớn mọc đầy một loại dây leo màu đen không biết tên, lá cây giống như là bị mực nước nhuộm lên, tình cờ còn có thể nhìn thấy từng đoá từng đoá hoa nhỏ màu đen tô điểm ở trên thân dây leo.

Bọn Hàn Sâm đi vào sơn động, đứng ngay ở trên vách động giữa hang đá to lớn, những chỗ khác của vách động cũng không thiếu những cửa hang tương tự như vậy. Quyền ca ra dấu im lặng với hắn, vừa chỉ chỉ xuống bên dưới hang núi, Hàn Sâm cúi đầu hướng nhìn xuống dưới hang núi, con mắt lập tức sáng lên.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch