Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 211: Tập Tành Cầm Lái

Chương 211: Tập Tành Cầm Lái


- Dì Triệu, cớ sao lại phải chuyển trường?

Tần Thiên mang vẻ khó hiểu, hướng Triệu Nhã Chi dò hỏi.

- Há chẳng phải do sự tình lần trước gây nên đó sao? Phong ba bão táp đến vậy, Tiểu Nhã còn tâm trí nào mà tiếp tục học hành?

Triệu Nhã Chi đáp lời.

- Ra là vậy!

Tần Thiên gật đầu khẽ hiểu, ba người liền cất bước đến gara. Triệu Nhã Chi đích thân điều khiển chiếc BMW, chở theo hai người, thẳng tiến đến trường học mới của Triệu Tiểu Nhã.

- Tần Thiên ca ca, muội sợ...

- Đừng sợ, đã có huynh ở đây rồi!

Tần Thiên thân mật xoa nhẹ gò má nàng, Triệu Tiểu Nhã lo lắng, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy tay hắn.

Chẳng bao lâu, xe đã đến cổng trường trung học Quang Châu số hai.

Triệu Nhã Chi cho xe tiến thẳng vào trong. Chuông báo giờ học vừa vang lên, Tần Thiên bất giác nhớ lại những năm tháng còn học trung học. Sớm sớm chiều chiều, hắn đều cùng bằng hữu đùa nghịch bóng rổ. Vậy mà, thoáng chốc, bản thân đã là sinh viên năm hai đại học.

Đậu xe xong xuôi, Triệu Nhã Chi trước đó đã hoàn thành mọi thủ tục nhập học cho Tiểu Nhã. Ba người liền trực tiếp đến phòng học của Tiểu Nhã. Vị giáo viên chủ nhiệm, một phụ nữ trung niên độ tuổi tứ tuần, đã sớm chờ sẵn trước cửa phòng học. Thấy bóng dáng ba người Triệu Nhã Chi, liền mỉm cười nhã nhặn bước lên nghênh đón.

- Chào cô giáo Trịnh, đây là con gái của ta. Sau này, mong cô chiếu cố cháu nhiều hơn!

Triệu Nhã Chi cũng mỉm cười đáp lễ nữ giáo viên.

- Được thôi, không có vấn đề gì. Tiểu Nhã, lại đây nào, theo cô!

Nữ giáo viên thân thiện nhìn Triệu Tiểu Nhã vẫn còn ôm chặt lấy cánh tay Tần Thiên, nhẹ nhàng nói.

- Đi đi, Tiểu Nhã!

Tần Thiên ôn tồn nói với Triệu Tiểu Nhã. Nàng khẽ gật đầu, buông tay hắn ra, đi theo chủ nhiệm Trịnh vào phòng học. Tần Thiên cùng Triệu Nhã Chi theo sát đến trước cửa phòng. Chủ nhiệm Trịnh dẫn Tiểu Nhã lên bục giảng, tức thì mọi âm thanh náo động trong phòng đều ngưng bặt. Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Tiểu Nhã.

- Mỹ nữ kìa!

- Thật xinh đẹp!

- Xinh đẹp quá đi mất!

Một đám nam sinh nhao nhao bàn tán.

- Tốt lắm, các em, cô xin giới thiệu, đây là bạn Triệu Tiểu Nhã. Từ nay về sau, bạn ấy sẽ học cùng chúng ta. Hy vọng mọi người quan tâm, giúp đỡ bạn ấy!

Chủ nhiệm Trịnh lớn tiếng nói, phía dưới vang lên những tràng pháo tay hoan hô nhiệt liệt.

- Vậy được rồi, bạn Tiểu Nhã, em hãy ngồi vào chỗ trống giữa bàn thứ ba kia nhé!

Chủ nhiệm Trịnh hướng Triệu Tiểu Nhã ôn tồn nói. Tiểu Nhã đưa mắt nhìn ra bên ngoài, thấy Tần Thiên và Triệu Nhã Chi đều mỉm cười với nàng, liền an tâm đi về chỗ của mình.

- Tốt rồi, mọi người tiếp tục học bài đi!

Chủ nhiệm Trịnh dặn dò, rồi rời đi.

- Tiểu Lục, đợi tan học, ngươi phải đi hỏi cho bằng được số điện thoại cùng QQ của tiểu mỹ nữ kia. Ta sẽ có thưởng cho ngươi!

Ở góc phòng học, một nam sinh với mái tóc xoăn tít như lông chó bị đốt, nói với một nam sinh mũi củ tỏi bên cạnh.

- Không được đâu, Vương Thiếu. Nàng ngồi cùng với Hắc Quả Phụ, ta sợ đến gần sẽ bị đánh cho tơi bời đó!

Tiểu Lục mũi củ tỏi chỉ chỉ nữ sinh đang gục xuống bàn ngủ bên cạnh Triệu Tiểu Nhã, run giọng nói.

- Sợ cái gì? Có ta ở đây! Làm không được, ta đánh cho ngươi chết!

Nam sinh được gọi là Vương Thiếu hung hăng quát, Tiểu Lục bên cạnh hoảng sợ, chỉ đành gật đầu đồng ý.

- Khà khà, lại thêm một mỹ nữ nữa sắp lọt vào tay lão tử rồi!

Vương Thiếu đắc ý cười gian.

...

Tần Thiên cùng Triệu Nhã Chi theo sau chủ nhiệm Trịnh vào phòng giáo viên uống trà. Triệu Nhã Chi lấy điểm tâm ra biếu cô, chủ nhiệm Trịnh vui vẻ nhận lấy. Ba người cười nói trò chuyện một hồi, thấy sắp đến giờ tan học, Triệu Nhã Chi cùng Tần Thiên mới cáo từ rời đi.

- Thật không ngờ, dì Triệu cũng biết hối lộ đó!

Trên đường về, Tần Thiên cười nói với Triệu Nhã Chi.

- Như vậy dì mới yên tâm được!

Triệu Nhã Chi vừa nói, vừa lấy chìa khóa mở cửa xe. Sau khi lái xe rời đi,

- À, đúng rồi, dì Triệu, dạy ta lái xe đi!

Tần Thiên chợt nhớ ra, nói với Triệu Nhã Chi. Hắn đến giờ vẫn chưa biết lái xe, không thể để bị Lý Phỉ Nhi chê cười. Đến khi nàng xuất viện, nhất định phải lái chiếc xe mà mẫu thân nàng tặng cho nàng, nghênh ngang trước mặt nàng mới được.

- Cậu...còn chưa biết lái xe?

Triệu Nhã Chi kinh ngạc nhìn Tần Thiên.

- Chuyện này..., có gì kỳ quái sao?

Tần Thiên lắp bắp, trán rịn mồ hôi lạnh, cảm giác như Triệu Nhã Chi đang nhìn mình như một sinh vật ngoài hành tinh, khiến hắn vô cùng lúng túng.

- Không kỳ quái, không kỳ quái!

Triệu Nhã Chi vội vàng thanh minh, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười tươi rói.

- Hừ! Dám cười ta, xem ta giáo huấn ngươi thế nào đây!

Tần Thiên tức giận nói, rồi mạnh mẽ đưa tay nắm lấy đôi gò bồng đảo của nàng, ra sức giày vò một trận. Triệu Nhã Chi lập tức kêu lên sợ hãi, vội vàng vươn tay bắt lấy cánh tay đang làm loạn của Tần Thiên.

- Tiểu sắc lang, mau buông tay ra! Ta đang lái xe, cậu mà làm loạn, sẽ gây ra tai nạn đó!

Triệu Nhã Chi hoảng hốt nói.

- Hừ! Xem dì còn dám cười ta nữa hay không?

Tần Thiên vừa xoa nắn bộ ngực đầy đặn của Triệu Nhã Chi, vừa uy hiếp.

- Không dám, không dám, tiểu sắc lang, mau buông ra!

Triệu Nhã Chi cuống cuồng van xin.

- Tốt lắm, lần này ta bỏ qua cho dì!

Tần Thiên đắc ý nói, buông tay ra. Triệu Nhã Chi vội vàng chỉnh lại y phục.

- Nếu cậu muốn học lái xe, vậy chúng ta phải ra ngoại thành. Ở đó sẽ ít xe hơn!

Triệu Nhã Chi nói, rồi liền quay đầu xe, hướng thẳng ra ngoại thành.

Một lát sau, hai người đã ra khỏi thành phố. Triệu Nhã Chi phóng xe trên quốc lộ một hồi, khi đến đoạn đường thẳng tắp thì dừng xe lại.

- Được rồi, chỗ này ổn! Trước khi học lái, cậu phải nắm rõ các chức năng của xe!

- Đây là chân ga, cái này là chân phanh, đây là cần số,...

Triệu Nhã Chi giới thiệu cặn kẽ cho Tần Thiên từng bộ phận, từng chức năng của xe. Thật ra cũng khá đơn giản, Tần Thiên chỉ thoáng nghe qua đã nhớ hết.

Giới thiệu xong, Triệu Nhã Chi làm mẫu cho Tần Thiên đứng bên cạnh quan sát.

Làm mẫu một lần, tiếp đó nàng liền để Tần Thiên lái thử.

Tần Thiên lần đầu cầm lái, vô cùng kích động, đạp nhầm chân thắng thành chân ga, kết quả là chiếc xe lao thẳng ra giữa đường, thiếu chút nữa hù chết Triệu Nhã Chi. Tần Thiên vội vàng điều khiển xe tấp vào lề đường.

Hai người ở đoạn quốc lộ vắng vẻ luyện tập hơn ba canh giờ, tay lái của Tần Thiên đã tạm ổn, bất quá vẫn còn non tay. Muốn thuần thục, còn phải luyện tập nhiều hơn nữa.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch