Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 522: Tin chiến thắng thiên hạ! Hoàng đế hồn phi phách tán! (1) (1)

Chương 522: Tin chiến thắng thiên hạ! Hoàng đế hồn phi phách tán! (1) (1)





Liên quan tới việc làm sao trở lại kinh thành, Vân Trung Hạc từng có hai phương án.

Một là lén lén lút lút hồi kinh, bỗng nhiên xuất hiện trong kinh thành, như vậy có thể cho địch nhân một kích trí mạng, mà cũng có thể hữu hiệu tránh bị ám sát.

Không thể không thừa nhận, bây giờ toàn bộ đế quốc, vẫn là phương thế lực của hoàng đế.

Lần này đại hải chiến hoàn toàn quan hệ đến hoàng vị, cho nên đối phương rất có thể sẽ chó cùng rứt giậu, trực tiếp lựa chọn ám sát Ngao Ngọc và Chu Ly.

Mà phương án thứ hai, chính là gióng trống khua chiêng hồi kinh.

Tin chiến thắng thiên hạ, làm cho tất cả mọi người đều biết trận chiến này Ngao Ngọc thắng, Trấn Hải Vương Sử Biện đầu hàng bị bắt.

Cứ như vậy, dù hoàng đế phái người ám sát Ngao Ngọc cũng không thể cải biến được cục diện.

Hơi do dự, cuối cùng Vân Trung Hạc lựa chọn loại phương án thứ hai, gióng trống khua chiêng, huy hoàng hồi kinh.

. . .

Trong thời gian hơn một tháng này, con dân ở thành trấn duyên hải Đại Chu xem như triệt để gặp tao ương, vô số hải tặc bắt đầu đổ bộ cướp bóc.

Một màn này có chút tương tự nạn giặc Oa triều Minh, những hải tặc này từ trên biển đến, hoàn toàn khó lòng phòng bị, căn bản không biết bọn chúng đổ bộ ở chỗ nào, thần không biết quỷ không hay.

Mà thủ đoạn những hải tặc này cực kỳ tàn nhẫn, tẩy sạch một thôn trấn xong, còn gian dâm cướp bóc, sau đó còn cho một mồi lửa thiêu hủy.

Mỗi một lần đổ bộ, nhất định đồ thôn đồ trấn, đồng thời đốt thi thể cháy rụi, xiên vào trên cọc gỗ, phảng phất đang khiêu khích triều đình Đại Chu.

Trong thời gian hơn một tháng này, vạn dặm hải cương Đại Chu hóa thành Địa Ngục, thôn xóm thôn trấn duyên hải, khói lửa nổi lên bốn phía, huyết lệ vô số.

Đoán chừng, gần hai tháng qua, đám hải tặc này tập kích cướp bóc mấy trăm lần, đồ sát con dân vô tội hơn 100.000 người, đốt cháy mấy trăm thôn trang thành trấn.

Lúc này Đại Chu cơ hồ không có Thủy Sư, toàn bộ mang đến bình định Trấn Hải Vương. Cho nên toàn bộ mặt biển trở thành nhạc viên của hải tặc, khu vực duyên hải trở thành nhà vệ sinh công cộng, những hải tặc này muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.

Quan viên nơi bị cướp đương nhiên lập tức trình tấu về kinh thành.

Trong lúc nhất thời, tấu chương và thư cầu cứu của quan viên địa phương như tuyết rơi bay về kinh thành.

Đảng Hoàng đế bắt đầu tạo thế, tổ chức Nguyệt Đán Bình bắt đầu tạo thế.

Nhất thời, toàn bộ Đại Chu đều biết con dân duyên hải bị đồ sát, ức vạn con dân bi phẫn không thôi, cừu hận trùng thiên.

Toàn bộ dư luận Đại Chu đế quốc hừng hực khí thế.

Những hải tặc này táng tận thiên lương, nhất định phải tiêu diệt, nhất định phải cho báo thù, nhất định phải trả cho vạn dặm hải cương Đại Chu thái bình.

Tất cả người đọc sách, tất cả bách tính, toàn bộ phát ra tiếng.

Triều đình vì sao không điều động Thủy Sư đi tiêu diệt hải tặc?

Sau đó có người trả lời, triều đình điều Thủy Sư đi bình định Trấn Hải Vương rồi.

Tiếp đó có người bắt đầu dẫn dắt dư luận, những hải tặc phát rồ này vẫn luôn tồn tại, vì sao trước đó không gây họa Đại Chu, bây giờ lại đến cướp bóc đốt giết.

Sau đó có người trả lời, trước đó hải vực Đại Chu ta sở dĩ thái bình, là vì trên biển có người quản lý.

Đó chính là Trấn Hải Vương Sử Biện, hạm đội cường đại của gã cùng Thuỷ Sư Đại Chu bảo hộ vạn dặm hải cương Đại Chu, bảo toàn mậu dịch hải dương.

Cho nên những hải tặc này không dám tuỳ tiện làm càn.

Nhưng hiện tại thái thượng hoàng bức phản Trấn Hải Vương, Thủy Sư lại đi bình định Trấn Hải Vương, cho nên đám hải tặc nhao nhao đổ bộ, bắt đầu tiến hành cướp bóc, đồ sát.

Không chỉ như vậy, bây giờ mậu dịch trên biển đã triệt để hỏng mất, tất cả các bộ phận liên quan duyên hải đều bị tẩy sạch.

Tử thương 100.000, tổn thất mấy ngàn vạn bạc. Vô số người cửa nát nhà tan, vô số người phá sản.

Sau đó lại có người nói, Trấn Hải Vương căn bản cũng không muốn mưu phản, gã chỉ nhắc tới một điều kiện, chính là giao ra hung thủ Ngao Ngọc đã giết chết Sử Quảng.

Nhưng thái thượng hoàng không giao ra, hơn nữa còn kêu gào khai chiến.

Đại Chu sở dĩ có cục diện đáng sợ trước mắt, hoàn toàn là vì thái thượng hoàng ngu ngốc, tin một bề Ngao Ngọc, gây tai họa triều cương, bức phản Trấn Hải Vương.

Đối với quan điểm này, nội bộ Đại Chu đế quốc có hai loại thanh âm hoàn toàn khác biệt.

Quan viên, người đọc sách, thương nhân, tuyệt đại bộ phận đều đứng bên hoàng đế, bởi vì lợi ích bọn họ bị tổn thất thật lớn.

Mậu dịch trên biển hủy sạch, sẽ mất bao nhiêu bạc? Đoạn tài lộ người, như giết phụ mẫu. Bọn họ có thể không hận Ngao Ngọc sao? Có thể không hận thái thượng hoàng sao?

Nhưng tuyệt đại bộ phận dân chúng bình thường, dù bị dư luận dẫn dắt, nhưng tâm tư bọn họ lại có chút phức tạp.

Trong lòng bọn họ, thanh danh Trấn Hải Vương Sử Biện cũng không tốt, cho nên Chu Ly điện hạ và Ngao Ngọc đi bình định cũng không sai.

Bất quá lúc này, dân chúng bình thường không có quyền dẫn dắt dư luận, tinh anh đế quốc mới có.

Theo những hải tặc này giết chóc cướp bóc càng nhiều, vô số quan viên nhao nhao dâng tấu chương, thậm chí cử nhân và tú tài cũng nhao nhao liên hợp dâng thư.

Đại Chu nguy hại, ức vạn con dân nguy hại. Xin triều đình lập tức hoà đàm với Trấn Hải Vương, buông xuống tranh chấp, tiêu diệt hải tặc.

Cục diện càng ngày càng nghiêm trọng.

Cuối cùng mấy phần tấu chương triệt để đốt lên thế cục trong triều.

Đám hải tặc này vậy mà công phá ba huyện thành, đồng thời tàn sát quan lại trong thành không còn, còn phóng hỏa đốt thành, sau đó nghênh ngang rời đi.

Nhất thời, toàn bộ triều đình, thậm chí toàn bộ quan trường triệt để sôi trào.

Trước đó những hải tặc này vẻn vẹn chỉ cướp bóc đồ sát thôn trấn, bây giờ lại bắt đầu động thủ với huyện thành.

Ba huyện, từ huyện lệnh đến tiểu lại bị giết đến sạch sẽ?

Vô cùng nhục nhã.

Văn võ quan viên triều đình chấn kinh còn chưa tiêu tán, lập tức truyền đến một mật tấu kinh người.

Thuật Châu thành bị công phá, tất cả quan viên dưới thái thú, toàn bộ bị giết, thi thể treo ở trên tường thành.

Phủ thái thú bị đốt cháy, toàn bộ Thuật Châu thành bị đại hỏa đốt cháy, tử thương hơn vạn.

Lần này, toàn bộ thiên hạ triệt để chấn động.

Lập tức, vô số tấu chương lại một lần nữa như tuyết rơi bay về hoàng cung.

Đại Chu sao lại thối nát đến vậy?

Trước đó rõ ràng không phải như vậy, bây giờ thậm chí ngay cả hải tặc cũng có thể công phá một quận thành rồi?

Thái thượng hoàng hoàn chính xong, Đại Chu đế quốc lại yếu đuối đến tận đây sao?

Xin triều đình lập tức đình chỉ chiến tranh với Trấn Hải Vương, lập tức hoà đàm, sau đó đi tiêu diệt những hải tặc này.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch