Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 54: Vị Hôn Thê

Chương 54: Vị Hôn Thê


Trước mặt Tần Thiên, đám người kia chứng kiến nam tử đeo kính đen đang nằm đo đất, không rõ sống chết ra sao. Tên nam tử đeo kính đen đứng đó run rẩy không ngừng, mồ hôi lạnh ứa ra như tắm, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Bên cạnh nam tử nọ, một tuyệt sắc mỹ nữ đang đứng, dung mạo cùng tuổi với Tần Thiên. Nàng mặc bộ y phục màu đen bó sát người, phảng phất như chỉ che kín những chỗ trọng yếu. Da thịt nàng trắng mịn như ngọc, bộ ngực căng tròn đầy đặn. Dưới lớp áo lót mỏng manh, hai điểm đỏ ửng như ẩn như hiện. Khuôn mặt cô gái xinh đẹp hoàn mỹ không tì vết, toát lên vẻ dã tính khó cưỡng, đặc biệt là cặp đùi ngọc tuyết trắng như có ma lực, khiến kẻ khác không thể nào dời mắt.

Nữ nhân như vậy, dù đặt chân đến đâu cũng là đối tượng thèm thuồng của nam nhân. Nhưng giờ phút này, tuyệt đối không có bất kỳ kẻ nào dám đến gần, bởi trong tay nàng đang lăm lăm chiếc chủy thủ đặt trên cổ Hàn Thi Vũ. Hàn Thi Vũ kinh hãi đến nỗi khuôn mặt tái nhợt, vô cùng hoảng sợ. Cô gái kia lại nở nụ cười mị hoặc nhìn Tần Thiên, cố ý khoe đôi chân mê người.

"Là cô sao? Cô muốn gì? Mau thả nàng ra!"

Tần Thiên nhìn cô gái, lạnh lùng thốt. Nàng chính là kẻ đã trêu chọc bản thân trong cửa hàng nội y lần trước.

"Ai nha, huynh đừng hung dữ như vậy... Huynh làm ta sợ đó. Ta chỉ là một cô nương nhỏ bé, huynh không thể ôn nhu hơn với người ta sao? Hơn nữa, ta còn cứu vị cô nương kia của huynh, ngược lại huynh lại hung hăng với ta, trên đời lại có người xấu xa như vậy sao? Huynh làm ta rất đau lòng."

Cô gái mang vẻ mặt đáng thương nhìn Tần Thiên, giọng nói mị hoặc như có thể làm tan chảy trái tim nam nhân.

"Ba Ba Ca, cô ta xuất hiện từ lúc nào? Vì sao ngươi không báo cho ta?"

Tần Thiên hỏi Ba Ba Ca.

"Bẩm chủ nhân, thuộc hạ cũng không hay biết."

"Ngươi cũng không biết? Lẽ nào thực lực của ả quá cường đại?"

Tần Thiên nghi hoặc hỏi.

"Không rõ, trên người ả có một vật phẩm đặc thù, có thể thu liễm khí tức hoàn toàn, khiến thuộc hạ không thể phát hiện ra thực lực hay tung tích của ả."

Ba Ba Ca đáp lời.

Tần Thiên nghe vậy liền nhíu mày, đồng thời trong lòng cảnh giác tăng lên gấp bội. Cô gái này lần trước đã lộ sát khí với bản thân, không biết mục đích là gì, hiện tại lại còn khống chế Hàn Thi Vũ trong tay.

"Đừng lắm lời, cô rốt cuộc có mục đích gì thì cứ nói thẳng, đừng làm tổn thương đến người vô tội. Ta ở đây, cô muốn gì cứ việc tiến lên."

"Ô ô... Huynh thật xấu xa, sao lại nghĩ ta như vậy? Người ta vốn không có mục đích gì, chỉ muốn giúp huynh mà thôi. Huynh đã muốn nàng vậy thì trả cho huynh."

Cô gái mang bộ dáng ủy khuất nhìn Tần Thiên, sau đó bĩu môi buông lỏng tay, thả Hàn Thi Vũ. Hàn Thi Vũ lập tức chạy nhanh về phía Tần Thiên, hắn vội vàng kéo nàng ra sau lưng che chở, đồng thời nghi ngờ nhìn cô gái kia, rốt cuộc ả có mục đích gì?

"Ai da, người ta không có mục đích gì, người ta đã trả nàng cho huynh, huynh còn không vui là sao?"

Cô gái ủy khuất nhìn Tần Thiên, vừa nói vừa tiến về phía hắn. Tần Thiên lập tức giơ thiết côn lên che trước ngực, tạo thế phòng thủ.

"Đừng tiến lại đây!"

Tần Thiên nhìn cô gái quát lớn, nhưng ả vẫn làm ngơ, tiến về phía hắn. Tần Thiên vừa nhìn vừa huy động thiết côn đánh xuống đầu cô gái. Điều khiến hắn kinh ngạc là ả không hề trốn tránh, mặc cho Tần Thiên vung côn. Nhìn thấy thiết côn sắp nện xuống đầu cô gái, nam tử đeo kính đen trực tiếp nhắm mắt lại, không dám chứng kiến.

"Bịch!"

Thời khắc cuối cùng, Tần Thiên trực tiếp ném thiết côn ra xa, không nện vào cô gái. Thật ra hắn chỉ muốn hù dọa một chút, bởi Ba Ba Ca đã nói, cô gái này hiện tại không có địch ý với hắn.

"Hì hì, ta biết huynh sẽ không nỡ đánh ta mà."

Cô gái nhìn Tần Thiên, vui vẻ nói, hai tay lao tới ôm chầm lấy hắn. Tần Thiên muốn né tránh, nhưng không ngờ lại bị ả ôm chặt vào lòng, đặt tay hắn vào giữa đôi gò bồng đảo cao vút. Nhất thời, xúc cảm mềm mại từ tay hắn truyền đến, vô cùng thoải mái, đồng thời còn có mùi thơm mê người chui vào mũi Tần Thiên.

"Rốt cuộc cô muốn gì?"

Tần Thiên nhìn nữ nhân kia hỏi, muốn rút tay ra mà không được.

"Hì hì, ta muốn gả cho huynh."

Cô gái nhìn Tần Thiên, cười hì hì nói. Đôi mắt phượng câu hồn đoạt phách chớp chớp về phía Tần Thiên. Nếu là một kẻ khác, có lẽ đã gật đầu đồng ý rồi.

"Hừ! Đừng nói những lời vô dụng, hãy nói thật đi."

Tần Thiên lạnh lùng nói, sát khí trong mắt tăng lên. Nhưng cô gái kia không hề sợ hãi, vẫn dịu dàng nhìn hắn.

"Người ta nói thật mà, chẳng lẽ huynh đã quên mình còn một vị hôn thê chưa gặp mặt? Chẳng lẽ huynh muốn phụ lòng người, không chịu nhận trách nhiệm sao?"

Cô gái u oán nhìn Tần Thiên.

"Vị hôn thê?"

Tần Thiên lẩm bẩm, cẩn thận suy nghĩ lại. Hình như ngày bé, trước khi Tần gia suy bại, gia gia hắn có sắp đặt cho hắn một vị hôn thê, tên nàng hình như là Triệu Chỉ Nhược, cùng tuổi với hắn, sinh sau hắn chỉ hai tháng. Nhưng hai người chưa từng gặp mặt, Tần Thiên cũng chỉ nhớ mang máng, sau này lớn lên thì quên mất. Hôm nay, cô nàng này nhắc đến, hắn liền nhớ lại.

"Cô là Triệu Chỉ Nhược?"

Tần Thiên nhìn cô gái, nghi hoặc hỏi.

"Hắc hắc, chính là ta đó... Huynh thật vô tâm, quên mất người ta, trong khi cục cưng của huynh ngày nào cũng nhắc tên huynh đó."

Nữ nhân chu miệng nhìn Tần Thiên.

"Không đúng, cô là vị hôn thê của ta, vậy tại sao hôm nọ ở tiệm nội y lại muốn giết ta?"

"Hì hì, hôm đó người ta chỉ muốn thử thực lực của vị hôn phu tương lai mà thôi... Nhưng lại không ngờ huynh là kẻ vô lại, dám sờ soạng người ta, thiếu chút nữa là làm cái kia rồi."

Triệu Chỉ Nhược xấu hổ nhìn Tần Thiên, giống như Tần Thiên đã ăn sạch nàng rồi vậy.

Hàn Thi Vũ nghe được lời nói của cô gái, nội tâm vô cùng căng thẳng, không khỏi dùng sức nắm chặt tay Tần Thiên, trong mắt lộ ra thần sắc khác thường. Có điều, Tần Thiên không hề nhận ra.

"Vì sao ta phải tin cô là Triệu Chỉ Nhược? Cô có bằng chứng gì chứng minh không?"

Tần Thiên không tin, nói. Hắn không hề khinh địch, vừa nghe vài lời đã tin tưởng cô ta. Hơn nữa, gia thế của hắn giờ đã thành tro bụi, còn Triệu gia vẫn là một đại gia tộc đang cường thịnh. Thời điểm Tần gia sa sút, Triệu gia lại càng hưng vượng. Một gia tộc đang trên đỉnh cao, mà dòng chính vẫn tìm một kẻ gia tộc nghèo túng thực hiện lời hứa, trong chuyện này nhất định có mục đích không thể cho ai biết.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch