Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 49: Học Bơi Lội

Chương 49: Học Bơi Lội


Tần Thiên cùng Sấu Tử luận bàn xong xuôi, liền có điện thoại của Hàn Thi Vũ gọi đến, bảo hắn mau chóng lên lớp. Tần Thiên bèn dặn Phong Tử cùng Sấu Tử lo liệu bang sự, kế hoạch cụ thể đợi hắn quyết định sau. Đoạn, Tần Thiên liền cùng Lâm Hiểu Di hớn hở đến trường.

Vừa đến trường, Lâm Hiểu Di vào thẳng phòng làm việc, Tần Thiên một mình đến khoa. Còn chưa đến cửa khoa, liền thấy một đám người đi ra, trong đó có Hàn Thi Vũ và Phạm Kiến. Hàn Thi Vũ thấy Tần Thiên, liền cao hứng gọi hắn lại.

- Tần Thiên, mẫu thân của Lâm lão sư không sao chứ?

Hàn Thi Vũ hỏi, buổi trưa nàng gọi điện, Tần Thiên đã thuật lại tình hình, bảo Hàn Thi Vũ nói với nàng là không có việc gì, không cần lo lắng.

- Thiên ca, huynh không sao là tốt rồi. Đúng rồi, tiểu tử kia huynh định xử trí thế nào?

Phạm Kiến tiến lên, chỉ vào tên lùn mới từ bên trong đi ra, nhìn Tần Thiên hỏi. Tên lùn vừa ra tới liền thấy Tần Thiên, nhất thời trong mắt tràn đầy sợ hãi, vội vàng cúi đầu, không dám nhìn Tần Thiên, mặt mũi xám xịt trốn sang một bên. Chuyện buổi sáng hắn đã biết, Tần Thiên không hề hấn gì, nên cả ngày cầu nguyện Tần Thiên ngàn vạn lần đừng đến trường, không ngờ vừa ra khỏi cửa đã đụng phải.

- Thú vị, chúng ta trêu đùa hắn một chút.

Tần Thiên nhìn tên lùn đang lảng tránh mình từ xa, cất lời, sải bước tiến tới, trực tiếp chặn trước mặt tên lùn, khiến hắn run rẩy một trận.

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì, ta muốn tố cáo ngươi... Ngươi... Nơi này là... Là trường học, ngươi không được làm loạn.

Tên lùn nhìn Tần Thiên, khẩn trương lắp ba lắp bắp.

- Thật sao, trường học thì sao? Bản tọa muốn làm loạn thì làm loạn, ngươi có thể làm gì ta?

Tần Thiên nhìn tên lùn, mạnh mẽ tiến lên một bước, dọa hắn quỳ sụp xuống.

- Ta không dám, ta không dám, ta không dám nữa, van xin ngươi đừng đánh ta. Ta xin lỗi, ta xin lỗi, ta đã xóa video trong điện thoại di động rồi, van xin ngươi đừng đánh ta.

Tên lùn hoảng sợ nói, cuống quýt móc điện thoại di động ra đưa cho Tần Thiên.

Tần Thiên không ngờ tên này lại hèn nhát như vậy, trực tiếp quỳ xin tha, khiến hắn mất hết hứng thú.

- Thôi đi, tha cho ngươi một mạng, tuyệt đối không có lần sau.

Tần Thiên nhìn hắn, một cước đạp bay, trực tiếp cầm điện thoại, định dạng thẻ nhớ, rồi ném trả cho hắn.

- Cút đi.

Tần Thiên khinh bỉ nói. Tên lùn lập tức luôn miệng nói cám ơn, nhanh chóng bỏ chạy.

- Buổi chiều học cái gì?

Tần Thiên quay đầu, nhìn Hàn Thi Vũ và Phạm Kiến hỏi.

- Bơi lội.

Phạm Kiến đáp.

- Học thể dục à, thật quá tốt.

Hai mắt Tần Thiên sáng lên. Học bơi lội, chẳng phải có thể trợ giúp chỉ điểm những mỹ nữ kia bơi lội sao? Rồi vô tình chạm phải cái gì đó, vậy thì còn gì bằng.

- Lưu manh.

Hàn Thi Vũ nhìn bộ dạng Tần Thiên, khinh bỉ nói.

- Đúng đấy, lưu manh.

Phạm Kiến cũng khinh bỉ nói, ra vẻ nghiêm túc.

- Móa, ta là người đứng đắn mà.

- Ta không tin.

Hàn Thi Vũ khinh bỉ nói, xoay người rời đi. Tần Thiên vội vàng đuổi theo, Phạm Kiến theo sát phía sau.

Ba người đến khu bơi lội, mọi người đã đến đông đủ. Rất nhanh, chuông vào học vang lên, giáo viên thể dục lập tức huýt sáo, gọi tập trung.

Giáo viên thể dục là một lão gia hỏa chừng năm mươi tuổi, đeo kính Địa Trung Hải. Thấy nữ sinh khoa mỹ thuật tạo hình đi tới, nhất thời hai mắt sáng lên, bởi vì khoa này mỹ nữ nhiều như mây đen kéo đến.

- Lão già dê.

Phạm Kiến nhìn thầy thể dục nói. Lão gia hỏa kia đang nhìn chằm chằm vào một nữ sinh ngực lớn, bộ dáng sắc lang, chỉ thiếu điều chảy nước miếng.

- Tốt, tập hợp nào, nữ sinh đứng trước, nam sinh ở phía sau. Mỗi hàng mười người, dãn cách ra một chút, xếp hàng điểm số.

Lão gia hỏa nhìn mọi người nói. Mọi người lập tức làm theo, rất nhanh xếp thành đội, rồi điểm số.

- Rất tốt, bây giờ các trò vào phòng thay đồ nhận áo tắm, năm phút sau tập hợp.

Lão gia hỏa nói. Mọi người nhanh chóng tản ra, chạy vào phòng thay đồ.

Mấy phút sau đã có người lục tục đi ra, đám nam sinh hèn mọn vô cùng, đã sớm chạy ra chờ ở cửa phòng thay đồ nữ, chờ nữ sinh đi ra. Những nữ sinh sau khi thay áo tắm đều gợi cảm vô cùng, chung quanh toàn là bắp đùi trắng bóng, sáng ngời đến lồi cả mắt.

- Ta kháo, sao ta không phát hiện, nữ sinh lớp chúng ta lại có hàng họ tốt như vậy.

Một tên vô cùng hèn mọn nhìn nữ sinh bước ra nói. Lúc này, Hàn Thi Vũ đi ra, trong phút chốc, tất cả mọi người đều choáng váng. Mẹ kiếp, có được nàng thì còn gì bằng.

Trường học phát đồ hai mảnh, không phải loại liền thân. Vóc người Hàn Thi Vũ vốn đã cực kỳ xinh đẹp, thêm áo tắm hỗ trợ, trông nàng vô cùng gợi cảm, hấp dẫn.

- Mợ, đây là nữ nhân của bản tọa, cấm bọn này nhìn.

Tần Thiên thầm nghĩ, vội vàng tiến lên, che trước mặt Hàn Thi Vũ. Nhất thời đám nam sinh thầm mắng Tần Thiên vô sỉ.

- Tần Thiên, ta đẹp không?

Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên chớp mắt hỏi, trên mặt ngượng ngùng. Đây là lần đầu tiên nàng mặc loại y phục hở hang này đứng trước mặt mọi người, có vẻ cực kỳ khẩn trương.

- Đẹp lắm, đương nhiên là rất đẹp, quả thực là mỹ nhân khiến muôn hoa phải ghen tị.

Tần Thiên mê mẩn nói, hai mắt gắt gao nhìn vào khối thịt non mềm trước ngực Hàn Thi Vũ, bị áo tắm bó chặt, trông vô cùng sinh động, hấp dẫn.

- Sắc lang, cấm nhìn.

Hàn Thi Vũ vội vàng che ngực, mặt đỏ bừng, trong lòng cũng vui vẻ, chứng tỏ mình rất có sức hấp dẫn.

- Không có, ánh mắt của ta chỉ là thưởng thức nghệ thuật, nàng đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm, ta mới là thuần khiết thực sự, tên Cường Thuần Khiết kia chỉ là giả tạo thôi.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nghiêm túc nói.

- Đi đi. Ai tin ngươi.

Hàn Thi Vũ khinh bỉ liếc Tần Thiên, rồi đi về phía đội ngũ, Tần Thiên vội vàng đi theo.

Lão giáo viên thể dục cũng đã thay quân bơi, lúc này đang rình coi nữ sinh với bộ dạng hèn mọn, đồ vật trong quần bất tri bất giác đã sưng lên.

- Lão sắc quỷ, phải tìm cách chỉnh hắn.

Tần Thiên nói với Phạm Kiến. Hắn không muốn lão sắc quỷ này động tay động chân với Hàn Thi Vũ.

- Không thành vấn đề, chúng ta đập vỡ kính hắn.

- Tốt, ngươi đi qua giả vờ đụng hắn, làm rơi kính, ta sẽ đạp nát.

Tần Thiên nói, Phạm Kiến gật đầu, hai người lặng lẽ rời khỏi đội ngũ. Tần Thiên vào phòng thay quần áo tìm giày, nháy mắt với Phạm Kiến. Phạm Kiến lập tức nhanh chóng lao về phía thầy thể dục.

- Ái da.

Một tiếng kêu lớn, Phạm Kiến trực tiếp đánh bay thầy thể dục, bay ra ngoài mấy mét, kính mắt văng ra một bên. Tần Thiên nhanh chóng đi qua, "rắc", kính mắt vỡ tan tành.

- Ái da, thật ngại quá. Lão sư, ta không cố ý, thầy mau dậy đi, đeo kính vào.

Phạm Kiến nhìn lão già dê nói, đỡ hắn dậy. Lão gia hỏa tức giận, lập tức đeo kính lên, phát hiện mình nhìn ra mười mấy tên Phạm Kiến. Hóa ra kính đã vỡ vụn.

- A... Mắt kính của ta, đây là Dior đấy, hơn tám nghìn đồng đó. Ai đạp nát?

Lão sư tức giận hét lớn, toàn bộ học sinh phía dưới cười ồ. Mọi người giơ ngón cái khen Tần Thiên và Phạm Kiến, rồi kéo nữ sinh mình ngưỡng mộ xuống nước.

- Tần Thiên, dạy ta bơi được không? Ta vẫn chưa biết.

Hàn Thi Vũ đến cạnh Tần Thiên, xấu hổ nói, cúi đầu không dám nhìn hắn.

"Ta kháo, đây là hấp dẫn ta sao, chủ động dâng lên miệng à." Tần Thiên thầm nghĩ, lập tức nói:

- Đương nhiên là được.

Nói xong liền nắm tay Hàn Thi Vũ, đi về phía bể bơi. Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên nắm tay, tim đập mạnh, vô cùng khẩn trương.

Trên bờ, lão gia hỏa đang gào thét vì cái kính của lão.

Tiết bơi lội tiếp theo sẽ có gì đặc sắc, sẽ có sự kiện phấn khích gì, mọi người hãy chờ xem, hắc hắc.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch