Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sư Phụ Ta Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 15: Ngộ Đạo Đan

Chương 15: Ngộ Đạo Đan

“Dùng đầu óc để chiến đấu sao?” Vương Vũ Luân lẩm bẩm, tựa như tiếp xúc đến một vĩnh vực mình không quen thuộc.

“Mong Từ đại ca chỉ dạy.”

“Nói như thế này, thứ này bình thường đều là trời sinh.”

“Nhưng mà sau khi chiến lực của ngươi đạt đến một bình cảnh, muốn một mình chiến thắng kẻ địch lớn mạnh hơn, điều này quan trọng hơn.”

“Sức phòng ngự lớn mạnh, có cách tương ứng để đối phó.”

“Còn về tốc độ nhanh, vậy thì càng dễ nói hơn.”

“Thỉnh giáo thì không cần đâu, ngươi vẫn nên trở về suy nghĩ thêm làm sao để giết chết bọn chúng.” Từ Phàm cười nói, vẫn là ngồi ở trong nhà tốt hơn, không có nhiều rắc rối như thế.

Đối phó với hai con yêu thú không có đầu óc, rất dễ dàng có thể tìm được nhược điểm của bọn chúng.

“Ta đã biết rồi.”

“Từ đại ca, lần này ta đến là muốn tiếp tục khiêu chiến với bọ ngựa đá.” Vương Vũ Luân chắp tay nói với Từ Phàm.

“Đơn giản.”

Từ Phàm búng nhẹ tay phải một cái, một ít ánh sáng màu tím theo đó dán lên ấn đường của Vương Vũ Luân.

Trong chớp mắt, Vương Vũ Luân đã tiến vào trong ảo cảnh.

Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc, Vương Vũ Luân quen đường quen lối lao về hướng của bọ ngựa đá trong rừng sâu.

Từ Phàm nhắm mắt lại cảm nhận cảnh tượng trong ảo cảnh, bắt đầu vui vẻ bật cười.

Không uổng phí bàn thân đã phí công sức truyền thuật pháp tự sáng tạo và cần cù chỉ dạy cho hắn, bây giờ đã có thể đánh ra dáng ra hình với bọ ngựa đá, ngoại trừ không thể làm bị thương nó ra, những biểu hiện khác đều rất khá.

“Từ từ sẽ đến, tên tiểu tử này vẫn cần phải rèn luyện.” Từ Phàm mang dáng vẻ lão luyện nói, đứng trên vai của người khổng lồ, chính là tự tin như thế.

Lấy ra vài phương pháp luyện đan mới có được, Từ Phàm bắt đầu suy ngẫm kĩ càng, trong đầu bắt đầu mô phỏng luyện đan.

“Tiểu Linh đan, Tiêu Độc đan, Đoán Thể đan, trước mắt phải học vài đan phương này thôi.”

“Nhu cầu lớn, nhiệm vụ có rất nhiều.”

Từ Phàm nói rồi nhìn món Pháp khí đầu tiên mình thu được, chỉ thấy trên đấy hiển thị nhiệm vụ luyện đan mà Linh Đan các ban bố.

Mười bình Tiểu Linh đan (mỗi bình mười viên), chất lượng phổ thông 150 linh thạch, trung cấp 230 linh thạch, cao cấp 400 linh thạch.

Mười bình Tiêu Độc đan (mỗi bình mười viên), chất lượng phổ thông 120 linh thạch, trung cấp 200 linh thạch, cao cấp 350 linh thạch.

Mười bình Đoán Thể đan (mỗi bình mười viên), chất lượng phổ thông 200 linh thạch, trung cấp 300 linh thạch, cao cấp 600 linh thạch.

Mười bình Khinh Thân đan …

Lúc Từ Phàm nhìn thấy giá cả thu mua của Ngộ Đạo đan, ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.

“Ngộ Đạo đan, một bình chất lượng bình thường có thể có giá 1000 linh thạch!”

“Ngộ Đạo đan có chất lượng cao cấp thể lại mà có thể có giá 10000 linh thạch.”

Sau đó Từ Phàm tìm ra được đáp án ở khu trao đổi của Pháp khí.

Ngộ Đạo đan, nâng cao cảm ngộ đại đạo của tu sĩ.

Chỉ là một lời giới thiệu đơn giản, Từ Phàm đã biết được chỗ bất phàm của đan dược này.

“Ngộ Đạo đan này, Luyện Khí kỳ có thể luyện chế không?”

Từ Phàm tiếp tục lật xem nội dung của khu trao đổi, nhưng không đạt được gì, nội dung bên trên phần nhiều đều là kinh nghiệm luyện chế đan dược cao cấp, không có tác dụng quá lớn đối với Từ Phàm hiện tại.

“Xem ra phải đợi ngày mai đi hỏi giáo viên mỹ nữ xem.”

Lúc này, Vương Vũ Luân chạy thoát ra từ trong ảo cảnh, theo thiết kế của Từ Phàm, hắn và yêu thú phải có một bên tử vong thì ảo cảnh này mới biến mất.

“Thành công rồi sao?” Từ Phàm cười hỏi, trên mặt mang theo một chút mong chờ, lỡ như tiểu tử này cuối cùng bùng nổ thành công rồi thì sao.

“Không, cuối cùng ta đã liều toàn bộ sức mạnh cũng chỉ làm nó bị thương nặng.”

“Muốn giết chết nói thực sự là quá khó.” Vương Vũ Luân vẻ mặt sầu não nói.

“Khó sao? Theo độ cứng của bọ ngựa đá, ngươi chỉ cần dùng Hoả Mâu thuật tấn công ba lần trên cùng một ví trí nhược điếm của yêu thú là có thể rồi.” Từ Phàm nói một cách đơn giản.

“Nghe thì thật là rất dễ dàng đấy.” Vương Vũ Luân sững sờ một lúc, nhưng mà sau đó cũng phản ứng trở lại.

Mẹ nó, nếu đơn giản như thế thì ta đã sớm giết chết nó rồi.

“Từ đại ca, nếu không có chuyện gì ta trở về đây.”

Vương Vũ Luân cảm thấy bản thân vẫn là nên quay về suy nghĩ làm sao giết chết hai con yêu thú, ở nơi này của Từ Phàm quá chịu đả kích đi.

“Cảm thấy bản thân quả thực không qua được kiểm tra thì nhớ nói với ta.”

“Quả thật không được ta sẽ chỉ cho ngươi.” Nói rồi trong mắt Từ Phàm loé lên một tia tinh quang, hắn thấy yêu thú Luyện Khí tầng bảy còn không phải là tuỳ ý giết sao?

“Cảm ơn Từ đại ca.”

Nhìn theo bóng lưng rời đi của Vương Vũ Luân, Từ Phàm cảm thán nói: “Thực sự là một đứa trẻ chính trực.”

Là một trong số ít những người bạn ở thế giới này của Từ Phàm, Từ Phàm không ngại mở hệ thống hack nhỏ cho hắn.

Ngày kế, Từ Phàm sau khi lên lớp xong thì không rời đi ngay.

“Từ sư đệ, có nghi vấn gì sao?” Sa Yến dịu dàng nói, từ sau lần trước cha của nàng bảo nàng chú ý đến Từ Phàm, nàng càng đặc biệt để tâm với Từ Phàm hơn.

Ấn tượng mà Từ Phàm để lại cho nàng là ẩn mình, vô cùng ẩn mình, nếu như không nghe ngóng kĩ càng ở ngoại môn, thì sẽ không biết có người này.

“Sư tỷ, ta có một vấn đề muốn hỏi một chút.” Từ Phàm nghiêm chỉnh nói, hắn hơi không dám nhìn thẳng vào sư tỷ xinh đẹp này, sợ bản thân sẽ lộ ra hình dáng Trư ca ở kiếp trước.

Nữ nhân đẹp đến một mức độ nhất định, thực sự là rất dễ thu hút ánh mắt.

“Sư đệ mời nói, đây là lần đầu tiên sư đệ một mình hỏi ta, ta nhất định sẽ nói hết những gì mình biết.”

Sa Yến vén tóc mai ở bên tai của mình lên.

Không chịu nổi rồi, không chịu nổi rồi… Trong lòng Từ Trác điên cuồng hét lên, trước đây mình cũng là một đại nhân vật xem qua mỹ nhân trong thiên hạ, làm sao đến nơi này lại không chịu nổi sự mê hoặc chứ.

Từ Phàm khôi phục lại trái tim đang đập nhanh của mình.

“Sư tỷ có từng nghe qua Ngộ Đạo đan chưa, Luyện Khí kỳ có thể luyện chế không.” Từ Phàm hỏi.

“Sao ngươi biết được Ngộ Đạo đan, loại linh đan này tuy rằng Luyện Khí kỳ có thể luyện chế, nhưng cũng tạo ra tổn thương rất lớn đối với bản thân.”

“Hiện tại có thể luyện chế ra Ngộ Đạo đan ở Luyện Khí kỳ đã rất ít.” Sa Yến nói.

“Luyện chế Ngộ Đạo đan có tổn thương gì?” Từ Phàm hỏi vấn đề mà bản thân quan tâm nhất.

“Lúc luyện chế Ngộ Đạo đan, người luyện đan bắt buộc phải đầu nhập rất nhiều tinh thần lực, còn cò cảm ngộ của bản thân với đại đạo.”

“Nếu như không cẩn thận thì sẽ mất đi căn cơ tu đạo của bản thân.”

“Trước mắt chỉ có Luyện Đan sư Kim Đan kỳ mới có thể luyện chế ra Ngộ Đạo đan mà không bị thương tổn.”

“Sao thế, tiểu sư đệ muốn luyện chế Ngộ Đạo đan à?”

Sa Yến dùng ánh mắt kỳ dị nhìn Từ Phàm.

“Ha ha, sư tỷ hiểu lầm rồi, ta chỉ là nghe nói Ngộ Đạo đan rất đáng tiền, hơi lòng tham mà thôi.” Từ Phàm giải thích.

“Ồ, vậy tiểu sư đệ cần phải nỗ lực, nếu thực sự muốn kiếm linh thạch, vậy phải tranh thủ trở thành Luyện Đan sư cơ bản đi.” Sa Yến cười xinh đẹp nói, không biết tại sao nàng hơi thiện cảm với tiểu sư đệ trung thực này.

“Vậy thì mượn cát ngôn của sư tỷ vậy.” Từ Phàm cười nói.

Từ Phàm đi một chuyến đến động của chấp sự tưới nước cho hoa Bảy Màu, sau đó trở về ngọn núi nhỏ của mình.

Xuân qua thu đến, chớp mắt một cái một năm đã trôi qua.

“Đúng thật là tu hành không kể năm tháng, một năm cứ như thế mà đã qua rồi.”

“Cách lúc ta trở thành tu sĩ Trúc Cơ vẫn còn 132 năm nữa, cách lúc ta xưng bá thế giới này vẫn còn hơn 8000 năm nữa.”

Trong một năm này, tin tức có lợi duy nhất đối với hắn mà hắn nghe thấy chính là tu sĩ của thế giới này nhiều nhất chỉ có thể ở trong thế giới này mười ngàn năm, những dị tộc khác cũng đều giống như thế, khi thời gian vừa đến thì bắt buộc phải rời khỏi thế giới này.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch