Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 101: Bị Chặn Đường

Chương 101: Bị Chặn Đường


"Khốn kiếp! Lại dám khinh thị chúng ta, đánh chết hắn!" Ả nữ tử giận dữ quát, đám kia lập tức như uống phải thuốc lắc, hung hăng lao về phía Tần Thiên.

"Mẹ nó, thích ăn đòn phải không!" Tần Thiên quát lớn, thân hình như điện chớp, thoắt cái đã đến trước mặt chúng. Bọn học sinh này vốn không phải đối thủ của Tần Thiên, một cái tát của hắn cũng đủ khiến phân nửa ngã lăn trên đất, kêu la thảm thiết.

"Sao? Còn muốn đánh nữa không?" Tần Thiên liếc nhìn đám còn lại, bọn chúng thấy đồng bọn nằm la liệt dưới đất, trong lòng sinh sợ, liền lùi bước về sau.

"Đi chết đi!" Lúc này, tên bạn trai của ả nữ tử vừa nãy bị đánh ngã, đột nhiên đứng dậy gầm thét, trong tay lăm lăm một con dao găm sáng loáng, nhanh như chớp đâm thẳng vào bụng Tần Thiên. Tần Thiên chưa kịp phản ứng, dao găm đã chỉ còn cách hắn hơn mười phân.

"Ngươi điên rồi! Dám dùng dao? Muốn chết sao!" Tần Thiên giận dữ quát, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một tay hắn chộp lấy cổ tay tên gầy, dùng sức bẻ ngược ra sau.

"Rắc!"

Một tiếng vang giòn tan vang lên, Tần Thiên vừa dùng lực, tay tên gầy lập tức bị bẻ gãy, há hốc miệng kêu la thảm thiết. Nhưng vẫn chưa xong, kẻ này dám dùng dao ám hại hắn, Tần Thiên tuyệt không thể tha thứ.

"Ngươi đáng chết!"

Tần Thiên thúc gối thẳng vào ngực tên gầy, khiến hắn bắn ngược ra ngoài, ngã nhào trên mặt đất. Tần Thiên nhanh như cắt giơ chân lên, đạp thẳng vào tay cầm dao của hắn.

"Rắc!"

Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng, cánh tay phải của tên gầy đã bị Tần Thiên phế bỏ hoàn toàn, xương trắng hếu lòi ra ngoài cùng máu tươi đầm đìa, tạo nên một cảnh tượng kinh dị.

"Hừ! Đây là hậu quả của việc dám chơi dao với ta!"

Tần Thiên lạnh lùng nhìn hắn, đáng tiếc lúc này hắn đã hôn mê bất tỉnh, không còn nghe thấy gì nữa. Mấy tên còn lại thấy thủ đoạn tàn khốc của Tần Thiên, sợ đến run cầm cập, có tên bị dọa đến mức ngã bệt xuống đất.

"Ngươi... ngươi giết hắn rồi!"

Ả nữ tử kinh hoàng nhìn Tần Thiên, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Dù sao ả vẫn chỉ là một nữ sinh, chưa từng thấy cảnh tượng máu tanh như vậy bao giờ.

"Hừ! Bọn ngươi mau cút đi cho khuất mắt ta!"

Tần Thiên trừng mắt quát lớn, đám người ả nữ tử như bừng tỉnh, lập tức xoay người bỏ chạy. Ả nữ tử cũng đang định tẩu thoát thì đột nhiên bị Triệu Tiểu Nhã túm lại.

"Hừ! Ta đã nói rồi, ngươi mà còn dám làm phiền ta, ta liền đánh chết ngươi!" Triệu Tiểu Nhã giận dữ quát, vung tay tặng ả một cái tát như trời giáng.

"Bốp!"

Ả nữ tử bị Triệu Tiểu Nhã đánh lảo đảo về phía sau, giận dữ định đánh trả, nhưng còn chưa kịp nhìn rõ, đã lãnh thêm một cái tát nữa, lùi lại vài bước. Triệu Tiểu Nhã nhanh chóng xông tới, túm lấy tóc ả, hung hăng tát liên tiếp, đánh cho khuôn mặt ả sưng vù như đầu heo, muốn khóc cũng không ra tiếng.

Bên cạnh, Tần Thiên cùng Sở Tương Tương cũng bị hành động của Triệu Tiểu Nhã làm cho kinh ngạc. Chẳng lẽ cực phẩm tiểu la lỵ này cũng ưa bạo lực hay sao?

"Tốt rồi, đã giải quyết xong! Tần Thiên ca ca, chúng ta đi thôi!"

Triệu Tiểu Nhã hớn hở nói, thực ra nàng cũng có ý nghĩ giống như ả nữ tử, chỉ là chưa có cơ hội. Nay ả lại chủ động đến tận cửa, Triệu Tiểu Nhã há có thể bỏ qua.

"Ừ... Đi thôi!"

Tần Thiên hoàn hồn đáp, lập tức kéo Sở Tương Tương vẫn còn đang ngẩn người đi ra.

Ba người lên xe, thẳng hướng chùa Linh Sơn mà đi.

Lúc này, phía sau xe ba người, một chiếc xe màu đen không nhanh không chậm lặng lẽ bám theo.

Rất nhanh, hai chiếc xe đã ra khỏi nội thành, lướt đi trên đường quốc lộ. Bỗng nhiên, một chiếc xe chở cát chạy ngược chiều lao đến, khi còn cách xe Tần Thiên chừng trăm mét đột ngột quẹo đầu, dừng lại, cả chiếc xe quay ngang chắn giữa đường, theo quán tính trượt dài về phía trước.

"Ầm!"

Chiếc xe đổ ầm xuống mặt đường, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, cát văng tung tóe khắp nơi. Bên trong xe Tần Thiên, tất cả mọi người đều giật mình, tài xế vội vàng đạp phanh dừng xe.

Xe vừa dừng lại, trong nháy mắt lại một âm thanh lớn khác vang lên, vọng đến từ phía sau. Bốn người vội vàng quay đầu nhìn lại, thấy một chiếc xe chở cát khác cũng nằm chắn ngang đường, cát văng tứ tung, trực tiếp phong tỏa con đường.

"Không ổn rồi! Có chuyện!"

Tần Thiên thầm nghĩ, hai chiếc xe chở cát đồng thời chặn trước chặn sau, chắc chắn đã có sự chuẩn bị từ trước. Dù không biết là ai, nhưng tuyệt đối không có ý tốt.

"Tần Thiên ca ca! Sao vậy?" Triệu Tiểu Nhã lo lắng hỏi.

"Sao lại thế này? Không phải là gặp phải cướp chứ?"

Tài xế hoảng hốt hét lớn, khuôn mặt đã trắng bệch. Cùng lúc đó, bốn hắc y nhân che mặt từ trong xe con cùng hai kẻ khác bộ dáng tương tự từ trong hai xe chở cát đồng thời lao ra.

Đám người này vừa xuống xe liền nhanh chóng chạy về phía xe Tần Thiên.

"Chủ nhân! Không ổn rồi! Những kẻ này đều là dị năng giả, đối với ngài mang sát ý!" Âm thanh của Ba Ba Ca vang lên trong đầu Tần Thiên.

"Cái gì! Đều là dị năng giả! Thực lực của bọn chúng ra sao?" Tần Thiên vội vàng hỏi.

"Đúng vậy, chủ nhân! Lực chiến đấu của bọn chúng đều xấp xỉ ngài, ngài có thể cầm cự được một lúc, nhưng cần phải có người tới giúp, nếu không ngài sẽ bị bọn chúng giết chết!"

Ba Ba Ca nói.

"Bác tài! Bác có vật gì bằng sắt trong tay không?"

Tần Thiên vội vàng hỏi.

"A... Ở đây có khóa xe."

Tài xế run rẩy nói.

"Tốt rồi! Tiểu Nhã, Tương Tương, các muội ở yên đây, không được ra ngoài! Tương Tương, muội mau gọi điện thoại cho gia gia, nói có kẻ muốn giết chúng ta, bảo gia gia phái người đến cứu viện! Bác tài, bác khóa chặt cửa lại, tuyệt đối không được xuống xe!"

Tần Thiên dứt lời, lập tức mở cửa xe bước xuống. Triệu Tiểu Nhã ở phía sau gọi với theo, muốn cùng xuống xe nhưng bị Sở Tương Tương giữ lại.

"Bọn ngươi là ai? Muốn làm gì?"

Tần Thiên xuống xe, nhìn bọn chúng quát lớn.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch