Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 257: Thế Cục

Chương 257: Thế Cục


Trong hầm ngầm Kim Sắc Thiên Địa, trận hỗn chiến vẫn tiếp diễn, song nhân số đã hao tổn đáng kể. Phần lớn đã hồn歸 địa phủ, thi hài chất đống tựa ngọn núi nhỏ, các lão đại thế lực đều đã quy thiên.

Phong Tử được Tần Thiên bảo hộ, chỉ mang vài vết thương nhỏ. Toàn thân hắn tắm trong huyết dịch, vừa có của bản thân, vừa có của địch nhân, hệt như một huyết nhân.

Tần Thiên sừng sững trên đống thi thể, ánh mắt băng lãnh như hàn băng vạn năm. Từng giọt máu từ khảm đao trong tay hắn tí tách rơi xuống, thân ảnh tựa như một tôn sát thần. Chung quanh hắn, thi thể chồng chất, đều là những kẻ vong mạng dưới đao của hắn, kẻ thì bị chém vỡ đầu, người thì bị đoạn ngang eo. Khảm đao trong tay Tần Thiên cũng đã sứt mẻ, lởm chởm do chém vào xương cốt địch nhân.

Hoàng Đế đứng tại cửa đại sảnh, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng, sắc mặt trắng bệch. Người của các thế lực đã tử vong toàn bộ, thủ hạ của hắn cũng hao tổn hơn phân nửa, tất cả đều do Tần Thiên gây nên. Tên Tần Thiên này như ác ma, quả thực đáng sợ.

- Thư sinh, ngươi không xuất thủ sao?

Hoàng Đế nhìn thư sinh trong góc phòng, lớn tiếng hỏi. Thư sinh liếc nhìn Hoàng Đế, nhưng không hề có ý định động thủ. Tần Thiên và Phong Tử cũng không hề tấn công về phía thư sinh. Trong số đông người, thư sinh là người duy nhất không ra tay với hắn. Quan trọng hơn, theo như lời Babaca nói cho Tần Thiên biết, thư sinh là một gã tu luyện cổ võ, thực lực không hề tầm thường, nhưng cụ thể cao bao nhiêu thì Babaca cũng không rõ, bởi trên người thư sinh có một hơi thở kỳ dị ngăn cản nó, khiến nó không thể cảm nhận được. Nhưng có một điều có thể khẳng định, thư sinh không hề có sát ý đối với Tần Thiên, vì vậy Tần Thiên cũng không để tâm đến hắn.

- Hừ! Được, nếu ngươi không ra tay, vậy thì cùng nhau chết đi! Tần Thiên, ta biết ngươi lợi hại, có chút võ công, nhưng hôm nay ngươi vẫn phải ngã xuống!

Hoàng Đế nhìn Tần Thiên, lạnh lùng nói.

Lời vừa dứt, cửa thang máy phía sau hắn mở ra. Bảy tám nam tử mặc tây trang đồng phục bước ra, kẻ dẫn đầu là một tên đầu trọc chột mắt, thân hình khôi ngô cao lớn, nom hệt như một hải tặc.

- Cũng là cổ võ giả!

Tần Thiên giật mình. Thực lực của đám người này thấp nhất cũng là Nhất Tinh Ngũ Giai, cao nhất thì tương đương với Nhất Tinh Bát Giai đỉnh phong như hắn. Nhất thời, áp lực của Tần Thiên tăng lên gấp bội, trong lòng kinh hoàng. Hoàng Đế lại có thể tìm được mấy tên cổ võ giả đến, rốt cuộc hắn có thân phận gì, đây là điều mà một kẻ cầm đầu tiểu thế lực không nên có. Lần trước, băng đảng đua xe kia xuất hiện cổ võ giả đã khiến hắn giật mình, không ngờ tới trong tay Hoàng Đế cũng có cổ võ giả, chẳng lẽ hiện tại cổ võ giả không còn giá trị như vậy sao, khắp nơi đều có?

Thật ra thì, thân phận của những người này Hoàng Đế cũng không hề hay biết. Có kẻ đã mách bảo hắn rằng đám người này thân thủ phi phàm, có thể tru diệt Tần Thiên và Âm Dương Thư Sinh.

- Phong Tử, ngươi đứng qua một bên, gọi vào số này, nói cho bọn họ biết ta đã bị bao vây, những người này rất lợi hại, bảo bọn họ mau đến cứu ta. Nơi này không còn việc của ngươi nữa!

Tần Thiên lấy điện thoại di động của mình, tìm số của Sở Văn Long rồi đưa cho Phong Tử. Phong Tử gật đầu, rồi đi sang một bên gọi điện thoại.

Giờ phút này, đám người kia đã tiến đến, kẻ cầm đầu liếc nhìn Tần Thiên, không hề lộ vẻ gì, rồi nhìn Chu Dịch - Âm Dương Thư Sinh đang ngồi trong góc, chân mày nhất thời cau lại, trong mắt lóe lên một tia kỳ dị, nhưng nhanh chóng biến mất.

- Lên!

Kẻ cầm đầu chỉ vào Tần Thiên, ra lệnh cho đám thuộc hạ.

Lập tức, đám người kia xông về phía Tần Thiên. Trong tay bọn chúng đều lăm lăm chủy thủ sắc bén, tốc độ nhanh đến khó tin, tấn công Tần Thiên.

Hoàng Đế chứng kiến tất cả, liền xoay người đi vào thang máy, đi lên phía trên.

Thang máy rất nhanh đã đưa hắn lên Kim Sắc Thiên Địa. Vừa ra khỏi thang máy, Hoàng Đế liền đi vào bên trong, tiến thẳng đến phòng làm việc của Tổng giám đốc. Trong phòng, một gã râu quai nón mặc tây trang đang ngồi trên ghế da, thong thả rút ra một điếu xì gà, vẻ mặt vô cùng thản nhiên. Bên cạnh nam tử này còn có sáu người mặc tây trang khác, đều mặc đồng phục cổ võ giả màu sắc giống nhau, thực lực đều từ Nhất Tinh Ngũ Giai trở lên.

- Đại ca! Xong việc rồi!

Hoàng Đế nhìn người đàn ông trước mặt, cung kính nói, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng.

- Tốt! Đã hai năm rồi, Phố quán bar rốt cuộc cũng thuộc về Thiên Lang ta!

Bàn tay nam tử kia vỗ mạnh lên mặt bàn, trên mu bàn tay hắn có một hình xăm đầu sói rất sống động.

Kẻ trong hắc đạo chỉ cần nhìn thoáng qua, liền biết đây là tiêu chí của một trong tam đại bang phái vùng phụ cận, Nhất Thiên Lang Bang. Nam tử này chính là Thiên Lang lão đại, Huyết Lang.

Ba năm trước, Huyết Lang không rõ từ đâu xuất hiện, mang theo hơn mười thuộc hạ nhanh chóng quật khởi, trở thành ngôi sao mới nổi trong vùng phụ cận Quảng Châu. Chưa đầy nửa năm sau, hắn đã thành lập được một đại bang phái mấy trăm người, cùng băng đảng đua xe chia sẻ địa bàn phụ cận Quảng Châu. Nhưng trong thời điểm tấn công Phố quán bar, hắn đột nhiên bị thương nặng, các thế lực Phố quán bar liên hợp lại tập kích, gây nên tổn thất thảm trọng, từ đó trở đi không còn nhúng tay vào Phố quán bar nữa.

Nhưng không ai hay biết, Huyết Lang đã đưa Hoàng Đế vào một thế lực trong Phố quán bar, Du Long Bang. Hoàng Đế liền nhanh chóng quật khởi, trở thành lão đại Du Long Bang, dần dần phát triển Du Long Bang trở thành thế lực đệ nhất trên Phố quán bar.

Đại hội hắc đạo cuối tháng này chính là âm mưu của Lang Bang, chuẩn bị diệt trừ tất cả các thế lực của Phố quán bar, thống nhất giang hồ. Nhưng Huyết Lang không ngờ tới Tần Thiên lại ngang trời xuất thế, nhanh chóng chiếm cứ phân nửa địa bàn Phố quán bar, ngay cả băng đảng đua xe cũng bị đả kích. Rất có thể phía sau Tần Thiên còn có thế lực lớn ủng hộ, làm toàn bộ kế hoạch của Huyết Lang rối loạn, do đó Huyết Lang cũng rất kiêng kỵ, không dám dễ dàng động thủ.

Lại càng không ngờ tới chính là đúng lúc này, có một người thần bí tìm đến hắn, cho hắn mượn một lực lượng siêu cường, để hắn ra tay tiêu diệt Tần Thiên, đồng thời nâng đỡ hắn trở thành Quảng Châu đệ nhất hắc bang. Người kia cho hắn mượn một nhóm cao thủ có sức chiến đấu cực mạnh, thế nên hắn mới có ngày hôm nay.

- Tốt lắm! Đợi sau khi Tần Thiên chết, ngươi hãy bảo tồn thi thể hắn rồi đưa tới tổng bộ!

Huyết Lang nhìn Hoàng Đế nói.

- Vâng, đại ca!

Hoàng Đế cung kính đáp lời. Huyết Lang ngay sau đó dẫn người rời khỏi phòng làm việc, Hoàng Đế tiễn sát phía sau.

Ngay lúc này, chiến đấu trên Phố quán bar đã kết thúc, năm sáu trăm bang chúng hắc đạo đã tản đi. Nằm rải rác trên đường chỉ toàn là thi thể, không một ai còn sống. Phe đối phương hoặc là bị giết, hoặc là đầu hàng, hoặc là đào tẩu. Trên mặt đất chỉ còn lại huyết nhục mơ hồ, thi thể người chết, cảnh tượng hệt như một cái máy xay thịt, vô cùng khủng bố.

Quân khu Quảng Châu.

Trong phòng nghị sự, Sở Văn Long, Dịch lão, cùng hai lão giả khác và một cô gái đang ngồi. Nếu Tần Thiên ở đây, hắn sẽ giật mình, bởi vì cô gái kia chính là Tiêu Du.

Lúc này, cửa phòng nghị sự mở ra, một người lính bước vào, đưa điện thoại di động cho Sở Văn Long. Sở Văn Long vừa nghe xong, sắc mặt liền đại biến.

- Hắn đã gặp chuyện, vừa mới cầu cứu ta, người của hắn đều đã chết hết, bản thân hắn cũng bị bao vây.

Sở Văn Long nhìn Tiêu Du nói.

- Ừm! Không có gì, không cần để ý đến hắn!

Tiêu Du thản nhiên nói.

- Nếu xảy ra chuyện gì thì sao?

Sở Văn Long lo lắng.

- Sẽ không có chuyện gì đâu, yên tâm đi!

Tiêu Du nhìn Sở Văn Long, nhàn nhạt cười. Thấy Tiêu Du không lo lắng, Sở Văn Long cũng không cần thiết phải lo lắng như vậy. Hắn liền nói một câu vào điện thoại rồi cúp máy.

- Ta lập tức phái người qua!

Kim Sắc Thiên Địa, dưới mật thất.

- A Thiên, bọn họ nói sẽ lập tức phái người tới!

Phong Tử nhìn Tần Thiên, hưng phấn nói, rốt cuộc cũng đã có viện binh.

Tần Thiên cũng không quay đầu lại, chỉ đáp lại một câu. Lúc này, hắn đang đối mặt với năm người đồng thời công kích. Năm người này thực lực đều là Nhất Tinh Ngũ Cấp, nhưng bọn chúng phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, thân pháp lại càng thêm linh hoạt. Trong nhất thời, Tần Thiên cũng không thể giải quyết được bọn chúng, ngược lại còn liên tục bị thương, trên cánh tay đã xuất hiện rất nhiều vết máu.

- Con mẹ nó, tưởng lão tử không đánh lại các ngươi sao?

Tần Thiên nhìn đám người kia, nổi giận. Chỉ là, hắn đang lo lắng tên cầm đầu kia đột nhiên tập kích, cho nên hắn không dám thi triển Thuấn Di cùng Ẩn Thân, miễn cho bị đối phương phát hiện ra thực lực của mình, vậy thì thảm. Nhưng hiện tại không thể cố kỵ nhiều như vậy nữa, nếu không một lát nữa, năng lượng của mình sẽ hao hết sạch.

- Hát!

Tần Thiên rống lên một tiếng, trực tiếp Thuấn Di hiện ra trước mặt một tên, khảm đao trong tay chém xuống đầu hắn.

Người này không ngờ tới tốc độ Tần Thiên đột nhiên bạo tăng, lập tức đem chủy thủ chắn ngang trước mặt, ngăn cản khảm đao.

Tần Thiên quát lớn một tiếng, khảm đao trực tiếp chém xuống đầu người này.

Tên giống như hải tặc kia thấy Tần Thiên muốn giết người của mình, liền lập tức xuất thủ. Trong tay hắn cũng xuất hiện một cây chủy thủ, đâm về phía Tần Thiên, tốc độ nhanh vô cùng, trong nháy mắt đã đến trước ngực Tần Thiên.

Tần Thiên chửi thầm, khảm đao vội vàng quay về chắn trước ngực.

- Đinh!

Một tiếng kim loại va chạm vang lên. Chủy thủ trực tiếp đụng vào khảm đao của Tần Thiên rồi bị dội ngược trở về, tên hải tặc đưa tay lên nhanh chóng bắt lấy chủy thủ. Cái tên suýt bị Tần Thiên chém chết cũng nhanh chóng rời đi, cùng lúc đó, bốn tên khác đã đâm tới sau lưng Tần Thiên.

- A Thiên cẩn thận!

Phong Tử khẩn cấp hô lớn, trực tiếp cầm khảm đao xông lên.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch