Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 4: Báo Thù

Chương 4: Báo Thù


"Tiểu Du tỷ tỷ có ý định cho thuê khu nhà." Tiêu Du nhìn Tần Thiên, chậm rãi nói trong bữa ăn.

"Cho thuê? Vì sao lại cho thuê?" Tần Thiên nhíu mày, khó hiểu hỏi.

"Căn nhà lớn như vậy, phòng trống đến ba bốn gian, không cho thuê thật lãng phí." Tiêu Du đáp lời. Tần Thiên được gia nhân cấp cho khu nhà cao cấp, diện tích rộng hơn hai trăm năm mươi mét vuông, bình thường hai người chỉ dùng hai gian, bốn gian còn lại luôn bỏ không.

"Nhưng ta cảm thấy có chút không ổn. Hơn nữa, nếu có kẻ thuê làm hỏng đồ đạc thì tỷ tỷ tính sao?" Tần Thiên có chút không muốn. Hai người cùng ở vốn rất tốt, không có cơ hội chiếm tiện nghi của Tiêu Du, nếu có người đến ở cùng, việc chiếm tiện nghi Tiêu Du sẽ khó khăn hơn, nên việc cho thuê phòng, Tần Thiên thật lòng không muốn.

"Không sao cả, ta sẽ chọn lựa thật cẩn thận." Tiêu Du ôn tồn nói.

"Vậy... cũng được." Tần Thiên thấy Tiêu Du kiên trì, đành phải đáp ứng.



Quán bar Đại học Quang Châu.

Đêm buông xuống, vô số nam nữ thanh niên từ khắp nơi đổ về, quán bar tràn ngập không khí truy lạc. Những mỹ nữ mặc trang phục mỏng manh, ngắn cũn cỡn khoe dáng, chuẩn bị sẵn sàng quyến rũ nam nhân. Xen lẫn trong đó là một đám kỹ nữ, vừa tối đã ra đứng đường kiếm khách. Trong số đó, không ít là sinh viên Đại học Quang Châu.

Một chiếc taxi dừng lại trước cửa quán bar. Tần Thiên bước xuống xe, hướng về phía quán bar đi tới. Bên trong, tiếng nhạc rung trời vang lên điếc tai, ánh sáng lấp loé không ngừng, đám nam nữ trẻ tuổi vừa cầm chai rượu vừa nhảy điên cuồng, các cô gái trẻ tùy tiện để nam nhân sờ mó. Trong các góc tối, những cặp đôi dính sát vào nhau, phát ra âm thanh bị tiếng nhạc che lấp. Tất cả những gì thối nát nhất đều hội tụ ở nơi này.

Tần Thiên đảo mắt một vòng, ánh mắt dừng lại ở một góc âm u, nơi một nam sinh tóc trắng đang ôm một cô gái khêu gợi, hai tay không ngừng thám hiểm trên người ả khiến ả thở gấp liên tục, vô cùng mê người. Tần Thiên nhìn qua rồi trực tiếp bước tới.

"A Thiên, sao giờ mới đến vậy, mau ngồi đi!" Nam sinh thấy Tần Thiên đến liền khẽ nói với cô gái bên cạnh vài câu rồi đưa nàng một xấp tiền mặt. Cô gái kia cười khanh khách rồi rời đi ngay.

"Mẹ nó, ngươi đúng là tai họa của nữ sinh viên." Tần Thiên cười mắng, ngồi xuống cạnh hắn. Nam sinh này tên là Thiếu Hi, ngoại hiệu Phong Tử, là bạn thân nhất của Tần Thiên, vô cùng dâm đãng, thích nhất là chơi đùa nữ sinh viên.

"Hắc hắc, A Thiên, có muốn ta tìm một người cho ngươi không, tuyệt đối ngon lành, công phu hàng nhất lưu, đảm bảo cho ngươi dục tiên dục tử." Phong Tử cười dâm đãng nhìn Tần Thiên nói.

"Cút đi, ta là một người thuần khiết." Tần Thiên vẻ mặt nghiêm túc đáp lời.

"Cút!" Phong Tử nghe vậy, ngay lập tức giơ ngón giữa lên tỏ vẻ khinh bỉ.

"Đúng rồi, người ta nhờ ngươi tìm, tìm được chưa?" Tần Thiên hỏi.

"Tìm được rồi, kẻ đó là người của một đám du côn phụ cận Đại học Quang Châu, có mười mấy tên, đầu lĩnh tên là Quang Đầu Tứ. Đám này đặc biệt hay đón đánh, đe dọa người khác, trừ giết người ra thì cái gì cũng dám làm." Phong Tử nói. "A Thiên, ngươi tìm bọn chúng làm gì?"

"Hừ! Hôm nay tan học, ta bị đám chó chết này đánh lén, đương nhiên là muốn báo thù rồi." Tần Thiên lạnh lùng đáp.

"Ngươi lại bị bọn chúng đánh, mẹ kiếp, đúng là muốn chết mà, không ngờ bọn chúng lại dám động vào ngươi! Bất quá theo quy củ, chúng ta phải tìm người đứng sau sai khiến mới đúng." Phong Tử nói.

"Quy củ cái rắm, lão tử chính là quy củ, dám động vào ta, ta giết cả nhà chúng nó. Còn ai sai khiến chúng nó, ta sẽ tìm sau." Tần Thiên âm thanh lạnh lùng nói. Với hắn, không thể buông tha một ai.

"Hay, ngươi đã muốn đi đập bọn chúng, vậy ta phải mướn thêm mấy người đến hỗ trợ ngươi." Phong Tử nói rồi cầm điện thoại định gọi, nhưng bị Tần Thiên ngăn lại.

"Không cần. Chỉ cần ta và ngươi là đủ." Tần Thiên nói.

"Ta và ngươi? Ngươi không đùa chứ, bọn chúng đông người như vậy, ta biết ngươi lợi hại, nhưng song quyền nan địch tứ thủ." Phong Tử kinh ngạc nói.

"Không sao cả. Ta cam đoan sẽ ngược đãi bọn chúng đến chết. Đi, dẫn ta đi gặp bọn chúng." Tần Thiên quả quyết.

"Vậy được rồi." Phong Tử đáp rồi cùng Tần Thiên đi lấy hai cây côn sắt dài hơn mười centimet, mặt trên bọc một lớp vải. Như vậy khi đánh người sẽ không chết, làm bị thương cũng không dễ dàng bị phát hiện.

"Mỗi người một cây!" Phong Tử nói rồi hai người cùng lên xe, đi đến gần Đại học Quang Châu.

Rất nhanh, xe đã đến gần Đại học Quang Châu. Phong Tử dẫn Tần Thiên đến một con ngõ nhỏ tối tăm. Nơi này sắp bị phá bỏ và di dời, nên xung quanh không có mấy nhà dân.

"Đám người kia ở trong một căn nhà dân ở cuối ngõ." Phong Tử nói. Tần Thiên gật đầu, nắm chặt tay, cảm nhận toàn thân tràn ngập lực lượng. Hiện giờ, Tần Thiên chỉ muốn xông vào cho bọn chó đó nếm thử sự lợi hại của dị năng mà hắn vừa có được.

Hai người nhanh chóng đến cuối ngõ nhỏ, nơi có một căn nhà vẫn sáng đèn, bên trong truyền ra tiếng cười dâm đãng của đàn ông và tiếng nũng nịu của đàn bà.

Tần Thiên và Phong Tử đi đến trước cửa, cửa không khóa, chỉ cần đẩy là vào được. Bên trong, bảy tám tên lực lưỡng đang vây quanh một tên đầu trọc. Tên đầu trọc đang nằm trên người một nữ nhân đầy đặn, hai chân nàng quấn quanh eo hắn. Tên đầu trọc hung hăng dập lên hắc động của ả. Đám tiểu đệ xung quanh có hai tên không nhịn được bắt đầu tụt quần xuống.

"Thật buồn nôn, lại còn pháo dàn nữa." Phong Tử chán ghét hô lớn. Mọi người bên trong kinh ngạc nhìn hai người trước cửa.

"Bọn chó chết, bọn mày là ai, sao dám xông vào đây? Muốn chết à?" Đầu trọc từ trên người nữ nhân xuống, phẫn nộ quát. Đám côn đồ cũng lao lên bao vây hai người.

"Được rồi, bọn ta chính là tìm chết, nhưng chết chính là chúng mày!" Tần Thiên nhìn đám người, cùng Phong Tử cầm côn sắt xông lên.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch