Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 218: An bài

Chương 218: An bài




Cũng may, Đại Pháp Sư cũng chỉ trêu chọc hắn, sau đó liền chuyển hình ảnh, nơi Khương Tư Nhi đang trang điểm trong một cung điện nào đó.

Chiếc váy trước ngày cưới của nàng cần chuẩn bị trong chín ngày!

Trước đây Lý Trường Thọ luôn muốn phàn nàn về vấn đề này, nhưng hắn quá bận nên không có cơ hội.

Đại Pháp Sư ngạc nhiên nói: "Đây không phải là tiểu Giao Nhân mà chúng ta gặp lần trước?"

"Chuyện này." Lý Trường Thọ cười khổ nói: "Vào lúc đó, độc đan 【 Tâm Hỏa Thiêu 】 của đệ tử xảy ra một chút sai lầm, làm hai người bọn họ không kìm lòng được, liền có tiếp xúc da thịt..."

"Ồ? Căn nguyên lại là ở chỗ của ngươi? Ha ha ha! Chuyện thế gian, thật sự tuyệt không thể tả."

Lý Trường Thọ vừa định nói chuyện, Đại Pháp Sư lại trừng mắt nhìn, tiện tay chuyển tấm gương một chút, hiện ra tình hình phía trên mặt biển.

Chỉ thấy, một đóa mây trắng rơi xuống từ trên cao, có ba đạo thân ảnh đứng trên đó, ở phía trước nhất là một vị lão giả gầy gò mặc hỉ bào đỏ chót trên người, ở phía sau là hai vị Thiên Tướng Kim Giáp một nam một nữ đi theo.

Hai vị Thiên Tướng này, đều tản ra uy áp cảnh giới Kim Tiên, mang theo một đội ba trăm Thiên Binh tinh nhuệ cảnh giới Chân Tiên, đi về phía Long Cung Đông Hải.

Đại Pháp Sư cười nói: "Nguyệt Lão? Hắn làm sao lại tới nơi đây?"

"Chuyện này, xem như đệ tử mời đến...thân phận của Nguyệt Lão vừa vặn thích hợp với loại nơi chốn này, tới nơi đây biểu lộ ra uy nghi Thiên Đình, để cho Thiên Đình thành lập liên hệ sơ bộ cùng với Long Tộc."

Lý Trường Thọ cười nói: "Ngày đó ngài an bài Nguyệt Lão đến đưa thần thông cho đệ tử, đã ám chỉ đệ tử việc này, đệ tử làm sao có thể không rõ ràng?"

"Không tệ, không tệ." Huyền Đô Đại Pháp Sư không nhịn được vỗ vỗ bả vai của Lý Trường Thọ: "Mặc dù ngươi nói như vậy, trong đáy lòng ta vô cùng vui vẻ, nhưng ta xác thực không nghĩ tới kỹ càng như vậy."

Lý Trường Thọ vừa định tiếp tục nói thêm một câu: ‘Một lần an bài trong lúc lơ đãng của ngài, đã là không bàn mà hợp với ý đại đạo.’

Đại Pháp Sư lại đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng, đưa tay chuyển tấm gương một chút.

Lần này, hình ảnh trực tiếp hoán đổi đến trên một hòn đảo, hai thân ảnh ‘Lén lén lút lút’ bơi ra từ trong nước biển, ẩn nấp thân hình ở trong một tòa trận pháp.

"Triệu Công Minh sư đệ? Cùng với...Hoàng Long sư đệ?" Huyền Đô Đại Pháp Sư cảm thấy khó hiểu: "Quan hệ giữa hai giáo đã trở nên hòa hợp như vậy từ lúc nào? Bọn hắn đây là đang làm gì?"

"Khục, chuyện kia, Đại Pháp Sư..." Lý Trường Thọ lập tức có một chút nghẹn lời.

Đại Pháp Sư trừng mắt: "Đây cũng là do ngươi an bài?"

"Không phải hoàn toàn." Lý Trường Thọ cười khổ nói: "Đệ tử cũng chính là ở trong đó, đóng vai một nhân vật không trọng yếu, hơi thúc đẩy chuyện xưa phát triển một chút..."

Đại Pháp Sư không nhịn được đứng chắp tay, ngửa đầu im lặng, yếu ớt thở dài.

"Trường Thọ à, ngươi có phải hay không, ngay cả ta cũng tiện thể an bài?"

Nghe một tiếng cảm khái của Huyền Đô Đại Pháp Sư, tâm niệm của Lý Trường Thọ cấp tốc xoay chuyển, quả thật có một chút khẩn trương.

Hắn là thật sự sợ Huyền Đô Đại Pháp Sư hiểu lầm gì đó.

Giả thiết, Tây Phương Giáo có đệ tử Thánh Nhân chặn đường bản thể của hắn, hắn miễn cưỡng sống sót đợt thứ nhất, lúc kế tiếp chờ cứu viện, có thể trông cậy vào ai đến cứu mạng?

Từ trước mắt mà nói, chỉ có Đại Pháp Sư!

Thánh Nhân lão gia không có khả năng trực tiếp ra tay, cứu viện một tiểu đệ tử ngay cả Kim Tiên cũng đều không phải như hắn.

Điểm ấy phải tự hiểu, Lý Trường Thọ tự nhiên cũng hiểu.

Cho nên, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Huyền Đô Đại Pháp Sư mới chính là cơn mưa đúng lúc của hắn tại Hồng Hoang!

Từ tiền đề này, Lý Trường Thọ trừ phi là mất trí, làm sao lại tự tiện an bài đùi nhà mình, chọc tức Đại Pháp Sư?

Dù thật sự muốn an bài, đó cũng là mời Thánh Nhân lão gia hạ lệnh, đi đường vòng...

Khục, chuyện này không quan trọng!

Sự kiện Văn Tịnh đạo nhân kia, thuần túy là chủ ý của Thánh Nhân lão gia, không liên quan gì đến đệ tử nhỏ thuần khiết tốt bụng như hắn...

Không thể nói là không liên quan gì, nhưng nhiều nhất cũng không quá hai thành rưỡi điểm mấu chốt!

Nghe Đại Pháp Sư thở dài cảm khái, Lý Trường Thọ lập tức lấy ra trạng thái mạnh nhất của chính mình để ứng đối...

Kỹ năng diễn xuất tốt nhất chính là cởi bỏ ngụy trang, không diễn nữa!

Lý Trường Thọ lập tức biểu hiện sự bất an trong lòng ở trên mặt, cau mày, cười khổ rồi thở dài: "Đại Pháp Sư, trừ sự tình mà Thánh Nhân lão gia bàn giao, đệ tử tuyệt đối không có nửa điểm tự tiện chủ trương đối với Đại Pháp Sư ngài!"

"Chớ có khẩn trương." Huyền Đô Đại Pháp Sư nháy mắt mấy cái, đã bắt được trọng điểm: "Trước đó lão sư đã bàn giao cho ngươi chuyện gì?"

Lý Trường Thọ liếc mắt nhìn, thấy Đại Pháp Sư cũng không tức giận mặt không lạnh, trái tim treo ở trên không trung, lập tức rơi xuống hơn phân nửa.

"Đại Pháp Sư, là như vậy..." Lập tức, Lý Trường Thọ một năm một mười, nói ra sự tình thu phục Văn Tịnh đạo nhân.

Vì có thể nhanh chóng nói xong, hắn giải thích ngắn gọn một vài câu, lược bỏ những nội dung dễ khiến cho Đại Pháp Sư hiểu lầm.

Chuyện về con muỗi này cũng không thể đem ra bàn tán...

Huyền Đô Đại Pháp Sư nghe xong, trong đáy mắt tràn đầy cảm khái, vỗ vỗ đầu vai của Lý Trường Thọ.

"Trường Thọ, khó khăn cho ngươi!"

Lý Trường Thọ thoáng có một chút không rõ ràng cho lắm.

Liền nghe Đại Pháp Sư thở dài: "Sự tình lão sư mỗi lần bố trí, yêu cầu luôn là rất nhiều, không giữ lại hậu hoạn, còn phải chặt đứt nhân quả. Sự tình trên đời, khó khăn nhất chính là hai chữ chu toàn. Ngươi...ngay cả Kim Tiên cũng chưa tới, liền bị lão sư...ài! Việc này kỳ thật nên là ta đi làm, vất vả cho ngươi rồi Trường Thọ."

Lý Trường Thọ nghe vậy, trong đáy lòng cũng có một chút bất đắc dĩ, thở dài theo Đại Pháp Sư.

Thế là, ở bên trong buồng lò sưởi này, hai kiện pháp bảo lớn nhỏ của Nhân Giáo Thánh Nhân lão gia...phì!

Nhân Giáo Tiểu Đại Pháp Sư trông coi tấm gương giám sát các nơi Long Cung, thở dài thở ngắn một hồi.

Vào giờ khắc này, hai người ở trên người lẫn nhau, tìm được cảm giác cùng chung chí hướng, đồng bệnh tương liên.

Chỉ bất quá, trong đáy mắt Đại Pháp Sư còn mang theo vài phần vui vẻ.

"Trường Thọ à, Kim Tiên Kiếp của ngươi, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ một ít." Đại Pháp Sư dặn dò: "Còn có tiền đồ tốt đẹp, đang chờ ngươi bước qua ngưỡng cửa này. Bất kể như thế nào, lúc này chủ yếu nhất là bảo mệnh, sự tình cơ duyên, tu vi, về sau lại bổ sung cũng không muộn."

Lý Trường Thọ liền vội vàng gật đầu nói phải: "Đại Pháp Sư xin yên tâm, nếu như đệ tử không có đầy đủ tự tin, nhất định sẽ không dễ dàng nếm thử."

"Căn cơ của ngươi bây giờ đã tính là không tệ, vấn đề kỳ thật không lớn." Huyền Đô Đại Pháp Sư cười nói: "Trước khi độ kiếp nhớ rõ báo cho ta biết một tiếng, ta còn thiếu ngươi một cái hứa hẹn, sẽ ở bên cạnh ngươi hộ pháp, không để cho người ta quấy nhiễu ngươi độ kiếp."

"Đến lúc đó, đệ tử chắc chắn sẽ làm phiền Đại Pháp Sư."

Nói xong, hai người nhìn nhau cười một tiếng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch