Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Số 13 Phố Mink

Chương 42: Ma quỷ nghệ thuật (4)

Chương 42: Ma quỷ nghệ thuật (4)




Đằng trước, một người bị mấy người vây quanh;

Trên người anh ta có mấy chỗ bị thủy tinh ghim vào, trong miệng vết thương cũng có máu tươi không ngừng tràn ra, lời nói đều nói mơ hồ không rõ ràng, chỉ còn có thể nháy mắt vài cái.

Bởi vì thương thế kia thật sự là quá nặng, người xung quanh cũng không biết được là bạn bè hay là khách hàng của sàn khiêu vũ, bọn họ cũng không dám tự tiện đi xê dịch anh ta, sợ không cẩn thận, liền mất mạng.

Chú Mason ngay lập tức tiến lên, cầm tay của hắn, nói:

"Chịu đựng, chịu đựng, xin anh nhất định phải chịu đựng!"

Nói, lập tức hô kêu Paul ở sau lưng:

"Cáng cứu thương, cáng cứu thương, nhanh!"

Paul đang khiêng cáng xe cứu thương lập tức đem cáng xe cứu thương buông xuống, nhưng không thả bốn cái bánh xe xuống.

Chú Mason phân phó người chung quanh:

"Cẩn thận, mỗi người hỗ trợ nhấc một điểm, cần chú ý nhẹ nhàng, trước tiên đem anh ta nhấc lên cáng cứu thương chuyên chở ra ngoài, xe cứu thương chẳng mấy chốc sẽ đến, anh ta vẫn còn có hi vọng, còn có hi vọng!"

Đám người lập tức bắt đầu dựa theo sự phân phó của Mason bắt đầu ra tay hỗ trợ.

Karen biết, chú Mason sở dĩ sẽ nhiệt tình như vậy, là bởi vì cái người này, sẽ không xảy ra kỳ tích, anh ta sẽ không cứu sống nổi.

Nhưng mà, Mason lựa chọn làm như vậy, cũng là chính xác, làm như vậy đúng là tốt nhất đối với người bị thương, cũng có thể để cho anh ta nhanh chóng được bác sĩ cấp cứu.

Mà đợi đến khi người bị thương được đưa đến bệnh viện, sau khi “không còn”, đã sớm quen mặt với mọi người, chú Mason có thể tự nhiên nhận được sự cảm kích của gia đình người thân, nhận đuọc cái đơn đặt hàng tang sự này.

Cảnh sát trưởng Duke ngay tại bên cạnh nhìn xem, cũng không quấy rầy Mason, trong lòng của ông cũng rõ ràng, Mason mặc dù muốn đơn đặt hàng, nhưng không phải là người sẽ làm loạn.

Karen vốn định đi lên hỗ trợ, nhưng cáng cứu thương cũng chỉ lớn bấy nhiêu đó, anh cũng không có chỗ nào chen tay vào.

Đúng lúc này, Karen nghe được cảnh sát trưởng Duke phát ra một tiếng "A?"

Theo tiếng nhìn lại, phát hiện cảnh sát trưởng Duke đã đi tới nơi vốn là trung tâm sân khấu.

Phòng khiêu vũ Hoàng Quan bố cục là, ở giữa là một cái bậc thang cao 3 bậc, một cái tấm sân khấu rất lớn bằng gỗ, sân khấu pha lê thì ở phía trên cái sân khấu gỗ này.

Sau khi phần sân khấu bằng thủy tinh rơi xuống, cũng phá ra mấy cai lỗ hỏng trên sân khấu gỗ phía dưới.

Lúc này, cảnh sát trưởng Duke đang ngồi xổm bên cạnh 1 cái lỗ hổng, đưa tay mở ra mấy khối gỗ vụng bên cạnh.

Karen đi tới, lập tức cả người sững sờ.

Bên trong cái này lỗ thủng, nằm thình lình một bộ thi thể nam.

Bộ thi thể nam này, hai tay tạo thành góc 45 độ đối xứng hai bên, lòng bàn tay hướng lên, vị trí ngón giữa thì bị cắm hai cây đinh sắt cố định lại, tạo thành tư thế giơ ngón tay giữa giơ lên về phía hai hướng;

Mặt khác,

Vị trí phần bụng của thi thể, cũng chính là nơi rốn, có một hoa đóa màu trắng, hẳn là... bằng nhựa.

Trên dưới rốn, có vết khâu lại, khả năng rất lớn, đây không phải một đóa hoa, mà là... Một chậu hoa.

Chậu hoa thì nằm trong bụng của thi thể;

Trừ cái đó ra, trên mặt thi thể, có một lớp trang điểm rất đậm.

Vết son kéo dài xuống từ hai bên khóe môi, tạo thành cảm giác sai lệch rằng thi thể đang "Mỉm cười".

Vị trí lồng ngực của thi thể, đặt vào một quyển sách, bìa sách viết « Bài Ca Linh Hồn », đây là Kinh Thánh của Berry giáo.

Cậu còn nhớ kỹ, trước đó thím Mary châm chọc con cái của ông Mosan vì tiết kiệm tiền nên cố ý nói ông Mosan là tín đồ của Berry Giáo;

Mà bên trong giáo nghĩa của Berry giáo, yêu cầu chính là sau khi chết đi, di thể phải hoả táng, một lần nữa trở về với tự nhiên, càng trang trí hoặc tang lễ long trọng cho thi thể, thì nghĩa là càng khinh nhờn đối với tự nhiên cũng chính là đối với giáo nghĩa.

Nhưng trước mắt cái thi thể nam này trong sân khấu, các nơi trên di thể của anh ta đã bị thay đổi cùng bố trí, thật sự là rất rất nhiều.

Mặt khác, từ trạng thái làn da màu xanh của thi thể đen mà xem xét, tử vong hẳn là đã rất lâu, mặc dù trên thân cũng không nhìn ra dấu hiệu hôi thối rõ ràng.

Nhưng, cũng không có khả năng là do sau khi sân khấu pha lê rơi xuống, tiếp theo bị đè chết, sau đó lại bị người bên cạnh bỏ đi quần áo rồi bố trí thi thế thành như vậy a?

Ánh mắt của cảnh sát trưởng Duke ngưng trọng,

Lúc trước sự việc của phòng khiêu vũ là ngoài ý muốn, mà ngoài ý muốn, cùng với một vị cảnh sát như ông, thật ra cũng liên quan không lớn, duy trì tốt trật tự để cứu viện là được, nhưng bộ thi thể trước mắt này, thì khác biệt.

Cảnh sát trưởng Duke rít một hơi thuốc,

Tự nhủ:

"Nếu như không phải lần ngoài ý muốn này, thật đúng là không có cách nào phát hiện vụ án mạng này."

"Tôi cảm thấy... Không phải như vậy."

"Ồ?"

Cảnh sát trưởng Duke quay đầu, nhìn về phía cậu trai trẻ tuấn tú đang đứng phía sau mình.

"Vậy cậu cảm thấy là như thế nào?"

Karen tay chỉ về lỗ thủng bên trong thi thể,

Nói:

"Là do hung thủ vì muốn thể hiện ra "Tác phẩm nghệ thuật" của mình, từ đó cố ý tạo nên sự việc ngoài ý muốn này."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch