Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 249: anh hùng đến chậm

Chương 249: anh hùng đến chậm


"Không được, buông tha ta, buông tha ta!"

Nữ nhân mang thai bị tên đầu trọc đẩy ngã xuống đất kêu la thảm thiết.

Bên cạnh, Lý Phỉ Nhi chứng kiến cảnh tượng này hận không thể xé xác đám súc sinh kia, nhưng thực lực bản thân không cho phép, đành bất lực.

"Đến đây, để lão tử ân ái nào!" Đầu trọc cuồng tiếu, vừa nói vừa nhào tới chỗ Lý Phỉ Nhi.

"Cút!" Lý Phỉ Nhi dốc hết sức lực, hướng hạ bộ của đầu trọc đạp mạnh một cước.

"Muốn chết!"

Đầu trọc giận dữ, vươn tay, chộp lấy cổ chân đang đá tới của Lý Phỉ Nhi.

"Lão Tứ, chờ ta cùng nhau!" Tên miệng méo cười dâm tà.

"Không thành vấn đề!" Đầu trọc gật đầu đáp lại.

Tên râu quai nón bên cạnh trầm giọng nói: "Chúng ta đi chuẩn bị bom, chuẩn bị cho nơi này nổ tung!"

Tên miệng méo nghe vậy liền gật đầu đáp ứng.

"Hắc hắc, tiện nữ, xem ngươi chạy đi đâu nữa!" Đầu trọc đắc ý cười lớn, một tay xé rách y phục của Lý Phỉ Nhi.

Lý Phỉ Nhi lúc này không còn chút khí lực nào để ngăn cản đầu trọc.

"Tần Thiên! Tần Thiên! Tần Thiên! Ngươi ở đâu..." Trong lòng nàng vô cùng tuyệt vọng, nhìn sang người phụ nữ bên cạnh, tình cảnh còn thê thảm hơn, thời khắc mấu chốt, trượng phu của nàng lại bất lực nhìn thê tử bị người ta làm nhục.

"Oanh!"

Đúng lúc đó, cửa kính ngân hàng bị đá nát tan tành, Tần Thiên mặt mày lo lắng vọt vào trong, liên tục đảo mắt nhìn xung quanh.

"Phỉ Nhi! Phỉ Nhi, ta đến rồi, nàng đang ở đâu!"

Tần Thiên nghe Lương Văn Đạo nói Lý Phỉ Nhi bị bọn cướp đả thương, nhất thời đầu óc nóng lên, không màng tất cả, trực tiếp xông vào ngân hàng.

"Tần Thiên, ta ở chỗ này!" Lý Phỉ Nhi nghe được thanh âm quen thuộc của Tần Thiên, trong lòng vô cùng kích động.

Nghe thấy tiếng của Lý Phỉ Nhi, Tần Thiên lập tức lao tới, thấy Lý Phỉ Nhi sắp bị cưỡng gian, lửa giận bùng phát, song nhãn chuyển sang màu đỏ như máu, một cỗ sát khí cường đại từ thân hắn bạo phát ra, trong nháy mắt cả ngân hàng tràn ngập mùi máu tươi.

"Dị năng giả, giết hắn đi!" Râu quai nón thấy biểu hiện của Tần Thiên liền hướng về phía đầu trọc và miệng méo mà hô, sau đó thân hình lao về phía Tần Thiên, trong tay xuất hiện một vật có hình bán nguyệt giống như loan đao.

Tần Thiên căn bản không thèm để ý tới tên này, đôi mắt đỏ ngầu như máu hướng về phía Lý Phỉ Nhi, ngay lập tức cả người biến mất tại chỗ, sau một khắc xuất hiện phía sau hai tên đầu trọc.

"Chết đi!" Tần Thiên quát lên một tiếng, hai tay gân xanh nổi lên, trong nháy mắt bắt lấy hai tên kia ném mạnh xuống mặt đất.

"Bịch, bịch!"

Hai tên đầu trọc bị Tần Thiên ném xuống đất, máu tươi không ngừng trào ra, không đợi bọn chúng kịp phản ứng, Tần Thiên lại một lần nữa xuất thủ.

Trong nháy mắt, tiểu đệ đệ của chúng bị Tần Thiên một cước đá nát, cả hạ bộ nát bấy, biến thành một đống huyết nhục lẫn lộn.

Tần Thiên còn chưa dừng lại, khảm đao được hắn lấy ra, không chút do dự chém xuống hai tên đang nằm trên mặt đất.

"Các ngươi đều phải chết!"

Tần Thiên lúc này không khác gì một hung thần, một đao xuống là một cái đầu rơi ra, trông cực kỳ dọa người.

Lúc này tên râu quai nón thấy hai huynh đệ của mình bị Tần Thiên chém thành thịt vụn, không giấu được vẻ tức giận, dao găm trong tay hướng tới đầu Tần Thiên chém tới.

"Muốn chết!"

Một tiếng đao ngân vang lên, râu quai nón bị Tần Thiên chém thành hai mảnh, nội tạng rơi đầy trên đất, máu tươi lênh láng trên sàn nhà.

Râu quai nón một lời cũng không kịp thốt ra, bên cạnh đó những con tin vừa rồi bị khống chế trong nháy mắt ngất đi phân nửa, tên miệng méo vốn định lao lên nhưng thấy lão đại của mình bị một đao chém chết không khỏi sững sờ, sắc mặt trắng bệch.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch