Tần Thiên bế quan trong giới chỉ một thời gian ngắn, khi xuất quan liền nhận được điện thoại của Sở Văn Long. Theo lời báo, Sở Văn Long đã an toàn đưa Sở Tương Tương trở về phủ, đồng thời thông báo tiểu thư tạm thời không thể đến trường. Sở Văn Long cũng dặn dò Tần Thiên trong thời gian này nên an phận thủ thường, bởi lẽ sự việc hôm nay vô cùng nghiêm trọng. Hơn nữa, việc Tần Thiên thủ diệt mấy tên Nhật Bản đã gây nên sóng gió lớn, lãnh sự quán Nhật Bản đang huyên náo, yêu cầu Hoa Hạ phải giao nộp hung thủ.
Dẫu vậy, Hoa Hạ tuyệt đối không thể giao Tần Thiên ra ngoài. Trên mặt thì liên tục hứa hẹn, nhưng thời gian giải quyết sự việc lại kéo dài vô thời hạn.
Tần Thiên sau khi kết thúc cuộc điện đàm liền đi tắm gội. Cảm thấy bụng đói cồn cào, lại phát hiện trong phủ không còn thức ăn, Tần Thiên liền bước ra ngoài, ý định đến phủ Triệu Nhã Chi xem có mỹ vị gì không.
Đến trước cửa nhà Triệu Nhã Chi, Tần Thiên không chút do dự mở khóa rồi đẩy cửa tiến vào. Nguyên do là trước đây Triệu Nhã Chi đã trao cho hắn một chiếc chìa khóa, thuận tiện cho việc ra vào.
Tiến vào bên trong, Tần Thiên cẩn thận đóng cửa rồi bước xuống nhà bếp, mong tìm được chút gì lót dạ. Bất ngờ thay, hắn lại phát hiện Triệu Nhã Chi đang an giấc trên chiếc salon, thân thể vẫn khoác lên bộ công sở chỉnh tề. Trước ngực, cổ áo sơ mi hé mở, để lộ đôi gò bồng đảo trắng như tuyết, cao vút, khiến người ta khó kiềm chế thú tính. Thêm vào đó, tư thế cuộn tròn khi ngủ của Triệu Nhã Chi làm lộ ra cặp đùi trắng nõn nà, khiến tiểu Tần Thiên không khỏi ngẩng đầu nghênh đón. Chẳng cần suy nghĩ, Tần Thiên liền bước về phía Triệu Nhã Chi.
"Triệu di, Triệu di!"
Tần Thiên ngồi xuống trước mặt Triệu Nhã Chi, nhẹ nhàng gọi hai tiếng. Triệu Nhã Chi vẫn không có phản ứng, Tần Thiên lại dời ánh mắt về phía đôi gò bồng đào trắng mịn của nàng. Thêm vào đó, mùi hương đặc trưng của nữ nhân không ngừng tỏa ra từ thân thể Triệu Nhã Chi, khiến nhịp tim của Tần Thiên dần tăng tốc. Cuối cùng, hắn không thể kìm chế được mà đưa tay đặt lên đôi nhũ hoa mềm mại, cảm giác thập phần thoải mái, vô cùng dễ chịu. Tần Thiên theo bản năng tăng thêm lực đạo.
"Ân!"
Đôi gò bồng đảo của Triệu Nhã Chi bị Tần Thiên xâm chiếm, nhất thời khiến nàng khẽ rên rỉ vài tiếng, thân thể cũng hơi run lên. Điều này càng khiến Tần Thiên cảm thấy kích thích tột độ, một cảm giác chưa từng trải qua khiến hắn trở nên hưng phấn dị thường. Hắn đưa tay cởi vài cúc áo sơ mi của nàng, bên trong chỉ còn lớp áo lót màu đỏ, ẩn hiện vóc người đầy đặn của nàng, cũng nhìn rõ cặp nhũ hoa trắng như tuyết, khiến nhiệt huyết của Tần Thiên sôi trào.
"Không ngờ, Triệu di đã ba lăm tuổi mà vóc người vẫn tuyệt vời như vậy." Tần Thiên nhìn đôi gò bồng đảo của Triệu Nhã Chi thầm nghĩ. Tần Thiên vươn tay cởi nốt chiếc áo lót đang ôm lấy bộ ngực cỡ 34D, hai tay không kiêng nể đặt lên đôi gò bồng đảo, nhẹ nhàng xoa bóp.
"Ư... ư..." Theo lực đạo của Tần Thiên từ từ gia tăng, Triệu Nhã Chi cũng khẽ rên rỉ rất có tiết tấu, trên mặt ửng hồng, cái miệng nhỏ nhắn cũng hé mở, cái lưỡi không tự chủ liếm môi vài cái.
Tần Thiên nhìn thấy cái miệng của Triệu Nhã Chi, liền bị hấp dẫn, không tự chủ cúi đầu xuống hôn nàng. Môi vừa chạm môi, hắn liền mút lấy chiếc lưỡi thơm tho của nàng. Mới đầu, thân thể của Triệu Nhã Chi liên tục bị công kích cũng run lên, hai chân không tự chủ kẹp chặt.
Trong lúc Tần Thiên ăn cháo lưỡi với Triệu Nhã Chi, một mùi hương liền chui vào miệng hắn, khiến Tần Thiên cảm thấy cực kỳ thoải mái, hai tay không tự chủ gia tăng lực đạo lên đôi gò bồng đảo.
"Ư... ư..." Triệu Nhã Chi trong miệng cũng hàm hồ rên lên, thân thể kịch liệt run rẩy. Phía dưới cũng dần lộ ra một chút nội y màu đen.
Tần Thiên liên tục cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Triệu Nhã Chi một hồi lâu, khiến nàng thở gấp liên tục, sau đó mới buông lỏng. Một lúc sau, Tần Thiên liền bế nàng lên, một tay đặt lên một bên gò bồng đảo, miệng thì cắn nhẹ hạt đào trên đỉnh núi của Triệu Nhã Chi.
Trong cơn mê man, Triệu Nhã Chi cũng không tự chủ hành động theo bản năng, sờ soạng trên người Tần Thiên, đưa tay hướng đại sát khí đánh tới, bàn tay bên ngoài quần phía trước đại sát khí nhẹ nhàng vuốt ve.
"Con mẹ nó, thế này ai mà chịu được."
Tần Thiên hô, cũng buông tha cho hạt đào đang ngậm trong miệng, đem tay Triệu Nhã Chi lấy ra, sau đó ôm lấy Triệu Nhã Chi, để thân thể nàng quay ngược hướng với mình. Sau đó, hắn lấy tay cởi nốt chiếc quần của nàng ra, cái mông vểnh to, căng tròn trắng nõn hiện ra trước mắt Tần Thiên. Tần Thiên liền lấy tay miết vài cái, nơi đó cũng đã ẩm ướt hết rồi. Không dừng lại, Tần Thiên dùng tay cởi nốt quần lót của nàng ra, lộ ra vùng cấm địa trơn nhẵn, đáng yêu tiểu bạch hổ. Nguồn nước từ từ theo huyệt động chảy ra, mang theo hương thơm tỏa ra bốn phía. Tần Thiên cũng không nhìn được nữa, cúi đầu xuống nhẹ nhàng kích thích một chút hột le của Triệu Nhã Chi.
Triệu Nhã Chi nhất thời rên lớn lên, thân thể cũng kịch liệt run rẩy, đại lượng nước từ huyệt động không ngừng phun ra ngoài, khiến mặt Tần Thiên tràn ngập mùi hương này. Kích thích Tần Thiên há miệng ngậm lấy tiểu huyệt, dùng lưỡi không ngừng kích thích huyệt động của Triệu Nhã Chi.
"A... ư... a" Triệu Nhã Chi lập tức lớn tiếng rên rỉ, bất ngờ tỉnh lại, mà bên dưới cảm giác được sự thoải mái không nên lời. Giật mình kinh hãi quay đầu lại, thấy Tần Thiên đang ăn tiểu huyệt bên dưới của mình, nhất thời mới yên tâm, còn tưởng bị xâm phạm, nguyên lai là tiểu sắc lang này.
Tiểu huyệt phía dưới bị Tần Thiên ăn, Triệu Nhã Chi cảm giác cực kỳ thoải mái, không tự chủ phối hợp đưa tiểu huyệt phía dưới hướng đến miệng Tần Thiên, trong miệng phát ra âm thanh rên rỉ, thở gấp theo từng đợt.
Tần Thiên đang liếm láp tiểu huyệt phía dưới này liền phát hiện nó đang công kích miệng mình, hơn nữa âm thanh cũng không giống với lúc trước, nhất thời cả kinh. Ngừng lại nhìn lên, thấy Triệu Nhã Chi nhìn mình, nhất thời kinh hồn bạt vía.
"Hắc hắc, Cô Triệu đã tỉnh rồi!" Tần Thiên mang ý đồ xấu xa nhìn Triệu Nhã Chi nói.
"Hừ! Tiểu sắc lang, ngươi cũng quá lớn mật đi, thừa cơ ta đi ngủ chiếm tiện nghi, đúng là kỳ cục. Ta muốn phạt ngươi." Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên tức giận nói.
"Hắc Hắc, Cô Triệu, vậy người tính trừng phạt ta như thế nào." Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi si mê nói. Vừa nói vừa lấy ngón tay móc vào bên trong huyệt động, khiến Triệu Nhã Chi thở gấp không thôi.
"Hừ! Ta muốn trừng phạt ngươi, phải làm cho ta thỏa mãn mới được dừng lại." Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, lời nói quả nhiên dụ dỗ người ta phạm tội. Vừa nói vừa chủ động đem cái mông trắng nõn đưa tới miệng của Tần Thiên.
"Được, ta tiếp nhận hình phạt này!" Tần Thiên si mê nói. Một tay kéo cái mông của Triệu Nhã Chi tới trước mặt, dùng đầu lưỡi đi vào tới tít bên trong huyệt động, liên tục ngọ nguậy.
"A... A... Dùng sức một chút, Tiểu Thiên!" Triệu Nhã Chi lớn tiếng rên rỉ. Cảm giác cực kỳ thoải mái, lấy tay dùng sức xoa bóp đại nhũ của mình, khuôn mặt hưởng thụ.
Tần Thiên nghe được lời nói của Triệu Nhã Chi, lại càng dùng sức lấy lưỡi càn quấy bên trong huyệt động của Triệu Nhã Chi. "A... !" Triệu Nhã Chi kêu dài.
Một lát sau, Triệu Nhã Chi cả người run rẩy kịch liệt, tới đỉnh, nháy mắt huyệt động phun ra tràn trề xuân thủy, Tần Thiên vội vàng né tránh, để nước từ huyệt động bắn ra bốn phía.
"A.....
Triệu Nhã Chi trên salon hưởng thụ dư vị còn sót lại, một hồi lâu mới dừng lại, vô lực ngã xuống salon thở hổn hển, khuôn mặt phớt hồng.
"Hắc Hắc, Cô Triệu, đến phiên ta." Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi si mê nói, một tay lấy đại sát khí của mình đưa tới cái miệng nhỏ của Triệu Nhã Chi, khiến nàng kêu to một tiếng.
"Tiểu sắc lang, cái đó của ngươi sao càng ngày càng lớn vậy" Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên mắc cỡ hỏi, vừa đưa tay cầm đại sát khí, nhẹ nhàng đưa vào trong miệng, cái lưỡi thơm tho thuần thục cuốn lấy đại sát khí của Tần Thiên, khiến Tần Thiên cảm thấy thoải mái không nên lời.
"Cô Triệu, kỹ thuật dùng miệng của người đúng là càng ngày càng lão luyện." Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói, Triệu Nhã Chi lại càng cảm thấy cao hứng, càng dùng sức, sau một lúc nàng lại bắt đầu cảm giác phía dưới của mình ẩm ướt.
Mà Tần Thiên, đại sát khí bị Triệu Nhã Chi mút vào, càng làm cho Tần Thiên cảm giác thêm mãnh liệt. Trực tiếp lấy đại sát khí từ trong miệng Triệu Nhã Chi ra, lật nàng trên salon, tách hai chân của nàng ra, lấy đại sát khí từ từ tiến vào huyệt động, hai tay cũng bắt lấy hai vú của nàng, ra sức bóp.
"A...A.....
Triệu Nhã Chi thoải mái lớn tiếng rên rỉ, Tần Thiên cũng cực kỳ sung sướng, nghe được âm thanh Triệu Nhã Chi càng ngày càng lớn, hắn càng mãnh liệt dùng sức tấn công, khiến Triệu Nhã Chi sướng cơ hồ muốn ngất đi, bây giờ phòng khách tràn ngập âm thanh động tình đầy mị hoặc do Triệu Nhã Chi phát ra...
Không biết bao lâu, hai người mới đồng thời rú to một tiếng, cùng đạt tới đỉnh. Hai người như bị rút hết khí lực ngã xuống salon.
"Hô... Tiểu sắc lang, ngươi càng lúc càng lợi hại, ta... cũng sắp bị ngươi hành chết rồi." Triệu Nhã Chi thở gấp nhìn Tần Thiên nói. Tần Thiên càng lúc càng bá đạo, khiến nàng sướng đến chết đi sống lại.
"Hắc hắc, Cô Triệu, đương nhiên ta càng lúc càng cường hãn bá đạo rồi," Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi si mê nói, vừa nói vừa lấy tay bóp lấy đầu vú của nàng, khiến Triệu Nhã Chi lại cảm giác muốn nữa, lập tức lấy tay chặn tay Tần Thiên lại, buổi chiều nàng còn phải đi siêu thị. Nếu bị Tần Thiên ăn lần nữa thì khẳng định không đi được nữa.
"Được rồi, tiểu sắc lang, không lộn xộn, buổi chiều ta còn phải đi làm." Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên cũng thu tay về, không trêu ghẹo nàng nữa.
"Cô Triệu, ta thấy hơi đói, có đồ ăn trong nhà không, lấy cho ta." Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói.
"Tốt, chờ ta một chút, trước mặc quần áo tử tế đã." Triệu Nhã Chi vừa nói liền từ trên lồng ngực của Tần Thiên đứng lên, kết quả liền ngã xuống, bởi vì hai chân vẫn đang tê dại.
"Tiểu sắc lang, ngươi tự đi mà lấy, ta không đứng lên được ."Triệu Nhã Chi trách cứ nhìn Tần Thiên nói.