Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 267: Nhiệm Vụ Của Tần Thiên

Chương 267: Nhiệm Vụ Của Tần Thiên


Xe dừng lại ở đầu tiểu khu, Tần Thiên từ trong xe bước ra, hít sâu một hơi, cố gắng bình ổn lại tâm tình đang kích động, sau đó cất bước lên lầu.

Chưa kịp đến cửa, Tần Thiên đã cảm nhận được trong nhà truyền ra vài luồng năng lượng cường đại đang dao động. Luồng năng lượng này còn ẩn chứa sự áp chế, chỉ phóng thích một chút ít ra bên ngoài, hiển nhiên là một lời cảnh cáo, giống như mãnh hổ tại lãnh địa của mình, đánh dấu khắp nơi để răn đe những kẻ muốn xâm nhập, khiến chúng biết điều mà lui lại.

Tần Thiên vừa đặt chân lên lầu, liền bị sáu đạo khí tức khóa chặt. Chúng dò xét trên người hắn một lượt rồi biến mất, hiển nhiên không phát hiện ra bất kỳ địch ý nào.

Tần Thiên lấy chìa khóa, chuẩn bị mở cửa, nhưng cánh cửa đã tự động mở ra. Tiêu Du đứng ở cửa, nở nụ cười nhìn hắn.

- Tiểu Thiên, vào đi!

Tiêu Du vừa nói vừa kéo tay hắn vào bên trong, tiện tay đóng cửa lại.

Trong phòng khách, một người đàn ông trạc ba mươi tuổi đang ngồi ngay ngắn. Khuôn mặt hắn vuông chữ điền, chính khí mười phần, trên người tản ra một cỗ khí thế cường đại, nhưng lại cố ý áp chế.

Phía sau người đàn ông này là bốn vị lão giả chừng năm mươi tuổi, mỗi người khí thế trầm ổn, tựa hồ cũng đang cố gắng áp chế, giống như nước lũ bị đê điều ngăn chặn, chỉ chực chờ phá vỡ mà tràn ra.

Ngồi giữa bốn người này là một đạo sĩ, có tướng mạo tựa như Âm Dương tiên sinh. Ba người còn lại, Tần Thiên không nhận ra.

Bất quá, khi nhìn thấy mái tóc của người đàn ông đang ngồi kia, toàn thân Tần Thiên chấn động, hai mắt trợn trừng, không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào người đó, nhịp tim đập mạnh mẽ.

Trung niên nam tử thấy Tần Thiên, chỉ khẽ mỉm cười, vô cùng bình tĩnh, nhưng ngón tay không tự chủ được mà run run đã bán đứng hắn.

- Nhị thúc!

Tần Thiên nhìn nam tử kia thật lâu, mới phục hồi tinh thần lại, trong miệng lẩm bẩm kêu lên như người mộng du, thân thể cũng bắt đầu run rẩy.

Phụ thân Tần Thiên có ba người huynh đệ, phụ thân hắn là trưởng huynh, nam tử này là nhị đệ của phụ thân hắn, Tần Chấn Hổ, dưới nữa còn một người nữa. Nhưng sau một cuộc chiến đấu, phụ thân hắn cùng với hai vị thúc thúc đều biến mất, sinh không thấy bóng người, tử không thấy xác, tung tích không rõ. Tần Thiên vốn tưởng rằng bọn họ đều đã chết, không ngờ hôm nay, nhị thúc lại còn sống sờ sờ ngồi trước mặt hắn. Trong lúc nhất thời, sự vui mừng khôn xiết này khiến Tần Thiên không kịp phản ứng.

- Đến đây, Tiểu Thiên, mau đến bên nhị thúc!

Tần Chấn Hổ đứng lên, vẫy tay với Tần Thiên, bàn tay cũng khẽ run rẩy.

Tần Thiên nhìn nam tử kia, lập tức lao tới, ôm chặt lấy hắn. Tần Chấn Hổ cũng ôm lấy Tần Thiên, hai người cùng rơi lệ. Cảm giác gặp lại sau bao năm xa cách khiến bọn họ không thể khống chế được tâm tình, nước mắt không kìm nén được mà tuôn trào.

- Thúc thúc, không ngờ còn có thể gặp lại người! Phụ mẫu của con, còn có tam thúc đâu rồi? Bọn họ còn sống không?

Tần Thiên vội vã hỏi.

- Đến đây, Tiểu Thiên, con ngồi xuống trước! Tiêu Du, con cũng ngồi xuống đi, nghe ta từ từ nói!

Tần Chấn Hổ nhìn hai người nói, sau đó hắn cũng ngồi xuống.

- Tiểu Thiên, trước để ta nói cho con biết một chút về gia tộc!

Tần Chấn Hổ nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên gật đầu, chăm chú lắng nghe.

- Trên đất Hoa Hạ, có tổng cộng bảy đại gia tộc, theo thứ tự là: Tần, Tề, Sở, Yến, Triệu, Ngụy, Hàn. Bọn họ là những kẻ nắm giữ một nửa nền kinh tế của Hoa Hạ. Trong bảy gia tộc, Tần gia chúng ta là cường đại nhất, cho nên được xếp hạng đầu.

Tần Chấn Hổ nói.

Tần Thiên nghe mà kinh hãi đến rớt cả cằm. Nếu đây không phải do đích thân nhị thúc hắn nói ra, thì hắn tuyệt đối không tin.

- Bảy đại gia tộc chúng ta sở dĩ cường đại như vậy, là vì chúng ta đồng thời là những gia tộc dị năng. Dị năng giả ở Hoa Hạ không ít, nhưng chúng ta là bảy gia tộc cường đại nhất, hơn nữa cùng theo Mao Thái Tổ năm xưa tranh đấu giành thiên hạ, cho nên ở Hoa Hạ có địa vị cực cao, không thể lay động.

- Kinh khủng đến vậy sao? Nếu bảy đại gia tộc liên hợp lại, chẳng phải là có thể chèn ép cả chính quyền sao?

- Ha ha, chuyện đó không thể xảy ra. Thất đại gia tộc cho dù có tâm tư, thì cũng chỉ là tâm tư diệt trừ lẫn nhau. Chính quyền lại nhìn trúng điểm này, nên dù Thất đại gia tộc có cường đại đến mức nào, bọn họ cũng không động đến chúng ta. Nhiều nhất cũng chỉ là vào thời điểm chúng ta phát triển quá nhanh, thì hơi áp chế một chút, không để cho một gia tộc nào trưởng thành quá nhanh. Chỉ cần giữ vững sự cân bằng thực lực của Thất đại gia tộc, thì chuyện tranh giành quyền lực với chính quyền là không thể nào. Hơn nữa, nếu chèn ép chúng ta, thì một nửa nền kinh tế của Hoa Hạ sẽ tê liệt, ít nhất trong mười năm không thể khôi phục lại được. Chính quyền sẽ không chọn loại biện pháp ngu xuẩn như vậy!

Tần Chấn Hổ cười nói.

- Nga, thì ra là vậy!

Tần Thiên gật gật đầu, lẩm bẩm nói.

- Tiểu Thiên, phụ thân con và tam thúc vẫn còn sống, hơn nữa còn sống rất tốt!

Tần Chấn Hổ nhìn Tần Thiên nói.

- Cái gì! Thật sao?

Tần Thiên kích động đứng phắt dậy, hắn vẫn luôn cho rằng phụ mẫu mình đều đã qua đời. Không ngờ Tần Chấn Hổ lại nói cho hắn biết phụ mẫu hắn đều còn sống.

- Đúng vậy, sau trận chiến ấy, mọi người đều nghĩ rằng phụ mẫu con, ta, còn có tam thúc của con đều đã chết. Nhưng thật ra bọn ta không ai chết cả, mà sau khi trận chiến kia kết thúc, chúng ta đều bỏ trốn!

Tần Chấn Hổ nói.

- Bỏ trốn? Tại sao?

Tần Thiên không hiểu.

- Bởi vì có người muốn giết phụ thân con, còn muốn giết cả con nữa. Trận chiến năm đó thật ra là do người Tần gia gây ra. Tần gia có tổng cộng tam đại thế lực, hai chi chủ cùng một chi thứ. Trong hai chi chủ, thì một chi là gia gia con, một chi là đại gia gia của con, còn chi thứ là chi của tam nãi nãi.

- Trong gia tộc, quyền thừa kế chỉ thuộc về chi chủ, chi thứ vĩnh viễn không có quyền thừa kế. Cho nên có thể thừa kế gia tộc, thì chỉ có đại gia gia cùng gia gia con. Nhưng tam nãi nãi của con cũng muốn thừa kế gia tộc, vì vậy một cuộc tinh phong huyết vũ không tiếng động đã xảy ra trong nội bộ gia tộc. Gia gia con vì thế mới bỏ nhà ra đi, vì người không muốn nhìn thấy huynh đệ tương tàn. Sau đó, đại gia gia con thắng hiểm tam nãi nãi, thành công kế thừa, nắm trong tay cả Tần gia.

- Bất quá, bởi vì đại gia gia con bẩm sinh không thể sinh con, bên dưới không có một nam một nữ nào, không cách nào truyền thừa Tần gia xuống. Do đó, đại gia gia con liền đi tìm gia gia con, muốn phụ thân con về thừa kế Tần gia. Vì thế, mới có chuyện tiếp theo, tam nãi nãi của con phái người đến giết hại ba huynh đệ chúng ta, còn định giết cả con nữa. Lúc ấy, phụ thân con biết không thể tránh khỏi, nên đã đạo diễn một vở kịch chết giả, sau đó ba huynh đệ chúng ta thành công thoát đi. Còn con, bởi vì không có ở nhà, lại thêm đại gia gia con phái người đến bảo vệ, nên cũng không xảy ra chuyện gì, đồng thời cũng phong tỏa tin tức về con lại.

- Nữ nhân kia thật độc ác, vì quyền lực mà thậm chí tàn sát cả anh em!

Tần Thiên oán hận nói, trong lòng thầm nguyền rủa tam nãi nãi chưa từng gặp mặt cả ngàn lần. Dám phái người đi giết hại phụ mẫu thúc thúc hắn, không thể tha thứ.

- Thật ra chuyện này cũng bình thường thôi, vì quyền lực rất nhiều người chuyện gì cũng có thể làm được. Nếu không phải những năm qua đại gia gia con cố gắng bảo vệ, chỉ sợ con cũng đã bị hại!

- Nhị thúc, phụ mẫu con ở đâu? Sao không tới gặp con?

Tần Thiên nghi ngờ hỏi.

- Ừ! Đây là chuyện trọng điểm ta muốn nói tiếp!

- Phụ mẫu con, ta, còn tam thúc con nữa đang ở một nơi an toàn. Vì một số lý do, mà bọn họ không thể ra ngoài, ta cũng phải vô cùng mạo hiểm mới đi ra, nhưng lập tức sẽ trở lại ngay. Thế lực của tam nãi nãi ngày càng lớn mạnh, mà đại gia gia con thân thể ngày càng yếu, thực lực thủ hạ của ông đã giảm mạnh. Lục đại gia tộc khác đang nhìn chằm chằm vào, không cách nào đồng thời bảo vệ ta, phụ thân con, cùng tam thúc, chỉ có thể bảo vệ mình con, hơn nữa còn là ở tỉnh G. Ra khỏi tỉnh G này, thì tính mạng của con nguy hiểm hơn nhiều.

- Đáng sợ như vậy sao? Vậy là mọi người vĩnh viễn không thể trở về nữa?

- Không! Chúng ta có thể trở lại hay không, là tùy thuộc vào con!

Tần Chấn Hổ nhìn Tần Thiên, trịnh trọng nói.

- Phụ thuộc vào con sao?

- Đúng vậy, hiện tại con là người thừa kế thứ nhất của Tần gia, chỉ cần con kế thừa vị trí gia chủ, thì chúng ta có thể trở về!

- Thừa kế Tần gia? Làm sao có thể? Con hiện tại không bị giết chết đã là tốt lắm rồi!

- Vì vậy, nhiệm vụ này vô cùng gian khổ. Lão bà tam nãi nãi kia hiện tại không thể vươn tay xuống phía nam này được. Cho nên con phải nắm chặt thời gian này, mà đem phía nam bỏ vào trong túi, như vậy mới có chỗ đứng, sau đó theo thời gian phát triển lớn mạnh hơn, như vậy thì những người đứng trung lập trong gia tộc sẽ nghiêng sang bên này, dù sao thì chúng ta cũng là chi chủ. Đến lúc đó, con sẽ dễ dàng thừa kế Tần gia, ta và phụ mẫu con đi ra, có thể cùng nhau đối phó với lão bà kia, báo thù cho gia gia con!

Tần Chấn Hổ nói đến đây, lộ rõ vẻ tức giận.

- Báo thù cho gia gia? Gia gia không phải bị bệnh mà chết sao? Chẳng lẽ là lão bà kia hại chết?

- Đúng vậy, gia gia con là dị năng giả, làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được. Ít nhất người có thể sống được 120 tuổi, nhưng lại ở tuổi 68 mà qua đời, đó là lão bà kia hạ thủ hại chết gia gia con.

Tần Chấn Hổ oán hận nói.

- Con mẹ nó! Gia gia là bị lão bà kia hại chết, lại còn muốn giết cả nhà ta, quá ghê tởm. Không giết chết bà ta, thiên lý nan dung!

Tần Thiên giận dữ nói.

- Thế cho nên con phải nắm chặt thời gian, thành lập thế lực của riêng mình, nếu không thế lực của lão bà kia kéo đến nơi này, thì phiền toái vô cùng. Ta phải đi về, nếu không bị phát hiện thì nguy. Hẹn gặp lại con, Tiểu Thiên!

Tần Chấn Hổ nhìn Tần Thiên nói, sau đó vội vàng rời đi.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch