Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 167: Vân Trung Hạc quá độc ác (2)

Chương 167: Vân Trung Hạc quá độc ác (2)
"

Tỉnh Trung Nguyệt nói: "Kỳ thật, dựa theo tính cách của ta, ta sẽ dùng đao kiếm đến nói chuyện. Nếu không phải kế hoạch của ngươi, ta đã sớm mang theo 10.000 quân lính giết ra, võ công của ta rất mạnh, quân đội của ta cũng rất mạnh."

Vân Trung Hạc nói: "Ủy khuất chủ quân, nhưng nếu như ngài suất quân giết ra thì chỉ có thể vượt qua lần nguy cơ này, cũng rất khó thu về Lạc Diệp lĩnh."

Tỉnh Trung Nguyệt nói: "Đúng, kế hoạch của ngươi càng tốt hơn, chỉ là danh dự ta bị hủy rất nhiều. Hiện tại toàn bộ người Vô Chủ chi địa đều quên, ta hung ác cỡ nào."

Vân Trung Hạc nói: "Sẽ có cơ hội, tin tưởng rất nhanh ngài sẽ chứng minh cho tất cả mọi người thấy, con cọp cái mỹ lệ này lợi hại bực nào."

Tỉnh Trung Nguyệt nhìn Vân Trung Hạc thật lâu nói: "Nếu quả thật có một ngày này, ta sẽ xem đứa bé kia như con đẻ."

Sau đó, nàng không chờ Vân Trung Hạc hồi đáp gì, trực tiếp quay người rời đi.

. . .

Sau nửa canh giờ!

Trong lệ nóng ngưng tròng của vô số binh lính.

Tỉnh Trung Nguyệt tuyên bố mệnh lệnh giải trừ quân bị.

Đại quân chủ lực 10.000, giải trừ quân bị 3000.

Lập tức toàn trường rơi nước mắt.

"Chủ quân, không nên vứt bỏ chúng ta, lương thực không có, chúng ta có thể húp cháo mà."

"Chủ quân, không có quân lương cũng không cần gấp gáp, chỉ cần để cho chúng ta vẫn như cũ lưu lại trong quân đội, làm gì cũng được cả."

"Chủ quân, chúng ta quá uất ức, giết ra ngoài đi, giết ra ngoài đi, giết những chư hầu liên quân chó má kia đi, giết đến quỷ khóc sói gào."

Đầu tiên là 3000 quân bị giải thể quỳ xuống, tiếp theo một vạn đại quân quỳ xuống toàn bộ, khẩn cầu Tỉnh Trung Nguyệt.

Sau đó, có người móc ra bạc, đây là quân lương Tỉnh Trung Nguyệt phát cho bọn họ lúc trước.

Đầu tiên là mấy người, sau đó mấy chục người, vài trăm người, mấy ngàn người móc ra bạc để dưới đất.

Biểu thị nguyện ý chung hoạn nạn với Liệt Phong thành, không cần quân lương.

Từ Tỉnh Ách đến Tỉnh Trung Nguyệt, hai đời thành chủ, hao phí vô số đại giới, nuôi đội quân tinh nhuệ này.

Liệt Phong thành tại thời điểm khó khăn nhất, cũng không khất nợ quân lương bọn họ.

Tại thời điểm thiếu thốn lương thực nhất, Tỉnh Trung Nguyệt và Liệt Phong phu nhân đều húp cháo, ưu tiên cung ứng lương thực cho quân đội.

Cho nên Liệt Phong thành tại thời điểm dù gian nan nhất, lòng người rung chuyển nhất, một vạn đại quân trung thành từ đầu đến cuối không có biến.

Mà bây giờ, vì chiến lược Vân Trung Hạc an bài, vì đẩy Mạc thị gia tộc tới vực sâu, Tỉnh Trung Nguyệt nhất định phải giải trừ quân bị 3000, thật sự là đau thấu tim gan.

"Huynh đệ đứng ở phía trước, cởi trang bị." Tỉnh Trung Nguyệt hô hào nhiệt lệ, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi hạ lệnh.

Mà Mạc thị gia tộc chủ bộ Ngôn Nhược Sơn, đứng bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt nhìn một màn này, trong lòng cảm thấy thống khoái không gì sánh được.

Tỉnh Trung Nguyệt, ngươi cũng có ngày hôm nay sao.

Giải trừ quân bị 3000, không khác tự đoạn cánh tay.

Tỉnh Trung Nguyệt ngươi uy phong bát diện, cũng có ngày hôm nay, thật sự là quá thảm rồi.

Nếu không phải đứng trước tuyệt cảnh, Tỉnh Trung Nguyệt ngươi làm sao lại giải trừ quân bị? Đây hoàn toàn là xé rớt mệnh căn của ngươi à.

Tỉnh Trung Nguyệt nhìn Ngôn Nhược Sơn nói: "Ngôn đại nhân, chúng ta đã thực hiện lời hứa, giờ đến phiên các ngươi."

Ngôn Nhược Sơn nói: "Ta sẽ trở về bẩm chủ quân, vận lương thực đến, chở đi áo giáp, sau đó tiến hành bước tiếp theo."

. . .

Thời gian sau, Vân Trung Hạc lại bước vào trạng thái bận rộn không gì sánh được.

Dưới sự hướng dẫn của hắn, mấy chục tên thợ rèn tiến hành gia công 3000 cỗ áo giáp đặc thù.

3000 áo giáp này là loại phải hiến cho Mạc thị gia tộc, có một loại cảm giác trần thần tiến cống.

3000 áo giáp, thật sự là một món tài phú khổng lồ, bất kỳ người nào đạt được 3000 áo giáp này, quân lực đều có thể tiến lên một bậc thang lớn.

Mạc thị gia tộc tăng cường quân bị ít thì 3000, nhiều thì 5000.

Cho nên, Vân Trung Hạc đương nhiên sẽ không dễ như trở bàn tay giao ra những áo giáp này.

Giao ra, chính là vì hại người.

Sau đó, hắn chế vào trong áo giáp một loại đồ vật, asen!

Đây là thứ đồ chơi gì?

Đây là thành phần chủ yếu của thạch tín, mà lại tồn tại trong khoáng thạch tự nhiên.

Kỳ diệu là, nó còn có thể trải qua hỏa luyện hoàn toàn dung nhập vào thiết giáp. Như vậy mặc kệ nhiệt độ cao thanh tẩy hay là mặt trời bạo chiếu, đều không thể loại bỏ độc chất này, mà căn bản không có khả năng bị tra ra.

Asen chí tử cần số lượng bao nhiêu? 100 mg đã đủ.

Mà trên mỗi một bộ áo giáp, Vân Trung Hạc dung nhập trên trăm khắc asen, nhất là vị trí cổ.

Chúng ta tưởng tượng một chút, nhóm áo giáp này đến trong tay Mạc thị gia tộc sẽ phát sinh chuyện gì?

Bây giờ thời tiết còn chưa quá nóng, cho nên binh sĩ bên trong khôi giáp còn mặc một tầng quần áo khác.

Mà trời rất nóng chẳng mấy chốc sẽ tới, đến lúc đó, binh sĩ hoặc là chỉ mặc một lớp áo mỏng rồi mặc giáp, thậm chí để trần mặc giáp.

Áo giáp cứng rắn sắc bén, khó tránh khỏi sẽ mài trầy làn da. Đến lúc đó, kịch độc asen sẽ không ngừng tiến vào thân thể quân đội Mạc thị.

Hình ảnh kia, đơn giản không dám tưởng tượng à.

Một khi mặc loại thiết giáp này tác chiến, Mạc thị gia tộc chẳng những không đạt được 3000 áo giáp, ngược lại hao tổn 3000 quân lính tinh nhuệ.

Bản dịch được dịch duy nhất tại Bạch ngọc sách.

Mấu chốt là loại phương thức hạ độc này, hoàn toàn siêu thoát lý giải của thế giới này.

Không ai biết, còn có thể dung nhập độc vào thiết giáp.

Cho nên, Vân Trung Hạc đào hố cho Mạc thị gia tộc hoàn toàn là từng hố tiếp theo từng hố.

Mạc Thu, ngươi rắn độc không bằng cầm thú này, bày ra thảm án Bạch Ngân, cơ hồ đẩy Liệt Phong cốc vào chỗ chết.

Sau đó, Vân Trung Hạc vì chôn một viên lôi bạo tạc, đưa người Mạc thị gia tộc vào thâm uyên địa ngục.

Hình ảnh kia, thật là khiến người ta vô cùng chờ mong à.

Không biết Mạc thành chủ, Mạc Thu thiếu chủ ngươi có phun ra máu ba lần không?

. . .







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch