Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 296: Khởi Đầu Đại Tỉ

Chương 296: Khởi Đầu Đại Tỉ


Tần Thiên cùng Tống Vũ lĩnh lấy đan dược, Tống Vũ liếc nhìn một cái, vội vàng cất kỹ. Tần Thiên thì không vội, mà là cầm trên tay quan sát tỉ mỉ. Những đan dược này hiệu quả tương tự như yêu thú nội đan, đều là phục hồi năng lượng trong thời gian ngắn, hiệu quả tương đương với nội đan yêu thú cấp năm.

Tần Thiên tại Thần Tàng Tinh đã tích trữ mấy trăm viên nội đan yêu thú, cho nên tuyệt không lo lắng việc thiếu thốn. Hơn nữa, hắn còn nắm giữ Phách Vương Quyết, loại công pháp nghịch thiên này có thể hấp thu máu huyết người khác, chuyển hóa thành năng lượng của bản thân.

- Được rồi, các ngươi trở về đi. Sáng sớm ngày mai giờ Mão phải thức dậy, tập hợp tại thao trường quân đội. Đến giờ Tỵ sẽ chính thức bắt đầu thi đấu. Sở Văn Long gật đầu, nhìn hai người dặn dò.

- Lần này, ta quyết không để thua bất kỳ ai. Tống Vũ từ phòng làm việc Sở Văn Long bước ra, nhìn Tần Thiên đắc ý tuyên bố.

- Cứ ôm giữ ảo tưởng đó đi. Tần Thiên tùy ý đáp lời, không hề có hứng thú tranh đấu cùng hạng người này.

Tống Vũ nhìn bộ dạng không thèm quan tâm của Tần Thiên, trong lòng vô cùng khó chịu, hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng rời đi, bỏ lại Tần Thiên phía sau.

- Lần này, quân khu chúng ta hoàn toàn có cơ hội tiến vào top ba. Bất quá, không rõ Tần Thiên dùng phương pháp gì để che giấu thực lực bản thân. Nhưng ta có thể chắc chắn một điều, thực lực hiện tại của hắn không hề thua kém Tống Vũ, thậm chí có thể đã đạt tới Nhị Tinh Dị Năng Giả. Dịch lão trong phòng làm việc, trầm ngâm nói với Sở Văn Long.

- Nếu thật sự như vậy thì quá tốt rồi. Sở Văn Long nghe Dịch lão nói, không khỏi mừng rỡ.

Tuy rằng không phải là Dị Năng Giả, nhưng Sở Văn Long hiểu rõ hệ thống phân chia cấp bậc. Hiện tại, Dịch lão là Tứ Tinh Dị Năng Giả, đã nằm trong top năm mươi của Long Bảng. Nhị Tinh Dị Năng Giả có thể đứng vào cuối bảng trong số một trăm người tiếp theo. Chưa kể, ngày mai tham gia dự thi phần lớn chỉ là Nhất Tinh Dị Năng Giả, số lượng Nhị Tinh Dị Năng Giả vô cùng ít ỏi. Cho nên, lão càng tin tưởng Tần Thiên có thể tiến vào top ba của Địa Bảng, thậm chí là Long Bảng thì càng tốt.

- Tần Thiên quả nhiên là người của Tần gia, nhất định trong gia tộc có thủ đoạn bí mật. Lần này chúng ta đặt cược tất cả vào hắn, dường như là một quyết định đúng đắn. Dịch lão chậm rãi nói.

- Mong là vậy.

Về phần Tần Thiên, sau khi rời khỏi phòng làm việc của Sở Văn Long, liền hướng đến nơi ở của Sở Tương Tương. Trước khi Trương Thiếu Soái rời đi, đã tiết lộ cho hắn địa điểm của Sở Tương Tương.

- Ngươi định đi đâu vậy? Đây là doanh trại quân đội. Tống Vũ thấy Tần Thiên đi về một hướng, liền lớn tiếng quát hỏi.

- Ta đi đâu liên quan gì đến ngươi? Ngươi buồn ngủ thì cứ về ngủ trước đi, chẳng lẽ ngươi sợ ma đêm nên không dám ngủ một mình sao? Tần Thiên liếc nhìn Tống Vũ, trào phúng nói.

- Ta không rảnh quản ngươi, nhưng đêm hôm khuya khoắt ngươi chạy đi tìm Tương Tương để làm gì? Ngươi nghĩ ta không biết những suy nghĩ đen tối trong đầu ngươi sao? Ngươi chỉ là một tên lưu manh, ta tuyệt đối không cho phép ngươi ức hiếp Tương Tương. Tống Vũ giang tay, ngăn cản Tần Thiên.

- Đầu óc ngươi quả thực có vấn đề, hay là ngươi để quên não ở nhà rồi? Tương Tương là bạn gái của ta, ta tìm nàng thì có gì sai trái? Tần Thiên khó chịu, đẩy Tống Vũ đang cản đường sang một bên.

Tống Vũ nhìn thấy Tần Thiên vẫn kiên quyết đi về phía Sở Tương Tương, liền bất chấp đuổi theo. Quả thực, Tần Thiên là bạn trai của Sở Tương Tương, cho nên gã không thể vô lý ngăn cản. Nhưng trời tối như vậy, Tần Thiên tìm đến Sở Tương Tương vào thời điểm này, chín phần mười là muốn làm những việc đen tối. Gã vẫn còn ôm hy vọng đoạt lại Sở Tương Tương, làm sao có thể để Tần Thiên và Sở Tương Tương ở một chỗ ân ân ái ái?

- Ngươi sao lại bám theo ta? Đừng nói là ngươi thích ta thật đấy nhé? Tần Thiên làm bộ sợ hãi, nói.

- Ai thèm đi theo ngươi? Đường này không phải của nhà ngươi, ta đi thì ngươi có quyền gì mà thắc mắc? Hơn nữa, ta là anh họ của Tương Tương, đến thăm nàng một chút cũng là chuyện bình thường. Tống Vũ nhìn Tần Thiên, nói rồi cất bước đi thật nhanh về phía biệt thự của Sở Tương Tương.

- Ngu ngốc. Tần Thiên mắng một câu, rồi cũng nhanh chân đuổi theo.

Hai người nhanh chóng đến được biệt thự của Sở Tương Tương. Nàng lúc này đang xay sinh tố trái cây, chờ Tần Thiên quay lại. Thấy Tống Vũ đến cũng có chút bất ngờ, nhưng sau đó cũng khẽ mỉm cười chào hỏi.

- Anh họ.

- Ừ, em họ dạo này em có khỏe không? Tống Vũ hướng về Sở Tương Tương, hỏi han.

- Dĩ nhiên là khỏe, sao lại không khỏe được chứ, đúng không, Tương Tương? Tần Thiên từ phía sau Tống Vũ lên tiếng.

Hắn vượt qua Tống Vũ, tiến đến trước mặt Sở Tương Tương, một tay ôm lấy eo nàng, đôi môi khẽ chạm lên môi nàng. Hành động bất ngờ khiến cho Sở Tương Tương đỏ mặt, ngượng ngùng.

Đứng bên cạnh, Tống Vũ nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức tái mét mặt mày. Gã tức giận đến cực điểm, hai tay nắm chặt thành quyền. Ánh mắt gã gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, hận không thể lột da, xé xác hắn ngay lập tức.

- Anh họ cứ yên tâm, có ta ở bên cạnh, Tương Tương tuyệt đối sẽ không có chuyện gì. Ể, sao sắc mặt anh khó coi vậy? Anh họ không có chuyện gì chứ? Nếu không thì tiện đây có sinh tố, anh họ dùng cho khỏe người. Tần Thiên nhìn Tống Vũ đang tức tối, trêu chọc.

- Hừ, không cần. Ta nhớ ra ta có việc bận, ta phải đi ngay. Ngày mai gặp lại. Tống Vũ nghiến răng, nhìn Tần Thiên châm chọc, rồi bỏ đi.

- Ngu ngốc, tự mình rước nhục vào thân. Tần Thiên thấy Tống Vũ bỏ đi, liền cười lạnh.

- Tần Thiên, sau này chàng không nên đối xử với anh họ của thiếp như vậy. Dù sao, anh ấy cũng rất tốt với thiếp. Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên, nhỏ nhẹ nói.

Nàng không muốn hai người trở mặt thành thù, như vậy nàng sẽ vô cùng khó xử.

- Ừ, chỉ cần hắn biết điều, không chọc đến ta, ta liền mặc kệ hắn. Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương, dịu dàng nói.

- Tần Thiên, chàng đến uống sinh tố đi, thiếp làm rất nhiều.

Hôm sau, Sở Tương Tương còn đang chìm trong giấc mộng đẹp, thì Tần Thiên đã tỉnh giấc. Hắn nhìn Sở Tương Tương còn đang ngủ say, liền hôn nhẹ lên má nàng một cái, rồi lặng lẽ rời đi.

Nơi thao trường quân khu, giờ phút này đã tập trung một đám đông người. Những người này đến từ các quân khu khác nhau trên cả nước, bao gồm cả các môn phái cổ võ và các đại gia tộc.

Tất cả Dị Năng Giả đều tràn đầy tự tin khi đến đây, khí thế của họ liên tục tỏa ra mạnh mẽ. Cuộc thi còn chưa bắt đầu, nhưng ý chí tranh tài đã sục sôi.

Tuy nói là một cuộc thi so tài Dị Năng, nhưng các môn phái cổ võ ở những lần dự thi trước đều không đoạt được phần thưởng. Nhưng bọn họ cũng không cần những phần thưởng đó. Những kẻ dự thi chắc chắn sẽ dùng đến các dược liệu trị thương, và đan dược của bọn họ sẽ có giá trị lớn trong những trường hợp này. Các gia tộc, môn phái cũng chỉ phái một vài đệ tử tham gia để rèn luyện.

Tần Thiên từ xa thấy Sở Văn Long, liền lập tức tiến đến. Tống Vũ thấy Tần Thiên đến gần, cao ngạo cười lạnh một tiếng. Giờ phút này, toàn bộ khu vực bên ngoài quân khu, có một vài đoàn người từ xa tiến đến, bao gồm cả các đại đệ tử của các môn phái cổ võ. Bọn họ vừa mới đến nơi vào sáng nay.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch